Kiếm đạo phù văn, đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với thứ này cho nên xem không hiểu. Hoàn toàn xem không hiểu, trong nháy mắt ý thức tiếp xúc với phù văn kiếm đạo, một loại tin tức truyền vào trong ý thức làm hắn hiểu được nội dung của phù văn.
Một phù văn kiếm đạo chỉ ẩn chứa một nội dung. Hoàn toàn nhìn không ra cái gì, chỉ có liên hợp các phù văn với nhau mới có thể nhìn ra huyền diệu trong đó.
Mỗi phù văn kiếm đạo có một ít khác biệt nhỏ, Sở Mộ cũng chú ý tới nhưng hắn không phân biệt được huyền diệu trong đó, bởi vì hắn không hiểu phù văn kiếm đạo, nếu như để người tinh thông phù văn kiếm đạo nhìn thấy sẽ hiểu ảo diệu trong đó.
Sở Mộ không hiểu phù văn kiếm đạo nên chỉ tìm hiểu nội dung bên trong.
Tốn hao thời gian tìm hiểu mỗi phù văn như thế, không ngừng đọc và xâu chuỗi với nhau, trong quá trình tiếp xúc đó lại không ngừng quen thuộc áp lực do phù văn kiếm đạo mang lại, cảm giác nặng đầu giảm đi không ít.
- Thì ra nội dung của phù văn kiếm đạo là một phần nội dung của Kiếm Thiên Địa.
Sở Mộ nói thầm.
- Nội dung Kiếm Thiên Địa hoàn toàn nhất trí bới nội dung Bạch Linh tiền bối truyền thụ cho ta, nó vẫn có khác biệt nhỏ, Bạch Linh tiền bối truyền thừa Kiếm Thiên Địa tuy cổ xưa nhưng còn thuộc về phạm vi văn ưự, mà Kiếm Thần tôn tọa truyền thừa Kiếm Thiên Địa chính là phù văn kiếm đạo.
- Phù văn kiếm đạo Kiếm Thiên Địa, có lẽ mới là phiên bản nguyên thủy nhất, Bạch Linh tiền bối truyền thụ Kiếm Thiên Địa cho ta hẳn là truyền thừa hắn đạt được, không giống như Kiếm Thiên Địa nguyên thủy, chỉ có thể do Kiếm Thần tôn tọa trực tiếp truyền thừa.
Sở Mộ suy đoán như vậy nhưng lại chính xác.
Nội dung phù văn kiếm đạo Kiếm Thiên Địa hoàn toàn nhất trí với Bạch Linh truyền thụ, nhưng bởi vì quan hệ với phù văn kiếm đạo, nó lại là phiên bản nguyên thủy nhất, Bạch Linh truyền thụ không có huyền diệu bằng nó.
Huyền diệu này giúp Sở Mộ trực tiếp tìm hiểu Kiếm Thiên Địa.
Sở Mộ cảm thấy thật cao hứng.
- Nửa phần trên của Kiếm Thiên Địa nhất trí với Bạch Linh tiền bối truyền thụ, nửa bộ dưới là bí pháp...
Lầm bầm vài câu, đôi mắt Sở Mộ bắn ra mũi nhọn kinh người, trên mặt mang theo kích động khi nhìn thấy bí pháp.
Hắn sống lâu hơn trăm năm, trong đó trải qua không ít chuyện, cũng nhìn thấy không ít bí pháp, nghe nói các bí pháp càng nhiều nhưng không có bí pháp nào sánh bằng bí pháp truyền thừa ở noi đây, không chỉ nói so sánh, cho dù chỉ một tia nhỏ cũng chênh lệch nhau quá lớn.
Bí pháp này quá khó lường!
Lúc ban đầu Sở Mộ tiếp xúc bí pháp tương đối mạnh là Phần Huyết Biến, Phần Huyết Biến đại thành có thể tăng thực lực lên gấp hai lần, bí pháp như vậy trong Nguyên Cực Cảnh đã là bí pháp rất cao thâm rồi, trong bí pháp Thần Ngưng Cảnh cũng tính là thượng đẳng.
Mà bí pháp Niết Bàn Cảnh lại tăng thực lực gấp năm lần, đó là bí pháp đỉnh cấp nhất, phải tu luyện tới đại thành mới được.
Chỉ có bí pháp Thánh cấp Vạn Cổ Cảnh mới vượt qua cực hạn gấp năm lần, bí pháp cao cấp nhất trong Thánh cấp phải tu hành tới đại viên mãn mới có thể tăng lên gấp mười lần..
Nói cách khác, nếu như một tu luyện giả Niết Bàn Cảnh tu luyện bí pháp cao cấp nhất của Thánh cấp, hơn nữa còn luyện tới đại thành, một thi triển đi thực lực sẽ tăng lên gấp mười lần, tương đương trực tiếp vượt qua một trọng thiên, từ đó đạt được thực lực kinh người.
Nhưng bí pháp Thánh cấp không dễ luyện như thế, cấp độ Niết Bàn Cảnh muốn tu hành bí pháp Thánh cấp tới đại thành, không biết phải trả giá bao nhiêu thời gian, thậm chí có chút ít bí pháp cần điều kiện hà khắc mới tu thành.
Hôm nay Sở Mộ đạt được truyền thừa nửa bộ dưới của Kiếm Thiên Địa, không biết nên định nghĩa bí pháp này như thế nào, bởi vì đệ nhất trọng của bí pháp, một khi luyện thành và thi triển ra sẽ tăng phúc gấp mười lần.
Đó là đệ nhất trọng thiên nhưng có uy năng của bí pháp Thánh cấp đại viên mãn, bí pháp này có ba trọng.
Đệ nhất trọng tăng gấp mười lần, đệ nhị trọng tăng gấp trăm lần, đệ tam trọng là tăng gấp vạn lần.
Niết Bàn Cảnh tu đệ nhất trọng đã tăng lên gấp mười lần, mà Vạn Cổ Cảnh tu luyện một trọng thiên chênh lệch gấp trăm lần, nói cách khác, tu luyện bí pháp đệ nhị trọng, một khi thi triển sẽ vượt qua một trọng thiên..
Vạn Cổ Cảnh có chênh lệch mỗi trọng thiên cực lớn.
Niết Bàn Cảnh và dưới Niết Bàn Cảnh rất dễ khiêu chiến vượt cấp, thiên tài chính thức đều làm được, nhưng đến Vạn Cổ Cảnh, muốn vượt cấp khiêu chiến quá khó khăn, cần phải là thiên tài tuyệt thế mới được.
Nếu tu thành đệ nhất trọng của bí pháp này, vừa thi triển thực lực tăng gấp trăm lần, không nói phương diện khác, chỉ cần tu vi cũng đã vượt qua đại cảnh giới, còn nếu tu thành đệ tam trọng của bí pháp, như vậy có thể vượt qua chênh lệch của hai đại cảnh giới.
Bí pháp như vậy, không nói năng lực khác, giết địch vượt qua một trọng thiên tới ba trọng thiên không nói chơi.
Sở Mộ có ngàn vạn tin tưởng, một khi bí pháp lưu truyền ngoài sẽ làm cả thế giới Thâm Lam đại loạn, thậm chí làm thế giới Thâm Lam bị diệt.
Bí pháp khủng bố như thế, cho dù cường giả Đại Đế cũng có thể dùng.
Sở Mộ hít thở dồn dập, lồng ngực phập phồng, hắn khiếp sợ khi tìm hiểu tin tức của bí pháp.
Nếu hiện tại hắn có thể tu luyện thành công đệ tam trọng của bí pháp, lúc thi triển ra có thể chém giết Kiếm Thánh nhị tinh, đối mặt Kiếm Thánh tam tinh bình thường cũng có lực đánh một hai.
- Đáng tiếc, tuy môn bí pháp này mạnh mẽ đáng sợ nhưng vô cùng khó tu luyện, cho dù đệ nhất trọng cũng cần rất nhiều bảo vật, có vài bảo vật thập phần trân quý, ta cũng chỉ có một mà thôi.
Sở Mộ thở dài.
Cảm giác này rất phức tạp, giống như là một người nghèo nhìn thấy núi vàng trước mắt, mừng rỡ như điên chạy tới thì phát hiện mình cách núi vàng kia một dòng sông dung nham nóng chảy, chính mình phải muốn tìm mọi biện pháp vượt qua mới có thể đạt được núi vàng.
- Không có biện pháp, ta có được đại bộ phận bảo vật, chỉ kém bốn loại, hơn nữa còn là bốn loại trân quý nhất.
Sở Mộ im lặng, chuyến đi thế giới Thâm Lam lần này đã hoàn thành rất nhiều mục tiêu, chỉ bằng môn bí pháp này đã vượt qua tất cả thu hoạch khác.
Sở Mộ nhìn thấy Bạch Linh tiền bối đang ở bên cạnh, không biết lúc nào bên cạnh lại có vài đạo thân ảnh.
Bốn phía xung quanh Vân Đoạn Sơn, hơi nước nồng đậm, giống như nước thủy triều dâng trào. Mấy vạn đại quân Sa tộc đông nghìn nghịt vây quanh, hết một vòng lại một vòng, bao vây chặt cả đỉnh Vân Đoạn Sơn lại, chật như nêm cối.
Một phù văn kiếm đạo chỉ ẩn chứa một nội dung. Hoàn toàn nhìn không ra cái gì, chỉ có liên hợp các phù văn với nhau mới có thể nhìn ra huyền diệu trong đó.
Mỗi phù văn kiếm đạo có một ít khác biệt nhỏ, Sở Mộ cũng chú ý tới nhưng hắn không phân biệt được huyền diệu trong đó, bởi vì hắn không hiểu phù văn kiếm đạo, nếu như để người tinh thông phù văn kiếm đạo nhìn thấy sẽ hiểu ảo diệu trong đó.
Sở Mộ không hiểu phù văn kiếm đạo nên chỉ tìm hiểu nội dung bên trong.
Tốn hao thời gian tìm hiểu mỗi phù văn như thế, không ngừng đọc và xâu chuỗi với nhau, trong quá trình tiếp xúc đó lại không ngừng quen thuộc áp lực do phù văn kiếm đạo mang lại, cảm giác nặng đầu giảm đi không ít.
- Thì ra nội dung của phù văn kiếm đạo là một phần nội dung của Kiếm Thiên Địa.
Sở Mộ nói thầm.
- Nội dung Kiếm Thiên Địa hoàn toàn nhất trí bới nội dung Bạch Linh tiền bối truyền thụ cho ta, nó vẫn có khác biệt nhỏ, Bạch Linh tiền bối truyền thừa Kiếm Thiên Địa tuy cổ xưa nhưng còn thuộc về phạm vi văn ưự, mà Kiếm Thần tôn tọa truyền thừa Kiếm Thiên Địa chính là phù văn kiếm đạo.
- Phù văn kiếm đạo Kiếm Thiên Địa, có lẽ mới là phiên bản nguyên thủy nhất, Bạch Linh tiền bối truyền thụ Kiếm Thiên Địa cho ta hẳn là truyền thừa hắn đạt được, không giống như Kiếm Thiên Địa nguyên thủy, chỉ có thể do Kiếm Thần tôn tọa trực tiếp truyền thừa.
Sở Mộ suy đoán như vậy nhưng lại chính xác.
Nội dung phù văn kiếm đạo Kiếm Thiên Địa hoàn toàn nhất trí với Bạch Linh truyền thụ, nhưng bởi vì quan hệ với phù văn kiếm đạo, nó lại là phiên bản nguyên thủy nhất, Bạch Linh truyền thụ không có huyền diệu bằng nó.
Huyền diệu này giúp Sở Mộ trực tiếp tìm hiểu Kiếm Thiên Địa.
Sở Mộ cảm thấy thật cao hứng.
- Nửa phần trên của Kiếm Thiên Địa nhất trí với Bạch Linh tiền bối truyền thụ, nửa bộ dưới là bí pháp...
Lầm bầm vài câu, đôi mắt Sở Mộ bắn ra mũi nhọn kinh người, trên mặt mang theo kích động khi nhìn thấy bí pháp.
Hắn sống lâu hơn trăm năm, trong đó trải qua không ít chuyện, cũng nhìn thấy không ít bí pháp, nghe nói các bí pháp càng nhiều nhưng không có bí pháp nào sánh bằng bí pháp truyền thừa ở noi đây, không chỉ nói so sánh, cho dù chỉ một tia nhỏ cũng chênh lệch nhau quá lớn.
Bí pháp này quá khó lường!
Lúc ban đầu Sở Mộ tiếp xúc bí pháp tương đối mạnh là Phần Huyết Biến, Phần Huyết Biến đại thành có thể tăng thực lực lên gấp hai lần, bí pháp như vậy trong Nguyên Cực Cảnh đã là bí pháp rất cao thâm rồi, trong bí pháp Thần Ngưng Cảnh cũng tính là thượng đẳng.
Mà bí pháp Niết Bàn Cảnh lại tăng thực lực gấp năm lần, đó là bí pháp đỉnh cấp nhất, phải tu luyện tới đại thành mới được.
Chỉ có bí pháp Thánh cấp Vạn Cổ Cảnh mới vượt qua cực hạn gấp năm lần, bí pháp cao cấp nhất trong Thánh cấp phải tu hành tới đại viên mãn mới có thể tăng lên gấp mười lần..
Nói cách khác, nếu như một tu luyện giả Niết Bàn Cảnh tu luyện bí pháp cao cấp nhất của Thánh cấp, hơn nữa còn luyện tới đại thành, một thi triển đi thực lực sẽ tăng lên gấp mười lần, tương đương trực tiếp vượt qua một trọng thiên, từ đó đạt được thực lực kinh người.
Nhưng bí pháp Thánh cấp không dễ luyện như thế, cấp độ Niết Bàn Cảnh muốn tu hành bí pháp Thánh cấp tới đại thành, không biết phải trả giá bao nhiêu thời gian, thậm chí có chút ít bí pháp cần điều kiện hà khắc mới tu thành.
Hôm nay Sở Mộ đạt được truyền thừa nửa bộ dưới của Kiếm Thiên Địa, không biết nên định nghĩa bí pháp này như thế nào, bởi vì đệ nhất trọng của bí pháp, một khi luyện thành và thi triển ra sẽ tăng phúc gấp mười lần.
Đó là đệ nhất trọng thiên nhưng có uy năng của bí pháp Thánh cấp đại viên mãn, bí pháp này có ba trọng.
Đệ nhất trọng tăng gấp mười lần, đệ nhị trọng tăng gấp trăm lần, đệ tam trọng là tăng gấp vạn lần.
Niết Bàn Cảnh tu đệ nhất trọng đã tăng lên gấp mười lần, mà Vạn Cổ Cảnh tu luyện một trọng thiên chênh lệch gấp trăm lần, nói cách khác, tu luyện bí pháp đệ nhị trọng, một khi thi triển sẽ vượt qua một trọng thiên..
Vạn Cổ Cảnh có chênh lệch mỗi trọng thiên cực lớn.
Niết Bàn Cảnh và dưới Niết Bàn Cảnh rất dễ khiêu chiến vượt cấp, thiên tài chính thức đều làm được, nhưng đến Vạn Cổ Cảnh, muốn vượt cấp khiêu chiến quá khó khăn, cần phải là thiên tài tuyệt thế mới được.
Nếu tu thành đệ nhất trọng của bí pháp này, vừa thi triển thực lực tăng gấp trăm lần, không nói phương diện khác, chỉ cần tu vi cũng đã vượt qua đại cảnh giới, còn nếu tu thành đệ tam trọng của bí pháp, như vậy có thể vượt qua chênh lệch của hai đại cảnh giới.
Bí pháp như vậy, không nói năng lực khác, giết địch vượt qua một trọng thiên tới ba trọng thiên không nói chơi.
Sở Mộ có ngàn vạn tin tưởng, một khi bí pháp lưu truyền ngoài sẽ làm cả thế giới Thâm Lam đại loạn, thậm chí làm thế giới Thâm Lam bị diệt.
Bí pháp khủng bố như thế, cho dù cường giả Đại Đế cũng có thể dùng.
Sở Mộ hít thở dồn dập, lồng ngực phập phồng, hắn khiếp sợ khi tìm hiểu tin tức của bí pháp.
Nếu hiện tại hắn có thể tu luyện thành công đệ tam trọng của bí pháp, lúc thi triển ra có thể chém giết Kiếm Thánh nhị tinh, đối mặt Kiếm Thánh tam tinh bình thường cũng có lực đánh một hai.
- Đáng tiếc, tuy môn bí pháp này mạnh mẽ đáng sợ nhưng vô cùng khó tu luyện, cho dù đệ nhất trọng cũng cần rất nhiều bảo vật, có vài bảo vật thập phần trân quý, ta cũng chỉ có một mà thôi.
Sở Mộ thở dài.
Cảm giác này rất phức tạp, giống như là một người nghèo nhìn thấy núi vàng trước mắt, mừng rỡ như điên chạy tới thì phát hiện mình cách núi vàng kia một dòng sông dung nham nóng chảy, chính mình phải muốn tìm mọi biện pháp vượt qua mới có thể đạt được núi vàng.
- Không có biện pháp, ta có được đại bộ phận bảo vật, chỉ kém bốn loại, hơn nữa còn là bốn loại trân quý nhất.
Sở Mộ im lặng, chuyến đi thế giới Thâm Lam lần này đã hoàn thành rất nhiều mục tiêu, chỉ bằng môn bí pháp này đã vượt qua tất cả thu hoạch khác.
Sở Mộ nhìn thấy Bạch Linh tiền bối đang ở bên cạnh, không biết lúc nào bên cạnh lại có vài đạo thân ảnh.
Bốn phía xung quanh Vân Đoạn Sơn, hơi nước nồng đậm, giống như nước thủy triều dâng trào. Mấy vạn đại quân Sa tộc đông nghìn nghịt vây quanh, hết một vòng lại một vòng, bao vây chặt cả đỉnh Vân Đoạn Sơn lại, chật như nêm cối.