Về tới phòng trong Nội Tiên Viện của mình, Phương Hàn đóng cửa lại, sau đó khoanh chân ngồi trong phòng luyện đan, bắt đầu tu luyện tinh thần. Hắn vốn ở Ngọa Tiên Viện cũng không có hành lý gì, cũng không có đồ vật gì trọng yếu gì, tất cả đều năm trong Hoàng Tuyền Đồ hết rồi.
Không gian bên trong Hoàng Tuyền Đồ rất lớn, có thể cất dấu rất nhiều thứ, thậm chỉ bỏ cả một ngọn núi vào thì vẫn còn dư.
Phòng trong Nội Tiên Viện cùng phòng ở Ngoại Tiên Viện cũng không giống nhau, thuần tý chỉ là một khối đá màu trắng cấu thành, cao lớn, rộng rãi, thâm u, tươi mát, trông giống như động phủ của tiên nhân, nhất toàn bộ căn phòng liền thành một khối, chỉ cần đóng cánh cửa đá lớn lại thì bất luận là ai cũng không thể quấy rầy.
Trong phòng còn có giá sách, phòng luyện đan, hồ nước, trên đỉnh có một minh châu lấp lánh tỏa sáng.
Minh châu này cũng không phải là dạ minh châu, bản thân nó có thể hấp thu tinh quang nhật nguyệt, chứa đựng bên trong rồi phát ra quang mang nhu hòa.
Phương Hàn còn thấy trong phòng luyện đan có một lò luyện đan cao bằng hai thân người, bên ngoài có điêu khắc rất nhiều phù lục hình ngọn lửa, bên cạnh lò luyện đan có một dòng nước suối trong vắt.
Đây là hưởng thụ cơ bản của nội môn đệ tử.
Đan phòng.
Lò luyện đan lớn này không biết làm nên từ chất liệu gì, Mặc dù không phải linh khí nhưng cũng là một kiện pháp khí vô cùng tốt, có thể tinh luyện binh khí, dược liệu.
Điều quan trọng là căn phòng hết sức thanh tịnh.
Trên thực tế, phòng ốc của mỗi nội môn đệ tử đều là nơi rất trọng yếu cho việc tu luyện, Bình thường nếu không được sự cho phép thì người khác cũng không được tiến vào, nếu không thì sẽ bị xử phạt cực kỳ nghiêm khắc, hoặc là đi lao động khổ sai làm công nhân đào mỏ, hoặc là đi vào lâm viên làm nông dân trồng trọt, quản lý dược điền.
Cho nên Phương Hàn chọn đan phòng làm nơi tu luyện, hắn cảm giác bên cạnh lò luyện đan chính là nơi tu luyện tốt nhất.
“Bên dưới lò luyện đan có địa hỏa, bên trên có một khối pháp khí thủy tinh, có thể ngưng tụ thái dương chân hỏa, tùy theo ý mình mà khống chế ngọn lửa lớn nhỏ, có thể luyện chế các loại đồ vật, luyện khí, phối hợp các kim loại, dược vật phụ trợ… Hơn nữa ngươi có thể dùng lò luyện đan này để luyện thể!”
“Dùng để luyện thể? Luyện như thế nào?”
Phương Hàn sửng sốt.
Ngươi nhảy vào trong lò, để lò đan dược luyện thân thể ngươi, chỉ là cần phải khống chết độ lửa thật tốt, ai nói lò luyện đan chỉ để luyện đan dược, phi kiếm? Rất nhiều cao nhân đều là ở trong lò luyện đan để rèn luyện tinh thần cùng thân thể. Vũ Hóa Môn khẳng định có loại công pháp này, chỉ là ngươi chưa được học mà thôi, bất qua Hoàng Tuyền Môn chúng ta cũng có phương pháp dùng lò luyện đan để rèn luyệt thân thể cùng tinh thần, gọi là Diêm La Kim Thân. Với cảnh giới hiện nay của ngươi, dù có sử dụng đan dược cũng không thể đẩy nhanh tốc độ được. Cũng chỉ có cách này mới có hiệu quả giúp ngươi nhanh chóng đề cao tinh thần cùng thân thể. Ngươi hay là tu luyện theo phương pháp này đi.”
Diêm lạnh lùng nói, hắn biết vừa rồi Phương Hàn đặt ra ước hẹn mười năm với Hòa Thiên Đô, mọi thứ giờ đây đều cần phải nhanh, vốn Phương Hà có đan dược luyện chế từ Thiên Ma phụ trợ thì cũng phải mất ít nhất là một năm mới có thể tiến vào Thần Thông Bí Cảnh, bây giờ muốn đề cao tốc độ cũng chỉ có cách này.
Bất quá cho dù như vậy có thể nhanh tróng đột phá Thần Thông Bí Cảnh, nhưng nếu như sơ suất thì sẽ biến thành một con tôm luộc.
“Diêm La Kim Thân?”
Phương Hàn nghe ngữ khí của Diêm thì cũng hiểu rằng pháp môn “Diêm La Kim Thân” rất khó tu luyện.
“Tu luyện Diêm La Kim Thân phải trải qua nỗi thống khổ vô cùng, ngươi có chịu được không? Bước đầu tiên tu luyện, có thể gia tăng tinh thần và thể chất rất lớn, bất quá muốn luyện thành Diêm La Kim Thân thì ngươi phải tu luyện đến tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh mới được.” Diêm hỏi.
“Công pháp như thế nào thì ngươi nói ra đi, ta cứ y theo đó mà tu luyện.” Phương Hàn trả lời rất quyết đoán, không dong dài.
“Hảo.” Thấy thái đột của Phương Hàn như vậy, Diêm cũng không nói gì thêm, ở trong Hoàng Tuyền Đồ chỉ móng vuốt ra, nhất thời một cỗ pháp lực bừng lên, đem lò đan dược cao bằng hai thân người mở ra.
Cô đông, cô đông…. Một dòng nước chảy từ Hoàng Tuyền Đồ đổ vào trong lò luyện đan, tiếp đó ngọn lửa từ bên dưới lò nổi lên, một đạo ánh sang từ phía trên hạ xuống, nhập vào trong hỏa nhãn của lò luyện đan.
Chỉ chốc lát sau, nước Hoàng Tuyền trong lò bắt đầu bốc hơi.
Diêm hét lớn một tiếng, mười tám viên Huyết Đan cùng với mười tám viên Bích Lạc Đại Đan bay vào trong nước sông Hoàng Tuyền đang sôi sung sục, nhất thời nước tỏa ra một luồng hương khí khác thường.
“Mười tám tầng địa ngục, mười tám loại cực hình! Phương Hàn, ngươi nhảy vào trong đi! Ở trong đó rèn luyện tinh thần cùng thân thể, tiếp nhận hết thảy các loại đau khổ, ngươi phải nhớ kỹ hai câu khẩu quyết này, "An nhẫn bất động như đại địa! Tĩnh lự thâm mật như bí tàng!"(*) vô luận là thống khổ đến mức nào cũng phải an nhẫn bất động, tĩnh lự thâm mật(**). Nếu không tinh thần phân tán, ngươi cũng xong luôn, bị nấu đến da tróc thịt bong, trở thành một khối thịt vụn.”
*, **: ý nói bất động cùng im lặng, không làm ra hành động hay phát ra lời nói nào.
Diêm nói xong hết rồi mở nắp lò luyện đan quát.
“Ta chui vào trong lò?”
Phương Hàn lúc này mới biết làm thế nào để tu luyện Diêm La Kim Thân”, nấu người sống trong nước sôi, dù cho có là cao thủ Thần Thông Bí Cảnh cũng phải chết! Dù sao cũng là thân thể con người.
“Đây là Hoàng Tuyền Thánh Thủy, không giống với nước bình thường.” Diêm nói: “Cũng chỉ có Hoàng Tuyền Thánh Thủy mới có thể dùng để tu luyện Diêm La Kim Thân, các loại nước khác đều không thể được. Bất quá sau khi ngươi nhảy vào, sẽ chịu thống khổ cùng cực, thậm chí đau khổ đến muốn được chết. Loại thống khổ này gọi là tắm vạc dầu cũng là vì thế. Năm đó, đệ tử Hoàng Tuyền Môn ta lựa chọn tu luyên loại công pháp này cũng không được mấy người, những đệ tử tu luyện loại công pháp này, một khi không thể kiên nhẫn chịu đựng được, chẳng những toàn bộ công lực bị phế mà còn gặp nguy hiểm tính mạng. Ngươi suy nghĩ kỹ đi, nhảy vào hay là không? Ta sẽ không chế hỏa hầu, hảo hảo nấu ngươi.”
“Tắm vạc dầu? Ta cũng muốn thử một chút.”
Phương Hàn khẽ cắn môi, cởi hết quần áo, toàn thân trần trụi, khẽ vận khí huyết toàn thân một chút, sau đó nhắm mắt lại, tựa như cá chép vượt long môn nhảy lên chui vào trong lò luyện đan, làm nước cùng hơi nước văng tung tóe.
Mà khí hắn đi vào, Hoàng Tuyền Đồ vốn là hình xăm ở trên người hắn lại rời ra, rơi ở bên ngoài lò luyện đan.
Diêm từ bên trong bay ra, nhìn thấy Phương Hàn tiến vào trong thì vung trảo lên, đem nắp của lò luyện đan đóng kín lại, phong bế Phương Hàn ở bên trong lò.
“Thật nóng a…. ta chịu không nổi! Bất ta vẫn sẽ nhẫn nại! Nếu như càng thống khổ thì ta càng nhẫn nại! Đây mới là tu luyện, so với loại tu luyện thoải mái trước đây thì thú vị hơn rất nhiều. Đây mới là chân chính tu luyện. Tốt, tốt lắm! Tốt phi thường!” Phương Hàn lúc này chịu đựng sự thống khổ vô cùng! Thân thể hoàn toàn chìm trong nước sôi, bốn phía ngập hơi nước, Hoàng Tuyền Thành Thủy bị lửa nung nóng len lỏi vào lỗ chân lông trên khắp cơ thể hắn, thống khổ vạn phần, cho tới bây giờ hắn cũng bao giờ nghĩ rằng trên thế gian lại có loại thống khổ đến như vậy.
Một người sống bị nấu trong nước sôi!
Đây là thống khổ đến mức nào?