Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần - Sở Mộ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Kiếm ý tám chuyển... Kim chi áo nghĩa tám chuyển...

Trong hư không có tiếng nói sợ hãi thán phục vang lên, thập phần cảm khái, thập phần khiếp sợ, cũng thuyết minh rung động trong lòng mọi người.

Đối mặt Kim Diễm Lôi phục dụng Cuồng Bạo Đại Đan, Sở Mộ không thể không dùng toàn lực.

Kiếm ý tám chuyển và kim chi áo nghĩa tám chuyển!

Cho dù chưa tới sơ kỳ nhưng tám chuyển chính là tám chuyển, nó mạnh hơn bảy chuyển rất nhiều.

Kiếm trong tay Kim Diễm Lôi vẫn chém xuống, nội tâm run rẩy kích phát hung tính của hắn, kiếm này mạnh hơn trước.

Áp lực cuồng bạo không còn ảnh hưởng tới Sở Mộ, kiếm ý tám chuyển và kim chi áo nghĩa tám chuyển, hai mắt Sở Mộ xuất hiện hào quang sáng ngời, hắn nhìn chằm chằm vào Kim Diễm Lôi, thân thể bất động, tay trái giơ lên và ném ra vài khối ngọc bài.

Kiếm Kim Diễm Lôi chém nát ngọc bài, phong cấm phòng ngự và phản kích xuất hiện ngăn cản kiếm của Kim Diễm Lôi trong nháy mắt, lực lượng phản kích cường đại làm kiếm trong tay Kim Diễm Lôi run rẩy nên xuất hiện sơ hở, đây là lúc Sở Mộ ra tay.

Kiếm của hắn nhanh đến mức tận cùng, nhanh đến mức Kiếm Vương cũng chỉ miễn cưỡng nhìn thấy bóng dáng mơ hồ mà thôi, Kim Diễm Lôi không phát giác, hắn cảm thấy cổ của mình đau đớn, là đau đớn bị xé rách.

Lúc này tư duy của hắn rối loạn và mơ hồ, hắn nhìn cảnh sắc chung quanh và bầu trời đang xoay tròn, cũng không thể phân trên dưới.



Trong mắt của người khác lại nhìn thấy đầu lâu Kim Diễm Lôi đã rời khỏi thân thể và bay lên cao.

Không người nào lên tiếng, bởi vì bọn họ còn chưa thoát khỏi rung động, tư duy chưa hoạt động bình thường.

Đầu lâu rơi xuống đầm lầy trên mặt đất, máu tươi bắn ra chung quanh sau đó chìm nghỉm, thân thể Kim Diễm Lôi ngã xuống, bụi đất tung bay.

Sở Mộ hất máu trên kiếm bay đi, thu kiếm vào vỏ, kim sắc quang mang trong mắt biến mất, kiếm nguyên tản ra, hai viên Huyết Dương Đan hòa tan, dược lực bao phủ toàn thân, lúc này Sở Mộ đã hủy bỏ Phần Huyết Biến.

Thân thể lay động, sắc mặt tái nhợt, cảm thấy trong người xuất hiện cảm giác suy yếu, cũng may dược lực Huyết Dương Đan đang hóa giải cảm giác suy yếu, bắt đầu bổ dưỡng tinh huyết.

Mười hô hấp sau Sở Mộ phương mới động thủ gỡ không gian giới chỉ của Kim Diễm Lôi, Kim Diễm Lôi bị hắn chém giết, đây là chiến lợi phẩm của hắn, tính cả kiếm khí của Kim Diễm Lôi cũng bị Sở Mộ tịch thu.

Vào lúc này mọi người mới kịp chú ý tới, hai mắt người chiến đội Trảm Ma đỏ rực, sát cơ rậm rạp, sát ý trùng thiên bao phủ Sở Mộ.

Trọng tài vung tay lên, sát ý cuồng bạo bị nghiền nát tán loạn, hắn nhìn chằm chằm vào người chiến đội Trảm Ma sau đó lên tiếng:

- Song phương đã ký giấy sinh tử, từ nay về sau chiến đội Trảm Ma không được trả thù Sở Mộ.

- Đi!

Thương Hải Kiếm Tôn Hải Vô Nhai đứng lên sau đó nói một tiếng quay người đi nhanh, người chiến đội Trảm Ma không cam lòng và đầy sát cơ, bọn họ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ vài lần, dường như muốn ghi nhớ Sở Mộ sâu trong đầu, sau đó đi theo Hải Vô Nhai.

Bọn họ không còn mặt mũi ở lại nơi này, rời khỏi là biện pháp tốt nhất.

Lần chiến đấu này vốn là một hồi tăng cường uy danh chiến đội Trảm Ma, kết quả lại xuất hiện ngoài ý muốn, lại biến thành đả kích danh vọng chiến đội Trảm Ma, chỉ sợ bọn họ biến thành trò cười trong thời gian tiếp theo.

Sở Mộ bộc phát thực lực chân chính, tự nhiên bị tổng giáo tập triệu kiến.



Quý Thiên Tường cũng tìm đối thủ một mất một còn, dùng tư thái người thắng đòi chiến lợi phẩm là một kiện bảo y Hoàng cấp trung phẩm, trước mắt bao người, cho dù nội tâm không cam lòng và không bỏ, đối phương vẫn lấy bảo y trong không gian giới chỉ giao ra.

Hắn ném cho Quý Thiên Tường, đồng thời hai mắt như ăn hết Quý Thiên Tường, nội tâm cũng ghi hận lên đầu Sở Mộ, nếu không phải Sở Mộ, hắn cũng không thua bảo y Hoàng cấp trung phẩm, đây là vật hắn táng gia bại sản và dựa vào quan hệ các nơi, cuối cùng mới có được, hiện tại hắn chấp tay giao cho người khác.

Thật sự làm mai mối cho người khác.

Quý Thiên Tường đạt được bảo y cũng trở thành đối tượng được mọi người hâm mộ.

Trong Thiên Phong Kiếm Cung, khắp nơi đều truyền lưu tâận chiến giữa Sở Mộ và Kim Diễm Lôi, trong đó hung hiểm và khúc chiết bị những người có khẩu tài tốt dẫn nhiều người như lâm vào cảnh trong mơ, kinh hãi không thôi.

Những người đã đặt tiền cược lại đau thương không dứt, bọn họ đặt cược Kim Diễm Lôi thắng, kết quả xảy ra ngoài ý định, Sở Mộ thắng, bọn họ không chiếm được cái gì.

Nhưng so với tiền đặt cược, trọng yếu nhất bọn họ nhìn thấy trận đấu sinh tử đặc sắc, đặc sắc đến mức nội tâm bọn họ run rẩy theo từng chiêu kiếm.

Kiếm ý tám chuyển, kim chi áo nghĩa tám chuyển, trong lịch sử Thiên Phong Kiếm Cung chưa từng có người nào điên cuồng như vậy, đây là tồn tại duy nhất.

Tư Không Chiến không thể bình tĩnh, hắn có thể đuổi kịp kiếm ý bảy chuyển, kiếm ý tám chuyển chính là cái hào rộng hắn không thể vượt qua được.

- Sở Mộ, đúng là yêu nghiệt, nhưng mà cuối cùng vẫn làm thủ hạ của ta.

Tư Không Chiến cười nói.

Song phương ước định, chỉ cần chiến đội của ai vượt qua ba đại chiến đội siêu cấp trước sẽ thắng. Đối phương phải gia nhập chiến đội và làm đội viên của hắn.

Thực lực của ngươi bị Sở Mộ vượt qua nhưng Tư Không Chiến tin tưởng vững chắc, chiến đội Tinh Trần của hắn sẽ phát triển nhanh hơn chiến đội Chấn Thiên của Sở Mộ.

Có suy nghĩ phức tạp nhất chính là người chiến đội Trảm Ma.



Nói đến lần này bọn họ kiếm được không ít nguyên tinh, bởi vì tuyệt đại đa số mọi người đặt cược Kim Diễm Lôi thắng, kết quả Sở Mộ chiến thắng, bởi vậy người đặt cược Kim Diễm Lôi thắng thua nguyên tinh cho chiến đội Trảm Ma, số lượng còn không ít.

Nhưng người chiến đội Trảm Ma không cao hứng chút nào. Kiếm được nguyên tinh nhưng tổn thất thanh danh, còn tổn thất một thành viên thực lực cường đại, làm cho danh vọng chiến đội Trảm Ma giảm nhiều, thực lực chỉnh thể giảm xuống không ít.

Bọn họ thà tổn thất một ít nguyên tinh cũng không muốn như hiện tại

Trong nơi đóng quân của chiến đội Trảm Ma, cao tầng chiến đội Trảm Ma đều có mặt tại đây, sắc mặt cả đám vô cùng âm trầm.

Đoàn trưởng Hải Vô Nhai không lên tiếng, bọn họ không dám nói lời nào, thời điểm này thầnsắc Hải Vô Nhai nhìn như bình tĩnh nhưng người hiểu hắn biết rõ hắn cực kỳ tức giận.

Mọi người biết rõ hắn tức giận việc gì.

Hải Vô Nhai nhắm mắt ngồi trên ghế, ngón tay gõ lên thành ghế không nói một lời, giống như ngủ.

Hào khí hiện trường vô cùng áp lực.

- Việc này nên như thế nào?

Thật lâu, Hải Vô Nhai mới mở miệng, từ từ nói ra, ngữ khí của hắn không mang theo chút tức giận nào khác, càng như thế càng làm người ta sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK