Thiên Tà lực tràng!
Phương Cổ Tà truyền thừa mạch Thiên Tà Đại Đế, lực tràng độc môn dĩ nhiên là Thiên Tà lực tràng.
Thiên Tà lực tràng chứa lực lượng tà dị khuếch tán, nháy mắt bao vây Sở Mộ lại. Sở Mộ cảm giác các loại thiên địa lực lượng quy tắc bị ức chế, tinh thần, lực lượng thần niệm bị áp chế nhiều, bị quấy nhiễu.
Sở Mộ không phát ra kiếm vực, hắn thả Phá Hư lực tràng ra. Phương Cổ Tà là đối thủ không tồi, vừa lúc nghiệm chứng thu hoạch bế quan năm năm của hắn.
Phá Hư lực tràng thả ra, các tia bạc lan tràn, mỗi tia cực kỳ sắc bén cắt nát hư không phủ lên Phương Cổ Tà.
Phương Cổ Tà sửng sốt sau đó tức giận, đó không phải kiếm vực mà là một loại lực tràng.
Phương Cổ Tà rất tự tin nhưng Sở Mộ không thèm thi triển kiếm vực làm gã bực bội, cảm giác bị coi khinh. Phương Cổ Tà từ khi xuất hiện một đường khiêu chiến, đánh bại nhiều thiên tài yêu nghiệt gã xem hành động này là nhục nhã.
Phương Cổ Tà thầm quyết định nếu bị xem thường vậy gã sẽ dùng thực lực, dùng kiếm trong tay cho đối phương bài học nhớ đời, hung hăng đánh bại đối phương!
Phương Cổ Tà động ý niệm, gã rút kiếm ra, vạch một đường. Nhìn như một đường đơn giản nhưng chứa cảm giác tà dị, như thể một kiếm này không chỗ không ở, không đường né tránh.
Mạch Thiên Tà có tạo nghệ đặc biệt về kiếm pháp, phong cách nghiêng về tà dị, không bám vào một khuôn mẫu, cực kỳ tinh diệu làm mắt Sở Mộ tỏa sáng.
Tạo nghệ kiếm pháp của Phương Cổ Tà tinh thâm, thi triển phong cách kiếm pháp truyền thừa mạch Thiên Tà, nếu vận dụng thì kiếm quang cuồn cuộn liên miên vô tận rồi lại như lúc ngừng lúc nối, lấp lóe.
Tóm lại đây là loại kiếm pháp vô cùng tà dị, nói quỷ dị không quỷ dị, nói tà ác không tà ác, nó ở giữa hai thứ, rất khó hình dung.
Loại kiếm pháp phong cách này là lần đầu tiên Sở Mộ biết, hắn gặp chiêu đỡ chiêu chiến đấu với Phương Cổ Tà, không ngừng hấp thu đặc điểm phong cách kiếm pháp của gã.
Trong phút chốc người ngoài thấy lực lượng hai bên sàn sàn như nhau.
Phá Hư lực tràng không thua gì Thiên Tà lực tràng, đối kháng với nhau đều có tăng phúc và suy yếu, mỗi bên mỗi vẻ. Sở Mộ không cố ý tấn công, hắn không ngừng né kiếm pháp của Phương Cổ Tà, ngẫu nhiên chém một kiếm như nét bút thần buộc gã phải đổi chiêu, kích phát ra thực lực của gã.
Phương Cổ Tà ở trong cuộc không biết gì, cảm thấy Sở Mộ không lợi hại như tin đồn, gã cho rằng mình đã rất mạnh.
Chỉ có đương sự Sở Mộ, Bách Hoa Đại Đế bàng quan là biết hắn nắm mũi Phương Cổ Tà dắt đi.
Bách Hoa Đại Đế thầm thở dài:
- Kiếm pháp của tiểu tử này càng tinh tế hơn năm năm trước.
Bách Hoa Đại Đế không có mặt ở Thăng Long đài năm năm trước nhưng có chú ý cuộc chiến, mỗi một trận đều để ý. Bách Hoa Đại Đế thấy kiếm pháp của Sở Mộ rất nhiều lần, có đối lập nên nhìn ra ngay kiếm pháp của hắn tinh tế rất nhiều.
Chiến đấu một phen rồi Sở Mộ mò thấu kiếm pháp của Phương Cổ Tà, hắn chém ba kiếm buộc gã lùi ba bước.
Sở Mộ nói thẳng:
- Nếu ngươi chỉ có bấy nhiêu thực lực thì có thể nhận thua.
Phương Cổ Tà nghe vậy nét mặt càng tà dị, gã giận, giận thật rồi, lại lần nữa bị coi thường.
Phương Cổ Tà quát:
- Vậy hãy thử kiếm pháp Thiên Tà của ta đây!
Kiếm pháp Thiên Tà là kiếm pháp đến thiên cấp thượng phẩm, uy lực mạnh mẽ không thua gì kiếm pháp Phi Tiên, kiếm pháp Loạn Không nhưng phong cách thì hoàn toàn khác.
Kiếm pháp Thiên Tà được thi triển r, Thiên Tà kiếm khí kinh người xé toạc không trung thi nhau bắn tới, tỏa định Sở Mộ không cho né tránh, đây là đặc điểm của kiếm pháp Thiên Tà.
Sở Mộ vung kiếm thi triển kiếm pháp Thương Cổ.
Trong năm năm này Sở Mộ không tu luyện kiếm pháp thiên cấp khác, nếu hắn muốn thì Kiếm Thần điện chắc chắn cho hắn kiếm pháp cao cấp hơn. Nhưng Sở Mộ biết kiếm pháp Thương Cổ dù chỉ là kiếm pháp thiên cấp trung phẩm thì hắn vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ nó.
Sở Mộ dự định hoàn toàn nắm giữ, hiểu biết kiếm pháp Thương Cổ mới suy xét tu luyện kiếm pháp cao cấp hơn được. Làm vậy có thể nhanh hơn, tốt hơn. Cộng thêm có vấn đề về thời gian, trừ kiếm pháp ra Sở Mộ còn phải tu luyện lực lượng khác, nếu tu luyện lại một môn kiếm pháp thiên cấp thượng phẩm sẽ hao phí nhiều thời gian và tinh lực.
Lựa chọn của Sở Mộ là đúng, trong năm năm hắn đã hoàn toàn hiểu rõ kiếm pháp Thương Cổ, nắm giữ tinh túy trong đó, nếu vận dụng thì uy lực có thể đối kháng với kiếm pháp Thiên Tà.
Dĩ nhiên cũng có nguyên nhân là Phương Cổ Tà chưa nắm giữ kiếm pháp Thiên Tà đến trình độ tinh túy, cũng vì tạo nghệ kiếm pháp của hắn cao hơn gã.
Tà khí cuồn cuộn, kiếm quang tàn phá. Thiên Tà lực tràng tăng phúc làm uy lực kiếm pháp Thiên Tà rất mạnh nhưng vẫn không thể đánh bại Sở Mộ. Phương Cổ Tà kích phát ra kiếm lực, kiếm lực của gã đến ngũ cấp.
Kiếm lực ngũ cấp khiến uy lực kiếm pháp Thiên Tà tăng gấp sáu lần, Thiên Tà kiếm khí cũng nhờ kiếm lực tăng mạnh gấp mấy lần, kiếm quang kinh dị.
Sở Mộ kích phát ra kiếm lực ngũ cấp lại ức chế kiếm pháp Thiên Tà của Phương Cổ Tà.
Kiếm pháp thiên cấp trung phẩm ức chế kiếm pháp thiên cấp thượng phẩm, nhìn như không thể nào nhưng Sở Mộ đã làm được.
Bách Hoa Đại Đế xem xong kết luận:
- Đối thủ không cùng đẳng cấp.
Có lẽ thiên phú của Phương Cổ Tà siêu đẳng, xứng là yêu nghiệt nhưng vẫn còn chút chênh lệch so với Sở Mộ. Dường như Sở Mộ muốn thử nghiệm thực lực của mình nên không trực tiếp đánh bại Phương Cổ Tà.
Phương Cổ Tà dần nhận ra điều đó, kiếm pháp khựng lại thi triển ra tuyệt học.
Phương Cổ Tà tu luyện tuyệt học tên là Ngạo Tà Lục Thân.
Phương Cổ Tà cầm kiếm đứng thẳng, chỉ kiếm lên trên. Phương Cổ Tà nhắm mắt lại giây sau mở ra, tia sáng xám đen lóe qua đáy mắt tăng phần khí chất tà dị hơn.
Trong phút chốc thân hình Phương Cổ Tà mờ ảo.
Trong tiếng xé gió Phương Cổ Tà biến thành sáu người xuất hiện xung quanh Sở Mộ, đều cầm kiếm lấy hắn làm trung tâm công kích.
Người kiếm hợp nhất hóa thành sáu luồng kiếm quang xuyên qua, giết hướng Sở Mộ. Tốc độ Phương Cổ Tà siêu nhanh, nhảy vọt bất chấp thời gian và không gian.
Đây là tuyệt học, là sát chiêu, uy lực vô cùng mạnh mẽ, mỗi luồng kiếm quang đáng sợ đến tột độ.
Tuyệt học Ngạo Tà Lục Thân khác với Huyễn Không Cửu Đạo mà Cổ Loạn Không tự sáng tạo. Huyễn Không Cửu Đạo có thể tách ra mấy người, mỗi người thi triển kiếm pháp, bộ pháp khác nhau, dường như có chút lý trí riêng, rất thần kỳ. Ngạo Tà Lục Thân chỉ biến ra sáu thân hình bao vây mục tiêu, người kiếm hợp nhất công kích.
Phương Cổ Tà truyền thừa mạch Thiên Tà Đại Đế, lực tràng độc môn dĩ nhiên là Thiên Tà lực tràng.
Thiên Tà lực tràng chứa lực lượng tà dị khuếch tán, nháy mắt bao vây Sở Mộ lại. Sở Mộ cảm giác các loại thiên địa lực lượng quy tắc bị ức chế, tinh thần, lực lượng thần niệm bị áp chế nhiều, bị quấy nhiễu.
Sở Mộ không phát ra kiếm vực, hắn thả Phá Hư lực tràng ra. Phương Cổ Tà là đối thủ không tồi, vừa lúc nghiệm chứng thu hoạch bế quan năm năm của hắn.
Phá Hư lực tràng thả ra, các tia bạc lan tràn, mỗi tia cực kỳ sắc bén cắt nát hư không phủ lên Phương Cổ Tà.
Phương Cổ Tà sửng sốt sau đó tức giận, đó không phải kiếm vực mà là một loại lực tràng.
Phương Cổ Tà rất tự tin nhưng Sở Mộ không thèm thi triển kiếm vực làm gã bực bội, cảm giác bị coi khinh. Phương Cổ Tà từ khi xuất hiện một đường khiêu chiến, đánh bại nhiều thiên tài yêu nghiệt gã xem hành động này là nhục nhã.
Phương Cổ Tà thầm quyết định nếu bị xem thường vậy gã sẽ dùng thực lực, dùng kiếm trong tay cho đối phương bài học nhớ đời, hung hăng đánh bại đối phương!
Phương Cổ Tà động ý niệm, gã rút kiếm ra, vạch một đường. Nhìn như một đường đơn giản nhưng chứa cảm giác tà dị, như thể một kiếm này không chỗ không ở, không đường né tránh.
Mạch Thiên Tà có tạo nghệ đặc biệt về kiếm pháp, phong cách nghiêng về tà dị, không bám vào một khuôn mẫu, cực kỳ tinh diệu làm mắt Sở Mộ tỏa sáng.
Tạo nghệ kiếm pháp của Phương Cổ Tà tinh thâm, thi triển phong cách kiếm pháp truyền thừa mạch Thiên Tà, nếu vận dụng thì kiếm quang cuồn cuộn liên miên vô tận rồi lại như lúc ngừng lúc nối, lấp lóe.
Tóm lại đây là loại kiếm pháp vô cùng tà dị, nói quỷ dị không quỷ dị, nói tà ác không tà ác, nó ở giữa hai thứ, rất khó hình dung.
Loại kiếm pháp phong cách này là lần đầu tiên Sở Mộ biết, hắn gặp chiêu đỡ chiêu chiến đấu với Phương Cổ Tà, không ngừng hấp thu đặc điểm phong cách kiếm pháp của gã.
Trong phút chốc người ngoài thấy lực lượng hai bên sàn sàn như nhau.
Phá Hư lực tràng không thua gì Thiên Tà lực tràng, đối kháng với nhau đều có tăng phúc và suy yếu, mỗi bên mỗi vẻ. Sở Mộ không cố ý tấn công, hắn không ngừng né kiếm pháp của Phương Cổ Tà, ngẫu nhiên chém một kiếm như nét bút thần buộc gã phải đổi chiêu, kích phát ra thực lực của gã.
Phương Cổ Tà ở trong cuộc không biết gì, cảm thấy Sở Mộ không lợi hại như tin đồn, gã cho rằng mình đã rất mạnh.
Chỉ có đương sự Sở Mộ, Bách Hoa Đại Đế bàng quan là biết hắn nắm mũi Phương Cổ Tà dắt đi.
Bách Hoa Đại Đế thầm thở dài:
- Kiếm pháp của tiểu tử này càng tinh tế hơn năm năm trước.
Bách Hoa Đại Đế không có mặt ở Thăng Long đài năm năm trước nhưng có chú ý cuộc chiến, mỗi một trận đều để ý. Bách Hoa Đại Đế thấy kiếm pháp của Sở Mộ rất nhiều lần, có đối lập nên nhìn ra ngay kiếm pháp của hắn tinh tế rất nhiều.
Chiến đấu một phen rồi Sở Mộ mò thấu kiếm pháp của Phương Cổ Tà, hắn chém ba kiếm buộc gã lùi ba bước.
Sở Mộ nói thẳng:
- Nếu ngươi chỉ có bấy nhiêu thực lực thì có thể nhận thua.
Phương Cổ Tà nghe vậy nét mặt càng tà dị, gã giận, giận thật rồi, lại lần nữa bị coi thường.
Phương Cổ Tà quát:
- Vậy hãy thử kiếm pháp Thiên Tà của ta đây!
Kiếm pháp Thiên Tà là kiếm pháp đến thiên cấp thượng phẩm, uy lực mạnh mẽ không thua gì kiếm pháp Phi Tiên, kiếm pháp Loạn Không nhưng phong cách thì hoàn toàn khác.
Kiếm pháp Thiên Tà được thi triển r, Thiên Tà kiếm khí kinh người xé toạc không trung thi nhau bắn tới, tỏa định Sở Mộ không cho né tránh, đây là đặc điểm của kiếm pháp Thiên Tà.
Sở Mộ vung kiếm thi triển kiếm pháp Thương Cổ.
Trong năm năm này Sở Mộ không tu luyện kiếm pháp thiên cấp khác, nếu hắn muốn thì Kiếm Thần điện chắc chắn cho hắn kiếm pháp cao cấp hơn. Nhưng Sở Mộ biết kiếm pháp Thương Cổ dù chỉ là kiếm pháp thiên cấp trung phẩm thì hắn vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ nó.
Sở Mộ dự định hoàn toàn nắm giữ, hiểu biết kiếm pháp Thương Cổ mới suy xét tu luyện kiếm pháp cao cấp hơn được. Làm vậy có thể nhanh hơn, tốt hơn. Cộng thêm có vấn đề về thời gian, trừ kiếm pháp ra Sở Mộ còn phải tu luyện lực lượng khác, nếu tu luyện lại một môn kiếm pháp thiên cấp thượng phẩm sẽ hao phí nhiều thời gian và tinh lực.
Lựa chọn của Sở Mộ là đúng, trong năm năm hắn đã hoàn toàn hiểu rõ kiếm pháp Thương Cổ, nắm giữ tinh túy trong đó, nếu vận dụng thì uy lực có thể đối kháng với kiếm pháp Thiên Tà.
Dĩ nhiên cũng có nguyên nhân là Phương Cổ Tà chưa nắm giữ kiếm pháp Thiên Tà đến trình độ tinh túy, cũng vì tạo nghệ kiếm pháp của hắn cao hơn gã.
Tà khí cuồn cuộn, kiếm quang tàn phá. Thiên Tà lực tràng tăng phúc làm uy lực kiếm pháp Thiên Tà rất mạnh nhưng vẫn không thể đánh bại Sở Mộ. Phương Cổ Tà kích phát ra kiếm lực, kiếm lực của gã đến ngũ cấp.
Kiếm lực ngũ cấp khiến uy lực kiếm pháp Thiên Tà tăng gấp sáu lần, Thiên Tà kiếm khí cũng nhờ kiếm lực tăng mạnh gấp mấy lần, kiếm quang kinh dị.
Sở Mộ kích phát ra kiếm lực ngũ cấp lại ức chế kiếm pháp Thiên Tà của Phương Cổ Tà.
Kiếm pháp thiên cấp trung phẩm ức chế kiếm pháp thiên cấp thượng phẩm, nhìn như không thể nào nhưng Sở Mộ đã làm được.
Bách Hoa Đại Đế xem xong kết luận:
- Đối thủ không cùng đẳng cấp.
Có lẽ thiên phú của Phương Cổ Tà siêu đẳng, xứng là yêu nghiệt nhưng vẫn còn chút chênh lệch so với Sở Mộ. Dường như Sở Mộ muốn thử nghiệm thực lực của mình nên không trực tiếp đánh bại Phương Cổ Tà.
Phương Cổ Tà dần nhận ra điều đó, kiếm pháp khựng lại thi triển ra tuyệt học.
Phương Cổ Tà tu luyện tuyệt học tên là Ngạo Tà Lục Thân.
Phương Cổ Tà cầm kiếm đứng thẳng, chỉ kiếm lên trên. Phương Cổ Tà nhắm mắt lại giây sau mở ra, tia sáng xám đen lóe qua đáy mắt tăng phần khí chất tà dị hơn.
Trong phút chốc thân hình Phương Cổ Tà mờ ảo.
Trong tiếng xé gió Phương Cổ Tà biến thành sáu người xuất hiện xung quanh Sở Mộ, đều cầm kiếm lấy hắn làm trung tâm công kích.
Người kiếm hợp nhất hóa thành sáu luồng kiếm quang xuyên qua, giết hướng Sở Mộ. Tốc độ Phương Cổ Tà siêu nhanh, nhảy vọt bất chấp thời gian và không gian.
Đây là tuyệt học, là sát chiêu, uy lực vô cùng mạnh mẽ, mỗi luồng kiếm quang đáng sợ đến tột độ.
Tuyệt học Ngạo Tà Lục Thân khác với Huyễn Không Cửu Đạo mà Cổ Loạn Không tự sáng tạo. Huyễn Không Cửu Đạo có thể tách ra mấy người, mỗi người thi triển kiếm pháp, bộ pháp khác nhau, dường như có chút lý trí riêng, rất thần kỳ. Ngạo Tà Lục Thân chỉ biến ra sáu thân hình bao vây mục tiêu, người kiếm hợp nhất công kích.