Đưa tay, chộp một cái vào trong hư không. Một khối đá rơi vào trong tay Sở Mộ, xúc cảm ôn nhuận, giống như bảo ngọc từng được đánh bóng qua. Thông qua bàn tay tiếp xúc, Sở Mộ có thể cảm giác được bên trong ẩn chứa Thuần dương chi khí tinh thuần mà nồng đậm.
- Thuần Dương thạch.
Thanh âm của Sở Mộ mang theo chút kinh hỉ.
Thuần dương thạch, ý nghĩa cũng như tên, là hòn đá bên trong ẩn chứa Thuần dương chi khí. Cũng không phải hòn đá nào ẩn chứa Thuần dương chi khí cũng được gọi là Thuần dương thạch. Trong Huyền Dương giới này có vô số hòn đá ẩn chứa Thuần dương chi khí. Chỉ có điều thuần dương chi khí ẩn chứa bên trong rất là mỏng manh, lộn xộn. Chỉ có hòn đá bên trong ẩn chứa Thuần dương chi khi thập phần tinh thuần, hơn nữa còn ẩn chứa Thuần dương chi khí nồng đậm, phong phú thì mới có thể xem như Thuần Dương thạch.
Nắm trong tay Sở Mộ đã có cảm giác, nếu như dùng Thuần Dương thạch này để tu luyện, hiệu quả so với hấp thu Thuần dương chi khí trong Huyền Dương điện còn tốt hơn nhiều.
Nhìn ba đống Thuần Dương thạch chồng chất, mỗi một đống ước chừng có hơn vạn khối. Ba đống cộng lại hơn ba vạn khối.
Không chút do dự, ý niệm khẽ động, lập tức cuốn toàn bộ Thuần dương thạch vào trong giới chỉ không gian.
Sau khi thu Thuần Dương thạch, Sở Mộ nhìn bốn phía. Bên trong không còn vật gì khác. Chỉ có bức họa trên vách tường vẫn là những bức họa kiếm pháp. Chỉ có điều khác với những bức họa trên hành lang trước đó. Là một môn kiếm pháp khác.
Trên kiếm đạo Sở Mộ đã đi rất xa, hắn càng hiểu rõ thứ mình thiếu là tích lũy. Cho nên mặc kệ kiếm pháp này có đủ cao minh hay không, hắn đều tốn chút thời gian nhớ kỹ nó. Tư duy vận chuyển, rất nhanh nắm giữ tinh túy, gia tăng túy lũy của bản thân lên một tia.
Đã không còn thứ khác, Sở Mộ quay người, cởi bỏ phong cấm mình bố trí, đi ra khỏi thiên điện.
...
- Kiếm pháp trong Huyền Dương điện này còn có rất nhiều.
Sở Mộ thầm nghĩ, ghi nhớ kiếm pháp trên vách tường.
Môn kiếm pháp trước mắt này là môn kiếm pháp thứ chín sau khi hắn tiến vào trong Huyền Dương điện, cũng là môn kiếm pháp cao thâm nhất trong chín môn kiếm pháp trước mắt. Nếu như dựa vào phẩm cấp bình thường để phân chia, nó hẳn là kiếm pháp Địa cấp.
Kỳ thực kiếm pháp hắn nhìn thấy trong các bức họa cũng không chỉ có chín môn. Mà là hai mươi mấy môn kiếm pháp. Chỉ có điều có một ít trong đó là lặp lại.
Mặt khác, Sở Mộ cũng nhanh chóng phát hiện ra một điểm. Chín môn kiếm pháp này dường như là tăng dần lên. Giữa từng môn kiếm pháp với nhau có chút liên quna, từ đơn giản tới cao thâm.
Sở Mộ cũng không có nghĩ nhiều, chỉ nhớ nó xuống, lĩnh ngộ tinh túy, trở thành tích lũy cho kiếm pháp của mình.
...
- Một tông môn viễn cổ to lớn như vậy, không ngờ kiếm pháp lại thấp kém tới như thế.
Ngao Chân Hằng nhìn những kiếm pháp được khắc lại trên những bức tường, vẻ mặt có chút thất vọng. Đây là môn kiếm pháp thứ năm mà hắn nhìn thấy. Kết quả mỗi một môn kiếm pháp đều thấp kém, không có một cỗ cao thâm nào.
Ngao Chân Hằng dứt khoát buông tha cho việc nghiên cứu kiếm pháp trên các bức tường.
- Coi như có kiếm pháp cao thâm gì thì cũng không khắc vào trên những bức tường này để cho người khác tùy ý học tập.
Ngao Chân Hằng nói.
Đây là cách làm rất là bình thường, bất luận môn phái nào trên cơ bản đều làm như vậy.
Chỉ có những kiếm pháp tương đối bình thường mới có thể điêu khắc trên tường, để cho thế nhân tham ngộ, học tập. Đây chẳng qua chỉ để làm cho đẹp mà thôi.
Những người có hứng thú với kiếm pháp khác cũng như Ngao Chân Hằng, phát hiện ra kiếm pháp trên bức họa đều rất là bình thường. Từ đó về sau bọn hắn không có chút hứng thú nào nữa. Duy chỉ có Sở Mộ, nhìn thấy một môn kiếm pháp thì nhớ một môn, lĩnh ngộ tinh túy, không bỏ qua bất luận một môn kiếm pháp nào.
Tình huống của Sở Mộ khác với bọn hắn, bởi vì con đường kiếm đạo bọn hắn đi là quan sát kiếm pháp của thiên hạ, tích lũy bản thân, lại tự nghĩ ra. Đây là một con đường không thể nghi ngờ rất là gian khổ. Cho nên phàm là kiếm pháp hắn nhìn thấy, hắn đều chú ý, cố gắng nắm giữ nó.
Còn nữa, linh hồn của Sở Mộ cường đại, ngộ tính cực kỳ cao siêu. Kiếm pháp tầm thường vừa mới vào mắt đã hoàn toàn nhớ kỹ. Hơn nữa còn nhanh chóng lĩnh ngộ được tinh túy, diễn sinh ra lý giải đặc biệt của bản thân. Trực tiếp hóa kiếm pháp kia thành thứ hữu dụng với mình.
Nếu như những người khác có bản lĩnh như Sở Mộ, bọn họ cũng không tốn tâm tư đi tìm hiểu những kiếm pháp kia. Nhưng mà bọn hắn không có, coi như là yêu nghiệt kiếm đạo như Ngao Chân Hằng cũng không có, một môn kiếm pháp bình thường Ngao Chân Hằng muốn học cũng phải tốn một đoạn thời gian ngắn. Muốn nắm giữ tinh túy cũng phải tốn một đoạn thời gian. Thời gian này tối thiểu còn phải gấp đôi Sở Mộ.
...
- Đan điện.
Khẽ ngẩng đầu, có thể nhìn thấy hai chữ to lớn trên tòa thiên điện trước mắt.
Cũng không phải tất cả thiên điện đều có đề tên. Tối thiểu cho tới bây giờ, sáu thiên điện mà Sở Mộ từng tiến vào chỉ có tòa thiên điện thứ bảy trước mắt này mới có đề tên.
Thiên điện có đề tên tất nhiên tương đối quan trọng.
Đan điện, hai chữ này cũng làm cho người ta càng dễ hiểu rõ bên trong có cái gì.
Đan điện, dùng một cách nói khác là phòng luyện đan. Cũng có thể nói là kho đan dược...
Đối với tu luyện giả mà nói, hoàn cảnh tu luyện rất là quan trọng, công pháp tu luyện cũng rất quan trọng. Tài nguyên tu luyện cũng quan trọng như vậy. Đan dược là một loại trong tài nguyên tu luyện.
Lúc này Sở Mộ đi vào trong Đan điện, vẻ mặt khẽ đổi.
trong đan điện này đã có người. Nhân tộc và Chương Vương tộc đang giằng co. Ở giữa bọn họ có ba cái lò luyện đan màu đồng cực lớn.
Bốn phía trống trải, cho nên cho dù có đan dược thì cũng sẽ ở trong ba lò luyện đan cực lớn kia.
Sở Mộ có thể cảm giác được, bên trên ba lò luyện đan được một tầng lực lượng vô hình bao phủ, tập trung, bảo vệ lấy lò luyện đan. Như vậy xem ra, trong ba lò luyện đan này nhất định có đan dược. Hơn nữa còn không phải là đan dược tầm thường.
Cường giả Thánh cấp Nhân tộc có sáu. Cường giả Thánh cấp Chương Vương tộc có năm. Luận thực lực, dưới tình huống bình thường, thực lực Chương Vương tộc cao hơn một chút. Cho nên sáu cường giả Thánh cấp nhân tộc so kè với năm Chương Vương tộc, xem như là lực lượng ngang nhau.
Sở Mộ tới, ánh mắt toàn bộ mọi người đều nhìn vào trên người hắn.
- Thuần Dương thạch.
Thanh âm của Sở Mộ mang theo chút kinh hỉ.
Thuần dương thạch, ý nghĩa cũng như tên, là hòn đá bên trong ẩn chứa Thuần dương chi khí. Cũng không phải hòn đá nào ẩn chứa Thuần dương chi khí cũng được gọi là Thuần dương thạch. Trong Huyền Dương giới này có vô số hòn đá ẩn chứa Thuần dương chi khí. Chỉ có điều thuần dương chi khí ẩn chứa bên trong rất là mỏng manh, lộn xộn. Chỉ có hòn đá bên trong ẩn chứa Thuần dương chi khi thập phần tinh thuần, hơn nữa còn ẩn chứa Thuần dương chi khí nồng đậm, phong phú thì mới có thể xem như Thuần Dương thạch.
Nắm trong tay Sở Mộ đã có cảm giác, nếu như dùng Thuần Dương thạch này để tu luyện, hiệu quả so với hấp thu Thuần dương chi khí trong Huyền Dương điện còn tốt hơn nhiều.
Nhìn ba đống Thuần Dương thạch chồng chất, mỗi một đống ước chừng có hơn vạn khối. Ba đống cộng lại hơn ba vạn khối.
Không chút do dự, ý niệm khẽ động, lập tức cuốn toàn bộ Thuần dương thạch vào trong giới chỉ không gian.
Sau khi thu Thuần Dương thạch, Sở Mộ nhìn bốn phía. Bên trong không còn vật gì khác. Chỉ có bức họa trên vách tường vẫn là những bức họa kiếm pháp. Chỉ có điều khác với những bức họa trên hành lang trước đó. Là một môn kiếm pháp khác.
Trên kiếm đạo Sở Mộ đã đi rất xa, hắn càng hiểu rõ thứ mình thiếu là tích lũy. Cho nên mặc kệ kiếm pháp này có đủ cao minh hay không, hắn đều tốn chút thời gian nhớ kỹ nó. Tư duy vận chuyển, rất nhanh nắm giữ tinh túy, gia tăng túy lũy của bản thân lên một tia.
Đã không còn thứ khác, Sở Mộ quay người, cởi bỏ phong cấm mình bố trí, đi ra khỏi thiên điện.
...
- Kiếm pháp trong Huyền Dương điện này còn có rất nhiều.
Sở Mộ thầm nghĩ, ghi nhớ kiếm pháp trên vách tường.
Môn kiếm pháp trước mắt này là môn kiếm pháp thứ chín sau khi hắn tiến vào trong Huyền Dương điện, cũng là môn kiếm pháp cao thâm nhất trong chín môn kiếm pháp trước mắt. Nếu như dựa vào phẩm cấp bình thường để phân chia, nó hẳn là kiếm pháp Địa cấp.
Kỳ thực kiếm pháp hắn nhìn thấy trong các bức họa cũng không chỉ có chín môn. Mà là hai mươi mấy môn kiếm pháp. Chỉ có điều có một ít trong đó là lặp lại.
Mặt khác, Sở Mộ cũng nhanh chóng phát hiện ra một điểm. Chín môn kiếm pháp này dường như là tăng dần lên. Giữa từng môn kiếm pháp với nhau có chút liên quna, từ đơn giản tới cao thâm.
Sở Mộ cũng không có nghĩ nhiều, chỉ nhớ nó xuống, lĩnh ngộ tinh túy, trở thành tích lũy cho kiếm pháp của mình.
...
- Một tông môn viễn cổ to lớn như vậy, không ngờ kiếm pháp lại thấp kém tới như thế.
Ngao Chân Hằng nhìn những kiếm pháp được khắc lại trên những bức tường, vẻ mặt có chút thất vọng. Đây là môn kiếm pháp thứ năm mà hắn nhìn thấy. Kết quả mỗi một môn kiếm pháp đều thấp kém, không có một cỗ cao thâm nào.
Ngao Chân Hằng dứt khoát buông tha cho việc nghiên cứu kiếm pháp trên các bức tường.
- Coi như có kiếm pháp cao thâm gì thì cũng không khắc vào trên những bức tường này để cho người khác tùy ý học tập.
Ngao Chân Hằng nói.
Đây là cách làm rất là bình thường, bất luận môn phái nào trên cơ bản đều làm như vậy.
Chỉ có những kiếm pháp tương đối bình thường mới có thể điêu khắc trên tường, để cho thế nhân tham ngộ, học tập. Đây chẳng qua chỉ để làm cho đẹp mà thôi.
Những người có hứng thú với kiếm pháp khác cũng như Ngao Chân Hằng, phát hiện ra kiếm pháp trên bức họa đều rất là bình thường. Từ đó về sau bọn hắn không có chút hứng thú nào nữa. Duy chỉ có Sở Mộ, nhìn thấy một môn kiếm pháp thì nhớ một môn, lĩnh ngộ tinh túy, không bỏ qua bất luận một môn kiếm pháp nào.
Tình huống của Sở Mộ khác với bọn hắn, bởi vì con đường kiếm đạo bọn hắn đi là quan sát kiếm pháp của thiên hạ, tích lũy bản thân, lại tự nghĩ ra. Đây là một con đường không thể nghi ngờ rất là gian khổ. Cho nên phàm là kiếm pháp hắn nhìn thấy, hắn đều chú ý, cố gắng nắm giữ nó.
Còn nữa, linh hồn của Sở Mộ cường đại, ngộ tính cực kỳ cao siêu. Kiếm pháp tầm thường vừa mới vào mắt đã hoàn toàn nhớ kỹ. Hơn nữa còn nhanh chóng lĩnh ngộ được tinh túy, diễn sinh ra lý giải đặc biệt của bản thân. Trực tiếp hóa kiếm pháp kia thành thứ hữu dụng với mình.
Nếu như những người khác có bản lĩnh như Sở Mộ, bọn họ cũng không tốn tâm tư đi tìm hiểu những kiếm pháp kia. Nhưng mà bọn hắn không có, coi như là yêu nghiệt kiếm đạo như Ngao Chân Hằng cũng không có, một môn kiếm pháp bình thường Ngao Chân Hằng muốn học cũng phải tốn một đoạn thời gian ngắn. Muốn nắm giữ tinh túy cũng phải tốn một đoạn thời gian. Thời gian này tối thiểu còn phải gấp đôi Sở Mộ.
...
- Đan điện.
Khẽ ngẩng đầu, có thể nhìn thấy hai chữ to lớn trên tòa thiên điện trước mắt.
Cũng không phải tất cả thiên điện đều có đề tên. Tối thiểu cho tới bây giờ, sáu thiên điện mà Sở Mộ từng tiến vào chỉ có tòa thiên điện thứ bảy trước mắt này mới có đề tên.
Thiên điện có đề tên tất nhiên tương đối quan trọng.
Đan điện, hai chữ này cũng làm cho người ta càng dễ hiểu rõ bên trong có cái gì.
Đan điện, dùng một cách nói khác là phòng luyện đan. Cũng có thể nói là kho đan dược...
Đối với tu luyện giả mà nói, hoàn cảnh tu luyện rất là quan trọng, công pháp tu luyện cũng rất quan trọng. Tài nguyên tu luyện cũng quan trọng như vậy. Đan dược là một loại trong tài nguyên tu luyện.
Lúc này Sở Mộ đi vào trong Đan điện, vẻ mặt khẽ đổi.
trong đan điện này đã có người. Nhân tộc và Chương Vương tộc đang giằng co. Ở giữa bọn họ có ba cái lò luyện đan màu đồng cực lớn.
Bốn phía trống trải, cho nên cho dù có đan dược thì cũng sẽ ở trong ba lò luyện đan cực lớn kia.
Sở Mộ có thể cảm giác được, bên trên ba lò luyện đan được một tầng lực lượng vô hình bao phủ, tập trung, bảo vệ lấy lò luyện đan. Như vậy xem ra, trong ba lò luyện đan này nhất định có đan dược. Hơn nữa còn không phải là đan dược tầm thường.
Cường giả Thánh cấp Nhân tộc có sáu. Cường giả Thánh cấp Chương Vương tộc có năm. Luận thực lực, dưới tình huống bình thường, thực lực Chương Vương tộc cao hơn một chút. Cho nên sáu cường giả Thánh cấp nhân tộc so kè với năm Chương Vương tộc, xem như là lực lượng ngang nhau.
Sở Mộ tới, ánh mắt toàn bộ mọi người đều nhìn vào trên người hắn.