Ngoài khiếp sợ ra, đủ loại suy nghĩ hiện lên trong đầu hắn. Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng lại lần nữa không còn phẫn nộ như lúc ban đầu. Sát tâm đối với Sở Mộ giảm mạnh, bởi vì hắn muốn bắt sống Sở Mộ, ép hỏi đủ loại bí pháp ra. Nếu như hắn tu luyện, một thân thực lực tuyệt đối có thể tăng tới trình độ kinh người.
Sát tâm giảm mạnh, trong lòng bắt đầu suy nghĩ tới cách để bắt sống Sở Mộ. Đương nhiên uy lực lúc xuất kiếm cũng không bằng ban đầu. Sở Mộ cũng nhạy cảm phát hiện ra áp lực mình phải chịu bắt đầu hạ thấp.
Ngự kiếm thuật không ngừng từ các góc độ tấn công, dung nhập Bất Diệt kiếm ý cửu chuyển cực hạn và ba loại áo nghĩa cửu chuyển cực hạn. Uy lực của Ngự kiếm thuật vô cùng mạnh mẽ. Trên thực tế, ba loại áo nghĩa kia lại là Kim, Hỏa, Phong, trong đó Phong chi áo nghĩa bị suy yếu. Kim chi áo nghĩa, Hỏa chi áo nghĩa thì được tăng cường, uy lực càng thêm mạnh mẽ.
Đối mặt với Ngự kiếm thuật, Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng cũng không dám coi thường, thân thể di chuyển né tránh, biến hóa thành vô số ảo ảnh trùng trùng điệp điệp, khó có thể phân biệt thật giả. Sau khi vờn quanh vài vòng, lại đánh tới Sở Mộ, ý định dùng cận chiến hàng phục, bắt sống Sở Mộ.
Thế nhưng hắn không biết, ý định cận thân chiến đấu của hắn cũng phù hợp với ý của Sở Mộ.
Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng có được một chiêu kiếm kỹ Địa cấp tứ phẩm cao giai, uy lực vô cùng mạnh mẽ. Sở Mộ tự nhận dưới trạng thái hiện tại khó có thể đối kháng được. Bất quá một khi cận chiến, đó là chỗ hắn mạnh nha.
Vốn hắn ra vẻ yếu đuối, không ngừng né tránh, cố gắng không va chạm với kiếm của đối phương. Hơn nữa lúc né tránh còn giả bộ có chút chật vật, làm cho Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng này thầm nghĩ hắn sắp không chống đỡ được, càng tăng thêm lực công kích. Từng kiếm, từng kiếm đều ẩn chứa kiếm ý và lực lượng quy tắc. Hơn nữa mỗi một kiếm, lực lượng quy tắc bên trong không ngừng biến hóa, khiến cho mỗi một kiếm càng thêm khó lường.
Từng kiếm nối liền, tạo thành một cơn lốc cuốn Sở Mộ vào trong. Sở Mộ ra vẻ chật vật, chống đông chống tây, tạo thành ảo giác hắn sắp không chống đỡ được nữa.
- Càng là bí pháp cường đại, tác dụng phụ càng lớn. Để ta nhìn xem ngươi có thể chống dỡ được bao lâu. Một khi thời gian bí pháp vừa hết, ngươi sẽ trở thành tù nhân trong tay ta.
Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng một mặt điên cuồng tấn công, dùng quy tắc Kim hệ làm chủ. Mỗi một kiếm đều sắc bén tới cực điểm, một mặt mở miệng nói chuyện, từ trong lời nói đả kích Sở Mộ.
Sở Mộ ra vẻ sợ hãi không yên, Vô Hồi kiếm rơi xuống mặt đất, giãy dụa vài cái, lại không có bay lên lần nữa. Dường như gặp phải áp lực quá lớn, ngay cả Ngự kiếm thuật cũng không thể phân tâm thi triển.
Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng một mặt tấn công, một mặt cũng chú ý động tĩnh bốn phía. Cảm nhận được Vô Hồi kiếm rơi xuống đất, hắn vẫn bảo trì cảnh giác cao độ. Nhưng mà trong lúc bất tri bất giác vẫn buông lỏng một chút.
- Chúng ta chiến đấu bên này... Động tĩnh rất lớn... Nói không chừng rất nhanh sẽ có cường giả Vương cấp tới.
Sở Mộ một mặt chống đỡ tấn công như vũ bão của Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng này. Một mặt gian nan nói, loại trạng thái này của hắn một nửa là thực, bởi vì áp lực quả thực rất lớn, đương nhiên một nửa là giả vờ.
Trong lòng Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng chấn động, bổ ra một kiếm, khí thế có chút chưa đủ.
Ngay từ đầu là hắn phẫn nộ, phẫn nộ vì sư đệ mình bị đánh lén, giết chết. Tiếp đó là khiếp sợ, sau đó tới kích động, cuồng hỉ, một lòng muốn bắt sống Sở Mộ ép hỏi ra Ngự kiếm thuật của Phi Thiên các và những bí pháp khác. Cũng không có cân nhắc tới phương diện khác, bây giờ nghe thấy Sở Mộ nói như vậy hắn mới ý thức được, từ lúc chiến đấu cho tới bây giờ, đã qua một ít thời gian.
Mà lúc chiến đấu, kiếm ý, lực quy tắc bộc phát, chấn động rất rõ ràng. Nếu như có cường giả Vương cấp nào đó đi ngang qua mà nói, không chừng sẽ đi tới nhìn xem. Đến lúc đó tình huống với hắn rất bất lợi.
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện trong đầu. Kiếm của tên Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng lập tức yếu hơn, có chút chần chờ.
- Ta biết rõ mục đích của ngươi.. Muốn bắt sống ta... Ngươi muốn bí pháp trên người ta...
Sở Mộ tiếp tục nói, cố gắng quấy nhiễu mạch suy nghĩ của đối phương.
- Ngươi có biết ta là ai không?
Chợt, không để cho đối phương có đủ thời gian phản ứng, Sở Mộ tiếp tục nói.
- Ta gọi là Sở Mộ... Là đệ nhất môn đồ trên Tạo Hóa thiên bi lần này.
Lời này vừa nói ra, thế giới tinh thần của Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng giống như bị một tia chớp mạnh mẽ bổ qua, xé rách trời cao, ầm ầm rung động, khiến cho hắn có chút mê muội.
Đệ tử Phi Thiên các, đệ nhất môn đồ trên Tạo Hóa thiên bi. Tầng thân phận trước hắn đoán ra được, nhưng mà thân phận đằng sau, lại làm cho hắn giống như bị sét đánh. Trong tích tắc, kiếm trên tay đang bổ ra dừng lại một chút.
Hắn không nói được trong lòng mình rốt cuộc có tư vị gì. Nói ngắn gọn, kiếm của hắn trong nháy mắt dừng lại. Rồi sau đó lại không chút do dự đánh xuống. Nhưng mà uy lực rõ ràng không bằng trước đó.
Thứ Sở Mộ muốn là loại cơ hội này, là cơ hội trong tích tắc.
Bất Diệt kiếm ý và ba loại áo nghĩa dung hợp, vung kiếm đón đỡ. Lực lượng mạnh mẽ trùng kích tới khiến cho thân thể Sở Mộ lắc lư. Chỉ thấy thân thể hắn giống như cành liễu trong gió, lập tức bắn ngược ra rồi phản kích.
Kiếm kỹ phòng thủ phản kích: Phá Vân Thiểm.
Kiếm quang màu vàng nhạt phá không, bắn thẳng về phía Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng. Cùng lúc đó Vô Hồi kiếm rơi xuống đất lần nữa bay lên, ngưng tụ thành kiếm quang ba màu. Dùng tốc độ nhanh nhất bắn về phía gáy Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng kia.
Sở Mộ phản kích rất sắc bén, lăng lệ, bất ngờ, lại mau lẹ như vậy vượt quá dự kiến của Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng.
Phản ứng của Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng cũng vô cùng nhanh chóng, thi triển bộ pháp, nhanh chóng dời đi, tránh đi kiếm kỹ phòng thủ phản kích Phá Vân Thiểm của Sở Mộ. Đồng thời xoay người vung kiếm đón đỡ Vô Hồi kiếm.
Một tia quỹ tích như ẩn như hiện, lập lòe trên người Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng, Sở Mộ chém ra, thi triển Không Chi ngân.
Rất gần, Không Chi ngân lại vô thanh vô tức, tốc độ nhanh tới mức tận cùng, không mang theo chút khói lửa nào. Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng vừa mới có cảm giác thì kiếm cương hộ thể đã bị phá vỡ. Trường bào màu vàng không có cách nào ngăn cản, nội giáp Thánh cấp hạ phẩm trên người cũng bị cắt. Eo bị trọng thương, toàn bộ nội tạng ở chỗ miệng vết thương biến mất, giống như bốc hơi vậy.
Sát tâm giảm mạnh, trong lòng bắt đầu suy nghĩ tới cách để bắt sống Sở Mộ. Đương nhiên uy lực lúc xuất kiếm cũng không bằng ban đầu. Sở Mộ cũng nhạy cảm phát hiện ra áp lực mình phải chịu bắt đầu hạ thấp.
Ngự kiếm thuật không ngừng từ các góc độ tấn công, dung nhập Bất Diệt kiếm ý cửu chuyển cực hạn và ba loại áo nghĩa cửu chuyển cực hạn. Uy lực của Ngự kiếm thuật vô cùng mạnh mẽ. Trên thực tế, ba loại áo nghĩa kia lại là Kim, Hỏa, Phong, trong đó Phong chi áo nghĩa bị suy yếu. Kim chi áo nghĩa, Hỏa chi áo nghĩa thì được tăng cường, uy lực càng thêm mạnh mẽ.
Đối mặt với Ngự kiếm thuật, Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng cũng không dám coi thường, thân thể di chuyển né tránh, biến hóa thành vô số ảo ảnh trùng trùng điệp điệp, khó có thể phân biệt thật giả. Sau khi vờn quanh vài vòng, lại đánh tới Sở Mộ, ý định dùng cận chiến hàng phục, bắt sống Sở Mộ.
Thế nhưng hắn không biết, ý định cận thân chiến đấu của hắn cũng phù hợp với ý của Sở Mộ.
Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng có được một chiêu kiếm kỹ Địa cấp tứ phẩm cao giai, uy lực vô cùng mạnh mẽ. Sở Mộ tự nhận dưới trạng thái hiện tại khó có thể đối kháng được. Bất quá một khi cận chiến, đó là chỗ hắn mạnh nha.
Vốn hắn ra vẻ yếu đuối, không ngừng né tránh, cố gắng không va chạm với kiếm của đối phương. Hơn nữa lúc né tránh còn giả bộ có chút chật vật, làm cho Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng này thầm nghĩ hắn sắp không chống đỡ được, càng tăng thêm lực công kích. Từng kiếm, từng kiếm đều ẩn chứa kiếm ý và lực lượng quy tắc. Hơn nữa mỗi một kiếm, lực lượng quy tắc bên trong không ngừng biến hóa, khiến cho mỗi một kiếm càng thêm khó lường.
Từng kiếm nối liền, tạo thành một cơn lốc cuốn Sở Mộ vào trong. Sở Mộ ra vẻ chật vật, chống đông chống tây, tạo thành ảo giác hắn sắp không chống đỡ được nữa.
- Càng là bí pháp cường đại, tác dụng phụ càng lớn. Để ta nhìn xem ngươi có thể chống dỡ được bao lâu. Một khi thời gian bí pháp vừa hết, ngươi sẽ trở thành tù nhân trong tay ta.
Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng một mặt điên cuồng tấn công, dùng quy tắc Kim hệ làm chủ. Mỗi một kiếm đều sắc bén tới cực điểm, một mặt mở miệng nói chuyện, từ trong lời nói đả kích Sở Mộ.
Sở Mộ ra vẻ sợ hãi không yên, Vô Hồi kiếm rơi xuống mặt đất, giãy dụa vài cái, lại không có bay lên lần nữa. Dường như gặp phải áp lực quá lớn, ngay cả Ngự kiếm thuật cũng không thể phân tâm thi triển.
Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng một mặt tấn công, một mặt cũng chú ý động tĩnh bốn phía. Cảm nhận được Vô Hồi kiếm rơi xuống đất, hắn vẫn bảo trì cảnh giác cao độ. Nhưng mà trong lúc bất tri bất giác vẫn buông lỏng một chút.
- Chúng ta chiến đấu bên này... Động tĩnh rất lớn... Nói không chừng rất nhanh sẽ có cường giả Vương cấp tới.
Sở Mộ một mặt chống đỡ tấn công như vũ bão của Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng này. Một mặt gian nan nói, loại trạng thái này của hắn một nửa là thực, bởi vì áp lực quả thực rất lớn, đương nhiên một nửa là giả vờ.
Trong lòng Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng chấn động, bổ ra một kiếm, khí thế có chút chưa đủ.
Ngay từ đầu là hắn phẫn nộ, phẫn nộ vì sư đệ mình bị đánh lén, giết chết. Tiếp đó là khiếp sợ, sau đó tới kích động, cuồng hỉ, một lòng muốn bắt sống Sở Mộ ép hỏi ra Ngự kiếm thuật của Phi Thiên các và những bí pháp khác. Cũng không có cân nhắc tới phương diện khác, bây giờ nghe thấy Sở Mộ nói như vậy hắn mới ý thức được, từ lúc chiến đấu cho tới bây giờ, đã qua một ít thời gian.
Mà lúc chiến đấu, kiếm ý, lực quy tắc bộc phát, chấn động rất rõ ràng. Nếu như có cường giả Vương cấp nào đó đi ngang qua mà nói, không chừng sẽ đi tới nhìn xem. Đến lúc đó tình huống với hắn rất bất lợi.
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện trong đầu. Kiếm của tên Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng lập tức yếu hơn, có chút chần chờ.
- Ta biết rõ mục đích của ngươi.. Muốn bắt sống ta... Ngươi muốn bí pháp trên người ta...
Sở Mộ tiếp tục nói, cố gắng quấy nhiễu mạch suy nghĩ của đối phương.
- Ngươi có biết ta là ai không?
Chợt, không để cho đối phương có đủ thời gian phản ứng, Sở Mộ tiếp tục nói.
- Ta gọi là Sở Mộ... Là đệ nhất môn đồ trên Tạo Hóa thiên bi lần này.
Lời này vừa nói ra, thế giới tinh thần của Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng giống như bị một tia chớp mạnh mẽ bổ qua, xé rách trời cao, ầm ầm rung động, khiến cho hắn có chút mê muội.
Đệ tử Phi Thiên các, đệ nhất môn đồ trên Tạo Hóa thiên bi. Tầng thân phận trước hắn đoán ra được, nhưng mà thân phận đằng sau, lại làm cho hắn giống như bị sét đánh. Trong tích tắc, kiếm trên tay đang bổ ra dừng lại một chút.
Hắn không nói được trong lòng mình rốt cuộc có tư vị gì. Nói ngắn gọn, kiếm của hắn trong nháy mắt dừng lại. Rồi sau đó lại không chút do dự đánh xuống. Nhưng mà uy lực rõ ràng không bằng trước đó.
Thứ Sở Mộ muốn là loại cơ hội này, là cơ hội trong tích tắc.
Bất Diệt kiếm ý và ba loại áo nghĩa dung hợp, vung kiếm đón đỡ. Lực lượng mạnh mẽ trùng kích tới khiến cho thân thể Sở Mộ lắc lư. Chỉ thấy thân thể hắn giống như cành liễu trong gió, lập tức bắn ngược ra rồi phản kích.
Kiếm kỹ phòng thủ phản kích: Phá Vân Thiểm.
Kiếm quang màu vàng nhạt phá không, bắn thẳng về phía Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng. Cùng lúc đó Vô Hồi kiếm rơi xuống đất lần nữa bay lên, ngưng tụ thành kiếm quang ba màu. Dùng tốc độ nhanh nhất bắn về phía gáy Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng kia.
Sở Mộ phản kích rất sắc bén, lăng lệ, bất ngờ, lại mau lẹ như vậy vượt quá dự kiến của Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng.
Phản ứng của Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng cũng vô cùng nhanh chóng, thi triển bộ pháp, nhanh chóng dời đi, tránh đi kiếm kỹ phòng thủ phản kích Phá Vân Thiểm của Sở Mộ. Đồng thời xoay người vung kiếm đón đỡ Vô Hồi kiếm.
Một tia quỹ tích như ẩn như hiện, lập lòe trên người Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng, Sở Mộ chém ra, thi triển Không Chi ngân.
Rất gần, Không Chi ngân lại vô thanh vô tức, tốc độ nhanh tới mức tận cùng, không mang theo chút khói lửa nào. Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng vừa mới có cảm giác thì kiếm cương hộ thể đã bị phá vỡ. Trường bào màu vàng không có cách nào ngăn cản, nội giáp Thánh cấp hạ phẩm trên người cũng bị cắt. Eo bị trọng thương, toàn bộ nội tạng ở chỗ miệng vết thương biến mất, giống như bốc hơi vậy.