- Tiểu tử, ngươi biết ta là ai không? Ta cho ngươi một lời khuyên, nước trong nội phủ rất sâu, không nên bởi vì một chuyện nhỏ mà đắc tội với người mà ngươi không biết rõ nội tình.
Ngữ khí của tên thiếu niên anh tuấn mặc trường bào màu lam này càng thêm rét lạnh:
- HIện tại ta vô cùng cần Trảm Phong kiếm, ngươi hoàn toàn có thể đợi một tháng sau lại tới đổi, vì khi đó Trảm Phong kiếm lại được bổ sung lại.
Đối phương vừa nói Sở Mộ lập tức hiểu được, kiếm khí trong Kiếm khí các cơ bản đều là thứ lặp lại, giống nhau, giống như là chế tạo với số lượng lớn vậy.
Chỉ là sau khi chế tạo một đám, cần đợi một khoảng thời gian ngắn mới có thể chế tạo ra nhóm tiếp theo.
Ngẫm lại cũng đúng, bằng không dựa theo thuộc tính bất đồng mà phân, trên đời này làm sao có nhiều cái tên trùng hợp, hoặc là cùng thuộc tính cùng tên như vậy chứ?
Có lẽ chỉ có một chút kiếm khí chính thức hiếm có trên đời mới có tên độc nhất vô nhị. Hoặc là nói những kiếm khí này đều căn cứ vào kiếm khí cực kỳ hiếm phỏng chế mà thành.
- Thực sự ngai quá, ta cũng cần Trảm Phong kiếm, hay là ngươi đợi một tháng sau đi.
Sở Mộ lạnh nhạt nói, ngữ khí không kiêu ngạo, không siểm nịnh.
Thái độ đối phương cao cao tại thượng, hùng hổ dọa người, Sở Mộ từ trước tới nay không để mình bị đẩy vòng vòng. Nếu như đối phương có thể ôn tồn nói rõ với Sở Mộ, có lẽ Sở Mộ sẽ đem Trảm Phong kiếm này chuyển nhượng cho đối phương cũng không biết chừng.
- Không giao cũng phải giao.
Một tiếng quát lạnh vang lên, thanh niên anh tuấn áo lam chộp về phía Sở Mộ, tốc độ cực nhanh, tạo thành một cơn kình phong rít gào, mục tiêu của hắn chính là Trảm Phong kiếm trong tay Sở Mộ.
Đột nhiên một trảo này thất bại, bởi vì Trảm Phong kiếm biến mất, bị Sở Mộ thu vào trong Oản luân không gian.
Đối phương lập tức giận dữ, quát lớn:
- Lập tức giao Trảm Phong kiếm ra đây.
Một mặt lần nữa chụp về phía Sở Mộ, ý đồ làm cho Sở Mộ khuất phục.
Nhưng mà một trảo lần nữa thất bại, thân thể Sở Mộ xuất hiện cách đó vài mét.
Đối phương càng thêm tức giận, lại ra tay một lần nữa chộp tới, tiên thiên kiếm khí ngưng tụ, không khí chung quanh lạnh lẽo, sắc bén như cắt tới, hơn nữa từng đạo kiếm khí Phong hệ rít lên, quẩn quanh, hình thành một cái lao lung, muốn đem Sở Mộ trói buộc lại.
Sở Mộ cũng vẽ một cái lên hư không như kiếm, Thiên Nguyên kiếm khí lan tràn, lập tức đem kiếm khí Phong hệ đang kéo tới xé rách, thân thể nhoáng lên, thoát thân ra.
Đối phương càng thêm tức giận, một tay nắm chặt kiếm khí muốn rút ra.
Đột nhiên có một tiếng hừ lạnh vang vọng, giống như tiếng sấm rền vang vọng bên tai thanh niên anh tuấn áo lam và Sở Mộ, làm cho toàn thân bọn họ chấn động, kiếm khí trong đan điền không ngờ cũng bị chấn động, có cảm giác tán loạn.
Trong lúc Sở Mộ và thanh niên anh tuấn áo lam khiếp sợ, hai người cảm thấy thân thể mình dường như bị một cỗ lực lượng vô hình áp bách, không có cách nào nhúc nhích, trước mắt cỗ lực lượng này, bọn họ trở nên nhỏ bé, nực cười, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Hoàn toàn không có cách nào nhúc nhích, thân thể hai người tự động bay lên, nhanh chóng bay xuống dưới lầu, lóe lên một cái rồi rơi xuống đất bên ngoài Kiếm khí các.
- Niệ mtinfh các ngươi vi phạm lần đầu ta không so đo, nếu như có lần sau, bản trưởng lão nghiêm trị không tha.
Trong tai Sở Mộ và thanh niên anh tuấn áo lam kia đồng thời vang lên một đạo thanh âm vô cùng uy nghiê, tạo thành trùng kích và chấn nhiếp mạnh mẽ.
Sau đó Sở Mộ và thanh niên áo lam chỉ cảm thấy trói buộc trên người mình biến mất, lại khôi phục năng lực hành động, chỉ là trong lòng khó tránh khỏi một trận hoảng sợ.
Quá cường đjai, thực sự là quá cường đjai.
Ngay cả bóng người còn không thấy, đã bị chế ngự, người tự xưng là trưởng lão kia tuyệt đối là cường giả, tu vi hắn tuyệt đối hơn xa Hóa Khí cảnh, nhưng mà không biết đã đạt tới cảnh giới gì.
- Hừ, ngươi nhớ đó cho ta. Ta gọi là Tề Thiểu Phàm. ca ca ta là Tề Thiên Lôi của Lôi Hỏa Minh, chuyện hôm nay sẽ không kết thúc như vậy đâu.
Thanh niên áo lam quay đầu lại nhìn Kiếm khí các, trong lòng còn sợ hãi, trong nháy mắt đó nếu như đối phương hạ sát thủ, không nói tới phản kháng, mà ngay cả lên tiếng hắn cũng không mở miệng được. Hắn quay đầu nhìn về phía Sở Mộ, ánh mắt trở nên lạnh lẽo và phẫn nộ, nếu như Sở Mộ ngoan ngoãn giao ra Trảm Phong kiếm cho hắn, như vậy tất cả mọi chuyện sẽ không xảy ra. Tất cả đều là vì Sở Mộ, không thể không nói, cảm giác ưu việt của bản thân hắn quá mạnh mẽ.
Tề Thiểu Phàm nói ra lời uy hiếp xong, sau đó xoay người rời đi. Lúc này hắn đã không còn tâm tư lấy Trảm Phong kiếm từ tay Sở Mộ nữa. HUống chi ý tứ của Sở Mộ cũng vô cùng rõ ràng, không đưa cho hắn.
- Lôi Hỏa minh...
Sở Mộ như có điều suy nghĩ, chợt cười nhạt một tiếng, không sợ hãi chút nào.
- MUốn tìm ta gây phiền toái, vậy thì cũng phải biết rõ ta là ai mới được.
Từ lúc bắt đầu Sở Mộ không có để lộ ra thân phận của mình, tất cả tin tức cũng không có. Đối phương coi như muốn tìm được hắn cũng không có dễ như vậy. Đệ tử trong nội phủ có hơn bảy vạn, nếu như Sở Mộ chỉ ở trong Kiếm lâu tu luyện không ra ngoài, muốn tìm được hắn chẳng khác nào là mò kim đáy bể.
Đương nhiên, nếu như vận dụng lực lượng của Lôi Hỏa minh đi tìm, có lẽ có thể móc ra được Sở Mộ.
Chỉ là Sở Mộ không cho rằng minh chỉ Lôi Hỏa minh sẽ vì loại chuyện nhỏ nhặt này mà gây chiến, nếu như gây chiến, vậy chứng minh đối phương là người hẹp hòi, người như vậy sao có thể trở thành minh chủ một trong ba minh cơ chứ? Quá nực cười a.
Không có chút lo lắng nào, Sở Mộ quay người, trở lại cửu viện.
- Trưởng lão Kiếm Khí các hẳn ở tầng thứ tư, thực lực thực là đáng sợ.
Một mặt trở về, một mặt Sở Mộ thầm nghĩ.
Cảm giác không thể nào nhúc nhích trong nháy mắt kia, làm cho Sở Mộ khắc sâu trong lòng, càng làm cho hắn nhận thức rõ, hiện tại hắn còn chưa đủ, còn xa không đủ, vẫn quá yếu ớt.
Tuy rằng hắn hiện tại có thể dùng tu vi Hóa Khí cảnh nhập môn đánh bại rất nhiều Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành, nhưng mà đối với Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn mà nói còn xa không đủ, lại càng không phải nói tới những Hóa Khí cảnh viên mãn trên Đồng Kiếm bảng kia.
Huống chi trên Hóa Khí cảnh còn có Khí Hải cảnh, còn có Cửu Chuyển cảnh và Nguyên cực cảnh, mà phía trên Nguyên Cực cảnh còn có cảnh giới và tồn tại càng cường đại hơn.
Hiện tại hắn chỉ có thể coi như chính thức lên đường ở trên con đường Kiếm giả mà thôi, cho dù trụ cột hắn hơn xa người thường, nhưng mà cũng cần nhiều thời gian hơn.
Trong đầu hiện lên vô số ý niệm, đủ loại rung động cuối cùng toàn bộ đều hóa thành khích lệ đối với bản thân Sở Mộ.
Trở lại cửu viện, trở lại Kiếm lâu Địa cấp số một ngàn ba trăm. Sở Mộ trực tiếp đi tới tầng thứ ba, lấy ra Trảm Phong kiếm trong Oản luân không gian.
Ngữ khí của tên thiếu niên anh tuấn mặc trường bào màu lam này càng thêm rét lạnh:
- HIện tại ta vô cùng cần Trảm Phong kiếm, ngươi hoàn toàn có thể đợi một tháng sau lại tới đổi, vì khi đó Trảm Phong kiếm lại được bổ sung lại.
Đối phương vừa nói Sở Mộ lập tức hiểu được, kiếm khí trong Kiếm khí các cơ bản đều là thứ lặp lại, giống nhau, giống như là chế tạo với số lượng lớn vậy.
Chỉ là sau khi chế tạo một đám, cần đợi một khoảng thời gian ngắn mới có thể chế tạo ra nhóm tiếp theo.
Ngẫm lại cũng đúng, bằng không dựa theo thuộc tính bất đồng mà phân, trên đời này làm sao có nhiều cái tên trùng hợp, hoặc là cùng thuộc tính cùng tên như vậy chứ?
Có lẽ chỉ có một chút kiếm khí chính thức hiếm có trên đời mới có tên độc nhất vô nhị. Hoặc là nói những kiếm khí này đều căn cứ vào kiếm khí cực kỳ hiếm phỏng chế mà thành.
- Thực sự ngai quá, ta cũng cần Trảm Phong kiếm, hay là ngươi đợi một tháng sau đi.
Sở Mộ lạnh nhạt nói, ngữ khí không kiêu ngạo, không siểm nịnh.
Thái độ đối phương cao cao tại thượng, hùng hổ dọa người, Sở Mộ từ trước tới nay không để mình bị đẩy vòng vòng. Nếu như đối phương có thể ôn tồn nói rõ với Sở Mộ, có lẽ Sở Mộ sẽ đem Trảm Phong kiếm này chuyển nhượng cho đối phương cũng không biết chừng.
- Không giao cũng phải giao.
Một tiếng quát lạnh vang lên, thanh niên anh tuấn áo lam chộp về phía Sở Mộ, tốc độ cực nhanh, tạo thành một cơn kình phong rít gào, mục tiêu của hắn chính là Trảm Phong kiếm trong tay Sở Mộ.
Đột nhiên một trảo này thất bại, bởi vì Trảm Phong kiếm biến mất, bị Sở Mộ thu vào trong Oản luân không gian.
Đối phương lập tức giận dữ, quát lớn:
- Lập tức giao Trảm Phong kiếm ra đây.
Một mặt lần nữa chụp về phía Sở Mộ, ý đồ làm cho Sở Mộ khuất phục.
Nhưng mà một trảo lần nữa thất bại, thân thể Sở Mộ xuất hiện cách đó vài mét.
Đối phương càng thêm tức giận, lại ra tay một lần nữa chộp tới, tiên thiên kiếm khí ngưng tụ, không khí chung quanh lạnh lẽo, sắc bén như cắt tới, hơn nữa từng đạo kiếm khí Phong hệ rít lên, quẩn quanh, hình thành một cái lao lung, muốn đem Sở Mộ trói buộc lại.
Sở Mộ cũng vẽ một cái lên hư không như kiếm, Thiên Nguyên kiếm khí lan tràn, lập tức đem kiếm khí Phong hệ đang kéo tới xé rách, thân thể nhoáng lên, thoát thân ra.
Đối phương càng thêm tức giận, một tay nắm chặt kiếm khí muốn rút ra.
Đột nhiên có một tiếng hừ lạnh vang vọng, giống như tiếng sấm rền vang vọng bên tai thanh niên anh tuấn áo lam và Sở Mộ, làm cho toàn thân bọn họ chấn động, kiếm khí trong đan điền không ngờ cũng bị chấn động, có cảm giác tán loạn.
Trong lúc Sở Mộ và thanh niên anh tuấn áo lam khiếp sợ, hai người cảm thấy thân thể mình dường như bị một cỗ lực lượng vô hình áp bách, không có cách nào nhúc nhích, trước mắt cỗ lực lượng này, bọn họ trở nên nhỏ bé, nực cười, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Hoàn toàn không có cách nào nhúc nhích, thân thể hai người tự động bay lên, nhanh chóng bay xuống dưới lầu, lóe lên một cái rồi rơi xuống đất bên ngoài Kiếm khí các.
- Niệ mtinfh các ngươi vi phạm lần đầu ta không so đo, nếu như có lần sau, bản trưởng lão nghiêm trị không tha.
Trong tai Sở Mộ và thanh niên anh tuấn áo lam kia đồng thời vang lên một đạo thanh âm vô cùng uy nghiê, tạo thành trùng kích và chấn nhiếp mạnh mẽ.
Sau đó Sở Mộ và thanh niên áo lam chỉ cảm thấy trói buộc trên người mình biến mất, lại khôi phục năng lực hành động, chỉ là trong lòng khó tránh khỏi một trận hoảng sợ.
Quá cường đjai, thực sự là quá cường đjai.
Ngay cả bóng người còn không thấy, đã bị chế ngự, người tự xưng là trưởng lão kia tuyệt đối là cường giả, tu vi hắn tuyệt đối hơn xa Hóa Khí cảnh, nhưng mà không biết đã đạt tới cảnh giới gì.
- Hừ, ngươi nhớ đó cho ta. Ta gọi là Tề Thiểu Phàm. ca ca ta là Tề Thiên Lôi của Lôi Hỏa Minh, chuyện hôm nay sẽ không kết thúc như vậy đâu.
Thanh niên áo lam quay đầu lại nhìn Kiếm khí các, trong lòng còn sợ hãi, trong nháy mắt đó nếu như đối phương hạ sát thủ, không nói tới phản kháng, mà ngay cả lên tiếng hắn cũng không mở miệng được. Hắn quay đầu nhìn về phía Sở Mộ, ánh mắt trở nên lạnh lẽo và phẫn nộ, nếu như Sở Mộ ngoan ngoãn giao ra Trảm Phong kiếm cho hắn, như vậy tất cả mọi chuyện sẽ không xảy ra. Tất cả đều là vì Sở Mộ, không thể không nói, cảm giác ưu việt của bản thân hắn quá mạnh mẽ.
Tề Thiểu Phàm nói ra lời uy hiếp xong, sau đó xoay người rời đi. Lúc này hắn đã không còn tâm tư lấy Trảm Phong kiếm từ tay Sở Mộ nữa. HUống chi ý tứ của Sở Mộ cũng vô cùng rõ ràng, không đưa cho hắn.
- Lôi Hỏa minh...
Sở Mộ như có điều suy nghĩ, chợt cười nhạt một tiếng, không sợ hãi chút nào.
- MUốn tìm ta gây phiền toái, vậy thì cũng phải biết rõ ta là ai mới được.
Từ lúc bắt đầu Sở Mộ không có để lộ ra thân phận của mình, tất cả tin tức cũng không có. Đối phương coi như muốn tìm được hắn cũng không có dễ như vậy. Đệ tử trong nội phủ có hơn bảy vạn, nếu như Sở Mộ chỉ ở trong Kiếm lâu tu luyện không ra ngoài, muốn tìm được hắn chẳng khác nào là mò kim đáy bể.
Đương nhiên, nếu như vận dụng lực lượng của Lôi Hỏa minh đi tìm, có lẽ có thể móc ra được Sở Mộ.
Chỉ là Sở Mộ không cho rằng minh chỉ Lôi Hỏa minh sẽ vì loại chuyện nhỏ nhặt này mà gây chiến, nếu như gây chiến, vậy chứng minh đối phương là người hẹp hòi, người như vậy sao có thể trở thành minh chủ một trong ba minh cơ chứ? Quá nực cười a.
Không có chút lo lắng nào, Sở Mộ quay người, trở lại cửu viện.
- Trưởng lão Kiếm Khí các hẳn ở tầng thứ tư, thực lực thực là đáng sợ.
Một mặt trở về, một mặt Sở Mộ thầm nghĩ.
Cảm giác không thể nào nhúc nhích trong nháy mắt kia, làm cho Sở Mộ khắc sâu trong lòng, càng làm cho hắn nhận thức rõ, hiện tại hắn còn chưa đủ, còn xa không đủ, vẫn quá yếu ớt.
Tuy rằng hắn hiện tại có thể dùng tu vi Hóa Khí cảnh nhập môn đánh bại rất nhiều Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành, nhưng mà đối với Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn mà nói còn xa không đủ, lại càng không phải nói tới những Hóa Khí cảnh viên mãn trên Đồng Kiếm bảng kia.
Huống chi trên Hóa Khí cảnh còn có Khí Hải cảnh, còn có Cửu Chuyển cảnh và Nguyên cực cảnh, mà phía trên Nguyên Cực cảnh còn có cảnh giới và tồn tại càng cường đại hơn.
Hiện tại hắn chỉ có thể coi như chính thức lên đường ở trên con đường Kiếm giả mà thôi, cho dù trụ cột hắn hơn xa người thường, nhưng mà cũng cần nhiều thời gian hơn.
Trong đầu hiện lên vô số ý niệm, đủ loại rung động cuối cùng toàn bộ đều hóa thành khích lệ đối với bản thân Sở Mộ.
Trở lại cửu viện, trở lại Kiếm lâu Địa cấp số một ngàn ba trăm. Sở Mộ trực tiếp đi tới tầng thứ ba, lấy ra Trảm Phong kiếm trong Oản luân không gian.