Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Trước tiên Bất Hủ Cổ Lôi Pháo ầm ầm nổ vang, trên không trung rung lên, hoàn toàn không phải là uy lực của tuyệt phẩm đạo khí nữa, mà là uy lực của tiên khí, một pháo oanh kích ra, các loại cấm pháp mà Thái Nhất Môn bố trí đều liên tục tan vỡ, từng tòa đại trận bị phá hủy. Mặc cho đại trận gì cũng không thể ngăn cản một kích của Cổ Lôi pháo.

Quả thực, hiện tại uy lực của Cổ Lôi đã là tiên khí.

Cũng không biết là làm sao tu luyện tới trình độ này.

Lần này vì đối phó với Phương Hàn, Thái Nhất Môn đã tốn không biết bao nhiêu công phu, bố trí bao nhiêu trận pháp. Cho dù Thiên Tiên tới chỉ sợ cũng phải trả một cái giá lớn mới thoát được ra.

Thế nhưng lúc này uy lực của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo cực kỳ mãnh liệt, trong tinh mang còn mang theo tạo hóa thần uy, xé rách đại trận giống như dùng khoái đao cắt thịt, rất thành thạo.

Chỉ một kích, dãy núi của Thái Nhất Môn liền sinh ra vết rách, mặt đất khắp nơi đều nứt toác.

Lại một kích, rất nhiều điện phủ của Thái Nhất Môn đột nhiên nổ mạnh biến thành gạch vụn.

Tiếp tục một kích, lôi bạo cự đại đã oanh phá tất cả cấm chế, trận pháp, bắn tới đại trận đang vây khốn Phương Hàn.

Mọi người đều kinh hãi khi thấy uy thế của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, Thích Chân Vương, Viên Giác Bồ Tát đám người đều lùi lại phía sau, bởi vì bọn chúng cảm thấy, Cổ Lôi pháo này có đủ lực lượng để giết mình.

"Giết!"

Lúc này Thái Hoàng Thiên cũng biết sự tình cấp bách, cánh tay chấn động, tạo thành một đạo ấn quyết bất động, đánh tới, đại thủ che khuất bầu trời, ầm ầm bành trướng, cứng rắn bắt lấy Bất Hủ Cổ Lôi Pháo. Cùng lúc đó Hủy Diệt Mạt Nhật Chiến Kỳ từ trong đại trận bay ra, ý đồ muốn ngăn cản quang mang của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo.

Quả nhiên tinh quang của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo thoáng cái bị Hủy Diệt Mạt Nhật Chiến Kỳ ngăn cản, vô số hào quang trên chiến kỳ nổ tung, phá không mở ra lực phòng hộ của chiến kỳ.

"Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, Phương Thanh Tuyết, ngươi không dám xuất hiện ở đây, chỉ có thể thi triển ra hư ảnh mà thôi."

Sau khi Thái Hoàng Thiên ngăn cản tinh quang của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, trái tim cũng bớt căng thẳng.

Thế nhưng sau một khắc ở bên trong Bạo Lôi chi thành vang lên thanh âm: "Một khúc vận mệnh chi ca, tấu vang trong thế gian. Trong tích tắc vạn thế kỷ nguyên, kiếp tới kiếp đi, khống chế vận mệnh, không tai không kiếp...."

"Tiểu Túc Mệnh Thuật!"

Thân thể Thái Hoàng Thiên khẽ động, trên mặt hiện ra thần sắc sợ hãi: "Không, đây không phải là Tiểu Túc Mệnh Thuật? Đây là....."

Thanh âm của hắn chưa dứt. Oành! Hủy Diệt Mạt Nhật Chiến Kỳ đột nhiên đã bị tinh quang của oanh tạch. Sau đó quang mang của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo mang theo khí thế còn chưa suy, trực tiếp bắn tung Huyền Môn Kiếp Số cổ trận, để Phương Hàn ở trong đó cảm thấy một đường sinh cơ.

"Không ngờ là Thanh Tuyết sư tỷ! Thanh Tuyết sư tỷ đã tu luyện đến bực này!"

Phương Hàn ở trong cổ trận gắng gượng duy trì, bị đám người Thái Hoàng Thiên áp bách không kịp thở, thế nhưng lại không ngờ rằng Bất Hủ Cổ Lôi Pháo bỗng hiện ra, uy lực to lớn như vậy.



Hắn lập tức như Giao Long nổi trên mặt nước, bay lên trời, móng vuốt xé rách hết thảy, bay ra.

"Phương Hàn, chờ một chút, nguy hiểm!"

Phong Bạch Vũ đột nhiên nói.

Trong tích tắc trong lòng Phương Hàn cũng cảm nhận được nguy hiểm cự đại, thân thể vội vàng dừng lại, hắn lập tức thấy được một màn mà cả đời khó có thể quên.

Trên bầu trời cao phía xa, đột nhiên xuất hiện một đại môn Tiên giới cổ xưa rộng lớn tới vài chục vạn dặm. Đại môn Tiên giới này là cánh cửa mà Phương Hàn cảm thấy lớn nhất từ trước tới nay mà mình đã từng gặp, chỉ có lúc trong Hỗn Loạn Nguyên Thai, Hỗn Loạn Thiên Quân, trong ý niệm lưu lại mới được nhìn thấy.

Đại môn Tiên giới cổ xưa thoáng cái mở ra, một cánh tay cự đại trong suốt từ trong đó bắn ra, đại thủ trong suốt này hướng tới, tựa hồ cả Huyền Hoàng đại thế giới cũng thu nhỏ lại, cũng bị chộp vào trong tay, mà Bạo Lôi chi thành, Bất Hủ Cổ Lôi Pháo không ngừng vỡ ra khi bị một trảo này hướng tới, lực lượng của đại thủ này đã siêu việt qua giới hạn của không gian thời gian, ít nhất trong nhận thức của Phương Hàn còn chưa từng tận mắt thấy qua lực lượng nào to lớn như vậy.

Nếu như không phải Phương Hàn kịp nghe lời Phong Bạch Vũ nói, chỉ muộn một chút, hiện tại đã xông về phía trước, bị đại thủ này niết nát trong lòng bàn tay rồi.

Bạo Lôi chi thành, Bất Hủ Cổ Lôi Pháo bị đại thủ điên cuồng bóp vỡ ra, Phương Hàn hãi hùng khiếp vía hô: "Thanh Tuyết sư tỷ!"

"Đừng lo, đây chỉ là hình chiếu của Phương Thanh Tuyết, nàng có pháp lực vô thượng thi triển ra tiên khí, dùng Tiểu Túc Mệnh Thuật hao phí tuổi thọ truyền lại thần thông mà thôi. Nàng đã sớm tính toán ra, lần này nếu như tới Thái Nhất Môn sẽ gặp Tiên giới ám toán. Nhưng mà ngươi không cần lo lắng, đám người cường đại trên Tiên giới sẽ bị quy tắc của Tiên giới trói buộc, sẽ không chính thức hạ xuống, thoáng cái ám toán này cũng không biết tích súc bao lâu, muốn phá hư quy tắc phải cần lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, cũng phải tiêu hao quá lớn."

Dường như Phong Bạch Vũ rất rõ ràng với quy tắc Tiên giới.

"Mệnh Vận chi lực, tỏa ra Chư Thiên, khống chế tất cả, hết thảy thế gian đều phải thần phục, vận mệnh nói diệt vong, không thứ gì có thể tồn tại." Tại thời khắc cuối cùng khi Bất Hủ Cổ Lôi Pháo hủy diệt xuống, thanh âm của Phương Thanh Tuyết kiên định truyền tới. Một cỗ lực lượng mênh mông ngăn chặn lực lượng kinh khủng của đại thủ nguyên thủy kia, cánh cửa Tiên giới cự đại tựa hồ như bị một cỗ lực lượng phong ấn, căn bản không cách nào tích súc lực lượng từ Tiên giới buông xuống.

Thiên địa lập tức mất cân đối, nguyên khí như triều tịch từ trung ương bạo phát ra, Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, Bạo Lôi chi thành hoàn toàn bị hủy diệt. Trong nháy mắt hủy diệt, thiên địa sinh ra một mảnh mênh mang, đại thủ kinh khủng kia cũng biến mất.

"Cơ hội tốt!"

Phương Hàn bắt lấy cơ hội này, chuẩn bị chạy thoát khỏi nơi đây, nếu như giờ còn không chạy, chỉ sợ lần sau cũng không thể trốn thoát. Trong nháy mắt lúc hắn muốn đào tẩu, đột nhiên sau lưng truyền tới thần niệm dồn dập: "Phương Hàn đạo hữu, cứu chúng ta với."

"Là người của Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Đan Đỉnh Kiếm Phái, Thủy Tinh Động Thiên..." Phương Hàn đã loáng thoáng nhìn thấy trong này còn có ba kiện tuyệt phẩm đạo khí bay ra.

Ba đại môn phái này cũng giống như Phương Hàn, đều bị vây trong Huyền Môn Kiếp Số cổ trận, nhưng mà Thái Hoàng Thiên cũng chỉ muốn bọn họ thần phục, cũng không muốn giết chết, thế cho nên chỉ nhốt lại, hiện tại một pháo của Phương Thanh Tuyết phá mở đại trận, bọn họ liền thoát ra, thế nhưng bọn họ biết, chỉ bằng vào pháp lực của môn phái căn bản không thể nào thoát thân. Thế cho nên chỉ có thể nhờ cây đại thụ là Phương Hàn.

"Cơ hội tốt, vừa vặn thu ba đại môn phái này, xác nhập vào Tạo Hóa Môn của ta, sau khi thoát ra, là một chuẩn bị tốt chờ đại kiếp nạn Thần tộc buông xuống." Phương Hàn âm thầm mừng rỡ, lập tức vung tay lên, liền thu lấy ba đại tuyệt phẩm đạo khí.

Sau đó hắn tung người bay vút lên, trong nháy mắt xuyên qua trăm triệu không gian song song, đã thoát ly khỏi Huyền Hoàng đại thế giới. Lập tức có cảm giác vùng vẫy thiên không.

"Không tốt, để nghiệp chướng kia chạy thoát rồi." Thái Hoàng Thiên cảm ứng được trong thương mang, Phương Hàn cư nhiên đã thoát thân bay ra, hốc mắt như muốn nứt ra, rỉ máu tươi, hắn là người biết rõ Phương Hàn khủng bố cỡ nào, lần này hao phí lực lượng, không biết đã bố trí bao nhiêu cạm bẫy, cuối cùng mới vây khốn được Phương Hàn, nếu để cho hắn thoát ra ngoài, vậy sau này cũng khó có thể tìm được cơ hội tốt như vậy nữa.

Thân thể hắn lâp tức nổ tung, biến thành Tai Nan chi khí trùng trùng điệp điệp, còn có Vĩnh Hằng chi khí hướng về phía Phương Hàn với khí thế quét sạch hết thảy: "Thiên địa trường hà, vĩnh hằng tai nạn."



"Thái Hoàng Thiên, hiện tại ngươi còn dám đối với ta như vậy, còn nghĩ muốn vây ta sao?" Thân thể Phương Hàn dừng lai trên không trung, vẫn không nhúc nhích, mặc cho Thái Hoàng Thiên hóa thân thành trường hà ầm ầm cuốn tới, hình thể của cả Hồng Hoang Tổ Long dưới sức ăn mòn của Tai Nan chi khí dần dần biến mất, không ngờ là một cái hư ảnh, chân thân không biết đã chạy đi nơi nào.

"Đáng giận, đáng giận! Thiên Hoàng Kính, lại là lực lượng của Thiên Hoàng Kính." hai tay Thái Hoàng Thiên khua loạn, vô số tinh cầu bên ngoài Huyền Hoàng đại thế giới bị hắn đánh vỡ, hóa thành thiên thạch, thế nhưng không cách nào tìm thấy bóng dánh của Phương Hàn.

Phảng phất như phảng phất chưa từng xuất hiện trong thế giới này.

"Đáng chết!" Thái Hoàng Thiên tràn đầy lửa giận không có chỗ phát tiết.

"Phương Hàn, lần này đúng thật là hung hiểm tới cực điểm." Lúc này tại trong một mảnh tinh không mênh mông, Phương Hàn hóa thân thành một hạt bụi nhỏ bé, phiêu đãng trong vũ trụ, mà trong lòng Phong Bạch Vũ vẫn còn sợ hãi.

"Thanh Tuyết sư tỷ tới cứu thật kịp lúc, đáng tiếc nàng cũng không có xuất hiện. Cũng không biết hiện tại nàng thế nào rồi." Phương Hàn thất vọng nói.

"Hiện tại thực lực của nàng nhất định đã đạt tới trình độ thâm sâu khó lường rồi." Phong Bạch Vũ thở dài nói: "Ngươi cũng không cần lo lắng an nguy của nàng. Bây giờ chúng ta đi đâu đây?"

"Trước tiên chỉnh hợp thế lực đã, lầ Tiên Đạo đại hội này Thái Nhất Môn xếp đặt vây giết ta, thế nhưng bất thành, ngược lại còn để ta thành công cứu chư vị đạo hữu của Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Đan Đỉnh Kiếm Phái, Thủy Tinh Động Thiên ra. Các ngươi đều xuất hiện đi!"

Trong không gian của Bát Bộ Phù Đồ, Phương Hàn vung tay lên, tuyệt phẩm đạo khí của ba đại môn phái hiện ra trước mắt, tông chủ của Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Thủy Tinh Tử, chưởng giáo của Đan Đỉnh Kiếm Phái cùng rất nhiều thái thượng trưởng lão đều hiện ra trước mắt Phương Hàn.

"Phương Hàn đạo hữu, ngươi thật sự là uy phong vô song, ban đầu ở trên đại hội bốn ngàn năm thọ nguyên của Linh Lung Tiên Tôn, ta đã liệu định ngươi là người có tiền đồ vô lượng. Không thể tưởng được hiện tại ngươi thật sự đã là bá chủ một phương." Chưởng môn Thủy Tinh Tử của Thủy Tinh Động Thiên cảm thán nói.

"Đa tạ, Phương Hàn thụ cái danh này mà cảm thấy xấu hổ." Phương Hàn vội vàng nói: "Chư vị đạo hữu, theo tình hình hiện tại, Thái Nhất Môn có thế lực khổng lồ, lại có Tiên giới ủng hộ, chúng ta chỉ có thể hợp lại cùng nhau đối kháng. Bằng không hậu quả khó có thể tưởng nổi."

"Chúng ta hiểu ý tứ của Phương Hàn đạo hữu." Thủy Tinh Tử nói: "Thủy Tinh Động Thiên chúng ta nguyện ý xác nhập cùng Tạo Hóa Môn, trở thành một phần tử của Tạo Hóa Môn. Vì đại kiếp nạn Thần tộc mà xuất lực."

"Nhật Nguyệt Kiếm Tông chúng ta cũng nguyện ý."

Tông chủ của Nhật Nguyệt Kiếm Tông cùng thái thượng trưởng lão thương lượng một hồi, cuối cùng tiến lên một bước, nói.


"Đan Đỉnh Kiếm Phái cũng nguyện ý."


Hiện tại ba đại môn phái đã như nước chảy thành sông, đều nhập vào Tạo Hóa Môn, bởi vì bọn họ biết, hiện tại rời khỏi Phương Hàn, nửa bước cũng khó đi. Vẫn bị Thái Nhất Môn giết chết như thường.


Mà hiện tại Phương Hàn dưới vòng vây giết của Thái Nhất Môn vẫn có thể đào thoát mà ra, đây phải nói là vận khí quá tốt, thật sự là vô địch, đi theo hắn, sau này nhất định tìm được vô tận chỗ tốt. Tối thiểu cũng đảm bảo an toàn.


"Tốt, tốt tốt, cám ơn chư vị đạo hữu ủng hộ, hiện tại ta liền cử hành đại điển xác nhập." Phương Hàn lập tức sắp xếp xong xuôi đại điển xác nhập, chính thức tuyên bố xác nhập. Lập minh thệ với trời.


Cuối cùng trong Tạo Hóa Môn đã có sáu đường khẩu, theo thứ tự là Vũ Hóa, Quần Tinh, Thông Thiên, Đan Đỉnh, Nhật Nguyệt, Thủy Tinh.


"Phương Hàn, hiện tại chúng ta đi đâu?" Phong Bạch Vũ nói.


"Đi đại lục Hỗn Loạn, ta muốn đi hàng phục Ma đạo, bởi vì con cờ Thiên Tàm nương nương của ta đang ở nơi đó." Thân thể Phương Hàn chấn động, mang theo mọi người biến mất trong tinh không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK