Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Đúng vậy! Hắn tu luyện thần thông về tinh tú, cũng không biết là học được từ đâu. Dựa theo đạo lý thì ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới này không có ai có thể thấu hiểu về tinh tú hơn Quần Tinh Môn chúng ta. Cho dù là Thái Nhất Môn cũng không thể sánh bằng.” Tinh Phạt trưởng lão gật gật đầu, “Có điều xem ra Phương Hàn muốn liên kết với chúng ta, sau này tự nhiên sẽ phải lộ ra bí mật về thần thông này.”

“Phương Hàn! Vong Tình Thủy thì không nói, thần thông về tinh tú là một bí mật lớn, rất đáng giá. Ta cảm giác được nếu như có thể tìm hiểu được bí mật công pháp của hắn thì Quần Tinh Môn chúng ta nhất định có thể bù đắp những thiếu sót trước đây, có thể chống lại Vô Cực Tinh Cung!” Di Tinh trưởng lão thở ra một hơi nói, “Vô Cực Tinh Cung, Vô Cực Tinh Cung… Một ngày kia, Quần Tinh Môn chúng ta sẽ hủy diệt nó!”

Nói đến Vô Cực Tinh Cung, tất cả các trưởng lão đều trầm mặc.

Tựa hồ môn phái thần bí ở một nơi xa xôi nào đó cùng Quần Tinh Môn có một mối thù không đọi trời chung.

Ở Quần Tinh Môn có rất nhiều trưởng lão đối với thần thông về tinh tú của Phương Hàn cảm thấy rất hứng thú, mà Phương Hàn thì vẫn không hay biết gì.

Kỳ thật Chúng Tinh Vô Cực Thư này không thua kém gì thần thông Ngũ Đế Đại Ma, tu luyện thành có thể lợi dụng lực lượng quần tinh để ngưng tụ ra một quyển sách, có thể dung nạp hết thảy.

Có điều Phương Hàn cũng không chủ tu theo tinh tú đạo, hơn nữa đối với con đường này cũng không có lĩnh ngộ gì sâu sắc cho nên không hiểu hết giá trị của thần thông này đối với Quần Tinh Môn.

Nói cách khác, hắn có thể dùng thần thông này đổi lấy rất nhiều thứ.

Thậm chí làm cho Tinh Chủ hao phí thọ mệnh, truyền ngàn năm tu vi cho hắn cũng không phải là không được. Thậm chí còn có thể lấy một kiện đạo khí của Quần Tinh Môn.

“Tinh Diệt Tà đạo hữu, chúng ta đã hóa giải mọi chuyện, bây giờ nên bàn xem thử sẽ cùng tu luyện như thế nào. Vừa hay ta có tu luyện một ít thần thông về tinh tú, có điều ta cũng không có tinh thông về tinh tú. Hơn nữa ta còn tu luyện Đại Nhật Hỏa Tai của Thái Nhất Môn, dựa theo đạo lý thì thái dương cũng là một tinh tú, ta nguyện ý đưa ra công pháp tu luyện môn thần thông này, cùng đạo hữu nghiên cứu tu luyện.”

Phương Hàn cũng không hề keo kiệt công pháp tu luyện. Huống hồ thần thông là của Thái Nhất Môn, để cho đệ tử của Quần Tinh Môn tu luyện cũng là một âm mưu nho nhỏ, hơn nữa cũng không thể làm cho người ta cự tuyệt được.

Công pháp không thể tùy tiện truyền ra ngoài.

Đệ tử Quần Tinh Môn học xong sẽ truyền ra ngoài, đến lúc đó thì sẽ có xung đột với Thái Nhất Môn, như vậy là hắn lại có thêm một minh hữu nữa! hiện tại Phương Hàn cũng chỉ có quan hệ hợp tác với Quần Tinh Môn, muốn cho môn phái này đối phó với Thái Nhất Môn là không có khả năng, thiên hạ không có người ngu!

Quả nhiên! Nghe thấy mấy lời này, sắc mặt Tinh Diệt Tà biến đổi một hồi mà rốt cuộc vẫn không nói gì! Tựa hồ nhìn thấu được ẩn ý đằng sau của Phương Hàn, nhưng mà cái này thật là quá dụ người đi!

Thần thông tam tai cửu nạn của Thái Nhất Môn, mười hai huyền môn đã vang danh từ thái cổ, sở hướng vô địch. Mạnh nhất là Mạt Nhật Thiên Tai, điên đảo càn không, rung động vũ trụ. Đại Nhật Hỏa Tai theo đạo lý cũng là một môn thần thông về tinh tú. Nếu như Tinh Diệt Tà học xong dù cho không tu luyện thành, chỉ cần tìm hiểu cũng sẽ thu được lợi ích rất lớn cho bản thân, có lẽ thật có thể tìm hiểu, lĩnh ngộ thêm một chút cho con đường tu luyện của bản thân, góp phần giúp hắn thêm vững bước tiến vào Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành đầu sỏ muôn đời!

Nghĩ nghĩ rồi hắn cũng cắn răn nói: “Công pháp Thái Nhất Môn quả thật rất huyền diệu, ta sớm đã muốn nghiên cứu. Nếu như đạo hữu không chê thì kính xin chỉ giáo.”

“Được thôi! Được thôi! Chúng ta vào trong đan phòng nói chuyện!”



Phương Hàn mừng thầm trong lòng, thân thể dần dần hạ xuống.

Hắn hạ xuống ngọn núi của Tinh Vân Bảo Bảo, tiến vào trong đan phòng. Tinh Diệt Tà hóa thành một đạo tinh quang bay vào trong thì đã nhìn thấy Tinh Vân Bảo Bảo đang ngồi ở bên cạnh lò đan, bộ dạng múp míp ngủ gà ngủ gật.

Nhưng hắn để tâm xem xét thì giật mình bởi vì bên trong người Tinh Vân Bảo Bảo dường như ẩn chứa lực lượng thần bí nhất là thân thể. Trong mỗi lỗ chân lông đều phung ra điểm điểm tinh quang, loáng thoáng trên đỉnh đầu có một quyển sách được ngưng kết từ lực lượng tinh tú không ngừng lật qua lật lại. Quyển sách mờ ảo này lại loáng thoáng làm cho hắn cảm thấy được một sự áp chế sinh ra từ sâu trong lòng.

“Đây là thần thông gì? Ta từng xem qua toàn bộ điển của Quần Tinh Môn, tất cả các loại thần thông vô thượng ta đều biết hết nhưng lại chưa từng thấy qua thần thông loại này, không ngờ có thể áp chế được công pháp của ta!” Tinh Diệt Tà thầm rung động trong lòng.

“Tinh Diệt Tà đạo hữu! Đây là phương pháp tu luyện Đại Nhật Hỏa Tai của Thái Nhất Môn, ngươi nhìn qua đi. Mà ta thì rất hứng thú không biết làm sao mà đạo hữu có thể khiến cho thiên ma hàng phục, không biết đạo hữu có thể chỉ điểm cho ta một chút hay không?” Trong tay Phương Hàn bay múa ra một luồng thái dương chân hỏa, bên trong có rất nhiều kinh văn chạy nhảy, nhưng tất cả đều không có bay ra ngoài.

“A? Thì ra đạo hữu cảm thấy hứng thú với cái này.” Nghe lời của Phương Hàn thì Tinh Diệt Tà lại thở ra một hơi: “Nếu như đạo hữu muốn hỏi ta công pháp của Quần Tinh Môn thì ta không thể nào lộ ra được, đây là môn quy. Nhưng mà loại công pháp này là của viễn cổ Phật Môn, là một môn vô thượng thần thông. Ta nhờ có được Nhiên Đăng Cổ Phật Tán mới có thể lĩnh ngộ được nó. Cũng không có ở trong môn quy, Nhiên Đăng Cổ Phật Tán là đạo khí ta nhặt được trong một lần đi thám hiểm. Có điều loại thần thông phật môn này cực kỳ khó tu luyện. Ta đã nhiều lần tu luyện không thành, có thể luyện hóa Thiên Ma là nhờ vào Cổ Phật Tán. Trúng phải ánh sáng do Cổ Phật Tán chiếu lên thì dù cho ma vương cũng sẽ quy phục. Loại thần thông vô thượng này gọi là Phổ Độ Thiền Quang. Nếu như đạo hữu nhất định phải tu luyện thì ta có thể đưa cho đạo hữu để tìm hiểu.”

Trong lúc nói chuyện, hắn từ lấy từ trong lòng ngực ra một ngọc giản, đem thần thông truyền vào trong ngọc giản sau đó ném về phía Phương Hàn. Phương Hàn đưa tay tiếp lấy, dùng thần thức đảo qua liền nhìn thấy được phương pháp tu luyện, quả thực không thể tượng tượng được là hoàn toàn khác con đường tu đạo thuật của tiên đạo và ma đạo.

Sau một hồi quan sát trầm mặc, im lặng, Phương Hàn cũng ném phương pháp tu luyện thần thông Đại Nhật Hỏa Tai về phía Tinh Diệt Tà.

Lập tức Phương Hàn và Tinh Diệt Tà đã trở thành bằng hữu.

Song phương đã biến chiến tranh thành tơ lụa.(*)

(*)Biến chiến tranh thành tơ lụa: từ thù địch trở thành bằng hữu, dùng phương pháp hòa bình để giải quyết tranh chấp.

Phương Hàn dựa vào thực lực của chính bản thân mà thắng được sự kính trọng của Tinh Diệt Tà, đồng thời lại cho hắn không ít chỗ tốt, Tinh Diệt Tà tự nhiên là không cố chấp nữa.

Thời gian tiếp đó, Phương Hàn cùng Tinh Diệt Tà cùng nhau trao đổi đạo thuật. Phương Hàn đem thần thông của Thái Nhất Môn ra để trao đổi, ngoại trừ Đại Nhật Hỏa Tai, hắn còn đem Hắc Nhậc Phong Tai ra, nói rất chi tiết, rõ ràng.

Đạo thuật vô thượng của Thái Nhất Môn, uy chấn giới tu đạo, có được hai môn thàn thông này làm cho Tinh Diệt Tà vô cùng vui vẻ, cũng giải thích rất cẩn thận huyền bí của Đại Phổ Độ Thiền Quang cho Phương Hàn. Hai người sau khi đàm luận, trao đổi đều thu được lợi ích rất lớn. Trải qua trọn vẹn ba ngày ba đêm, Tinh Diệt Tà mới thỏa mãn rời đi.

Chờ Tinh Diệt Tà đi rồi vẻ mặt của Phương Hàn lại trở nên ngưng trọng, lẳng lặng suy nghĩ thật lâu, cuối cùng trên mặt cũng lộ ra biểu hiện như hiểu được một cái gì đó: “Đại Phổ Độ Thiền Quang này rõ ràng là một môn vô thượng thần thông của Phật Môn. Đạo thuật của Phật Môn thật là tinh diệu, hôm nay ta mới chân chính hiểu được điều này. Đạo thuật Phật Môn quả là bác đại tinh thâm, mê hoặc lòng người, xứng danh đệ nhất. Cho dù là Nhiếp Hồn Đại Pháp, Mê Tâm Đại Pháp cũng không thể sánh bằng.”

“Nếu để cho Phật Môn đến Huyền Hoàng Đại Thế Giới truyền giáo thì tiên đạo, ma đạo đều không còn đất sống nữa. Bởi vì tất cả mọi người trong thế tục đều sẽ tin tưởng vào Phật Môn, thậm chí chim thú cũng tin vào Phật. Loại đại pháp này chính là vô thượng pháp môn dùng để độ hóa nhân tâm. Vận dụng ý niệm từ bi, dũng khí, nhân nghĩa… của bản thân ngưng tụ thành thiền quang, phổ độ chúng sinh.”

Phương Hàn trải qua những ngày tự hỏi, nghiên cứu cũng đã hiểu được sự ảo diệu trong công pháp của Phật Môn. Pháp thuật của Phật Môn không dựa vào ngoại lực, cũng không dựa vào thiên địa nguyên khí, ngũ hành chân khí, mà dựa vào sự từ bi, thi xá, nhân nghĩa, đủ các loại thiện niệm của bản thân hội tụ lại thành thiền quang ảnh hưởng đến người khác.

Người hung ác cũng có thiện niệm chỉ có điều nó đã bị ác niệm che mờ đi rồi.



Đồng dạng, là người thiện lương cũng có ác niệm.

Cho nên loại công pháp tu luyện này chỉ cần là sinh linh là có thể tu luyện, hung thần ác sát như Quỷ Đế cũng có thể tu luyện. Có điều sau khi tu luyện thì sẽ tự khắc chế thần thông quỷ đạo của bản thân, pháp lực yếu bớt mà thôi.

Hơn nữa thần thông này muốn tu luyện tới cảnh giới đại thành thì phi thường khó khăn. Bởi vì môn thần thông này không thể mượn bất kỳ ngoại lực nào, chỉ thuần túy dựa vào bản thân. Cái gì mà chân khí, đan dược, toàn bộ đều không hữu dụng.

Cũng chính bởi vì vậy mà Tinh Diệt Tà mới cảm thấy công pháp này thuần túy là tu tâm, hao phí quá nhiều thời gian, hơn nữa không có tác dụng gia tăng thọ mệnh, lực công kích cũng không có. Hắn thi triển Đại Phổ Độ Thiền Quang cũng chỉ có thể độ hóa được một ít tiểu thiên ma, không thể làm ảnh hưởng đến những người có tâm trí kiên định được chứ đừng nói chi là dùng trong đối địch.

Hơn nữa cho dù là độ hóa thiên ma, Tinh Diệt Tà cũng phần nhiều là dựa vào lực lượng của Nhiên Đăng Cổ Phật Tán.

Cho nên hắn mới hào phóng nói hết cho Phương Hàn như vậy.

Bởi vì không có Nhiên Đăng Cổ Phật Tán thì loại pháp thuật này cũng chỉ là gân gà.

Phương Hàn vung tay lên, kết thành một cái thủ ấn, thôi động từ bi, dũng khí, nhân ái ở sâu trong tâm của mình, chờ các loại thiện niệm dâng lên, Trong sát na đó, nét mặt hắn biến đổi, những ý nghĩ giết người, đoạt bảo, âm mưu, tính toán đều bị áp chế xuống.

Theo các loại thiện niệm không ngừng ngưng tụ, từ trên người Phương Hàn để lộ ra một loại khí chất đại từ đại bi, làm cho người ta nhìn thấy mà dâng lên một cảm giác tôn kính.

Hắn ngưng tụ thiện niệm trong tâm, y theo phương pháp tu luyện Đại Phổ Độ Thiền Quang mà vận hành, lập tức từ đầu ngón tay của hắn xuất hiện một luồng phật quang nhàn nhạt.

Phật quang này chính là Đại Phổ Độ Thiền Quang.


Có điều Đại Phổ Độ Thiền Quang mà Phương Hàn ngưng tụ được vô cùng nhỏ yếu, đừng nói là độ hóa thiên ma, cho dù là một đầu mãnh hổ, khiến cho nó trở nên hiền lành, không ăn thịt nữa cũng là khó rồi.


“Xem ra, Đại Phổ Độ Thiền Quang này tu luyện vô cùng gian nan.” Phương Hàn gật gật đầu, đang muốn bỏ qua loại pháp môn này thì đột nhiên trong tâm hắn cảm nhận được có một cái gì đó di chuyển, tựa hồ là vì Đại Phổ Độ Thiền Quang dẫn động.


“Là pháp bảo gì?” Phương Hàn vội dùng tâm linh quan sát, nhìn vào trong Hoàng Tuyền Đồ thì phát hiện ra là một tấm linh phù, chính là linh phù xuất nhập Ngũ Hành Địa, trên bề mặt linh phù có sáu chữ chân ngôn “Úm Ma Ni Bá Mễ Hồng”.


Linh phù này không thể dùng để đối địch, chỉ thuần túy là một tấm truyền tống phù.


Nhưng hiện tại đã bị Đại Phổ Độ Thiền Quang dẫn động, tựa hồ bên trong còn ẩn chứa một loại bí mật nào đó.


“Tấm linh phù này là do người của Phật Môn lưu lại. Thái cổ Phật Môn trấn áp vị viễn cổ ma tôn… chẳng lẽ trong đó có liên quan gì đó đến linh phù này? Chẳng lẽ linh phù này là một kiện pháp bảo?” Phương Hàn liền lấy linh phù ra cẩn thận quan sát.


Cùng lúc đó, ở Ngũ Hành Địa trong vũ trụ xa xôi, viễn cổ ma tôn đang ngồi ngay ngắn bên dưới ngũ hành linh căn đột nhiên mở mắt ra: “Linh phù xuất hiện vấn đề…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK