Sở Mộ mới bước vào chiến trường Sát Lục không bao lâu, liền lại có một đám người từ bên ngoài tiến vào chiến trường Sát Lục. Bọn họ là cường giả cấp Thánh Tôn của Diệp gia đến từ chính giới vực Đại Thiên Không. Mục đích là để điều tra về cái chết của Diệp Kinh Vân.
Đúng vậy, sau khi Diệp Kinh Vân chết, Diệp gia liền biết. Cho nên, ngay lập tức phái ra một phần cường giả trong gia tộc tiến vào giới Sát Lục điều tra chuyện này. Đồng thời cũng phái ra nhân viên đi tới Thiên Không Kiếm Thần Điện, báo chuyện này cho Diệp Kinh Thần biết.
Dù sao Diệp Kinh Thần và Diệp Kinh Vân cũng là huynh đệ ruột thịt.
...
- Toái Thiên Vân!
Quát khẽ một tiếng, kiếm quang từ trên trời chém xuống, giống như một mảnh bầu trời hạ xuống, đánh nát từng đám mây trắng. Lực lượng mạnh mẽ làm cho sương mù màu đỏ ở bốn phía xung quanh chấn động không dừng.
Dưới kiếm quang, một con thú lớn Sát Lục trung cấp lục giai nhất thời bị đánh nát đầu.
Dấu hiệu hoàn toàn rèn luyện kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhất trọng, chính là bao trùm phạm vi một trăm thước, tập trung lực lượng lại công kích mục tiêu. Dấu hiệu của đệ nhị trọng, lại là bao trùm phạm vi ba trăm thước. Dấu hiệu đệ tam trọng là bao trùm phạm vi một ngàn mét.
Lúc này kiếm quang của Sở Mộ bao trùm phạm vi ba trăm thước, đại biểu hắn hoàn toàn luyện thành kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhị trọng.
Sau khi hoàn toàn luyện thành đệ nhị trọng, Sở Mộ liền bắt đầu tìm hiểu đệ tam trọng.
Nếu như luyện thành đệ tam trọng, vậy đồng nghĩa với trình bộ cấp bậc Đại Thánh Tôn. Đương nhiên, cũng không phải nói Sở Mộ dựa vào kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ tam trọng thiên, có thể lấy tu vi bây giờ chống lại Đại Thánh Tôn. Trình độ kiếm pháp và trình độ tu vi là hai khái niệm khác nhau.
Luyện đến một cấp bậc kiếm pháp nào đó, chỉ có thể khiến cho uy lực của kiếm pháp trở nên càng cường đại hơn. Ở trong đẳng cấp giống nhau, có thể nhận được lực công kích càng cường đại hơn.
Đương nhiên, nếu như muốn phát huy uy lực một cấp bậc kiếm pháp nào đó đến mức tận cùng, nhất định phải có thực lực tương ứng. Ví dụ như thực lực Sở Mộ bây giờ là trình độ Tiểu Thánh Tôn. Như vậy hắn có thể phát huy uy lực kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhị trọng đến mức tận cùng, lại chỉ có thể phát huy ra một phần uy lực của đệ tam trọng. Nhưng cho dù là một phần uy lực, cũng sẽ cường đại hơn so với uy lực của kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhị trọng lại càng cường đại hơn.
Có kiếm pháp mới tu luyện, cảm giác này rất tốt. Động lực tăng lên mười phần.
Không bao lâu, Sở Mộ lại gặp phải một con thú lớn Sát Lục trung cấp lục giai. trước mắt, đây là cực hạn hắn có thể đối phó. Một khi đạt được trình độ thất giai, có thể mạnh mẽ hơn so với Đại Thánh Tôn bình thường gấp vài phần. Trừ khi vận dụng tất cả thủ đoạn, nếu không hắn không cách nào đối đầu.
Vì tu luyện kiếm pháp Toái Thiên Vân, Sở Mộ tất nhiên sẽ không vận dụng kiếm pháp khác. Chỉ có như vậy, mới có thể tu luyện tốt hơn, mới có thể nâng cao tốt hơn.
Động tác của kiếm pháp Bạch Câu cơ bản đều là đâm. Đâm với các loại góc độ, gắng đạt tới tốc độ cực hạn, lấy mũi kiếm xuyên thủng mục tiêu. Động tác cơ bản của kiếm pháp Toái Thiên Vân cũng là chém. Từng kiếm từng kiếm chém xuống, lấy thân kiếm ra để giết địch, phát huy đầy đủ lực phá hoại.
- Người Diệp gia các người đúng là một đám chó điên.
Minh Kính nhỏ giọng mắng. Hắn vận dụng tốc độ cao nhất, chạy như điên. Phía sau lại có hai người nhanh chóng truy kích, giống như giòi bám trên mu bàn chân, dù làm thế nào cũng không thể bỏ rơi được.
Minh Kính rất phiền muộn. Hắn đang êm đang đẹp chiến đấu cùng thú lớn Sát Lục, rèn luyện bản thân nâng cao thực lực, giết chết thú lớn Sát Lục nhận được bí văn Sát Lục. Đột nhiên lại có mấy người tìm tới mình, không nói hai lời trực tiếp hạ sát thủ.
Minh Kính không phải người ngu. Hắn tất nhiên sẽ không để cho đối phương thành công. Trong lúc phản kích hắn cũng hỏi thăm. Sau đó hắn biết được, đối phương là người của Diệp gia giới vực Đại Thiên Không. Minh Kính cùng Diệp Kinh Vân có thâm cừu đại hận. Ba người này lại là người của Diệp gia, còn ra tay với Minh Kính. Minh Kính liền cho rằng bọn họ là người Diệp Kinh Vân phái tới giết mình. Hắn tức giận bạo phát, sát ý lan tràn. Hắn giết chết một người trước. Nhưng hai người khác có thực lực tu vi đều đạt được trình độ ngũ luyện. Thực lực cũng là ngũ luyện đỉnh phong. So với Minh Kính cũng không kém hơn là bao nhiêu. Dưới sự liên thủ của hai người, Minh Kính căn bản không có cách nào giết chết được bọn họ, dần dần rơi xuống hạ phong.
Đánh không lại, vậy chỉ có thể chạy thoát thân. Đợi đến thời điểm thực lực đã đủ, sẽ quay trở lại trả thù.
Thật ra Minh Kính hiểu nhầm mấy người Diệp gia này. Bọn họ không có khả năng là người Diệp Kinh Vân phái ra. Bọn họ là người do Diệp gia phái ra, tiến vào giới Sát Lục điều tra nguyên nhân và hung thủ gây ra cái chết của Diệp Kinh Vân. Trong Diệp gia, rất nhiều người đều biết Diệp Kinh Vân cùng Minh Kính có thù oán. Bọn họ cũng biết Minh Kính tiến vào bên trong Sát Lục Giới. Bởi vậy, hắn bị tình nghi không nhỏ.
Bọn họ đã tiến vào giới Sát Lục hơn một tháng, không ngừng điều tra. Nhưng bọn họ lại không có điều tra ra được điều gì. Mỗi người không khỏi có chút thấp thỏm, tức giận, nóng nảy. Giờ này phút này, bọn họ gặp phải Minh Kính, có tình nghi là một chuyện. Giết chết đối phương, nói không chừng còn có thể được cao tầng của Diệp gia thưởng thức. Hoặc là trực tiếp định nghĩa Minh Kính là hung thủ, cho nên liền trực tiếp hạ sát thủ.
Nguy hiểm tới tính mạng, Minh Kính trốn vào sâu bên trong chiến trường Sát Lục, mượn thú lớn Sát Lục tránh thoát hai người của Diệp gia truy sát.
Tiếp theo, cuộc sống của Minh Kính tương đối khổ sở. Có không ít người của Diệp gia tiến vào giới Sát Lục. Khoảng chừng mười mấy người. Bọn họ phân tán ra điều tra. Sau khi biết được gặp phải Minh Kính, một người trong đó còn bị giết chết, nhất thời tất cả chuyển mục tiêu tới trên người Minh Kính.
Bị truy sát hết lần này tới lần khác, tránh né hết lần này tới lần khác, trong lòng Minh Kính vô cùng căm tức, chủ động xuất kích. Sau khi chém giết mấy cao thủ ngũ luyện của Diệp gia, hắn lại bị Tiểu Thánh Tôn truy sát.
Minh Kính có thiên phú hơn người, có thể xưng là thiên tài cấp chuẩn thiên kiêu. Nhưng tu vi của hắn chỉ là Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện. Mặc dù sau khi tiến vào giới Sát Lục, thực lực của hắn có tăng lên, nhưng vẫn còn chưa có đạt được trình độ tam luyện. So với Tiểu Thánh Tôn, thực lực của hắn còn có chút chênh lệch, căn bản không phải là đối thủ của Tiểu Thánh Tôn.
Đúng vậy, sau khi Diệp Kinh Vân chết, Diệp gia liền biết. Cho nên, ngay lập tức phái ra một phần cường giả trong gia tộc tiến vào giới Sát Lục điều tra chuyện này. Đồng thời cũng phái ra nhân viên đi tới Thiên Không Kiếm Thần Điện, báo chuyện này cho Diệp Kinh Thần biết.
Dù sao Diệp Kinh Thần và Diệp Kinh Vân cũng là huynh đệ ruột thịt.
...
- Toái Thiên Vân!
Quát khẽ một tiếng, kiếm quang từ trên trời chém xuống, giống như một mảnh bầu trời hạ xuống, đánh nát từng đám mây trắng. Lực lượng mạnh mẽ làm cho sương mù màu đỏ ở bốn phía xung quanh chấn động không dừng.
Dưới kiếm quang, một con thú lớn Sát Lục trung cấp lục giai nhất thời bị đánh nát đầu.
Dấu hiệu hoàn toàn rèn luyện kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhất trọng, chính là bao trùm phạm vi một trăm thước, tập trung lực lượng lại công kích mục tiêu. Dấu hiệu của đệ nhị trọng, lại là bao trùm phạm vi ba trăm thước. Dấu hiệu đệ tam trọng là bao trùm phạm vi một ngàn mét.
Lúc này kiếm quang của Sở Mộ bao trùm phạm vi ba trăm thước, đại biểu hắn hoàn toàn luyện thành kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhị trọng.
Sau khi hoàn toàn luyện thành đệ nhị trọng, Sở Mộ liền bắt đầu tìm hiểu đệ tam trọng.
Nếu như luyện thành đệ tam trọng, vậy đồng nghĩa với trình bộ cấp bậc Đại Thánh Tôn. Đương nhiên, cũng không phải nói Sở Mộ dựa vào kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ tam trọng thiên, có thể lấy tu vi bây giờ chống lại Đại Thánh Tôn. Trình độ kiếm pháp và trình độ tu vi là hai khái niệm khác nhau.
Luyện đến một cấp bậc kiếm pháp nào đó, chỉ có thể khiến cho uy lực của kiếm pháp trở nên càng cường đại hơn. Ở trong đẳng cấp giống nhau, có thể nhận được lực công kích càng cường đại hơn.
Đương nhiên, nếu như muốn phát huy uy lực một cấp bậc kiếm pháp nào đó đến mức tận cùng, nhất định phải có thực lực tương ứng. Ví dụ như thực lực Sở Mộ bây giờ là trình độ Tiểu Thánh Tôn. Như vậy hắn có thể phát huy uy lực kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhị trọng đến mức tận cùng, lại chỉ có thể phát huy ra một phần uy lực của đệ tam trọng. Nhưng cho dù là một phần uy lực, cũng sẽ cường đại hơn so với uy lực của kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhị trọng lại càng cường đại hơn.
Có kiếm pháp mới tu luyện, cảm giác này rất tốt. Động lực tăng lên mười phần.
Không bao lâu, Sở Mộ lại gặp phải một con thú lớn Sát Lục trung cấp lục giai. trước mắt, đây là cực hạn hắn có thể đối phó. Một khi đạt được trình độ thất giai, có thể mạnh mẽ hơn so với Đại Thánh Tôn bình thường gấp vài phần. Trừ khi vận dụng tất cả thủ đoạn, nếu không hắn không cách nào đối đầu.
Vì tu luyện kiếm pháp Toái Thiên Vân, Sở Mộ tất nhiên sẽ không vận dụng kiếm pháp khác. Chỉ có như vậy, mới có thể tu luyện tốt hơn, mới có thể nâng cao tốt hơn.
Động tác của kiếm pháp Bạch Câu cơ bản đều là đâm. Đâm với các loại góc độ, gắng đạt tới tốc độ cực hạn, lấy mũi kiếm xuyên thủng mục tiêu. Động tác cơ bản của kiếm pháp Toái Thiên Vân cũng là chém. Từng kiếm từng kiếm chém xuống, lấy thân kiếm ra để giết địch, phát huy đầy đủ lực phá hoại.
- Người Diệp gia các người đúng là một đám chó điên.
Minh Kính nhỏ giọng mắng. Hắn vận dụng tốc độ cao nhất, chạy như điên. Phía sau lại có hai người nhanh chóng truy kích, giống như giòi bám trên mu bàn chân, dù làm thế nào cũng không thể bỏ rơi được.
Minh Kính rất phiền muộn. Hắn đang êm đang đẹp chiến đấu cùng thú lớn Sát Lục, rèn luyện bản thân nâng cao thực lực, giết chết thú lớn Sát Lục nhận được bí văn Sát Lục. Đột nhiên lại có mấy người tìm tới mình, không nói hai lời trực tiếp hạ sát thủ.
Minh Kính không phải người ngu. Hắn tất nhiên sẽ không để cho đối phương thành công. Trong lúc phản kích hắn cũng hỏi thăm. Sau đó hắn biết được, đối phương là người của Diệp gia giới vực Đại Thiên Không. Minh Kính cùng Diệp Kinh Vân có thâm cừu đại hận. Ba người này lại là người của Diệp gia, còn ra tay với Minh Kính. Minh Kính liền cho rằng bọn họ là người Diệp Kinh Vân phái tới giết mình. Hắn tức giận bạo phát, sát ý lan tràn. Hắn giết chết một người trước. Nhưng hai người khác có thực lực tu vi đều đạt được trình độ ngũ luyện. Thực lực cũng là ngũ luyện đỉnh phong. So với Minh Kính cũng không kém hơn là bao nhiêu. Dưới sự liên thủ của hai người, Minh Kính căn bản không có cách nào giết chết được bọn họ, dần dần rơi xuống hạ phong.
Đánh không lại, vậy chỉ có thể chạy thoát thân. Đợi đến thời điểm thực lực đã đủ, sẽ quay trở lại trả thù.
Thật ra Minh Kính hiểu nhầm mấy người Diệp gia này. Bọn họ không có khả năng là người Diệp Kinh Vân phái ra. Bọn họ là người do Diệp gia phái ra, tiến vào giới Sát Lục điều tra nguyên nhân và hung thủ gây ra cái chết của Diệp Kinh Vân. Trong Diệp gia, rất nhiều người đều biết Diệp Kinh Vân cùng Minh Kính có thù oán. Bọn họ cũng biết Minh Kính tiến vào bên trong Sát Lục Giới. Bởi vậy, hắn bị tình nghi không nhỏ.
Bọn họ đã tiến vào giới Sát Lục hơn một tháng, không ngừng điều tra. Nhưng bọn họ lại không có điều tra ra được điều gì. Mỗi người không khỏi có chút thấp thỏm, tức giận, nóng nảy. Giờ này phút này, bọn họ gặp phải Minh Kính, có tình nghi là một chuyện. Giết chết đối phương, nói không chừng còn có thể được cao tầng của Diệp gia thưởng thức. Hoặc là trực tiếp định nghĩa Minh Kính là hung thủ, cho nên liền trực tiếp hạ sát thủ.
Nguy hiểm tới tính mạng, Minh Kính trốn vào sâu bên trong chiến trường Sát Lục, mượn thú lớn Sát Lục tránh thoát hai người của Diệp gia truy sát.
Tiếp theo, cuộc sống của Minh Kính tương đối khổ sở. Có không ít người của Diệp gia tiến vào giới Sát Lục. Khoảng chừng mười mấy người. Bọn họ phân tán ra điều tra. Sau khi biết được gặp phải Minh Kính, một người trong đó còn bị giết chết, nhất thời tất cả chuyển mục tiêu tới trên người Minh Kính.
Bị truy sát hết lần này tới lần khác, tránh né hết lần này tới lần khác, trong lòng Minh Kính vô cùng căm tức, chủ động xuất kích. Sau khi chém giết mấy cao thủ ngũ luyện của Diệp gia, hắn lại bị Tiểu Thánh Tôn truy sát.
Minh Kính có thiên phú hơn người, có thể xưng là thiên tài cấp chuẩn thiên kiêu. Nhưng tu vi của hắn chỉ là Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện. Mặc dù sau khi tiến vào giới Sát Lục, thực lực của hắn có tăng lên, nhưng vẫn còn chưa có đạt được trình độ tam luyện. So với Tiểu Thánh Tôn, thực lực của hắn còn có chút chênh lệch, căn bản không phải là đối thủ của Tiểu Thánh Tôn.