Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Cả Sơn Hà Viện huyên náo cả lên, trong thâm tâm mỗi đệ tử Vũ Hóa Môn đều trào dâng đủ loại cảm xúc, có kinh hãi, ghen ghét, hâm mộ, hối hận, còn có nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa. Hối hận là vì trước chê cười Phương Hàn, nguyền rủa cùng sợ hãi chính là vì sợ Phương Hàn ghi hận với mình. Lúc trước khi Phương Hàn khiêu chiến Hoa Thiên Đô thì cơ hồ tất cả đệ tử Vũ Hóa Môn đối với hắn đều có một loại cảm giác khinh bỉ, từ đó sinh ra cừu hận. Mà hiện giờ nghĩ đến thì sợ hãi, hối hận. Trong vòng mười năm Hoa Thiên Đô không thể làm gì Phương Hàn, nhưng Phương Hàn thì có thể trả thù bọn họ!

Trở thành cao thủ Thần Thông Bí Cảnh thì trở thành chân truyền đệ tử, đây là chuyện chắc như đinh đóng cột.

“Vũ Hóa Môn ta thật may mắn! Vậy là có thêm một đệ tử thành công tấn chức! Mau đi báo cáo cho thượng tầng!” Một vị trưởng lão ở trên khán đàn rống lên, không che dấu được nội tâm đang kích động vô cùng.

“Lập tức báo cáo! Đây là chuyện lớn!” Một trưởng lão khác cũng mừng rỡ như điên.

“Đại hồi quần tiên đã săp tới, Vũ Hóa Môn ta không ngờ còn có thể tăng cường thực lực, không ngờ buồn ngủ lại gặp được chiếu manh.”

“Thật là tốt quá, vốn theo đạo lý, lần thi đấu Sơn Hà Bảng ban ra một hoàn Âm Dương Vạn Thọ Đan, chắc sẽ có thêm một đệ tử Thần Thông Bí Cảnh. Không tưởng được Phương Hàn lần này lại có đột phá, đây quả thực là một kỳ tích!”

“Kỳ tích, đúng là kỳ tích. Không biết hắn được kỳ ngộ gì, nhưng đây chính là chuyện vui của Vũ Hóa Môn chúng ta!”

Già Lam thở một hơi dài, ngồi xuống, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào nói: “Thế nào? Linh Tiêu, vòng tay của ta sợ là ngươi không lấy được rồi. Bảo bối Thiên Mộc Thần Chân của ngươi thì ta sẵn sàng thu nhận a.”

“Chưa chắc!” Sắc mặt Linh Tiêu có phần khó coi, nhưng ngoài miệng lại cười lạnh: “Phương Hàn vừa mới bước vào Thần Thông Bí Cảnh, pháp lực cũng chưa biết cách vận dụng thành thục. Mà Diệp nam Thiên có hai kiện bảo khí, Bát Hoang Thần Kiếm sắc bén, La Sinh Môn huyền diệu như thế nào thì ngươi cũng biết rồi. Thắng bại sợ là còn chưa biết chắc được.”

“Sự huyền diệu của La Sinh Môn ta đương nhiên biết, nhưng ngươi cho rằng Diệp Nam Thiên sử dụng được mấy phần sức mạnh của nó? Hơn nữa pháp lực của Phương Hàn rất hùng hồn, ít nhất cũng đạt tới trăm mã lực, với pháp lực như thế mà nói là vừa bước vào Thần Thông Bí Cảnh thì ai tin được?” Già Lam ngẩng đầu quang sát, tấm tắc tán thưởng.

“Chúng ta cứ chờ xem đi.” Linh Tiêu niết niết hai bàn tay, ánh mắt sắc bén tập trung nhìn Phương Hàn trên võ đài, tựa hồ muốn nhìn thấu hết mọi bí mật trên người Phương Hàn.



“Làm sao có thể! Làm sao có thể! Tên nô tài này có thể bước vào Thần Thông Bí Cảnh ao? Không, không phải! Thần Thông Bí Cảnh, một bước lên tới trời, so với hoàng đế còn cao quý hơn a!”

Giờ khắc này tâm thần của Phương Thanh Vi rối loạn vô cùng.

Nàng đứng lên, toàn thân phát run, không biết là vì kích động, tức giận hay là sợ hãi, cả người lâm vào trạn thái điên cuồng, mà mấy người vây quanh bợ đỡ nàng giờ đây cũng ý thức được, né xa nàng một chút.

Không khí dưới võ đài rối loạn, kích động vô cùng, mà trên võ đài pháp lực như nước dâng trào, khí thế hừng hực. Cho dù Phương Hàn có đạt tới Thần Thông Bí Cảnh thì việc chiến đấu vẫn phải tiếp tục, bởi vì đây là quy củ truyền thừa cả ngàn năm của đại hội Sơn hà Bảng.

Diệp Nam Thiên sắc mặt thoáng trở nên tái nhợt! Hắn tuyệt đối không ngờ rằng Phương Hàn lại ẩn dấu sâu như vậy, tại thời điểm mấu chốt này lại cho hắn một đả kích lớn đến mức này! Tuy hắn đã luyện tới đỉnh phong tầng thứ mười Thân Thể Cảnh, tiếp cận rất gần với Thần Thông Bí Cảnh. Nhưng một bước này lại khó khăn vô cùng, cố gắng đến mức nào cũng không thể vượt qua.

Đỉnh phong Thân Thể Cảnh, nhiều nhất là co lực lượng như Tu La, có được lực lượng kiềm giữ mười ba thớt Huyền Hoàng Mã, có chút thiên phú dị bẩm thì mười lăm thớt ngựa cũng đã là cực hạn rồi.

Nhưng mà Thần Thông Bí Cảnh thì khác, chỉ một cái Lăng Không Hư Trảo cũng có thể kiềm chế tám mươi đầu Huyền Hoàng Mã, lực lượng gâp sáu bảy lần a! Đâu cũng chưa tính là gì, pháp lực khác hẳn với thân thể, có thể tùy ý co giãn, biến hóa, tùy ý điều khiển, không sợ đao kiếm, nước lửa, so với thân thể thì linh hoạt gấp trăm ngàn lần!

Loại lột xác này cần có đại cơ duyên, đại lượng nguyên khí bồi bổ cơ thể.

Nhìn Phương Hàn cao cao tại thượng, huyền phù giữa không trung đang lạnh lùng nhìn mình, trong lòng Diệp Nam Thiên có cảm giác như một con dê đang đợi bị làm thịt. Nhưng mà cũng theo đó, lửa giận, ghen ghét, không phục, đủ loại cảm xúc trào dâng lên trong lòng hắn.

“Phương Hàn, ngươi đừng tưởng rằng bước vào Thần Thông Bí Cảnh thì có thể kiêu ngạo, ta hiện giờ có hai kiện bảo khí thì cũng đủ để chiến thắng ngươi rồi! Ta hôm nay sẽ cho ngươi thấy rõ sự lợi hại của La Sinh Môn!”

Trong lúc nói chuyện, Bát Hoàn Thần Kiếm biến thành một quả cầu lớn, rồi áp úc lại. “Răng rắc! Răng rắc!” Biến thành một kiện áo giáp bằng sắt thep! Bát Hoang Chiến Khải! Giống như Thiên Lang Chiến Khải do Thiên Lang Yên biến thành.

Bất quá Bát Hoang Chiến Khải này chắc chắn và hung mãnh hơn Thiên Lang Chiến Khải mấy phần, xung quanh chiến khải không ngừng có các đạo kiếm qua thò ra thụt vào, chỉ sợ tới gần hắn thì liền bị nghiền nát thành thịt vụn.

Xích!



Cả người Diệp Nam Thiên hóa thành một đạo lưu quang hung hăng đánh về phía Phương Hàn! Thân người hắn như một bức tượng đúc bằng sắt thép, cuồng bạo lao đi, liều mạnh đánh ra một kích!”

“Ngươi không phải cho ta ba chiêu sao? Như thế nào lại thay đổi vậy?”

Phương Hàn dựng thẳng bàn tay lên, năm ngon tay mở ra, sau đó đánh ra một trảo vào hư không!

Rắc…Rắc…! Khí lưu chung quanh bị pháp lực lưu động tạo ra một tầng giống như chất lỏng, bao phủ quanh người Diệp Nam Thiên, làm cả người hắn dừng lại giữa không trung. Diệp Nam Thiên giống như côn trùng bị mạng nhện bao phủ, hung hăng giãy dụa, rít gào, rống giận!

“Lực lượng thật mạnh! Nếu không phải ta đã dùng Tinh Đấu Tụ Pháp Đan thì sợ là không thể kiềm chế được hắn!” Phương Hàn khu động pháp lực, ngưng kết khí lưu, đánh ra một chiêu bắt lấy Diệp Nam Thiên thì cũng cảm giác được lực lượng cường đại của Bát Hoang Thần Kiêm, chỉ sợ là có lực lượng tương đương với tám mươi thớt Huyền Hoàng Mã, tương đương với cao thủ Thần Thông Bí Cảnh bình thường.


Bất quá Phương Hàn đối việc vận dụng pháp lực đã khá quen thuộc, thực sự cũng không để ý nhiều lắm, sau khi pháp lực bao trùumf lấy đối phương, tinh thần khẽ động, thẩm thấu vào trong Bát Hoang Chiến Khải.


Hắn muốn dùng pháp lực cưỡng chế, loại bỏ tinh thần lạc ấn của Diệp Nam Thiên trên đó, đoạt đi Bát Hoang Thần Kiếm!


Thân Thể Cảnh tế luyện pháp khí thì chỉ có thể dùng máu tế luyện, rất dễ bị người khác cướp đi. Đây cũng là lý do tại sao cao thủ Thân Thể Cảnh luôn tận lực tránh giao đấu trực tiếp với cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.


Ngày đó Phương Thanh Tuyết một chiêu liền cướp đi Thất Sát Hồ Lô.


Mà khi Thất Sát Hồ Lô rơi vào tay Phương Hàn, Kim Thạch Thai dùng thần thông Bích Diễm bao phủ, làm cho tinh thần của Phương Hàn mê loạn, nếu không phải có Diêm âm thầm hỗ trợ thì sợ là cũng đã bị cướp đi rồi.


“Không tốt!”


Diệp Nam Thiên đột nhiên cảm giác được tinh thần mình trở nên mơ hồ, pháp lực của Phương Hàn bao trùm quanh thân thể hắn đang thẩm thấu vao trong Bát Hoang Chiến Khải, làm cho tinh thần lạc ấn của hắn trong bị rung động, một khi bị gạt bỏ đi thì kiện bảo khí này sẽ đổi chủ a.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK