Lúc này, biến cố xuất hiện. Sở Mộ nhạy bén cảm giác được, khí tức tràn ngập bốn phía xung quanh nhanh chóng trở nên nồng đậm hơn. Loại khí tức này vô cùng tinh thuần. Sở Mộ có thể khẳng định, đây là lần đầu tiên, hắn cảm giác được khí tức tinh thuần như thế. Đây không phải là nguyên khí thiên địa, cũng không phải loại lực lượng nào hắn đã biết. Mà đây là một loại lực lượng hắn chưa bao giờ cảm nhận qua. Một lực lượng rất xa lạ.
Sở Mộ cẩn thận cảm nhận loại lực lượng xa lạ này. Không ngờ hắn phát hiện ra mình có thể hấp thu, trực tiếp hấp thu giống như linh lực, dùng để nâng cao Thần Hoang Kiếm Nguyên của mình.
Sau khi Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một hồi, hoàn toàn không cảm thấy được có chút nguy hiểm nào. Hắn cũng không tìm được bất kỳ biện pháp nào có thể rời khỏi đây. Nói cách khác, hiện tại hắn chính là bó tay không thể làm gì được.
Hắn thử hấp thu một ít lực lượng tinh thuần tiến vào trong cơ thể, nhanh chóng chuyển hóa thành Thần Hoang Kiếm Nguyên. Lực lượng hoàn toàn không có chút tạp chất nào, cũng hoàn toàn không cảm giác được chút tác dụng phụ nào.
Khí tức tinh thuần càng lúc càng nồng đậm, tràn ngập bốn phía xung quanh, hình thành một tia sương mù, mang theo màu đỏ kim yếu ớt.
Sở Mộ dứt khoát thu hồi Thiên Lỗi, ngồi xếp bằng xuống, hấp thu.
Hắn quyết định, nếu có không gì thích hợp, hắn sẽ dừng hấp thu.
Rất nhiều khí tức tinh thuần được dẫn dắt, tuôn trào về phía Sở Mộ, tiến vào trong cơ thể Sở Mộ, nhanh chóng chuyển hóa thành Thần Hoang Kiếm Nguyên. Lượng Thần Hoang Kiếm Nguyên không ngừng tăng lên. Chất hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Khí tức này không chỉ có tinh thuần, hơn nữa còn nồng đậm, không ngừng xuất hiện liên tục. Tất cả đều tuôn trào về phía Sở Mộ, bị Sở Mộ không ngừng hấp thu.
Theo luyện hóa, tu vi của Sở Mộ bắt đầu vững bước, nhanh chóng nâng cao.
Lấy tu vi Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ của hắn hiện tại, lại thêm đan điền của bản thân hơn hẳn so với những người tu luyện bình thường khác, muốn tăng lên tới Vạn Cổ tam trọng thiên sơ kỳ, tối thiểu cần vài chục năm thậm chí hai mươi năm. Chỉ có điều, theo tình huống trước mắt, Sở Mộ hình như lại nhận được một lần cơ duyên. Một lần cơ duyên khiến tu vi của hắn tăng lên rất nhanh.
Thoả thích hấp thu khí tức tinh thuần, càng lúc càng nhiều, bản thân Sở Mộ cũng không có thời gian đi chú ý. Hắn chỉ cảm giác được, Thần Hoang Kiếm Nguyên của mình cuối cùng từ Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ nhị trọng thiên trung kỳ. Khí tức tinh thuần này vẫn liên tục không dừng xuất hiện.
Sở Mộ không cảm nhận được có bất kỳ uy hiếp gì đặc biệt, nên không có dừng lại, tiếp tục hấp thu.
Mặc dù đột nhiên xảy ra, khiến cho hắn rất ngạc nhiên không giải thích được. Nhưng cơ hội như vậy lại khó có được. Hắn không thể bỏ qua.
Một khi tu vi của hắn thành công đột phá, lại một lần nữa nâng cao lên nhất trọng thiên, đến lúc đó cho dù là Thánh cấp thất tinh bình thường, hắn cũng có thể thoả thích đánh một trận.
Đương nhiên, tốt hơn tất nhiên vẫn là nâng cao tiếp, mãi đến khi mình có đủ khả năng đạt được cực hạn... Thánh cấp cao giai.
Bên ngoài, trên Vạn Thú Nguyên, các Thiên Thần Vệ vẫn chờ đợi. Sở Mộ lại vui vẻ hưởng thụ cảm giác tu vi tăng lên rất nhanh.
Thoáng một cái, lại mười mấy ngày trôi qua.
Đối với cường giả Thánh cấp mà nói, hơn mười ngày căn bản cũng không tính cái gì. Nhắm mắt một chút, lại mở ra, thời gian đã qua đi.
Nhưng đối với Sở Mộ mà nói, hơn mười ngày này lại là hơn mười ngày rất quan trọng. Tu vi của hắn từ Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ không ngừng nâng cao, đạt tới Vạn Cổ nhị trọng thiên hậu kỳ.
Nâng cao tu vi, tất nhiên cũng sẽ khiến cho thực lực của Sở Mộ được nâng cao.
Chỉ có điều loại nâng cao cấp bậc nhỏ này, đối với tăng cường thực lực lại không rõ ràng như vậy. Chỉ có nâng cao cấp bậc lớn, mới có thể tăng cường thực lực rõ ràng.
Mười mấy ngày trôi qua, tu vi đột phá hai cấp bậc nhỏ. Sở Mộ vẫn không nhận thấy có cái gì khác thường. Những khí tức tinh thuần này vẫn liên tục không dừng. Thậm chí tốc độ xuất hiện lại nhanh hơn gấp mấy lần. Sở Mộ căn bản không kịp hấp thu. Chỉ thấy bên trong cả gian phòng tràn ngập khí tức màu đỏ kim càng trở nên nồng đậm, giống như mây mù che phủ thân hình Sở Mộ, bao bọc lấy hắn.
Lại thời gian mấy ngày trôi qua. Toàn thân Sở Mộ run lên. Nhưng rất nhanh, hắn đã ổn định lại. Tu vi lại một lần nữa tăng lên một cấp bậc nhỏ.
Loại nâng cao nhanh chóng như vậy đồng thời không có cảm giác di chứng, thật giống như lúc trước đây khi hắn còn đang ở Niết Bàn Cảnh, lợi dụng linh hồ tu luyện. Nhưng so với linh hồ rất tốt. Bởi vì linh hồ chỉ thích hợp với Niết Bàn Cảnh. Đối với Vạn Cổ Cảnh lại hoàn toàn không có chút tác dụng nào.
Vạn Cổ nhị trọng thiên đỉnh phong. Tiếp theo, chính là đột phá, Vạn Cổ tam trọng thiên.
Từ đỉnh phong đến đột phá một trọng thiên, nếu so với từ sơ kỳ tăng lên tới đỉnh phong lại càng khó hơn. Năng lượng cần tới cũng sẽ càng nhiều hơn. Bởi vì chênh lệch giữa cấp bậc nhỏ không thể nào so sánh được với chênh lệch giữa trọng thiên lớn được.
Sở Mộ không ngừng hấp thu khí tức tinh thuần có màu đỏ kim kia, không ngừng chuyển hóa nó thành Thần Hoang Kiếm Nguyên, không ngừng tích lũy ở trong người càng lúc càng nhiều, giống như nước trường giang, lao nhanh ở trong kinh mạch, giống như nước chảy.
Sau khi tích lũy đến trình độ nhất định, Sở Mộ bắt đầu trùng kích bình cảnh.
Liên tục không ngừng có lực lượng chống đỡ, trùng kích bình cảnh. Độ khó không lớn giống như sự tưởng tượng của Sở Mộ. Đương nhiên, cũng nhờ vào nguyên thần và cảnh giới của Sở Mộ cường đại.
Một tiếng động vang lên.
Sở Mộ chỉ cảm thấy thân thể run lên. Một lực lượng cường đại ở trong người điên cuồng phun ra, lưu chuyển.
Tu vi đã thành công đột phá. Từ Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ, đột phá đến Vạn Cổ tam trọng thiên sơ kỳ.
Thần Hoang Kiếm Nguyên càng cường đại hơn lưu chuyển ở trong người. Sở Mộ cảm giác được loại lực lượng này càng trở nên cường đại hơn, khiến cho hắn mê say. Nhưng hắn vẫn không ngừng hấp thu. Tu vi vừa đột phá, cần được củng cố. Khoảng thời gian này hắn lại hấp thu. Sau khi khi tu vi được củng cố, Sở Mộ phát hiện, hắn lại không hấp thu được lực lượng tinh thuần nữa. Hắn mở mắt ra nhìn. Khí tức màu đỏ kim ở bốn phía xung quanh hắn đã biến mất không thấy nữa.
- Không còn nữa sao?
Sở Mộ dừng tu luyện, có chút kinh ngạc.
Vì sao sau khi tu vi của mình đột phá, lại không còn nữa?
Sở Mộ cẩn thận cảm nhận loại lực lượng xa lạ này. Không ngờ hắn phát hiện ra mình có thể hấp thu, trực tiếp hấp thu giống như linh lực, dùng để nâng cao Thần Hoang Kiếm Nguyên của mình.
Sau khi Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một hồi, hoàn toàn không cảm thấy được có chút nguy hiểm nào. Hắn cũng không tìm được bất kỳ biện pháp nào có thể rời khỏi đây. Nói cách khác, hiện tại hắn chính là bó tay không thể làm gì được.
Hắn thử hấp thu một ít lực lượng tinh thuần tiến vào trong cơ thể, nhanh chóng chuyển hóa thành Thần Hoang Kiếm Nguyên. Lực lượng hoàn toàn không có chút tạp chất nào, cũng hoàn toàn không cảm giác được chút tác dụng phụ nào.
Khí tức tinh thuần càng lúc càng nồng đậm, tràn ngập bốn phía xung quanh, hình thành một tia sương mù, mang theo màu đỏ kim yếu ớt.
Sở Mộ dứt khoát thu hồi Thiên Lỗi, ngồi xếp bằng xuống, hấp thu.
Hắn quyết định, nếu có không gì thích hợp, hắn sẽ dừng hấp thu.
Rất nhiều khí tức tinh thuần được dẫn dắt, tuôn trào về phía Sở Mộ, tiến vào trong cơ thể Sở Mộ, nhanh chóng chuyển hóa thành Thần Hoang Kiếm Nguyên. Lượng Thần Hoang Kiếm Nguyên không ngừng tăng lên. Chất hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Khí tức này không chỉ có tinh thuần, hơn nữa còn nồng đậm, không ngừng xuất hiện liên tục. Tất cả đều tuôn trào về phía Sở Mộ, bị Sở Mộ không ngừng hấp thu.
Theo luyện hóa, tu vi của Sở Mộ bắt đầu vững bước, nhanh chóng nâng cao.
Lấy tu vi Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ của hắn hiện tại, lại thêm đan điền của bản thân hơn hẳn so với những người tu luyện bình thường khác, muốn tăng lên tới Vạn Cổ tam trọng thiên sơ kỳ, tối thiểu cần vài chục năm thậm chí hai mươi năm. Chỉ có điều, theo tình huống trước mắt, Sở Mộ hình như lại nhận được một lần cơ duyên. Một lần cơ duyên khiến tu vi của hắn tăng lên rất nhanh.
Thoả thích hấp thu khí tức tinh thuần, càng lúc càng nhiều, bản thân Sở Mộ cũng không có thời gian đi chú ý. Hắn chỉ cảm giác được, Thần Hoang Kiếm Nguyên của mình cuối cùng từ Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ nhị trọng thiên trung kỳ. Khí tức tinh thuần này vẫn liên tục không dừng xuất hiện.
Sở Mộ không cảm nhận được có bất kỳ uy hiếp gì đặc biệt, nên không có dừng lại, tiếp tục hấp thu.
Mặc dù đột nhiên xảy ra, khiến cho hắn rất ngạc nhiên không giải thích được. Nhưng cơ hội như vậy lại khó có được. Hắn không thể bỏ qua.
Một khi tu vi của hắn thành công đột phá, lại một lần nữa nâng cao lên nhất trọng thiên, đến lúc đó cho dù là Thánh cấp thất tinh bình thường, hắn cũng có thể thoả thích đánh một trận.
Đương nhiên, tốt hơn tất nhiên vẫn là nâng cao tiếp, mãi đến khi mình có đủ khả năng đạt được cực hạn... Thánh cấp cao giai.
Bên ngoài, trên Vạn Thú Nguyên, các Thiên Thần Vệ vẫn chờ đợi. Sở Mộ lại vui vẻ hưởng thụ cảm giác tu vi tăng lên rất nhanh.
Thoáng một cái, lại mười mấy ngày trôi qua.
Đối với cường giả Thánh cấp mà nói, hơn mười ngày căn bản cũng không tính cái gì. Nhắm mắt một chút, lại mở ra, thời gian đã qua đi.
Nhưng đối với Sở Mộ mà nói, hơn mười ngày này lại là hơn mười ngày rất quan trọng. Tu vi của hắn từ Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ không ngừng nâng cao, đạt tới Vạn Cổ nhị trọng thiên hậu kỳ.
Nâng cao tu vi, tất nhiên cũng sẽ khiến cho thực lực của Sở Mộ được nâng cao.
Chỉ có điều loại nâng cao cấp bậc nhỏ này, đối với tăng cường thực lực lại không rõ ràng như vậy. Chỉ có nâng cao cấp bậc lớn, mới có thể tăng cường thực lực rõ ràng.
Mười mấy ngày trôi qua, tu vi đột phá hai cấp bậc nhỏ. Sở Mộ vẫn không nhận thấy có cái gì khác thường. Những khí tức tinh thuần này vẫn liên tục không dừng. Thậm chí tốc độ xuất hiện lại nhanh hơn gấp mấy lần. Sở Mộ căn bản không kịp hấp thu. Chỉ thấy bên trong cả gian phòng tràn ngập khí tức màu đỏ kim càng trở nên nồng đậm, giống như mây mù che phủ thân hình Sở Mộ, bao bọc lấy hắn.
Lại thời gian mấy ngày trôi qua. Toàn thân Sở Mộ run lên. Nhưng rất nhanh, hắn đã ổn định lại. Tu vi lại một lần nữa tăng lên một cấp bậc nhỏ.
Loại nâng cao nhanh chóng như vậy đồng thời không có cảm giác di chứng, thật giống như lúc trước đây khi hắn còn đang ở Niết Bàn Cảnh, lợi dụng linh hồ tu luyện. Nhưng so với linh hồ rất tốt. Bởi vì linh hồ chỉ thích hợp với Niết Bàn Cảnh. Đối với Vạn Cổ Cảnh lại hoàn toàn không có chút tác dụng nào.
Vạn Cổ nhị trọng thiên đỉnh phong. Tiếp theo, chính là đột phá, Vạn Cổ tam trọng thiên.
Từ đỉnh phong đến đột phá một trọng thiên, nếu so với từ sơ kỳ tăng lên tới đỉnh phong lại càng khó hơn. Năng lượng cần tới cũng sẽ càng nhiều hơn. Bởi vì chênh lệch giữa cấp bậc nhỏ không thể nào so sánh được với chênh lệch giữa trọng thiên lớn được.
Sở Mộ không ngừng hấp thu khí tức tinh thuần có màu đỏ kim kia, không ngừng chuyển hóa nó thành Thần Hoang Kiếm Nguyên, không ngừng tích lũy ở trong người càng lúc càng nhiều, giống như nước trường giang, lao nhanh ở trong kinh mạch, giống như nước chảy.
Sau khi tích lũy đến trình độ nhất định, Sở Mộ bắt đầu trùng kích bình cảnh.
Liên tục không ngừng có lực lượng chống đỡ, trùng kích bình cảnh. Độ khó không lớn giống như sự tưởng tượng của Sở Mộ. Đương nhiên, cũng nhờ vào nguyên thần và cảnh giới của Sở Mộ cường đại.
Một tiếng động vang lên.
Sở Mộ chỉ cảm thấy thân thể run lên. Một lực lượng cường đại ở trong người điên cuồng phun ra, lưu chuyển.
Tu vi đã thành công đột phá. Từ Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ, đột phá đến Vạn Cổ tam trọng thiên sơ kỳ.
Thần Hoang Kiếm Nguyên càng cường đại hơn lưu chuyển ở trong người. Sở Mộ cảm giác được loại lực lượng này càng trở nên cường đại hơn, khiến cho hắn mê say. Nhưng hắn vẫn không ngừng hấp thu. Tu vi vừa đột phá, cần được củng cố. Khoảng thời gian này hắn lại hấp thu. Sau khi khi tu vi được củng cố, Sở Mộ phát hiện, hắn lại không hấp thu được lực lượng tinh thuần nữa. Hắn mở mắt ra nhìn. Khí tức màu đỏ kim ở bốn phía xung quanh hắn đã biến mất không thấy nữa.
- Không còn nữa sao?
Sở Mộ dừng tu luyện, có chút kinh ngạc.
Vì sao sau khi tu vi của mình đột phá, lại không còn nữa?