Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Phương Hàn tự nhiên sẽ không dùng kim đan tự bạo để đối phó với Mạnh Thiểu Bạch, nhưng dùng nó để thi triển kế giương đông kích tây, hù dọa Mạnh Thiểu Bạch một chút, làm cho hắn tiến thối lưỡng nan.

Quả nhiên, Mạnh Thiểu Bạch trông thấy kim đan, lại nghe được một chữ “Bạo!” thì lập tức lui về sâu, tiết tấu bị rối loạn, bị Phương Hàn lợi dụng dùng Lạc Tinh Cung và Xạ Tinh Tiễn với lực sát thương cường đại bắn thẳng vào đầu hắn, muốn giết chết hắn chỉ trong một kích.

Ra tay thật là âm hiểm, thật là tàn nhẫn, ngay trong một sát na đó đã vận dụng mưu kế, sự giải quyệt đến mức độ tột cùng, ngay cả ba đại cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh đang quan sát cũng giật nảy mình. Ai cũng không ngờ được là trong lúc đánh nhau, Phương Hàn lại vận dụng chiến thuật một cách khéo léo, tinh diệu như thế. Nếu như là cao thủ ngang nhau giao thủ thì chỉ một lần này là bị giết rồi.

Lực xuyên thấu của Xạ Tinh Tiễn rất cường đại, hơn nữa lại ngưng tụ vô cùng vô tận lực lượng của tinh tú, một mũi tên tất sát bay thẳng đi, tập trung vào khí tức linh hồn của đối phương, cho dù là cao thủ đã vượt qua Kim Đan Cảnh như Mạnh Thiểu Bạch cũng rất khó tránh được.

Hiện tại Mạnh Thiểu Bạch đã lâm vào hoàn cảnh này.

Xạ Tinh Tiễn chỉ còn cách hắn ba thước, cơ hồ trong nháy mắt nữa sẽ xuyên thấu vào trong đầu của hắn.

“Hừ!” Mặt Mạnh Thiểu Bạch cũng không hề lộ ra vẻ khiếp sợ, giờ khắc này, giờ khắc này hắn tiến nhập vào một cảnh giới đặc biệt, khí tức trên thân thể liền co rút vào trong người, giống như Côn Bằng hấp thủy, nguyên khí trong trời đất lại có dấu hiệu sụp đổ, không gian bị gió cắt thành nhiều mảnh nhỏ, Xạ Tinh Tiễn bắn tới bị hắn hút vào trong bụng.

“Hả?”

Phương Hàn có chút giật mình, hắn đã sớm luyện hóa Lạc Tinh Cung và Xạ Tinh Tiễn, có được sự cảm ứng vi diệu với hai kiện bảo bối này, hiện tại khi Mạnh Thiểu Bạch hút Xạ Tinh Tiễn vào bụng, hắn liền cảm giác được Xạ TInh Tiễn giống như tiến vào một không gian hổn độn, bay mãi mà không đến cuối cùng, hơn nữa chung quanh nó có rất nhiều luồng nguyên khí cổ quái, dường như đang muốn giải trừ tinh thần lạc ấn của hắn trên Xạ Tinh Tiễn.

Không sai, chính là giải trừ.

Mạnh Thiểu Bạch dùng Ma Thai Ký Sinh Quyết dung hóa bổn nguyên của Côn Bằng, tự nhiên có được những đặc thù của Côn Bằng. Thượng cổ Côn Bằng có thể nuốt tinh tú vào trong người, dùng không gian hỗn độn ở trong người để tiêu hóa hết thảy các loại vật chất. Tuy Mạnh Thiểu Bạch còn chưa thể hấp thu được một tinh cầu, nhưng cũng có thể mượn đặc tính này của Côn Bằng Nguyên Thần bao vây, luyện hóa pháp bảo công kích hắn.

“Côn Bằng quả nhiên có những đặc thù thật là lợi hại, tuy ta ta đã sớm đoán trước nhưng mà bây giờ chứng kiến thực tế mới hiểu được khả năng thôn phệ hết thảy, tiêu hóa hết thảy mọi thứ của Côn Bằng. Có điều muốn luyện hóa Xạ Tinh Tiễn của ta thì không phải dễ dàng như vậy!”

Phương Hàn thầm cười lạnh trong lòng.

“Một kiện tuyệt phẩm bảo khí tưởng là có thể bắn chết ta sao? Quá coi thường ta?” Sau khi nuốt Xạ Tinh Tiễn vào trong bụng, thân thể Mạnh Thiểu Bạch lại biến mất một lần nữa, sau một khắc, hắn lại xuất hiện bên người Phương Hàn, chém xuống một kiếm thật mạnh mẽ.

Thế như bôn lôi, kiếm khí lạnh lẽo, hơi lạnh tràn ngập giống như mùa đông khắc nghiệt tới vậy, hút đi hết toàn bộ sinh cô trong trời đất, vô cùng vô tận nguyên khí trong thiên địa bị hút vào trong người hắn, không gian có dấu hiệu sụp đổ. Một kiếm này đi xuống, người dù có tu vi cao đi nữa cũng bị lưỡi kiếm níu giữ lại, không cách nào tránh thoát.

Nhưng mà khi kiếm khí tiếp cận Phương Hàn, thì trên đỉnh đầu Phương Hàn lại xuất hiện một cái hoa cái tỏa ra quang mang ngũ sắc, hoa cái mà hoàng đế thường dùng để đi tuần hành xuất hiện.

Ngũ sắc quang mang của hoa cái này bắn ra bốn phế, khí tức mềm mại, cao cao tại thượng, trong đó loáng thoáng có tiếng sấm cùng với điện mang, một luồng lực lượng khổng lồ tỏa ra xung quanh, kiếm của Mạnh Thiểu Bạch liền bị lực lượng khổng lồ này ngăn cản, bị giữ cách Phương Hàn ba trượng, không cách nào tiến thêm một chút nào nữa.



“Lực lượng thật cường đại! Thần thông Ngũ Đế Đại Ma không hổ là thần thông có thể sánh với vô thượng thần thông Mạt Nhật Thiên Tai!”

Ba đại đầu sỏ muôn đời Như Ý Tử, Thiên Hình trưởng lão, Khương Nhu Nhu nhìn thấy ngũ sắc hoa cái làm cho Mạnh Thiểu Bạch không cách nào tiếp tục tiến tới nữa thì liền chấn động tâm thần, âm thầm phân tích uy lực của thần thông Ngũ Đế Đại Ma này.

“Mạnh Thiểu Bạch, hoa cái này của ta là nhờ hấp thu một Chu Tước, một Bạch Hổ, một Hoàng Xà, một Thủy VIên, một Huyền Vũ mà tu luyện thành, vạn pháp bất xâm, có thể trừ tà! Đương nhiên nếu như ngươi tự bạo Côn Bằng Nguyên Thần của mình thì có thể phá vỡ được, chỉ là ngươi có nguyện ý hay không mà thôi.”

Trông thấy một kiếm của Mạnh Thiểu Bạch bị quang tráo do hoa cái tỏa ra ngăn cản ở bên ngoài, lực lượng của thanh kiếm vô cùng mạnh mẻ, không ngừng khiến cho không khí giao động kịch liệt, không ngừng bạo liệt nhưng thủy chung vẫn không thể phá được quang tráo thì Phương Hàn cười hà hà, đột nhiên một vài điểm sát lớn cỡ hạt đậu bay thẳng tới Mạnh Thiểu Bạch.

Ngày đó khi giết Tống Duy Nhất, và Triệu Huyền Nhất, Phương Hàn đã dùng A Tỳ Môn hấp thu Tử Quang Phích Lịch Tử của bọn họ giờ lại dùng nó để đánh Mạnh Thiểu Bạch!

“Tử Quang Phích Lịch Tử!”

Mạnh Thiểu Bạch tự nhiên biết thứ đồ này, chứng kiến những luồng tử quang lớn bằng hạt đậu bay tới, hắn liền biết đây là pháp bảo thần lôi của Thái Nhất Môn, mặc dù nhỏ bé nhưng lực nổ mạnh lại cực lớn, một khi bị tử hỏa của nó đốt lên người thì sẽ gặp rất nhiều phiền tóa.

Sưu!

Thân thể hắn lại biến mất một lần nữa, tốc độ phi độn nhanh tuyệt luân, không khí trong thiên địa bị hắn cắt thành hai nửa, giống như lôi minh oanh tạc, vô số âm thanh khí bạo vang lên xung quanh quang tráo của Phương Hàn.

“Phương Hàn ngươi cho rằng ngươi dùng một chiêu rùa đen rụt cổ này thì ta không thể làm gì được ngươi sao? Bây giờ ta sẽ khiến cho ngươi ở trong đó, tận hưởng vô cùng vô tận công kích của bạo phong lôi!”

Thân thể Mạnh Thiểu Bạch lập lòe bất định, lúc thì ở phía tây của Phương Hàn, lúc lại xuất hiện ở phía đông, trong không gian tràn ngập hình bóng của hắn.

Mà mỗi một lần hắn vỗ cánh ở sau lưng thì lại có một luồn phong bạo ngưng tụ thành hình, hóa thành một luồng sống khí mạnh mẽ đánh lên quang tráo, cả trời đất rung động kịch liệt.

Tốc độ vỗ cánh của hắn cực nhanh, trong nháy mắt đã vỗ liền mấy trăm lần, thậm chí là hơn một ngàn, ngào vàn luồng phong bạo lôi hình thành, luân phiên công kích lên quang tráo của hoa cái.

Luận tốc độ thì không ai có thể sánh bằng người đã dung hợp bổn mạng nguyên thần với Côn Bằng.

Thần thông Ngũ Đế Đại Ma của Phương Hàn ngưng kết thành hoa cái, một khi thi triển ra thì không đồ vật gì có thể cường hoành phá vỡ được, hạ phẩm đạo khí cũng không thể! Kim đan tự bạo có thể nổ ra một lổ hổng, Trường Sinh Bí Cảnh gặp phải tình cảnh này thì có lẽ cũng phải mất nửa giờ mới có thể phá vỡ được.

Có điều Mạnh Thiểu Bạch cậy vào tốc độ, lại thêm vô cùng vô tận nguyên khí của Côn Bằng Nguyên Thần, cắt nát không khí, tạo ra phong bạo lôi vây khốn Phương Hàn.

Phương Hàn dùng thần thông Ngũ Đế Đại Ma lại không khác gì một con rùa đen, vạn tà bất xâm, vô cùng cứng rắn.

Mà hắn cũng không thể làm gì được, bởi vì tốc độ của Mạnh Thiểu Bạch quá nhanh, Phương Hàn cũng không thể làm gì được. Thậm chí căn bản không thể xác định được vị trí của Mạnh Thiểu Bạch. Với tốc độ của hắn, có thể thi triển Thuấn Sát Đại Pháp trong nháy mắt giết được cao thủ Kim Đan Cảnh.

Tràn ngàn vạn đoàn phong bạo lôi nổ mạnh nhưng đều bị quang trao do ngũ sắc hoa cái tỏa ra chặn đứng, cũng không thể gây ra thương tổn gì cho Phương Hàn, vô luận là phong bạo lôi mạnh mẽ đến mức nào đi chăng nữa thì đều tan biến vào hư không.



Hoa cái do thần thông Ngũ Đế Đại Ma ngưng kết thành vô cùng lợi hại, huống chi Phương Hàn mới luyện hóa thành công Lôi Cốt Xá Lợi, đem dược lực sát nhập vào trong thần thông, uy lực của ngũ hành thần lôi càng thêm lợi hại.

“Hai người này khó mà phân thắng bại. Một người tốc độ quỷ mị nhanh như chớp, một người vạn pháp bất xâm.” Thiên Hình trưởng lão nhìn thấy một màn này thì khẽ gật đầu nói.

“Cũng không nhất định, Phương Hàn có thủ đoạn vô cùng quỷ bí, tầng tầng lớp lớp âm mưu, chỉ sợ là vẫn còn mưu kế ẩn dấu.” Khương Nhu Nhu nói.

“Pháp lực của Mạnh Thiểu Bạch cuồn cuộn không dứt, Côn Bằng Nguyên Thần thật là tinh diệu, pháp lực hơn hẳn những người ngang cấp.” Như Ý Tử cũng lạnh lùng nói: “Ta thấy là Phương Hàn sẽ bị thua, dù sao thì Mạnh Thiểu Bạch cũng hơn hắn ba cảnh giới! Sự cách biệt của ba cảnh giới không phải là thần thông, pháp bảo có thể bù đắp được. Lúc này cho dù Mạnh Thiểu Bạch có đấu với cao thủ tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh cũng sẽ không rơi vào hạ phong.

“Hừ! Nuốt Xạ Tinh Tiễn của ta, tưởng có thể luyện hóa được sao? Đâu có dễ dàng như vậy! Ta làm như vậy chính là để xác định vị trí của ngươi! Ngươi tưởng ta ngu ngốc đến mức để ngươi nuốt nó một cách đơn giản như vậy sao?”

Lúc này ánh mắt Phương Hàn lóe lên một tia âm lãnh, tâm linh chớp động, tập trung vào vị trí của Mạnh Thiểu Bạch. Thì ra hắn để Mạnh Thiểu Bạch nuốt Xạ Tinh Tiễn là để dùng mối liên lạc vi diệu của mình với Xạ Tinh Tiễn mà xác định vị trí của Mạnh Thiểu Bạch. Phương Hàn là người như thế nào? Chỉ cần một điểm vi diệu đó cũng có thể bị hắn lợi dụng để tạo thành cơ hội cho bản thân.

Kỳ thật từ đầu hắn đã sắp đặt mưu kế rồi rồi, trước dọa dùng kim đan tự bạo, sau đó bắn ra Xạ Tinh Tiễn đánh giết tới, khiến cho Mạnh Thiểu Bạch không thể không thi triển Côn Bằng Nguyên Thần để thôn phệ pháp bảo, làm cho hắn có thể tùy thời xác định vị trí của Mạnh Thiểu Bạch.

Uổng công Mạnh Thiểu Bạch luyện thành Côn Bằng Nguyên Thần, có tốc độc tuyệt luân, bất luận là công kích gì cũng không thể tập trung xác định vị trí của hắn mà tấn công nhưng lại sớm bị Phương Hàn tính kế, sắp đặt sẵn hết rồi.

“Già Thiên Ma Thủ! Bắt cho ta!”

Thân thể hắn chớp động một cái, một bàn tay khổng lồ xuất hiện, chính là Già Thiên Ma Thủ, mang theo ma diễm đen kịt cùng với ngũ sắc hào quang và tia tia lôi điện bao quanh từ trong hư không xuất hiện, quét ngang một mảng lwowsng phong bạo lôi, trực tiếp chộp thẳng vào trong không khí.

Già Thiên Ma Thủ vốn có lực lượng rất cường đại, nhất là sau khi Phương Hàn luyện thành thần thông Ngũ Đế Đại Ma, có ngũ hành nguyên khí vô cùng mãnh liệt rèn luyện làm cho phẩm chất của nó tăng lên, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều.


Mà sau khi hấp thụ Lôi Cốt Xá Lợi, thì một phần dược lực cũng thẩm thấu vào trong cốt cách của ma thủ, làm cho cốt cách của nó biến thành lôi cốt, vừa đánh ra liền mang theo những tiên điện quang mạn mẽ.


Phanh!


Già Thiên Ma Thủ chộp ra một trảo, đánh tan dòng xoáy của phon bạo, làm hiện ra hình dáng của Mạnh Thiểu Bạch.


Giờ khắc này, Phương Hàn đã xác định được vị trí của Mạnh Thiểu Bạch, Già Thiên Ma Thủ chộp ra một trảo cho dù núi đá, cỏ cây, tất cả mọi thứ đều sẽ hóa thành tro bụi, khí lưu chung quanh bị ngưng trệ, tựa hồ không gian bị đông cứng lại.


“Vô Sinh kiếm khí đoạt thiên mệnh……” Mạnh Thiểu Bạch thấy ma thủ đánh tới, một luồng khí thế phô thiên cái địa phủ xuống, thì liền đưa tay, Vô Sinh Kiếm trong tay khẽ động, thân kiếm hợp nhất, hóa thành một luồng kiếm long bảy màu, có vài phần tương tự giống như kiếm long của ba đại kiếm phái, vừa đánh ra thì liền oanh kích, đẩy Già Thiên Ma Thủ của Phương Hàn bay ngược trở về.


Phanh!


Mạnh Thiểu Bạch hóa thành kiếm long, có uy lực vô cùng mạnh mẽ, thoáng cái đánh mạnh lên quang tráo của hoa cái do thần thông Ngũ Đế Đại Ma ngưng tụ thành, cả hoa cái run rẩy kịch liệt, tuy không có khả năng phá tan nhưng cũng khiến cho nguyên khí rung động không thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK