Vừa ra tay đã là ba chiêu kiếm kỹ Nhân giai nhị phẩm Phá Địa cấp liên tục. Phân biệt từ ba phương vị, phối hợp với nhau tấn công Sở Mộ. Kiếm ý và áo nghĩa của Niếp Hành Không toàn bô jđều rèn luyện tới bát chuyển trung kỳ. Tuy rằng rõ ràng còn không bằng bát chuyển cực hạn, nhưng mà nắm giữ, ứng dụng vào thực tế lại còn hơn Sở Mộ rất nhiều. So với những đệ tử cũ khác còn mạnh hơn.
Còn nữa, sự phối hợp với các áo nghĩa khác nhau càng thêm thâm sâu, hoàn mỹ. Kiếm kỹ tạo thành cũng càng thêm hoàn thiện, khống chế thuận buồn xuôi gió. Đương nhiên uy lực cũng càng cường đại hơn.
Chỉ là vừa ra kiếm đã liên tục đánh ra ba chiêu kiếm kỹ Nhân giai nhị phẩm Phá Địa cấp, hơn nữa còn hình thành xu thế liên hợp. Từ trước mắt mà nói, Sở Mộ tự nhận mình không có cách nào làm được. Dù sao ở phương diện nghiên cứu kiếm kỹ, thời gian hắn bỏ vào vẫn quá ngắn.
- Ta có thể học tập từ trên người đối phương...
Sở Mộ thầm nghĩ, ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, đồng thời tay chân cũng không dừng lại. Bước chân nhanh chóng giao thoa, di chuyển, Phi Huyền Huyễn Không bộ được thi triển, Phong chi áo nghĩa dung nhập vào bên trong, phiêu hốt, biến ảo, vô phương, nhanh chóng. Đồng thời Vô Hồi kiếm vung lên, Trảm Phong xuất, Phong Hỏa Luân ra.
Dùng tốc độ xuất kiếm nhanh chóng của Sở Mộ cũng chỉ kịp thi triển ra hai chiêu kiếm kỹ đối kháng với ba chiêu kiếm kỹ của Niếp Hành Không, triệt tiêu hai chiêu trong đó. Một chiêu khác Sở Mộ chỉ có thể né tránh.
Kiếm kỹ thất bại, đánh vào phong cấm của Bách Chiến thai. Niếp Hành Không trước mắt Sở Mộ không biết đã biến mất từ khi nào. Cảm giác nguy cơ xuất hiện sau lưng, Sở Mộ vội vàng quay lại, tránh đi mũi kiếm đâm tới, đồng thời còn đánh ra một kiếm phản kích.
Song kiếm giao phong, kiếm thuật đối chiến, Sở Mộ có cảm giác trở tay không kịp. Bởi vì kiếm thuật của Niếp Hành Không thay đổi thất thường, trong một kiếm thường thường ban đầu là dữ dằn như lửa, sau đó lại đột nhiên mềm dẻo như nước, khiến cho Sở Mộ không thể không điều chỉnh theo.
- Kiếm thứ nhất của hắn hẳn là Tiểu Phi Thiên kiếm thuật.
Sở Mộ có thể tâm phân nhị dụng.
- Sau đó có khả năng là Hỏa Chi kiếm thuật và Thủy Chi kiếm thuật theo như lời Hạ Vân Phi sư huynh nói...
Năng lực thích ứng của Sở Mộ hết sức kinh người, ngay từ đầu trở tay không kịp, sau mấy chiêu lập tức điều chỉnh được, phát huy kiếm thuật của mình, dùng bất biến ứng vạn biến, khiến cho Niếp Hành Không trên phương diện đối chiến kiếm thuật không làm gì được hắn.
Kiếm thuật đã không được thì lấy kiếm kỹ luận thắng bại.
Một kiếm chém tới, có liệt hỏa hừng hực thiêu đốt. Đạo hỏa diễm kia có màu đen, không ngờ lại là một chiêu kiếm kỹ dung hợp giữa Hỏa Chi áo nghĩa và Ám chi áo nghĩ.a
Phản ứng của Sở Mộ nhanh hơn, một kiếm Trảm Phong, dung hợp Chấn Sơn kính cực hạn, uy lực càng thêm mạnh mẽ.
Hỏa diễm bị chấn nát, lực lượng chấn động mạnh mẽ xâm nhập tới khiến cho bàn tay Niếp Hành Không không thể không run run, hóa giải lực lượng chấn động. Đồng thời hắn cũng ý thức được không ổn cho nên lập tức bứt ra, lui về phía sau. Ngón tay trái giống như kiếm điểm ra. Một đạo kiếm qang màu tím phá không, có phong mang sắc bén của Kim chi áo nghĩa, lại có lực lượng hủy diệt cuồng bạo của Lôi chi áo nghĩa.
Không ngờ lại lấy tay thi triển ra kiếm kỹ Nhân giai nhị phẩm Phá Địa cấp, khiến cho Sở Mộ một lần nữa kinh ngạc.
Trong lúc kiếm thuật va chạm, Sở Mộ ý thức được cường độ thân thể của Niếp Hành Không không sai biệt lắm với hắn là bao. Nhưng mà có thể dùng ngón tay thi triển kiếm kỹ, trong chuyện này nhất định có ảo diệu gì đó. Không có liên quan tới cường độ của thân thể. Có lẽ là trình độ nắm giữ kiếm kỹ và áo nghĩa tạo thành.
Kiếm quang màu tím bắn thẳng tới mặt, Sở Mộ chỉ có thể né tránh. Niếp Hành Không cũng có được cơ hội lùi về phía sau như ý muốn.
Lúc này có hai người từ bên ngoài đi tới, vô thanh vô tức, nhưng vẫn bị một đệ tử cũ nhìn thấy. Hắn trợn hai mắt, tròn vo, giống như nhìn thấy một màn không thể tưởng tượng được nổi vậy.
- Thủ tịch sư huynh..
Yết hầu nhúc nhích, phát ra một tiếng khô khốc, bị một đệ tử cũ nghe được, hắn ta cũng vô thức xoay người lại. Hai mắt lập tức sững sờ.
Một trong hai người đi tới là thủ tịch Trùng Thiên viện, cũng là sư huynh của đám đệ tử trong Trùng Thiên viện này.
Năm đại viện trong Phi Thiên các đều có một quy củ chung. Một khi trở thành thủ tịch một viện, mặc kệ nhập các trước hay sau, đều là sư huynh của đệ tử các viện. Bởi vì hắn là người cường đại nhất trong đám đệ tử của một viện.
Hai đệ tử cũ thất thố, khiến cho những đệ tử cũ bên cạnh nghi hoặc, khóe mắt thoáng nhìn qua bóng người, lại nhìn kỹ hơn, ánh mắt đăm chiêu.
- Bái kiến thủ tịch sư huynh.
Sự chú ý của đám đệ tử cũ đều bị hấp dẫn tới bên này, lập tức xem nhẹ Sở Mộ và Niếp Hành Không đang chiến đấu trên Bách Chiến thai.
Các đệ tử mới cũng quay đầu nhìn về phía Chung Mộc Thần. Không phải bọn hắn cũng nhận ra Chung Mộc Thần, nhưng mà nghe thấy đám đệ tử cũ xưng hô như vậy, cả đám khẽ giật mình, người cơ trí lập tức kịp phản ứng, lên tiếng bái kiến thủ tịch sư huynh.
Các đệ tử mới phản ứng chậm chạm cũng trước sau hiểu ra, liên tục hạ kiếm lễ.
- Các vị sư đệ không cần đa lễ, ta cũng tới xem chiến đấu.
Thủ tịch sư huynh Chung Mộc Thần nở nụ cười ôn hòa, tay áo nhẹ nhàng vung lên, nói với mọi người. ánh mắt của hắn chậm rãi đảo qua trên mặt mọi người, khiến cho người ta có cảm giác “ta đã được thủ tịch sư huynh chú ý”, cuối cùng hắn mới nhìn lên đấu kiếm đài.
- Bái kiến Lý sư huynh.
Đám đệ tử cũ lại hành lễ với người bên cạnh Chung Mộc Thần, hắn là Lý Kỳ Viêm bài danh thứ hai Trùng Thiên Viện, mặt chữ quốc, thân thể cường tráng, có cảm giác công chính, cương trực.
- Chư vị sư đệ miễn lễ.
Thanh âm của Lý Kỳ Viêm lớn hơn, lại vươn tay lên một cái rồi nói. Ánh mắt hắn thì nhìn chằm chằm vào song phương đang chiến đấu trên Bách Chiến thai.
Bỏ qua hơn hơn một trăm đệ tử thiên tài, đệ tử cũ Trùng Thiên Viện không nhiều, còn chưa tới một trăm, mười mấy người lục tục tiến vào Phi Thiên Các.
Có hai phương thức gia nhập Phi Thiên Các, một chính là lúc Phi Thiên Các mở cửa sơn môn đối ngoại thu đệ tử, số lượng thường thường khá nhiều, nhưng thật nhiều năm mới có một lần, một phương thức khác chính là tuyển nhận, có nhiều phương pháp gia nhập dạng này, cuối cùng thông qua khảo hạch nhập các trở thành đệ tử Phi Thiên Các, bị phân tới các viện.
Còn nữa, sự phối hợp với các áo nghĩa khác nhau càng thêm thâm sâu, hoàn mỹ. Kiếm kỹ tạo thành cũng càng thêm hoàn thiện, khống chế thuận buồn xuôi gió. Đương nhiên uy lực cũng càng cường đại hơn.
Chỉ là vừa ra kiếm đã liên tục đánh ra ba chiêu kiếm kỹ Nhân giai nhị phẩm Phá Địa cấp, hơn nữa còn hình thành xu thế liên hợp. Từ trước mắt mà nói, Sở Mộ tự nhận mình không có cách nào làm được. Dù sao ở phương diện nghiên cứu kiếm kỹ, thời gian hắn bỏ vào vẫn quá ngắn.
- Ta có thể học tập từ trên người đối phương...
Sở Mộ thầm nghĩ, ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, đồng thời tay chân cũng không dừng lại. Bước chân nhanh chóng giao thoa, di chuyển, Phi Huyền Huyễn Không bộ được thi triển, Phong chi áo nghĩa dung nhập vào bên trong, phiêu hốt, biến ảo, vô phương, nhanh chóng. Đồng thời Vô Hồi kiếm vung lên, Trảm Phong xuất, Phong Hỏa Luân ra.
Dùng tốc độ xuất kiếm nhanh chóng của Sở Mộ cũng chỉ kịp thi triển ra hai chiêu kiếm kỹ đối kháng với ba chiêu kiếm kỹ của Niếp Hành Không, triệt tiêu hai chiêu trong đó. Một chiêu khác Sở Mộ chỉ có thể né tránh.
Kiếm kỹ thất bại, đánh vào phong cấm của Bách Chiến thai. Niếp Hành Không trước mắt Sở Mộ không biết đã biến mất từ khi nào. Cảm giác nguy cơ xuất hiện sau lưng, Sở Mộ vội vàng quay lại, tránh đi mũi kiếm đâm tới, đồng thời còn đánh ra một kiếm phản kích.
Song kiếm giao phong, kiếm thuật đối chiến, Sở Mộ có cảm giác trở tay không kịp. Bởi vì kiếm thuật của Niếp Hành Không thay đổi thất thường, trong một kiếm thường thường ban đầu là dữ dằn như lửa, sau đó lại đột nhiên mềm dẻo như nước, khiến cho Sở Mộ không thể không điều chỉnh theo.
- Kiếm thứ nhất của hắn hẳn là Tiểu Phi Thiên kiếm thuật.
Sở Mộ có thể tâm phân nhị dụng.
- Sau đó có khả năng là Hỏa Chi kiếm thuật và Thủy Chi kiếm thuật theo như lời Hạ Vân Phi sư huynh nói...
Năng lực thích ứng của Sở Mộ hết sức kinh người, ngay từ đầu trở tay không kịp, sau mấy chiêu lập tức điều chỉnh được, phát huy kiếm thuật của mình, dùng bất biến ứng vạn biến, khiến cho Niếp Hành Không trên phương diện đối chiến kiếm thuật không làm gì được hắn.
Kiếm thuật đã không được thì lấy kiếm kỹ luận thắng bại.
Một kiếm chém tới, có liệt hỏa hừng hực thiêu đốt. Đạo hỏa diễm kia có màu đen, không ngờ lại là một chiêu kiếm kỹ dung hợp giữa Hỏa Chi áo nghĩa và Ám chi áo nghĩ.a
Phản ứng của Sở Mộ nhanh hơn, một kiếm Trảm Phong, dung hợp Chấn Sơn kính cực hạn, uy lực càng thêm mạnh mẽ.
Hỏa diễm bị chấn nát, lực lượng chấn động mạnh mẽ xâm nhập tới khiến cho bàn tay Niếp Hành Không không thể không run run, hóa giải lực lượng chấn động. Đồng thời hắn cũng ý thức được không ổn cho nên lập tức bứt ra, lui về phía sau. Ngón tay trái giống như kiếm điểm ra. Một đạo kiếm qang màu tím phá không, có phong mang sắc bén của Kim chi áo nghĩa, lại có lực lượng hủy diệt cuồng bạo của Lôi chi áo nghĩa.
Không ngờ lại lấy tay thi triển ra kiếm kỹ Nhân giai nhị phẩm Phá Địa cấp, khiến cho Sở Mộ một lần nữa kinh ngạc.
Trong lúc kiếm thuật va chạm, Sở Mộ ý thức được cường độ thân thể của Niếp Hành Không không sai biệt lắm với hắn là bao. Nhưng mà có thể dùng ngón tay thi triển kiếm kỹ, trong chuyện này nhất định có ảo diệu gì đó. Không có liên quan tới cường độ của thân thể. Có lẽ là trình độ nắm giữ kiếm kỹ và áo nghĩa tạo thành.
Kiếm quang màu tím bắn thẳng tới mặt, Sở Mộ chỉ có thể né tránh. Niếp Hành Không cũng có được cơ hội lùi về phía sau như ý muốn.
Lúc này có hai người từ bên ngoài đi tới, vô thanh vô tức, nhưng vẫn bị một đệ tử cũ nhìn thấy. Hắn trợn hai mắt, tròn vo, giống như nhìn thấy một màn không thể tưởng tượng được nổi vậy.
- Thủ tịch sư huynh..
Yết hầu nhúc nhích, phát ra một tiếng khô khốc, bị một đệ tử cũ nghe được, hắn ta cũng vô thức xoay người lại. Hai mắt lập tức sững sờ.
Một trong hai người đi tới là thủ tịch Trùng Thiên viện, cũng là sư huynh của đám đệ tử trong Trùng Thiên viện này.
Năm đại viện trong Phi Thiên các đều có một quy củ chung. Một khi trở thành thủ tịch một viện, mặc kệ nhập các trước hay sau, đều là sư huynh của đệ tử các viện. Bởi vì hắn là người cường đại nhất trong đám đệ tử của một viện.
Hai đệ tử cũ thất thố, khiến cho những đệ tử cũ bên cạnh nghi hoặc, khóe mắt thoáng nhìn qua bóng người, lại nhìn kỹ hơn, ánh mắt đăm chiêu.
- Bái kiến thủ tịch sư huynh.
Sự chú ý của đám đệ tử cũ đều bị hấp dẫn tới bên này, lập tức xem nhẹ Sở Mộ và Niếp Hành Không đang chiến đấu trên Bách Chiến thai.
Các đệ tử mới cũng quay đầu nhìn về phía Chung Mộc Thần. Không phải bọn hắn cũng nhận ra Chung Mộc Thần, nhưng mà nghe thấy đám đệ tử cũ xưng hô như vậy, cả đám khẽ giật mình, người cơ trí lập tức kịp phản ứng, lên tiếng bái kiến thủ tịch sư huynh.
Các đệ tử mới phản ứng chậm chạm cũng trước sau hiểu ra, liên tục hạ kiếm lễ.
- Các vị sư đệ không cần đa lễ, ta cũng tới xem chiến đấu.
Thủ tịch sư huynh Chung Mộc Thần nở nụ cười ôn hòa, tay áo nhẹ nhàng vung lên, nói với mọi người. ánh mắt của hắn chậm rãi đảo qua trên mặt mọi người, khiến cho người ta có cảm giác “ta đã được thủ tịch sư huynh chú ý”, cuối cùng hắn mới nhìn lên đấu kiếm đài.
- Bái kiến Lý sư huynh.
Đám đệ tử cũ lại hành lễ với người bên cạnh Chung Mộc Thần, hắn là Lý Kỳ Viêm bài danh thứ hai Trùng Thiên Viện, mặt chữ quốc, thân thể cường tráng, có cảm giác công chính, cương trực.
- Chư vị sư đệ miễn lễ.
Thanh âm của Lý Kỳ Viêm lớn hơn, lại vươn tay lên một cái rồi nói. Ánh mắt hắn thì nhìn chằm chằm vào song phương đang chiến đấu trên Bách Chiến thai.
Bỏ qua hơn hơn một trăm đệ tử thiên tài, đệ tử cũ Trùng Thiên Viện không nhiều, còn chưa tới một trăm, mười mấy người lục tục tiến vào Phi Thiên Các.
Có hai phương thức gia nhập Phi Thiên Các, một chính là lúc Phi Thiên Các mở cửa sơn môn đối ngoại thu đệ tử, số lượng thường thường khá nhiều, nhưng thật nhiều năm mới có một lần, một phương thức khác chính là tuyển nhận, có nhiều phương pháp gia nhập dạng này, cuối cùng thông qua khảo hạch nhập các trở thành đệ tử Phi Thiên Các, bị phân tới các viện.