- Mười hai đạo yêu khí gần với Phong Vô Ý đều đạt tới cấp minh nguyệt cực hạn, vô cùng có khả năng chính là yêu khí của mười hai Thiên Yêu, một khi bọn chúng yêu hóa sẽ có thực lực cấp hạo dương.
- Không nên để mười hai Thiên Yêu yêu hóa, chúng ta phải chém giết chúng ngay lập tức.
Mười hai Thiên Yêu không yêu hóa cũng chỉ là cấp minh nguyệt cực hạn, cường đại hơn nữa cũng không phải đối thủ của Kiếm Thánh cấp hạo dương, có lẽ chỉ cần một kiếm là có thể diệt sát, nhưng một khi yêu hóa thành công sẽ có thực lực Kiếm Thánh cấp hạo dương, tất nhiên sẽ lâm vào đại chiến kịch liệt.
Mười ba người bọn họ không vội vàng động thủ, mà là tiếp tục chờ đợi, tiếp tục quan sát.
- Mười hai Thiên Yêu khoảng cách Kiếm Yêu Phong Vô Ý rất gần, muốn một lần hành động tập sát là không dễ dàng.
Vị trí cụ thể của mười hai Thiên Yêu bị mọi người cảm ứng được, gần như ở chung một nơi.
- Ta đối phó Phong Vô Ý, các ngươi chọn một người, dùng xu thế lôi đình chém giết bọn chúng.
Sở Mộ dùng thần hồn truyền âm.
- Tốt!
Mọi người liên tục chọn mục tiêu, lúc này thu liễm tất cả khí tức chấn động lẻn vào đại bản doanh Kiếm Yêu Môn, dùng thực lực Kiếm Thánh cấp hạo dương của bọn họ ẩn giấu khí tức rất đơn giản.
Nhưng tiếp cận mục tiêu phải cẩn thận, nếu bị phát hiện sẽ thất bại, không thể tập sát được.
Tiếp cận tiếp cận, không ngừng tiếp cận.
Lúc này khí tức vô cùng kinh người bộc phát trong nháy mắt, nó bao trùm cả nơi trú quân.
Quá mức đột nhiên, quá mức nhanh chóng, mặc dù đám người Sở Mộ tận lực thu liễm khí tức chấn động của bản thân nhưng cũng bị yêu khí mênh mông bao phủ quanh người, cảm giác băng hàn làm tâm thần bọn họ run rẩy.
Đám người Sở Mộ biết rõ không ổn.
Ngay sau đó mười ba đạo yêu khí bộc phát.
Bị phát hiện.
Vừa rồi chỉ có một đạo yêu khí, chính là Kiếm Yêu Phong Vô Ý phóng xuất khí tức, thực lực đến cấp độ này có thể cảm giác được nguy hiểm, cảm thấy có kỳ quái liền phóng thích khí tức bao trùm cả nơi trú quân điều tra, quả nhiên có phát hiện.
Tổng số có mười ba người, trong đó có một người mờ mịt khó nắm bắt.
Mười ba người không phái đệ tử Kiếm Yêu Môn, mà là người từ ngoài đến, khí tức mờ mịt nội liễm nhưng trong cảm giác lại cực kỳ cường đại, trong tích tắc Kiếm Yêu Phong Vô Ý đã hiểu ra.
Kiếm Yêu Phong Vô Ý phát hiện đám người Sở Mộ, mười hai Thiên Yêu cũng được thông tri, cả đám lập tức yêu hóa, bộc phát khí tức cấp hạo dương, mười ba đạo thân ảnh bay ra khỏi đại bản doanh Kiếm Yêu Môn.
- Người xâm nhập.
- Mười ba người.
Cường giả ba đại chiến lực của Kiếm Yêu Môn xuất hiện phía sau, bọn họ cũng nhìn thấy mười ba người Sở Mộ, tuy bọn họ thu liễm khí tức và chấn động nhưng không thể che giấu thân hình.
- Sát!
Đã bị phát hiện thì không cần ẩn nấp, trực tiếp bộc phát khí tức mạnh mẽ, kiếm ý trùng thiên, mũi nhọn đáng sợ giống như thiên kiếm giết chóc.
Bộc phát lực lượng và tốc độ cực nhanh, mười ba người trực tiếp lao thẳng về phía Kiếm Yêu Phong Vô Ý cùng mười hai Thiên Yêu.
- Giết bọn chúng!
Cường giả ba đại chiến lực của Kiếm Yêu Môn liên tục yêu hóa, thực lực tăng cường, xuất kiếm tấn công mười ba người Sở Mộ.
Nhưng sau khi yêu hóa thực lực tăng cường cực kỳ rõ ràng, cũng đạt tới cấp minh nguyệt cực hạn mà thôi, hoàn toàn kém xa cấp hạo dương.
Thân như lưu quang, nhanh đến mức tận cùng, tất cả ngăn cản không tồn tại trong mắt bọn họ.
Sở Mộ tập trung mười ba người cầm đầu, yêu khí cường đại vô cùng giống như mặt trời chói chan, trong người Sở Mộ bộc phát khí tức cường đại mà lăng lệ ác liệt tập trung vào đối thủ.
Chỉ trong nháy mắt Sở Mộ đã xuất hiện trước mặt Kiếm Yêu Phong Vô Ý, Liệt Hoàng Linh Kiếm và vĩnh hằng linh kiếm xuất hiện trong tay hắn, Thập tự giao nhau, kiếm quang chém thẳng vào hư không và tấn công đối thủ.
Phong Vô Ý mặc chiến giáp màu xanh, đồng tử trong mắt không phải màu đen, mà là màu xanh, ánh sáng xanh vô cùng quỷ dị nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hắn nhìn thấy Sở Mộ bay tới trước mặt nhanh như thuấn di, khóe miệng còn nở nụ cười vui vẻ, nụ cười vô cùng độc ác.
Đối mặt thập tự kiếm quang đáng sợ của Sở Mộ, Phong Vô Ý điểm một chỉ bắn thanh sắc quang mang xuyên thủng hư không, đánh trúng trung tâm thập tự kiếm quang, thập tự kiếm quang dừng lại và vỡ vụn từng khúc, lúc đánh tới trước mặt Phong Vô Ý đã bị nghiền nát, giống như hóa thành khói xanh biến mất trong vô hình.
Một kiếm này cũng không phải kiếm toàn lực của Sở Mộ, trong nháy mắt bị Phong Vô Ý đánh nát cũng không làm Sở Mộ cảm thấy khiếp sợ, hoàn toàn hợp tình hợp lý.
Song kiếm bắn ra kiếm quang vô tận, trong nháy mắt hóa thành hai đạo chém tới từ các góc khác nhau.
Hai đạo kiếm quang không chói mắt, cũng không sắc bén, nhìn như rất bình thường, không có chút uy lực nào, trong mắt Phong Vô Ý mang theo thần thái ngưng trọng.
Thực lực đến cấp độ như Sở Mộ, một kiếm tiện tay đã có uy lực mạnh, thường thường uy lực càng cường đại thì hào quang càng ác liệt, khí tức càng kinh người, đây gọi là vật cực tất phản, phản phác quy chân.
Hai kiếm này đã là kiếm pháp cơ sở cực hạn của Sở Mộ, cũng đạt tới độ cao mà các kiếm tu khác không cách nào so sánh được, Phong Vô Ý tự hỏi, tạo nghệ kiếm pháp của hắn cũng không đạt tới mức này.
Cũng không phải tạo nghệ kiếm pháp cao siêu thì thực lực cường đại. Kiếm pháp chỉ là bộ phận cấu thành của thực lực chứ không phải toàn bộ.
Đưa tay chém xuống, một đạo kiếm quang màu xanh yêu dị dùng xu thế cực kỳ cường đại chém thẳng về phía Sở Mộ.
Đối mặt song kiếm của Sở Mộ tiến công, Phong Vô Ý không có ý né tránh, ngược lại dùng tư thái đồng quy vu tận phản công.
Sở Mộ không có khả năng lấy mạng đổi mạng với Phong Vô Ý. Thân thể hắn né tránh kiếm quang màu xanh, hư không bị kiếm quang màu xanh bổ nát, một vết nứt không gian đen kịt xuất hiện.
Lực lượng đơn thuần của một kiếm này quá mạnh. Phong Vô Ý đã đạt tới độ cao kinh người.
Kỹ xảo thiên biến vạn hóa, nếu gặp được thực lực cường đại sẽ biến thành không đủ nhìn.
Cho dù là lực lượng hay kỹ xảo đều là tương đối. Song phương vừa mới chiến đấu, nói ai thắng ai thua còn quá sớm.
Sở Mộ đại chiến với Phong Vô Ý, mười hai Thiên Yêu cũng đấu với mười hai Kiếm Thánh cấp hạo dương của Hạo Dương liên minh, mười hai Thiên Yêu sau yêu hóa, mỗi người không giống Nhân tộc, mà là biến thành yêu ma, vũ khí của bọn họ là hai móng vuốt vô cùng lợi hại, dễ dàng xé rách không gian.
- Không nên để mười hai Thiên Yêu yêu hóa, chúng ta phải chém giết chúng ngay lập tức.
Mười hai Thiên Yêu không yêu hóa cũng chỉ là cấp minh nguyệt cực hạn, cường đại hơn nữa cũng không phải đối thủ của Kiếm Thánh cấp hạo dương, có lẽ chỉ cần một kiếm là có thể diệt sát, nhưng một khi yêu hóa thành công sẽ có thực lực Kiếm Thánh cấp hạo dương, tất nhiên sẽ lâm vào đại chiến kịch liệt.
Mười ba người bọn họ không vội vàng động thủ, mà là tiếp tục chờ đợi, tiếp tục quan sát.
- Mười hai Thiên Yêu khoảng cách Kiếm Yêu Phong Vô Ý rất gần, muốn một lần hành động tập sát là không dễ dàng.
Vị trí cụ thể của mười hai Thiên Yêu bị mọi người cảm ứng được, gần như ở chung một nơi.
- Ta đối phó Phong Vô Ý, các ngươi chọn một người, dùng xu thế lôi đình chém giết bọn chúng.
Sở Mộ dùng thần hồn truyền âm.
- Tốt!
Mọi người liên tục chọn mục tiêu, lúc này thu liễm tất cả khí tức chấn động lẻn vào đại bản doanh Kiếm Yêu Môn, dùng thực lực Kiếm Thánh cấp hạo dương của bọn họ ẩn giấu khí tức rất đơn giản.
Nhưng tiếp cận mục tiêu phải cẩn thận, nếu bị phát hiện sẽ thất bại, không thể tập sát được.
Tiếp cận tiếp cận, không ngừng tiếp cận.
Lúc này khí tức vô cùng kinh người bộc phát trong nháy mắt, nó bao trùm cả nơi trú quân.
Quá mức đột nhiên, quá mức nhanh chóng, mặc dù đám người Sở Mộ tận lực thu liễm khí tức chấn động của bản thân nhưng cũng bị yêu khí mênh mông bao phủ quanh người, cảm giác băng hàn làm tâm thần bọn họ run rẩy.
Đám người Sở Mộ biết rõ không ổn.
Ngay sau đó mười ba đạo yêu khí bộc phát.
Bị phát hiện.
Vừa rồi chỉ có một đạo yêu khí, chính là Kiếm Yêu Phong Vô Ý phóng xuất khí tức, thực lực đến cấp độ này có thể cảm giác được nguy hiểm, cảm thấy có kỳ quái liền phóng thích khí tức bao trùm cả nơi trú quân điều tra, quả nhiên có phát hiện.
Tổng số có mười ba người, trong đó có một người mờ mịt khó nắm bắt.
Mười ba người không phái đệ tử Kiếm Yêu Môn, mà là người từ ngoài đến, khí tức mờ mịt nội liễm nhưng trong cảm giác lại cực kỳ cường đại, trong tích tắc Kiếm Yêu Phong Vô Ý đã hiểu ra.
Kiếm Yêu Phong Vô Ý phát hiện đám người Sở Mộ, mười hai Thiên Yêu cũng được thông tri, cả đám lập tức yêu hóa, bộc phát khí tức cấp hạo dương, mười ba đạo thân ảnh bay ra khỏi đại bản doanh Kiếm Yêu Môn.
- Người xâm nhập.
- Mười ba người.
Cường giả ba đại chiến lực của Kiếm Yêu Môn xuất hiện phía sau, bọn họ cũng nhìn thấy mười ba người Sở Mộ, tuy bọn họ thu liễm khí tức và chấn động nhưng không thể che giấu thân hình.
- Sát!
Đã bị phát hiện thì không cần ẩn nấp, trực tiếp bộc phát khí tức mạnh mẽ, kiếm ý trùng thiên, mũi nhọn đáng sợ giống như thiên kiếm giết chóc.
Bộc phát lực lượng và tốc độ cực nhanh, mười ba người trực tiếp lao thẳng về phía Kiếm Yêu Phong Vô Ý cùng mười hai Thiên Yêu.
- Giết bọn chúng!
Cường giả ba đại chiến lực của Kiếm Yêu Môn liên tục yêu hóa, thực lực tăng cường, xuất kiếm tấn công mười ba người Sở Mộ.
Nhưng sau khi yêu hóa thực lực tăng cường cực kỳ rõ ràng, cũng đạt tới cấp minh nguyệt cực hạn mà thôi, hoàn toàn kém xa cấp hạo dương.
Thân như lưu quang, nhanh đến mức tận cùng, tất cả ngăn cản không tồn tại trong mắt bọn họ.
Sở Mộ tập trung mười ba người cầm đầu, yêu khí cường đại vô cùng giống như mặt trời chói chan, trong người Sở Mộ bộc phát khí tức cường đại mà lăng lệ ác liệt tập trung vào đối thủ.
Chỉ trong nháy mắt Sở Mộ đã xuất hiện trước mặt Kiếm Yêu Phong Vô Ý, Liệt Hoàng Linh Kiếm và vĩnh hằng linh kiếm xuất hiện trong tay hắn, Thập tự giao nhau, kiếm quang chém thẳng vào hư không và tấn công đối thủ.
Phong Vô Ý mặc chiến giáp màu xanh, đồng tử trong mắt không phải màu đen, mà là màu xanh, ánh sáng xanh vô cùng quỷ dị nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hắn nhìn thấy Sở Mộ bay tới trước mặt nhanh như thuấn di, khóe miệng còn nở nụ cười vui vẻ, nụ cười vô cùng độc ác.
Đối mặt thập tự kiếm quang đáng sợ của Sở Mộ, Phong Vô Ý điểm một chỉ bắn thanh sắc quang mang xuyên thủng hư không, đánh trúng trung tâm thập tự kiếm quang, thập tự kiếm quang dừng lại và vỡ vụn từng khúc, lúc đánh tới trước mặt Phong Vô Ý đã bị nghiền nát, giống như hóa thành khói xanh biến mất trong vô hình.
Một kiếm này cũng không phải kiếm toàn lực của Sở Mộ, trong nháy mắt bị Phong Vô Ý đánh nát cũng không làm Sở Mộ cảm thấy khiếp sợ, hoàn toàn hợp tình hợp lý.
Song kiếm bắn ra kiếm quang vô tận, trong nháy mắt hóa thành hai đạo chém tới từ các góc khác nhau.
Hai đạo kiếm quang không chói mắt, cũng không sắc bén, nhìn như rất bình thường, không có chút uy lực nào, trong mắt Phong Vô Ý mang theo thần thái ngưng trọng.
Thực lực đến cấp độ như Sở Mộ, một kiếm tiện tay đã có uy lực mạnh, thường thường uy lực càng cường đại thì hào quang càng ác liệt, khí tức càng kinh người, đây gọi là vật cực tất phản, phản phác quy chân.
Hai kiếm này đã là kiếm pháp cơ sở cực hạn của Sở Mộ, cũng đạt tới độ cao mà các kiếm tu khác không cách nào so sánh được, Phong Vô Ý tự hỏi, tạo nghệ kiếm pháp của hắn cũng không đạt tới mức này.
Cũng không phải tạo nghệ kiếm pháp cao siêu thì thực lực cường đại. Kiếm pháp chỉ là bộ phận cấu thành của thực lực chứ không phải toàn bộ.
Đưa tay chém xuống, một đạo kiếm quang màu xanh yêu dị dùng xu thế cực kỳ cường đại chém thẳng về phía Sở Mộ.
Đối mặt song kiếm của Sở Mộ tiến công, Phong Vô Ý không có ý né tránh, ngược lại dùng tư thái đồng quy vu tận phản công.
Sở Mộ không có khả năng lấy mạng đổi mạng với Phong Vô Ý. Thân thể hắn né tránh kiếm quang màu xanh, hư không bị kiếm quang màu xanh bổ nát, một vết nứt không gian đen kịt xuất hiện.
Lực lượng đơn thuần của một kiếm này quá mạnh. Phong Vô Ý đã đạt tới độ cao kinh người.
Kỹ xảo thiên biến vạn hóa, nếu gặp được thực lực cường đại sẽ biến thành không đủ nhìn.
Cho dù là lực lượng hay kỹ xảo đều là tương đối. Song phương vừa mới chiến đấu, nói ai thắng ai thua còn quá sớm.
Sở Mộ đại chiến với Phong Vô Ý, mười hai Thiên Yêu cũng đấu với mười hai Kiếm Thánh cấp hạo dương của Hạo Dương liên minh, mười hai Thiên Yêu sau yêu hóa, mỗi người không giống Nhân tộc, mà là biến thành yêu ma, vũ khí của bọn họ là hai móng vuốt vô cùng lợi hại, dễ dàng xé rách không gian.