- Kim Diễm Lôi, trong bọn họ có đệ tử Hồng Thiên giáo, cũng có nội viện Đạm Đài thị đệ nhất nhân dưới Thần Ngưng Cảnh, thân phận không giống, nếu xảy ra chuyện gì, Hồng Thiên giáo và Đạm Đài thị tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, đến lúc đó cho dù chiến đội Trảm Ma mạnh hơn nữa cũng không đủ nhìn.
Sở Mộ cười lạnh, nói với Kim Diễm Lôi.
Kim Diễm Lôi nghe xong liền biến sắc, hắn tuyệt đối không ngờ bên đối phương còn có thân phận này.
Đúng thế, hắn có thể nhìn ra hai người này bất phàm, thiên phú như vậy bên trong Hồng Thiên giáo và Đạm Đài thị sẽ được xem trọng rất cao.
Hơn nữa ai có thể bảo chứng trên người bọn họ không có thủ đoạn bảo vệ tính mạng, phải biết rằng Hồng Thiên giáo và Đạm Đài thị là quái vật khổng lồ có thể so sánh với Thiên Phong Kiếm Cung, không phải chiến đội Trảm Ma có thể chống lại.
Ngay trong nháy mắt Kim Diễm Lôi suy tư, Sở Mộ ra tay.
Hắn điều động tất cả lực lượng hóa thành lực lượng đáng sợ, một kiếm ra khỏi vỏ chém nát khí thế và thần iệm của Kim Diễm Lôi đang trùng kích, thân thể hóa thành hào quang màu vàng, trực tiếp bay thẳng về phía Kim Diễm Lôi, một kiếm phong hầu.
Không thể không nói Sở Mộ làm như thế thập phần lớn mật, cũng hoàn toàn vượt quá Kim Diễm Lôi dự kiến, hắn cảm thấy Sở Mộ gặp được hắn phải suy nghĩ nên đào thoát thế nào, vậy mà trái lại còn chủ động phản kích hắn.
Trong lòng sinh ra lửa giận, hai mắt như có hỏa diễm hừng hực đang thiêu đốt.
Kim Diễm Lôi duỗi một ngón tay ra, trên ngón tay ngưng tụ lực lượng vô cùng cường đại.
Một ngón tay có ngưng tụ kiếm nguyên có kiếm ý có áo nghĩa chi lực vào trong đó.
Sở Mộ cảm thấy cả thế giới như biến mất, chỉ còn lại ngón tay trước mặt đang biến lớn, hai mắt co rút lại.
Kiếm thức biến đổi đâm vào ngón tay này.
Kiếm nguyên, kiếm ý, kim chi áo nghĩa cùng Chấn Sơn Kính quán chú và Nhập Cảnh cực hạn bộc phát va chạm với lực lượng đánh tới.
Sở Mộ cảm thấy kiếm chấn động, lực lượng đáng sợ đang truyền tới, thiếu chút kiếm đã rời khỏi tay, hắn vội vàng gia tăng lực lượng xiết chặc vào trong tay, cánh tay cũng rung động cực mạnh, hắn vội vàng dựa thế lui ra phía sau, đột nhiên có một đạo thần niệm xông thẳng vào thế giới tinh thần, Sở Mộ vội vàng điều động tinh thần ý niệm và trả giá bằng tiêu hao gấp mấy lần đánh tan thần niệm.
Ngón tay Kim Diễm Lôi run rẩy, sắc mặt biến hóa, chỉ trong nháy mắt hắn cảm thấy lực lượng đáng sợ đang ập tới đánh tan lực lượng trên ngón tay của hắn, hắn cảm thấy ngón tay đau đớn và bị xé rách, lực lượng cường đại bộc phát.
Nếu không có thần niệm bảo hộ chỉ sợ một kiếm vừa rồi đã cắt ngón tay của hắn.
Sở Mộ cũng cảm thấy ngón tay của Kim Diễm Lôi vô cùng cường đại.
So với chém giết tên kiếm giả tà đạo Thần Ngưng Cảnh lúc trước, đối phương chỉ vừa đột phá Thần Ngưng Cảnh mà thôi, còn chưa học được không chế thuần thục, cũng động dụng thần niệm có hạn, Kim Diễm Lôi thì khác, hắn đột phá Thần Ngưng Cảnh đã nhiều năm, còn đạt tới Thần Ngưng Cảnh nhập môn đỉnh phong, hắn đã khống chế thần niệm một cách thuần thục.
Kiếm giả Thần Ngưng Cảnh chính thức có thể dung nhập thần niệm chi lực vào mỗi hành động của bản thân mình, uy lực càng mạnh hơn nữa.
- Kiếm ý và kim chi áo nghĩa của ngươi... Lại đạt tới bảy chuyển!
Đôi mắt Kim Diễm Lôi nheo lại, ngữ khí âm ukhí thế của hắn lạnh buốt và sát cơ vô cùng nồng đậm.
Kiếm ý bảy chuyển, kim chi áo nghĩa bảy chuyển, nói rõ linh hồn của Sở Mộ cực kỳ cường đại. Ít nhất là mạnh nhất trong đệ tử Thiên Phong Kiếm Cung, cũng là kẻ duy nhất rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa đạt tới bảy chuyển.
Sáu chuyển và bảy chuyển có khác nhau rõ ràng, nghe nói kiếm ý đạt tới bảy chuyển, mũi nhọn sẽ tăng gấp đôi, không phải chỉ tăng thêm tinh thuần, mũi nhọn sẽ tăng gấp đôi, uy lực của nó càng trở nên khủng bố hơn trước.
Trước kia Kim Diễm Lôi cảm thấy kiêng kị Sở Mộ mà thôi, lúc này hắn biết được Sở Mộ có rèn luyện kiếm ý bảy chuyển và kim chi áo nghĩa bảy chuyển, nội tâm Kim Diễm Lôi không còn kiêng kị như trước, mà kiêng kị biến thành sợ hãi... Sợ hãi... Thậm chí sợ hãi...
Cảm giác sợ hãi vừa xuất hiện, Kim Diễm Lôi lập tức phát giác, sát cơ tăng vọt, hắn càng quyết tâm chém giết Sở Mộ hơn trước.
Bởi vì lúc trước hắn cảm thấy một khi Sở Mộ đột phá đến Thần Ngưng Cảnh sẽ rất mạnh, vô cùng có khả năng đánh bịa hắn, hiện tại hắn có thể khẳng định trăm phần trăm, lúc Sở Mộ đột phá Thần Ngưng Cảnh sẽ có thực lực chém giết hắn.
Vì ngày sau không chết, vì tâm ma không sinh, vì đi xa hơn trên con đường kiếm đạo, càng cường đại hơn trước, hắn phải chém giết Sở Mộ, hơn nữa là hiện tại...
Tiêu trừ lực phản chấn, Sở Mộ lại chém ra một kiếm cực hạn phá không bay thẳng về phía Kim Diễm Lôi.
Nếu là kiếm giả dưới Thần Ngưng Cảnh chém ra một kiếm này, Kim Diễm Lôi sẽ không đặt vào trong mắt, nhưng đối phương là Sở Mộ, đó là người làm hắn kiêng kị thậm chí có thể nói là sợ hãi, Kim Diễm Lôi không dám đón đở, thân thể biến mất tránh né kiếm quang cực hạn của Sở Mộ, sau đó hắn còn hóa thành hào quang tới gần Sở Mộ.
Kiếm xuất hiện trong tay, mũi nhọn nội liễm làm linh hồn Sở Mộ run rẩy.
Không do dự chút nào, Sở Mộ chém ra một kiếm này lập tức lui về phía sau, dùng tốc độ nhanh nhất thoát thân sau đó bay ra xa.
Nội tâm Kim Diễm Lôi đã bị ý niệm chém giết Sở Mộ bao phủ tâm thần, hắn cũng không quan tâm ba người Tần Sơn Hà, bởi vì trong lòng của hắn ba người này thiên phú không tệ nhưng không tạo thành uy hiếp với hắn.
Về phần nói thân phận của Đồ Cương và Đạm Đài Lưu Quang, chính mình không ra tay đối phó bọn họ, bọn họ cũng không cách nào mượn nhờ lực lượng Hồng Thiên giáo và Đạm Đài thị để đối phó mình, Thiên Phong Kiếm Cung cũng không đứng ngoài nhìn không làm gì.
Nói ngắn lại chém giết Sở Mộ là đại sự hàng đầu.
Kim Diễm Lôi vừa rời đi, ba người Đồ Cương khôi phục năng lực hành động, chỉ cảm thấy thân thể hư thoát giống như tiêu hao thực lực quá độ.
Ba người không nói gì sau đó ngồi xuống khôi phục lực lượng bản thân.
...
Tốc độ của Sở Mộ nhanh đến mức tận cùng, chỉ thấy hắn hóa thành bóng trắng bay ra xa xa, hắn dùng toàn lực bay tới đây, trong lúc bay hắn vừa suy nghĩ cảm giác đối kháng một ngón tay của Kim Diễm Lôi vừa rồi.
Hắn có thể phân tâm đa dụng, bởi vậy cho dù đang suy nghĩ cũng không ảnh hưởng hắn chạy trốn.
Một ngón tay của Kim Diễm Lôi không ngừng xuất hiện trong đầu Sở Mộ.
Sở Mộ cười lạnh, nói với Kim Diễm Lôi.
Kim Diễm Lôi nghe xong liền biến sắc, hắn tuyệt đối không ngờ bên đối phương còn có thân phận này.
Đúng thế, hắn có thể nhìn ra hai người này bất phàm, thiên phú như vậy bên trong Hồng Thiên giáo và Đạm Đài thị sẽ được xem trọng rất cao.
Hơn nữa ai có thể bảo chứng trên người bọn họ không có thủ đoạn bảo vệ tính mạng, phải biết rằng Hồng Thiên giáo và Đạm Đài thị là quái vật khổng lồ có thể so sánh với Thiên Phong Kiếm Cung, không phải chiến đội Trảm Ma có thể chống lại.
Ngay trong nháy mắt Kim Diễm Lôi suy tư, Sở Mộ ra tay.
Hắn điều động tất cả lực lượng hóa thành lực lượng đáng sợ, một kiếm ra khỏi vỏ chém nát khí thế và thần iệm của Kim Diễm Lôi đang trùng kích, thân thể hóa thành hào quang màu vàng, trực tiếp bay thẳng về phía Kim Diễm Lôi, một kiếm phong hầu.
Không thể không nói Sở Mộ làm như thế thập phần lớn mật, cũng hoàn toàn vượt quá Kim Diễm Lôi dự kiến, hắn cảm thấy Sở Mộ gặp được hắn phải suy nghĩ nên đào thoát thế nào, vậy mà trái lại còn chủ động phản kích hắn.
Trong lòng sinh ra lửa giận, hai mắt như có hỏa diễm hừng hực đang thiêu đốt.
Kim Diễm Lôi duỗi một ngón tay ra, trên ngón tay ngưng tụ lực lượng vô cùng cường đại.
Một ngón tay có ngưng tụ kiếm nguyên có kiếm ý có áo nghĩa chi lực vào trong đó.
Sở Mộ cảm thấy cả thế giới như biến mất, chỉ còn lại ngón tay trước mặt đang biến lớn, hai mắt co rút lại.
Kiếm thức biến đổi đâm vào ngón tay này.
Kiếm nguyên, kiếm ý, kim chi áo nghĩa cùng Chấn Sơn Kính quán chú và Nhập Cảnh cực hạn bộc phát va chạm với lực lượng đánh tới.
Sở Mộ cảm thấy kiếm chấn động, lực lượng đáng sợ đang truyền tới, thiếu chút kiếm đã rời khỏi tay, hắn vội vàng gia tăng lực lượng xiết chặc vào trong tay, cánh tay cũng rung động cực mạnh, hắn vội vàng dựa thế lui ra phía sau, đột nhiên có một đạo thần niệm xông thẳng vào thế giới tinh thần, Sở Mộ vội vàng điều động tinh thần ý niệm và trả giá bằng tiêu hao gấp mấy lần đánh tan thần niệm.
Ngón tay Kim Diễm Lôi run rẩy, sắc mặt biến hóa, chỉ trong nháy mắt hắn cảm thấy lực lượng đáng sợ đang ập tới đánh tan lực lượng trên ngón tay của hắn, hắn cảm thấy ngón tay đau đớn và bị xé rách, lực lượng cường đại bộc phát.
Nếu không có thần niệm bảo hộ chỉ sợ một kiếm vừa rồi đã cắt ngón tay của hắn.
Sở Mộ cũng cảm thấy ngón tay của Kim Diễm Lôi vô cùng cường đại.
So với chém giết tên kiếm giả tà đạo Thần Ngưng Cảnh lúc trước, đối phương chỉ vừa đột phá Thần Ngưng Cảnh mà thôi, còn chưa học được không chế thuần thục, cũng động dụng thần niệm có hạn, Kim Diễm Lôi thì khác, hắn đột phá Thần Ngưng Cảnh đã nhiều năm, còn đạt tới Thần Ngưng Cảnh nhập môn đỉnh phong, hắn đã khống chế thần niệm một cách thuần thục.
Kiếm giả Thần Ngưng Cảnh chính thức có thể dung nhập thần niệm chi lực vào mỗi hành động của bản thân mình, uy lực càng mạnh hơn nữa.
- Kiếm ý và kim chi áo nghĩa của ngươi... Lại đạt tới bảy chuyển!
Đôi mắt Kim Diễm Lôi nheo lại, ngữ khí âm ukhí thế của hắn lạnh buốt và sát cơ vô cùng nồng đậm.
Kiếm ý bảy chuyển, kim chi áo nghĩa bảy chuyển, nói rõ linh hồn của Sở Mộ cực kỳ cường đại. Ít nhất là mạnh nhất trong đệ tử Thiên Phong Kiếm Cung, cũng là kẻ duy nhất rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa đạt tới bảy chuyển.
Sáu chuyển và bảy chuyển có khác nhau rõ ràng, nghe nói kiếm ý đạt tới bảy chuyển, mũi nhọn sẽ tăng gấp đôi, không phải chỉ tăng thêm tinh thuần, mũi nhọn sẽ tăng gấp đôi, uy lực của nó càng trở nên khủng bố hơn trước.
Trước kia Kim Diễm Lôi cảm thấy kiêng kị Sở Mộ mà thôi, lúc này hắn biết được Sở Mộ có rèn luyện kiếm ý bảy chuyển và kim chi áo nghĩa bảy chuyển, nội tâm Kim Diễm Lôi không còn kiêng kị như trước, mà kiêng kị biến thành sợ hãi... Sợ hãi... Thậm chí sợ hãi...
Cảm giác sợ hãi vừa xuất hiện, Kim Diễm Lôi lập tức phát giác, sát cơ tăng vọt, hắn càng quyết tâm chém giết Sở Mộ hơn trước.
Bởi vì lúc trước hắn cảm thấy một khi Sở Mộ đột phá đến Thần Ngưng Cảnh sẽ rất mạnh, vô cùng có khả năng đánh bịa hắn, hiện tại hắn có thể khẳng định trăm phần trăm, lúc Sở Mộ đột phá Thần Ngưng Cảnh sẽ có thực lực chém giết hắn.
Vì ngày sau không chết, vì tâm ma không sinh, vì đi xa hơn trên con đường kiếm đạo, càng cường đại hơn trước, hắn phải chém giết Sở Mộ, hơn nữa là hiện tại...
Tiêu trừ lực phản chấn, Sở Mộ lại chém ra một kiếm cực hạn phá không bay thẳng về phía Kim Diễm Lôi.
Nếu là kiếm giả dưới Thần Ngưng Cảnh chém ra một kiếm này, Kim Diễm Lôi sẽ không đặt vào trong mắt, nhưng đối phương là Sở Mộ, đó là người làm hắn kiêng kị thậm chí có thể nói là sợ hãi, Kim Diễm Lôi không dám đón đở, thân thể biến mất tránh né kiếm quang cực hạn của Sở Mộ, sau đó hắn còn hóa thành hào quang tới gần Sở Mộ.
Kiếm xuất hiện trong tay, mũi nhọn nội liễm làm linh hồn Sở Mộ run rẩy.
Không do dự chút nào, Sở Mộ chém ra một kiếm này lập tức lui về phía sau, dùng tốc độ nhanh nhất thoát thân sau đó bay ra xa.
Nội tâm Kim Diễm Lôi đã bị ý niệm chém giết Sở Mộ bao phủ tâm thần, hắn cũng không quan tâm ba người Tần Sơn Hà, bởi vì trong lòng của hắn ba người này thiên phú không tệ nhưng không tạo thành uy hiếp với hắn.
Về phần nói thân phận của Đồ Cương và Đạm Đài Lưu Quang, chính mình không ra tay đối phó bọn họ, bọn họ cũng không cách nào mượn nhờ lực lượng Hồng Thiên giáo và Đạm Đài thị để đối phó mình, Thiên Phong Kiếm Cung cũng không đứng ngoài nhìn không làm gì.
Nói ngắn lại chém giết Sở Mộ là đại sự hàng đầu.
Kim Diễm Lôi vừa rời đi, ba người Đồ Cương khôi phục năng lực hành động, chỉ cảm thấy thân thể hư thoát giống như tiêu hao thực lực quá độ.
Ba người không nói gì sau đó ngồi xuống khôi phục lực lượng bản thân.
...
Tốc độ của Sở Mộ nhanh đến mức tận cùng, chỉ thấy hắn hóa thành bóng trắng bay ra xa xa, hắn dùng toàn lực bay tới đây, trong lúc bay hắn vừa suy nghĩ cảm giác đối kháng một ngón tay của Kim Diễm Lôi vừa rồi.
Hắn có thể phân tâm đa dụng, bởi vậy cho dù đang suy nghĩ cũng không ảnh hưởng hắn chạy trốn.
Một ngón tay của Kim Diễm Lôi không ngừng xuất hiện trong đầu Sở Mộ.