Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiêu ngạo, tuyệt đối là kiêu ngạo.

Hai vị cao tầng của Vũ Hóa Môn vô luận là Đạo Húc thánh tử hay thái thượng trưởng lão Thần Nhất Mi đều kiêu ngạo hơn nhiều so với Phương Hàn. Điều này làm cho hắn được mở rộng tầm mắt, đúng là "Tàn nhẫn".

Nguyên bản hắn cho rằng sẽ hòa giải với Nam Cung thế gia, giải khai phong ấn cho Nam Cung Hoành, để Nam Cung thế gia vớt lại chút thể diện, lại thật không ngờ Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi ác liệt như vậy, còn muốn đối phương bồi thường.

Đây tuyệt đối là nắm chắc cơ hội, không làm cho đối phương xuống đài không được, còn chưa sợ thiên hạ chưa đủ loạn.

Nhưng mà từ đó cũng thể hiện thái độ cường ngạnh, không sợ trời không sợ đất Vũ Hóa Môn.

Có chỗ dựa lớn như thế, sau này Phương Hàn làm việc cũng không cần kiêng sợ nữa.

"Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi trưởng lão, việc này ta xem song phương hay là thôi đi." Mễ Hòa lão tổ vẫn còn ba phải, muốn song phương đều thỏa mãn. Thế nhưng bốn đại cao thủ của Nam Cung thế gia cũng đã triệt để động nộ.

"Khai chiến! Khai chiến! Từ hôm nay trở đi, Nam Cung thế gia ta sẽ khai chiến toàn diện với Vũ Hóa Môn! Phàm là đệ tử du lịch bên ngoài đều trực tiếp giết chết! Từ nay về sau Vũ Hóa Môn sẽ không có đệ tử dám ra ngoài nữa. Ta sẽ cho các ngươi biết hậu quả khi đắc tội với Nam Cung thế gia!"

Nam Cung Sát cuồng bạo kêu gào.

"Mẹ nó! Các ngươi đây là không muốn sống trở về phỏng? Thật muốn khai chiến, ta trước tiên sẽ xử lý bốn người các ngươi trước!"Đạo Húc thánh tử bước lên, lại muốn cứng rắn ở chỗ này giết chết cao thủ của Nam Cung thế gia.

"Đúng vậy, dù sao các ngươi đã muốn khai chiến, ta sẽ giết bốn người các ngươi trước!" Thần Nhất Mi liếm liếm môi: "Nam Cung thế gia muốn đè đầu Vũ Hóa Môn chúng ta, đây chính là một sai lầm lớn."

"Giết!"

Trên đỉnh đầu của Đạo Húc thánh tử xuất hiện vô số hư ảnh Tiên Nhân phi thăng, khí phách hào hùng phụ trợ khiến hắn như một vị Khấp Huyết Sát thần trong thái cổ.

Phương Hàn thấy vậy mà trợn mắt há hốc mồm?

Cao tầng của Vũ Hóa Môn, sao mỗi người đều cứng rắn như thế? Cư nhiên không thèm đàm phán, chuẩn bị tại chỗ giết người? Cái này cũng quá bá đạo đi, hắn cũng không có tâm tư mạnh mẽ giết bốn người cao tầng của Nam Cung thế gia.

"Lớn mật!"

Nam Cung Hiền cũng phẫn nộ nói: "Các ngươi chỉ có hai người lại dám kiêu ngạo với chúng ta như thế? Thật sự là tự mình muốn chết, đã như vậy chúng ta đây sẽ giao thủ một lần, xem ngọn nguồn là ai giết ai!"

"Đúng vậy, lão phu cũng muốn nhìn xem uy lực bộ pháp bảo mà ta mới tu luyện thành. Thương Tâm Cung! Tuyệt Tình Tiến!" Sau lưng của Nam Cung Nguyên xuất hiện một đoàn tinh quang yêu diễm, trong tinh quang xuất hiện một cây yêu cung cự đại, cao hơn đầu người, lộ ra màu đỏ, dường như là huyết dịch của người thương tâm lưu lại. Mà phía trên yêu cung song song có mười mũi tên lớn, mỗi một mũi tên đều không giống nhau. Là Tuyệt Tình Tiến.

"Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến! Tuyệt phẩm do Thượng cổ cao thủ của Nam Cung thế gia, Nam Cung Thương Tâm rèn thành! Có thể quét ngang hết thảy."

Mễ Hòa lão tổ rống lên một tiếng.

"Tuyệt phẩm tiên khí do Tình thánh Nam Cung Thương Tâm tạo nên!" Hoa Thần phu nhân dường như nhìn thấy một vị mỹ nam tuyệt thế, vì mỹ nhân mà thương tâm. Lưu lại huyết dịch, hóa thành mũi tên bi thương, đâm thủng trái tim người.

Trong truyền thuyết Tình thánh của Nam Cung thế gia, Nam Cung Thương Tâm là một trong những Thiên giới thập đại mỹ nam tử. Tu vi đến cảnh giới Thánh Tiên, không biết bao nhiêu thiếu nữ vì hắn mà điên đảo. Nhưng mà người này khổ luyến Vương công chúa Hoàng Phủ Phi Vụ của Thần Châu Tịnh thổ, tình sử của hai người có thể nói là sông cạn đá mòn. Nhưng mà trong một lần chiến đấu, Hoàng Phủ Phi Vụ đã hương tiêu ngọc vẫn, từ đó về sau Nam Cung Thương Tâm cả đời không lấy vợ.

"Thậm chí ngay cả tuyệt phẩm đạo khí cỡ này cũng lấy ra, thi triển ra mũi tên này có thể quét ngang Tổ Tiên!" Thân thể của Huyền Ky đều không yên ổn run lên.

"Tới đi! Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi? Các ngươi đều tới đi? Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến chính là do tuyệt thế Thánh Tiên Nam Cung Thương Tâm lão tổ truyền lại, các ngươi đều tới đi. Để ta nhìn xem các ngươi làm thế nào giết chúng ta? Muốn khai chiến với chúng ta, là do các ngươi nói đó. Tiếp theo có chết cũng nên tự trách mình không có mắt nhé!"

Nam Cung Nguyên dữ tợn cười.



"Hừ! Nam Cung Thương Tâm cũng là một tên phế vật, ngay cả nữ nhân của mình cũng không bảo vệ được, mỗi ngày đứt từng khúc ruột gan, thân thể đã bị phế đi." Đạo Húc thánh tử không hề sợ hãi: "Đây cũng chỉ là một kiện tuyệt phẩm tiên khí mà thôi, tưởng là Vương Phẩm sao? Nếu như là Vương Phẩm tiên khí, ta dứt khoát sẽ rời đi!"

"Không phải Vương Phẩm tiên khí ngươi cũng không thể đi được, tuyệt phẩm tiên khí vẫn đủ có thể quét sạch hai người các ngươi."

Nam Cung Nguyên nói.

"Không phải hai người, mà là ba chúng ta! Vũ Hóa Môn, đệ tử kết thành một khối, có vinh cùng hưởng, có họa cùng chia! Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến. Cũng không có gì đặc biệt."

Ầm ầm!

Thân thể của Phương Hàn trong lúc nói chuyện đã vọt lên.

Sau đó đại địa dưới chân, kéo dài vô hạn, cả người hắn lập tức tan biến.

Chỉ một cái sát na đã xuất hiện bên người Nam Cung Nguyên. Dường như Thiên Quân buông xuống, đột nhiên tung ra một quyền, kình lực bạo tạc, làm cho Nam Cung Sát, Nam Cung Diệt, Nam Cung Hiền ở chung quanh liên tiếp lùi về phía sau, cư nhiên không cách nào ổn định thân thể.

A!

Nam Cung Nguyên kêu thảm một tiếng, cả người bay ngược ra ngoài, mà ánh mắt của Phương Hàn lại bạo xạ tinh mang, trên bàn tay phát ra thần quang, vận mệnh trường hà lập lòe trong tay, trực tiếp bổ ra một trảo chộp tới đoàn tinh mang sau lưng Nam Cung Nguyên, lập tức bắt lấy Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến!

Hắn lại muốn cứng rắn cướp kiện pháp bảo này!

Đây là một bộ tuyệt phẩm tiên khí, uy lực vô cùng, nếu như một khi thi triển ra, chỉ sợ đúng thật nó có khả năng diệt sát Tổ Tiên! Trừ phi là Phương Hàn thi triển ra ba mươi ba lần chiến lực, nếu không rất có thể sẽ lưỡng bại câu thương.

Thế cho nên Phương Hàn đột nhiên phát động một kích lôi đình đánh lén!

Thực lực bây giờ của hắn có thể chém chết Tổ Tiên, đấu chính diện cũng có thể dùng một chiêu giết chết, huống chi là đánh lén? Nam Cung Nguyên bị một chiêu đánh bại! Còn chưa kịp thúc dục uy lực của bộ tuyệt phẩm tiên khí đã trực tiếp bị đánh bay.

Nam Cung Nguyên mặc dù là vô thượng Tổ Tiên, thế nhưng không có khả năng phát huy ra hết uy lực của tuyệt phẩm tiên khí.

Tổ Tiên chỉ có thể dùng được "Tổ linh pháp tắc" của mình để rèn thượng phẩm tiên khí. Tuyệt phẩm tiên khí chỉ có Nguyên Tiên, Thánh Tiên mới có thể rèn.

Đương nhiên Tổ Tiên cũng không thể thúc dục được toàn bộ uy lực của tuyệt phẩm tiên khí. Đúng lúc này Phương Hàn trực tiếp diệt sát cướp lấy tuyệt phẩm tiên khí. Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi đã kiêu ngạo như thế, mà hắn đã giải thích lực lượng trong cơ thể mình, vậy không cần kiêng kỵ gì nữa, cho dù xảy ra chuyện gì cũng có thể đẩy lên trên người Cốt Thánh, chỉ cần không thi triển ra Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền, sẽ không có ai hoài nghi hắn.

"Bảo bối tốt!"

Phương Hàn vừa chộp vào tinh mang liền cảm giác được lực lượng cường đại bắn ngược ra, trong đầu hắn lập tức hiện lên một bộ tranh vẽ, một bạch y nam tử dung nhan tuyệt thế quả thực là làm cho chúng sinh điên đảo, chỉ tiếc một đầu tóc trắng, trong trạng thái khóc thảm buồn khổ, bi thương trái tim tan nát.

Nam tử này đứng trên đỉnh núi, mặc cho đại phong quét qua, một cỗ khí tức nứt tim nứt phổi từ trong thân thể hắn truyền ra.

Đột nhiên hắn tựa hồ như cảm thấy cái gì đó, đôi mắt mở ra nhìn về phía Phương Hàn.

Phương Hàn lập tức cũng cảm thấy ruột gan như đang đứt thành từng khúc, trái tim bị xuyên qua, bị chém đứt.

"Đây là nguyên linh lạc ấn của Tình thánh lưu lại, thật cường đại! Ta không thể áp đảo! Đây là ý chí của Thánh nhân! Chấp niệm của Thánh nhân!" Trong lòng Phương Hàn mãnh liệt lay động.

"Hỏi thế gian tình là gì? Mà khiến người sinh tử tương hứa!



Ầm ầm!

Nguyên linh lạc ấn của Tình thánh Nam Cung Thương Tâm trong thức hải của Phương Hàn từng bước đi tới, trong miệng ngâm thi từ thương tâm gần chết, Phương Hàn đều cảm giác được qua mỗi một câu thi từ, thần niệm của mình phảng phất như bị cắt, vô cùng đau đớn, đây là so đấu giữa tâm ý. Hoàn toàn không quan hệ với lực lượng.

Đây cũng là so đấu chấp niệm, người nào chấp niệm càng mạnh, người đó sẽ thắng.

"
Chấp niệm của Tình thánh thật đáng sợ!"

Phương Hàn đang muốn vận khởi ý chí mạnh nhất của mình để chống lại, thế nhưng đúng lúc này trong hư không tối tăm truyền đến một cỗ ý chí cường đại, đột nhiên tiến vào trong đầu hắn, hóa thành hình thể!

Hình thể này cao lớn, khí tức còn mạnh gấp trăm ngàn lần so với hình thể của Nam Cung Thương Tâm, còn mang theo ý chí hỗn loạn.

"
Hỗn Loạn Thiên Quân!

Phương Hàn hết sức quen thuộc với cỗ ý chí này, thoáng cái đã biết đây là trong tối tăm, ý chí của Hỗn Loạn Thiên Quân buông xuống trợ giúp mình.

Ý chí của Hỗn Loạn Thiên Quân đã từng xuất hiện qua trong phút chốc Phương Hàn tấn chức Thiên Tiên, từ đó tới giờ vẫn mai danh ẩn tích, thế nhưng lúc này lại đột ngột xuất hiện.

Ầm ầm!

Hỗn Loạn Thiên Quân Hỗn Loạn Thiên Quân vừa hàng lâm, nguyên linh lạc ấn của Nam Cung Thương Tâm đã bị bức bách nát bấy, cái gì mà chấp niệm, đạo thuật đều hóa thành tro bụi.

Hỗn Loạn Thiên Quân là thái cổ Thiên Quân, thiên chi quân vương, vô định khắp nơi, cùng giống như Vĩnh Hằng, Hỗn Độn, Tai Nạn Thiên Quân, sống qua rất nhiều kỷ nguyên Hỗn Độn. Một phần lạc ấn của Thánh nhân nho nhỏ há có thể cản được.

Cho dù một đám ý niệm cũng có thể phá hủy Thánh nhân chân chính.

Răng rắc!

Ý niệm của Nam Cung Thương Tâm vừa bị phá, Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến liền rơi vào trong tay Phương Hàn, tất cả hào quang nội liễm, hoàn toàn co rút lại, dường như đã trở thành pháp bảo của Phương Hàn.

Ý niệm của Hỗn Loạn Thiên Quân đã biến mất vô tung, dường như chưa từng xuất hiện qua vậy.

Thế nhưng trong lòng Phương Hàn xuất hiện một cỗ ý niêm: "Vị tuyệt đại Thiên Quân này đã tới Thiên giới!"

"Hỗn Loạn Thiên Quân nhiều lần trợ giúp ta, cũng không biết là vì cái gì? Bất quá ta cảm thấy thiện ý rõ ràng, cũng không biết hắn tại rất nhiều năm trước vì sao lại thoát ly khỏi Thiên Đình?" Rất nhiều ý niệm chợt lóe lên trong đầu hắn.

Phương Hàn đánh bay Nam Cung Nguyên, cướp lấy Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến cũng chỉ trong sát na, ý niệm giao phong, cũng không ai nhìn rõ, cho nên không biết. Ý niệm của Hỗn Loạn Thiên Quân buông xuống, vô ảnh vô hình, trực tiếp thẩm thấu tiến vào não hải của Phương Hàn, cho dù có Thiên Quân khác ở đây cũng không thể phát hiện ra, huống chi là đám người này?


Mọi người nhìn tới, Phương Hàn thoáng cái đánh bay Nam Cung Nguyên, cướp lấy Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến hai kiện pháp bảo, trong một sát na hai kiện pháp bảo kia bộc phát ra một hồi thần quang kịch liệt, thế nhưng sau một khắc đã bị Phương Hàn áp chế xuống, hoàn toàn phục tùng.


"Cái này... Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến có nguyên linh của Nam Cung Thương Tâm lão tổ khắc ở trong đó, căn bản không cách nào cướp đi được! Cho dù Thánh Tiên đồng dạng chỉ sợ mất thời gian rất dài mới có thể áp chế được!"

"Chẳng lẽ Cốt Thánh truyền ý niệm lại cho hắn?"

"Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến! Chính là chí bảo của Nam Cung thế gia a!"

"Súc sinh, đáng giận!"

Đám cao thủ của Nam Cung thế gia thấy một màn như vậy đều giống như bị tâm thần gào lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK