Xích Phong chiến trận nhanh chóng phát sinh biến hóa, Xích Phong giáp trên người chiến sĩ Xích Phong quân cũng phát ra quang mang màu đỏ sáng chói. Cả người hóa thành một đạo lưu quang màu đỏ, liên tục bắn về phía Sở Mộ ở giữa, nhanh chóng ngưng tụ.
Quang mang đỏ thẫm vô cùng chói mắt, làm cho không ai có thể nhìn thẳng. Cùng lúc đó, hai Thiên Ma cự thần binh bước chân ra, chạy trong hư không, ma diễm trên người lượn lờ, hung mãnh vô cùng, mạnh mẽ đâm tới. Phàm là tất cả những thứ trước mặt đều bị đánh nát, hôi yên phi diệt.
Một Thiên Ma Cự thần binh giơ cánh tay lên tạo thành quyền, hung hăng đánh về phía Xích Phong kiếm thần đang xây dựng, quyền kình màu đen khủng bố đánh nát hư không, giống như hóa thành hắc động, tản mát ra uy thế hủy diệt.
Không có bất kỳ ai hoài nghi, một khi bị một quyền như vậy đánh trúng, trừ Bán Thần chí tôn ra ai có thể chống cự chứ?
Quyền chưa tới, cơn lốc màu đen đã trùng kích, quang mang màu đen lóe lên như là sương mù. Ngay sau đó, một quyền cực lớn mang theo ma diễm màu đen, dùng tư thế hủy diệt tất cả, hưng hăng đánh vào trên quang mang màu đen.
Tiếng kim loại va chạm vô cùng chói tai vang vọng, kinh thiên động địa, giống như muốn đánh nát hư không. Quang mang màu đỏ dưới một quyền kia triệt để tiêu tán, một mũi kiếm cực lớn, màu đỏ đánh ra, chống lại một quyền kia.
Một thân chiến giáp máu đỏ, bao trùm cao thấp toàn thân, khiến cho người ta có cảm giác vô cùng tráng kiện, ở chung quanh người lại có kiếm phong vô cùng sắc bén.
Xích Phong kiếm thần.
Mỗi một chỗ trên người đều tản mát ra khí tức sắc bén như kiếm, đây chính là binh khí chiến tranh của Nhân tộc. Lần đầu tiên nhìn thấy nó sẽ tưởng tượng ra một thanh kiếm, hoàn toàn khác biệt với Thiên Ma cự thần binh dữ tợn mà bá đạo.
Phía xa, sắc mặt Hình Cổ tinh diệu trầm xuống, nhưng vẫn chậm một bước, không ngờ lại để cho đối phương xây dựng thành Xích Phong Kiếm thần.
- Cho dù xây dựng xong Xích Phong kiếm thần ta cũng muốn đánh bại ngươi.
Hình Cổ Tinh Diệu cả giận nói, trong đó có một Thiên Ma Cự Thần binh là do hắn làm chủ, khống chế.
Một Thiên Ma Cự Thần binh khác là do Ngao Xi Cực khống chế, hung hăng đánh ra một quyền.
Quang mang màu đỏ lóe lên, Xích Phong kiếm thần nhanh chóng lùi về phía sau, tránh đi công kích của đầu Thiên Ma Cự Thần binh thứ hai.
Trong Xích Phong kiếm thần, Sở Mộ vừa khiếp sợ vừa khống chế lực lượng.
Hắn còn nhớ rõ năm đó khống chế Xích Phong kiếm thần bất quá tu vi của mọi người chỉ là Đại Đế cảnh mà thôi, còn xa không cách nào so với hiện tại.
0 Ta có thể cảm giác được, ta chỉ phát huy ra sáu thành lực lượng của Xích Phong kiếm thần mà thôi. Có thể chống đỡ được Thiên Ma Cự thần binh đánh chính diện, hoàn toàn còn hơn cường giả Đại chúa tể cảnh cực hạn tầm thường.
Sở Mộ thầm nghĩ.
- Giả như nếu có thể phát huy tới mười thành, không biết sẽ cường đại tới mức nào chứ?
Loại lực lượng này, mỗi khi thêm một thành, tăng trưởng vô cùng khủng bố.
Chỉ có điều Sở Mộ cũng cảm giác ra được, muốn phát huy ra toàn bộ lưc lượng của Xích Phong kiếm thần này so với mấy trăm năm trước càng thêm khó khăn. Bởi vì số lượng càng vô cùng khổng lồ.
- Đến đây đi, cho ta áp lực để ta có thể phóng ra lực lượng càng cường đại hơn của Xích Phong kiếm thần.
Nhìn hai Thiên Ma cự thần binh, Sở Mộ không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn có kích động, chiến ý ngập trời.
Hắn biết rõ, áp lực bên ngoài đối với việc nắm giữ lực lượng Xích Phong kiếm thần của hắn có trợ giúp không nhỏ.
Hai tay Xích Phong kiếm thần đều cầm một kiếm, phong mang màu đỏ sắc bén vô cùng. Dưới sự khống chế của Sở Mộ, song kiếm chấn động, giống như hai cánh của chim yến, làm cho tốc độ của Xích Phong kiếm thần bạo tăng, dùng quỹ tích hoàn mỹ xẹt qua hư không, bắn thẳng về phía Thiên Ma thần binh bên phải.
Kiếm quang phá không, lưu lại hai dấu vết thẳng tắp, sáng chói trên hư không, quang mang chói mắt khiến cho người ta không có cách nào hình dung được. Giống như ở giữa thiên địa không có bất kỳ vật nào ngăn cản.
Chỉ thấy hai tay Thiên Ma cự thần binh kia chộp một trảo vào hông mình, một đôi Tinh luân xuất hiện trong tay, nhanh chóng cắt về phía trường kiếm của Xích Phong kiếm thần.
Một Thiên Ma cự thần binh khác chộp một trảo ra sau lưng, rút ra một thanh trường đao dài hẹp, lưỡi đao đen kịt, có thể thu nạp tất cả ánh sáng. Thân thể tiến lên, hung hăng chém một đao về phía Xích Phong kiếm thần, không có chút lưu tình nào, muốn một đao chém Xích Phong kiếm thần làm hai nửa.
Lấy một địch hai, Xích Phong kiếm thần không lui bước một chút nào, song kiếm như có thần trợ giúp, không ngừng chống cự công kích của hai Thiên Ma cự thần binh, còn có thể phản kích đối phương.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt tất cả mọi người đều bị hấp dẫn, kinh hãi vô cùng, coi như là thống soái của Ma Diễm đại quân và Hồng Viêm đại quân, tu vi đều đạt tới Đại chúa tể cảnh cực hạn cũng như vậy. Dùng thực lực của bọn hắn, bất kể là chống lại Thiên Ma cự thần binh hay là Xích Phong kiếm thần đều chỉ có một con đường chết, hơn nữa không có cách nào chống đỡ được mảy may, sẽ trực tiếp bị giết chết, không có một chút may mắn nào.
Quang mang đỏ thẫm vô cùng chói mắt, làm cho không ai có thể nhìn thẳng. Cùng lúc đó, hai Thiên Ma cự thần binh bước chân ra, chạy trong hư không, ma diễm trên người lượn lờ, hung mãnh vô cùng, mạnh mẽ đâm tới. Phàm là tất cả những thứ trước mặt đều bị đánh nát, hôi yên phi diệt.
Một Thiên Ma Cự thần binh giơ cánh tay lên tạo thành quyền, hung hăng đánh về phía Xích Phong kiếm thần đang xây dựng, quyền kình màu đen khủng bố đánh nát hư không, giống như hóa thành hắc động, tản mát ra uy thế hủy diệt.
Không có bất kỳ ai hoài nghi, một khi bị một quyền như vậy đánh trúng, trừ Bán Thần chí tôn ra ai có thể chống cự chứ?
Quyền chưa tới, cơn lốc màu đen đã trùng kích, quang mang màu đen lóe lên như là sương mù. Ngay sau đó, một quyền cực lớn mang theo ma diễm màu đen, dùng tư thế hủy diệt tất cả, hưng hăng đánh vào trên quang mang màu đen.
Tiếng kim loại va chạm vô cùng chói tai vang vọng, kinh thiên động địa, giống như muốn đánh nát hư không. Quang mang màu đỏ dưới một quyền kia triệt để tiêu tán, một mũi kiếm cực lớn, màu đỏ đánh ra, chống lại một quyền kia.
Một thân chiến giáp máu đỏ, bao trùm cao thấp toàn thân, khiến cho người ta có cảm giác vô cùng tráng kiện, ở chung quanh người lại có kiếm phong vô cùng sắc bén.
Xích Phong kiếm thần.
Mỗi một chỗ trên người đều tản mát ra khí tức sắc bén như kiếm, đây chính là binh khí chiến tranh của Nhân tộc. Lần đầu tiên nhìn thấy nó sẽ tưởng tượng ra một thanh kiếm, hoàn toàn khác biệt với Thiên Ma cự thần binh dữ tợn mà bá đạo.
Phía xa, sắc mặt Hình Cổ tinh diệu trầm xuống, nhưng vẫn chậm một bước, không ngờ lại để cho đối phương xây dựng thành Xích Phong Kiếm thần.
- Cho dù xây dựng xong Xích Phong kiếm thần ta cũng muốn đánh bại ngươi.
Hình Cổ Tinh Diệu cả giận nói, trong đó có một Thiên Ma Cự Thần binh là do hắn làm chủ, khống chế.
Một Thiên Ma Cự Thần binh khác là do Ngao Xi Cực khống chế, hung hăng đánh ra một quyền.
Quang mang màu đỏ lóe lên, Xích Phong kiếm thần nhanh chóng lùi về phía sau, tránh đi công kích của đầu Thiên Ma Cự Thần binh thứ hai.
Trong Xích Phong kiếm thần, Sở Mộ vừa khiếp sợ vừa khống chế lực lượng.
Hắn còn nhớ rõ năm đó khống chế Xích Phong kiếm thần bất quá tu vi của mọi người chỉ là Đại Đế cảnh mà thôi, còn xa không cách nào so với hiện tại.
0 Ta có thể cảm giác được, ta chỉ phát huy ra sáu thành lực lượng của Xích Phong kiếm thần mà thôi. Có thể chống đỡ được Thiên Ma Cự thần binh đánh chính diện, hoàn toàn còn hơn cường giả Đại chúa tể cảnh cực hạn tầm thường.
Sở Mộ thầm nghĩ.
- Giả như nếu có thể phát huy tới mười thành, không biết sẽ cường đại tới mức nào chứ?
Loại lực lượng này, mỗi khi thêm một thành, tăng trưởng vô cùng khủng bố.
Chỉ có điều Sở Mộ cũng cảm giác ra được, muốn phát huy ra toàn bộ lưc lượng của Xích Phong kiếm thần này so với mấy trăm năm trước càng thêm khó khăn. Bởi vì số lượng càng vô cùng khổng lồ.
- Đến đây đi, cho ta áp lực để ta có thể phóng ra lực lượng càng cường đại hơn của Xích Phong kiếm thần.
Nhìn hai Thiên Ma cự thần binh, Sở Mộ không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn có kích động, chiến ý ngập trời.
Hắn biết rõ, áp lực bên ngoài đối với việc nắm giữ lực lượng Xích Phong kiếm thần của hắn có trợ giúp không nhỏ.
Hai tay Xích Phong kiếm thần đều cầm một kiếm, phong mang màu đỏ sắc bén vô cùng. Dưới sự khống chế của Sở Mộ, song kiếm chấn động, giống như hai cánh của chim yến, làm cho tốc độ của Xích Phong kiếm thần bạo tăng, dùng quỹ tích hoàn mỹ xẹt qua hư không, bắn thẳng về phía Thiên Ma thần binh bên phải.
Kiếm quang phá không, lưu lại hai dấu vết thẳng tắp, sáng chói trên hư không, quang mang chói mắt khiến cho người ta không có cách nào hình dung được. Giống như ở giữa thiên địa không có bất kỳ vật nào ngăn cản.
Chỉ thấy hai tay Thiên Ma cự thần binh kia chộp một trảo vào hông mình, một đôi Tinh luân xuất hiện trong tay, nhanh chóng cắt về phía trường kiếm của Xích Phong kiếm thần.
Một Thiên Ma cự thần binh khác chộp một trảo ra sau lưng, rút ra một thanh trường đao dài hẹp, lưỡi đao đen kịt, có thể thu nạp tất cả ánh sáng. Thân thể tiến lên, hung hăng chém một đao về phía Xích Phong kiếm thần, không có chút lưu tình nào, muốn một đao chém Xích Phong kiếm thần làm hai nửa.
Lấy một địch hai, Xích Phong kiếm thần không lui bước một chút nào, song kiếm như có thần trợ giúp, không ngừng chống cự công kích của hai Thiên Ma cự thần binh, còn có thể phản kích đối phương.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt tất cả mọi người đều bị hấp dẫn, kinh hãi vô cùng, coi như là thống soái của Ma Diễm đại quân và Hồng Viêm đại quân, tu vi đều đạt tới Đại chúa tể cảnh cực hạn cũng như vậy. Dùng thực lực của bọn hắn, bất kể là chống lại Thiên Ma cự thần binh hay là Xích Phong kiếm thần đều chỉ có một con đường chết, hơn nữa không có cách nào chống đỡ được mảy may, sẽ trực tiếp bị giết chết, không có một chút may mắn nào.