Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần - Sở Mộ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi hỏi thăm, từ Từ Lâm gia bên kia cũng truyền tin tức về.

Người Lâm gia cũng không biết truyền gia chi bảo này của bọn họ rốt cuộc dùng làm gì.

Dựa theo cách nói của Lâm lão gia chủ, truyền gia chi bảo này là do gia chủ Lâm gia đời thứ nhất truyền xuống, lại không có nói rõ rốt cuộc là gì. Cũng có lẽ bởi vì gia chủ đời thứ nhất cũng không hiểu.

Nói tóm lại, cũng không biết thế nào, thứ này biến thành truyền gia chi bảo của Lâm gia, một loại tượng trưng. Vài thế hệ Lâm gia đều nghiên cứu truy tìm điển tịch. Nhưng bởi vì một vài hạn chế, phương diện bọn họ có khả năng tiếp xúc được quá thấp, bởi vậy vẫn không biết.

Nếu Lâm gia bên kia cái gì cũng không biết, Sở Mộ không thể làm gì khác hơn là tự mình nghiên cứu.

Ngâm nước, nung nóng đều đã thử qua, nhưng thanh kiếm nhỏ này lại hoàn toàn không có một chút tổn thương nào, nhưng cũng không có xuất hiện bí mật gì.

Sở Mộ vận khí kiếm khí Tiên Thiên tập trung tới ngón tay dùng sức, nhưng không cách nào làm rạn được thanh kiếm nhỏ kỳ lạ này. Thậm chí còn cuối cùng, hắn dùng một thanh Bách Luyện Kiếm chém vào phía trên thanh kiếm kiếm nhỏ, thanh kiếm vẫn bình yên vô sự, ngay cả để lại một vết tích cũng không có. Ngược lại thanh Bách Luyện Kiếm trực tiếp gãy thành hai đoạn.

Sau đó, Sở Mộ lại dùng kiếm khí Tiên Thiên bọc lấy Trảm Phong Kiếm chém xuống một kiếm. Thanh kiếm nhỏ vẫn bình yên vô sự, hoàn toàn không để lại vết tích. Kiếm khí Tiên Thiên bị vỡ nát. Trên Trảm Phong Kiếm không ngờ xuất hiện một vết nứt cực nhỏ. Nếu như không nhìn cẩn thận cũng không thấy được. Điều này cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng đối với Trảm Phong Kiếm.



Sau đó một lần, cũng chính là vào ngày hôm qua, ngón tay Sở Mộ đụng vào thanh kiếm nhỏ không mấy sắc bén này, kết quả ngón tay đã bị cắt một vết nho nhỏ. Có một giọt máu dính vào mũi kiếm. Kết quả Sở Mộ còn chưa lau đi, vết máu đã bị hấp thu.

Sở Mộ nghĩ, đây chẳng lẽ là thứ cần lấy máu nhận chủ sao?

Nhưng giữa mình và tiểu kiếm cũng không thành lập được bất kỳ liên hệ nào. Cho dù là lại nặn từng giọt máu ra, bị hấp thu, cũng không có bất kỳ cảm giác gì.

Bất kể nói thế nào, thanh kiếm nhỏ kỳ lạ này chung quy không phải là vật tầm thường. Không chỉ có vô cùng cứng rắn, ngay cả Trảm Phong Kiếm cũng không có cách nào tổn thương, hơn nữa còn sắc bén vô cùng. So với Trảm Phong Kiếm còn muốn sắc bén hơn. Ngoài ra, hình như còn có thể hút máu.

Tuy rằng đã không ôm hi vọng có thể nghiên cứu ra cái gì, nhưng Sở Mộ vẫn theo thói quen lấy ra nhìn một chút.

Thứ này, Sở Đương Hùng cũng không hiểu. Nếu không hiểu, Sở Mộ lại rất vừa ý, hắn liền dứt khoát giao cho Sở Mộ.

Lại nghiên cứu một hồi, đột nhiên. Sở Mộ cảm giác được linh hồn mình run lên. Phương diện tinh thần Kim Chi Ý Cảnh cũng chấn động. Hắn liền vội vàng thu thanh kiếm nhỏ vào bên trong vòng tay không gian, chợt lách người hóa thành một đạo gió mạnh, tiến vào bên trong gian phòng của mình, đóng kín cửa phòng lại.

Bởi vì Sở Mộ cảm giác được loại biến dị Kim Chi Ý Cảnh bên trong người mình cũng sắp hoàn thành. Điều này làm cho hắn có chút kích động nho nhỏ, trải qua thời gian dài biến dị như vậy, cuối cùng cũng sắp hoàn thành.

Kim Chi Ý Cảnh trong lực chấn động xoay tròn, biến thành một vòng xoáy. Mà ở chỗ chính giữa vòng xoáy, có một tia màu vàng thâm trầm ảm đạm đang từng chút một hiện lên.

Mới vừa xuất hiện, Sở Mộ cũng cảm giác được một tia màu vàng sậm rất nhỏ kia ẩn chứa phong quang kinh người, còn hơn Kim Chi Ý Cảnh thật nhiều.

Hắn không khỏi xuất hiện thêm mấy phần chờ mong cảm đối với ý cảnh biến dị sắp xuất hiện này.



Trình tự ý cảnh biến dị càng cao, uy lực càng cường đại. Dĩ nhiên đối với mình càng có lợi. Thực lực bản thân cũng sẽ càng cường đại hơn. Về phần bởi vì mức độ ý cảnh quá cao dẫn đến khả năng lĩnh ngộ ý cảnh càng khó hơn, lại không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Sở Mộ.

Lực Kim Chi Ý Cảnh không ngừng xoay tròn. Ở chỗ trung tâm, ám ánh sáng màu vàng đang dần trở nên thuần túy, dần tăng lên.

Thời gian trôi qua từng chút một. Sở Mộ chuyên tâm quan sát biến hóa bên trong Kim Chi Ý Cảnh, hoàn toàn không cảm thấy thời gian bên ngoài trôi qua.

Cũng không biết rốt cuộc qua bao lâu, ở trong cảm giác của Sở Mộ, thật giống như chỉ là mấy giây mà thôi.

Lực Kim Chi Ý Cảnh đang xoay tròn đột nhiên dừng lại. Màu vàng sậm sở chỗ trung tâm trong nháy mắt phóng ra phong quang đáng sợ vô cùng, dường như có một thanh kiếm khí cường đại, chém ra một kiếm, chém rách bầu trời xé rách mặt đất mở ra hư vô.

Linh hồn Sở Mộ cũng đang run rẩy, dường như sắp bị xé rách, sắp bị chém ra. Hắn cảm thấy sởn tóc gáy.

Nhưng ý cảnh này cũng xuất phát từ trong Kim Chi Ý Cảnh. Kim Chi Ý Cảnh là ý cảnh Sở Mộ lĩnh ngộ được. Cho nên, loại ý cảnh biến dị này căn bản cũng không sẽ ảnh hưởng đến Sở Mộ. Linh hồn hắn run rẩy chỉ bởi vì loại ý cảnh biến dị này vô cùng cường đại.

Ở dưới luồng ánh sáng màu vàng sậm này, toàn bộ vòng xoáy Kim Chi Ý Cảnh bị trực tiếp mở ra. Hơi thở tiếp theo, trung tâm màu vàng sậm phát ra một lực hút khủng khiếp, không ngờ trực tiếp đem Kim Chi Ý Cảnh bị bổ ra hấp thu qua, tốc độ cực nhanh.

Chỉ một lát sau, Kim Chi Ý Cảnh đã bị ý cảnh biến dị màu vàng sậm hấp thu hết sạch. Nhưng lực hút này lại không có ý định dừng, trái lại đang khuếch đại phạm vi, đã ảnh hưởng đến Vân Chi Ý Cảnh.

Sở Mộ thoáng động ý niệm, vội vàng khống chế lực hút này, dự định để nó dừng lại. Bởi vì hắn không biết, một khi lực hút này khuếch tán ra, sẽ ảnh hưởng đến Vân Chi Ý Cảnh và Phong Chi Ý Cảnh hay không.



Nếu như bởi vì lực hút này, kết quả đưa đến Vân Chi Ý Cảnh và Phong Chi Ý Cảnh đều chịu ảnh hưởng thậm chí hỏng mất, vậy Sở Mộ muốn khóc cũng không kịp. Cho dù là ý cảnh biến dị này rất cường đại, cũng sẽ không khiến hắn cảm thấy hài lòng.

Chỉ là, hắn khiếp sợ.Bbởi vì hắn không ngờ không có cách nào khống chế được lực hút này. Nó hoàn toàn không để ý tới hắn, không ngừng mở rộng, đã lướt qua Vân Chi Ý Cảnh.

Tim Sở Mộ cũng đã dâng cao. Hắn phát hiện Vân Chi Ý Cảnh cũng không có bị bất kỳ ảnh hưởng nào, vẫn vững vàng đứng ở tại chỗ, chậm rãi chuyển động. Nhất thời hắn thoáng thở phào nhẹ nhõm. Phạm vi lực hút càng lúc càng lớn, đã tới gần Phong Chi Ý Cảnh.

Người có lực lượng linh hồn càng cường đại, trực giác càng cường đại. Lúc này, Sở Mộ có một loại trực giác, Phong Chi Ý Cảnh của mình sẽ lập tức gặp phải tai ương.

- Dừng lại cho ta!

Sở Mộ tức giận, tập trung hoàn toàn tinh thần, muốn cứng rắn ngăn chặn lực hút này khuếch tán. Nhưng một chút hiệu quả cũng không có. Lực hút này hình như cho rằng thế giới tinh thần Sở Mộ là địa bàn của mình, không bị Sở Mộ quấy rầy.

Phong Chi Ý Cảnh cũng bị lực hút chạm đến. Mặt Sở Mộ biến sắc, rất khó coi.

Nhưng Phong Chi Ý Cảnh chậm rãi cố định ở trong một phạm vi, hình như không có dấu hiệu bị ảnh hưởng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK