"Bạch Dương Đan" là đan dược thích hợp nhất cho tất cả mọi người luyện võ tu hành. Cao thủ Thần Thông Bí Cảnh cũng thoải mái coi đây là lương thực. Cũng là loại thượng phẩm đan dược trong là tất cả môn phái. Cùng một cấp bậc với "Bích Lạc Đại Đan" Của Hoàng Tuyền Môn, hiệu quả cũng không sai biệt nhiều lắm, phi thường trân quý.
Đương nhiên nếu như có thể có Nguyên Anh Đan phục dụng cơ hội bước vào Thần Thông Bí Cảnh lớn hơn nhiều, nhưng mà Nguyên Anh Đan quá mức khó có, trong những cuộc giao dịch bình thường, một trăm viên Bạch Dương Đan mới có thể đổi lấy một viên Nguyên Anh Đan.
Nghe Lục Mi giải thích, Phương Hàn dần dần minh bạch một chút về tình huống cụ thể khi giao dịch.
Tỷ như một kiện thượng phẩm pháp khí, Thần Hành Phù, Tật Phong Phù, Thiết Giáp Phù...... Vân vân, có lẽ phải cần hơn mười viên đến mấy trăm viên Bạch Dương Đan để đổi. Mà một kiện linh khí như phi kiếm, pháp y, thì ngàn viên, thậm chí mấy vạn viên Bạch Dương Đan, về phần bảo khí vậy cũng phải tới hơn mười vạn viên, trên trăm vạn viên mới đổi được.
Chỉ chốc lát sau, nàng dẫn Phương Hàn lên lầu, một mình hắn một phòng.
Cửa sổ của gian phòng này hướng ra một mảnh sân khổng lồ phía dưới, so ra không kém chút nào với nghiễm tràng tụ hội của Vũ Hóa Môn. Trên sân có vô số ghế, trên ghế đều có đầy người ngồi. Tựa hồ như cùng đợi Thiên Đạo Các lấy ra từng kiện từng kiện bảo vật muốn bán ra. Sau đó đợi cơ hội thích hợp sẽ mua lấy.
Phương Hàn là cao thủ Thiên Nhân Cảnh, cho nên được ở một phòng của khách quý.
"Hiện tại còn một ít thời gian nữa mới tới giờ đại hội bán bảo của chúng ta, lần trên đại hội bán bảo này có các loại linh dược quý hiếm, pháp bảo khoảng chừng hơn vạn, trong đó có rất nhiều thiên tài địa bảo ẩn chứa Ngũ Hành tinh khí, nhưng mà giá rất đắt. Ta xem tiền bối lần đầu tiên tới Đại Huyền đế quốc, khẳng định trên người không có mang Bạch Dương Đan tới mua, nhưng mà tiền bối chính là cường giả Thiên Nhân Cảnh, tiện tay là có thể luyện chế linh khí, một kiện linh khí được luyện ra, chính là thành hơn một ngàn viên đan dược cuồn cuộn mà đến. Không biết có thể mua được bao nhiêu bảo bối Ngũ Hành tinh khí đây?" Lục Mị nhìn sắc mặt của Phương Hàn rồi nói.
"Ngược lại cũng không cần, bất quá ta muốn xuất ra một ít đồ vật, ngươi xem giá cả thế nào?" Trong lúc nói chuyện, trên tay Phương Hàn nhoáng một cái, đã xuất hiện một kiện áo choàng đen kịt, trên mặt áo choàng có ấn ký đầu lâu dày đặc. Đây là y phục mà hắn lấy được trên người bảy tên tùy tùng đi theo Linh công tử, chính là một kiện hạ phẩm bảo khí.
"A? Bảo khí cấp bậc pháp y?" Lục Mi lắp bắp kinh hãi, vội vàng tiếp nhận tới tay, vuốt ve một chút, sau đó nói: "Đây là Hắc Ngọc Tàm Vương nhả tơ ngoài ngàn năm mà thành, lại dùng tinh hoa Bạch Cốt luyện thành đại trận, dung nhập vào trong y phục, trong đó ẩn chứa pháp lực ước chừng trăm mã lực. Một người bình thường dùng máu tế luyện, sẽ tương đương với cường giả Thần Thông Bí Cảnh nhất trọng Pháp Lực Cảnh. Hạ phẩm bảo khí này ước chừng có giá tới 30 vạn viên Bạch Dương Đan."
"30 vạn viên? Không tồi, không tồi. Nhưng mà 30 vạn viên đan dược phải dùng mấy trăm cái hồ lô lớn mới có thể chứa nổi, sao mà cầm?" Phương Hàn nghe xong, đối với cái giá này hắn cũng coi như thoả mãn.
"Tiền bối không cần lo lắng về điều này, Thiên Đạo Các chúng ta trong Đại Huyền đế quốc đều có vô số chi nhánh. Chỉ cần ngài mở ra một cái phiếu, có thể tùy thời tới chi nhánh của chúng ta lấy đan dược, cái đó giống như ngân phiếu trong thế tục vậy."
Trong lúc nói chuyện, Lục Mi lấy một tạp phiến màu tử tinh từ trong tay áo ra, trên mặt còn có văn tự không ngừng lưu động, hiện ra một vài chữ 30 vạn.
"Rất tốt!" Phương Hàn biết tín dụng của Thiên Đạo Các rất cường đại, ngay cả vạn cổ cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh cũng tới đây thu mua đan dược. Chư Thế Giới ghi lại: mấy trăm năm trước có một sự tình, đó chính là Man Hoang Đại Đế của Man Hoang Ma Tông tới đây để thu mua đan dược cho hơn mười vạn đệ tử, thoáng cái thu mua mười triệu viên. Dùng vài món tuyệt phẩm bảo khí giống như Ngũ Ngục Vương Đỉnh để đổi. Kết quả trong vòng một ngày Thiên Đạo Các quả nhiên có mười triệu viên Bạch Dương Đan đưa cho Man Hoang Đại Đế.
Chuyện này lúc ấy làm cho tất cả tiên đạo thập môn chấn kinh. Mà ngay cả Thái Nhất Môn cũng giật mình không ngớt, lần đầu tiên mới nhận thức được năng lực của Thiên Đạo Các.
Cho dù Dược Vương trường lão của Vũ Hóa Môn cũng thường xuyên tới nơi này thu mua đan dược.
Phải biết rằng môn phái tiên đạo càng lớn đệ tử càng nhiều, sẽ càng tiêu hao nhiều đan dược. Vũ Hóa Môn một ngày cũng phải tiêu hao năm mươi vạn viên đan dược, Thái Nhất Môn là năm trăm vạn viên.
Thu xong tấm tinh tạp < gần giống danh thiếp>, sau đó hắn đưa bảo y cho Lục Mi, tiện tay phất một cái, trên mặt bàn không ngờ xuất hiện từng kiện từng kiện bảo y đồng dạng, tổng cộng có sáu kiện.
“Ta còn có sáu kiện y phục như thế, tính luôn cho ta.”
"A!" Lục Mi ngơ ngác nhìn sáu bộ y phục này, không khỏi nhẹ nhàng kêu một tiếng, một lát sau mới lấy lại bình tĩnh nói: "Cuộc giao dịch này liên quan tới trăm vạn viên đan dược, vãn bối không làm chủ được, tiền bối xin chờ một chút."
Nói xong nàng vội vàng bước nhanh ra ngoài.
Phương Hàn cũng không vội, chỉ thản nhiên ngồi thưởng thức trà. Căn phòng khách quý này khiến hắn rất thỏa mãn, bàn làm bằng ngọc, bên cạnh còn đốt Long Tiên Hương, nước trà trên mặt bàn cũng không phải lá trà bình thường, mà là đan dược ngâm mà thành, Phương Hàn ngửi qua, không ngờ là Nguyên Anh Đan của Thái Nhất Môn hóa thủy mà thành. Hiển nhiên hắn được đãi ngộ cũng không tệ.
Từ cửa sổ nhìn xuống, trên sân rộng phía dưới có rất nhiều người đang nói chuyện với nhau, lại càng có cảm giác cao cao tại thượng, ưu việt cảm < tự cho mình hơn hẳn người khác >
Phương Hàn cảm giác được chỗ tốt đầu tiên từ khi tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh, nếu như mình còn đang ở thần thông tứ trọng Âm Dương Cảnh chỉ sợ bây giờ cũng ngồi cùng với đám người ồn ào ở phía dưới kia.
Đang suy nghĩ, đột nhiên tấm rèm khẽ động, một mỹ phụ trung niên mang theo Lục Mi tiến vào.
Người trung niên mỹ phụ này mặc trên người một kiện y phục hà quang óng ánh, Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái cũng biết đây là một kiện thượng phẩm bảo khí, không thua gì Huyền Thiết Chiến Y.
Hơn nữa người trung niên mỹ phụ này cũng giống như mình, đều là thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh, có thể gọi là một vị chân nhân!
Phương Hàn đầu tiên là lắp bắp kinh hãi, không ngờ rằng lại có thể đụng phải cao thủ bực này, thế nhưng ngẫm lại ngay cả mười triệu viên đan dược mà Man Hoang Đại Đế yêu cầu còn đáp ứng được, cho nên Thiên Nhân Cảnh có cao thủ cũng không có gì kỳ lạ lắm, nói không chừng Kim Đan cao thủ cũng có nữa a.
"Chân nhân tới tệ xá, không biết nên xưng hô như thế nào?" Người trung niên mỹ phụ nhân này vừa đi vào lập tức liền chăm chú nhìn Phương Hàn, sau đó tự giới thiệu: "Ta chính là một trong những chủ sự của Thiên Đạo Các, chân nhân gọi ta là Thập Tam Nương là được rồi."
"Ta gọi là Phương..... Phương Lãnh." Phương Hàn hơi chần chờ, rồi nói: "Không biết Thiên Đạo Các có thể thu mua được sáu kiện pháp bào nữa của ta hay không?"
Thập Tam Nương nhìn thoáng qua sáu pháp bào trên bàn, nhẹ nhàng cười nói: "Đừng nói là sáu vật hạ phẩm bảo khí, cho dù là sáu kiện cực phẩm bảo khí. Thiên Đạo Các ta cũng chưa chắc không thể mua. Phương Lãnh chân nhân, những thứ pháp bào này là do giết đệ tử của Huyết Ảnh Ma Tông cướp lấy a. Bởi vì hơn ngàn năm qua chỉ có Huyết Ảnh Ma Tông bồi dưỡng ra đại lượng Hắc Ngọc Tàm Vương chế thành pháp y, cho nên rất dễ dàng nhận ra."
"Hừ?" Sắc mặt Phương Hàn phát lạnh.
"Chuyện này không có gì là ghê gớm lắm. Thiên Đạo Các chúng ta thu bảo bối tịnh không để ý tới lai lịch. Cho dù là Huyết Ảnh Đại Đế có biết, cũng chưa chắc dám đến Đại Huyền đế quốc gây nháo sự, dù sao cũng có Thái Nhất Môn ở đây mà." Thập Tam Nương trông thấy sắc mặt bất thiện của Phương Hàn, vội vàng giải thích nói: "Một bộ y phục 30 vạn viên Bạch Dương Đan, nơi này là tinh tạp có một trăm tám mươi vạn viên Bạch Dương Đan, nếu như cần tùy thời có thể lấy ra."
Trong lúc nói chuyện Thập Tam Nương đưa ra một tấm tinh tạp.
Phương Hàn thu vào trong tay áo, Thập Tam Nương cũng thu lại đống y phục.
Một hồi giao dịch đã qua, hai bên đều chiếm được chỗ tốt, Phương Hàn thoáng cái chiếm được hai trăm mười vạn viên Bạch Dương Đan, trong lòng cũng âm thầm khiếp sợ, bình sinh hắn chưa bao giờ có nhiều đan dược như vậy, chỉ có một lần duy nhất ở Thái Nguyên tiên phủ, luyện hóa hai mươi vạn Thiên Ma, biến thành hai mươi vạn viên Bích Lạc Đại Đan mà thôi.
Mà hiện tại thoáng cái thu được hơn hai trăm vạn viên đan dược, thật sự là kinh người, cũng có thể cung cấp liền ba bốn ngày cho cả đám đệ tử Vũ Hóa Môn.
Thiên Đạo Các này thật sự là có tiền tài hùng mạnh, không giống như cửa hàng bình thường.
"Không biết Phương Lãnh chân nhân còn muốn giao dịch gì nữa không? Đại hội bán bảo sắp bắt đầu rồi, bên trong có rất nhiều pháp bảo, thậm chí còn có đan dược gia tăng thọ nguyên nữa. Tiền vốn càng nhiều, càng có cơ hội thu được nhiều bảo bối hơn." Thập Tam Nương một lần nữa nhắc lại.
"Vẫn còn một ít đồ nữa." Phương Hàn nghĩ một lát, sau đó đem một ít phi kiếm, pháp y mà lần trước giết Tuyệt Mệnh đảo chủ chiếm được lấy ra.
Lần trước đánh chết Tuyệt Mệnh đảo chủ chiếm được ba mươi sáu lưỡi phi kiếm, hơn mười kiện pháp y. Tại Vạn Quy Hải Thị trao đổi cũng không hết, sau khi trở về núi ban thưởng cho một ít đệ tử môn hạ, thế nhưng bây giơ vẫn còn lại khá nhiều.
"Những thứ linh khí này đều là mặt hàng bình thường, nhưng mà xem ra Phương Lãnh chân nhân cũng tiện tay đoạt được, cũng chỉ đổi lấy món tiền nhỏ mà thôi. Ta cũng không keo kiệt, đều nhận toàn bộ, hai mươi vạn viên đan dược, thế nào?" Thập Tam Nương nói.
"Xem ra là ta chiếm tiện nghi rồi." Phương Hàn cũng không cò kè mặc cả, trực tiếp cầm lấy.
Phen này mua bán, khiến trên người Phương Hàn coi như là nhẵn túi, bây giờ điểm thoáng qua trên người, ngoại trừ hai kiện đạo khí, Hoàng Tuyền Đồ, Huyết Thương Khung ra, chỉ còn lại Bách Bảo Nang là đồ của ba đại chân truyền đệ tử của Thái Nhất Môn, Nghiêu Điển, Hạ U, Vũ Phần. Bách Bảo Nang này cũng là thứ tốt, rất nhiều người cầu mà không được. Giá trị tối thiểu cũng hơn mười vạn viên đan dược, thế nhưng Phương Hàn lại không thể lấy ra, nếu làm vậy sẽ lưu lại dấu vết khiến cho đám người hữu tâm tra ra được thật đúng là chuyện không tốt.
Trừ những thứ đó ra, quanh thân Phương Hàn trên dưới chỉ còn lại một quả trứng kỳ quái cùng hơn một vạn Nguyên Anh Đan mà thôi.
Sau khi giết Thất Diệp Ma Quân, hắn tìm được quả trứng này dưới vương tọa trong cung điện. quả trứng lớn này hắn cũng không rõ lắm là loại trứng gì, thật cũng không muốn đem đi bán. Hắn muốn nhìn xem khi trứng nở ra sẽ như thế nào. Dù sao trong quả trứng lớn này cũng ẩn chứa tính mạng tinh hoa cường đại, khẳng định không phải là vật phàm.
Qua một hồi kiểm tra, Phương Hàn biết mình cũng không còn giàu có gì.
Trông thấy Phương Hàn không còn có đồ vật gì để bán nữa, Thập Tam Nương quay sang gật gật đầu nói với Lục Mi: "Lục Mi, ngươi ở chỗ này cùng chân nhân xem đại hội bán bảo. Nếu chân nhân muốn thứ gì, ngươi trực tiếp ra hiệu. Ta đi chủ trì đại hội bán bảo đây."
"Dạ." Lục Mi thấy Thập Tam Nương đi rồi, liền quay sang nói với Phương Hàn: "Đại hội bán bảo sắp bắt đầu rồi, mời tiền bối nhìn về phía trước!"
Phương Hàn vội vàng nhìn lại, quả nhiên trong sân rộng phía trước dựng lên một cái đàn tế, trên đàn tế có hơn mười người vệ sĩ mặc hoàng mã giáp bê lên một cái ngọc hạp hình vuông từ từ mà đến, trong hộp ngọc có một cái khóa xích làm bằng thần thiết, lập lòe sáng lên, canh kim khí vô tận từ thần thiết truyền ra.
"Đây là Tây Phương Thái Ất chân kim chính là vật có tinh khí Ngũ Hành tinh khí rất phong phú, chân nhân tu luyện Kim Hệ thần thông vậy vật này rất tốt đó." Lục Mi giới thiệu: "Khối chân kim này cũng là tài liệu vô cùng tốt để luyện chế bảo khí phi kiếm. Giá là năm mươi vạn viên Bạch Dương Đan. Mỗi lần tăng giá là một vạn viên Bạch Dương Đan."
"Thứ tốt a, thứ tốt a, tuy không bằng Thái Bạch Kim Tinh Thạch, thế nhưng ngươi chiếm được khối Tây Phương Thái Ất chân kim này sau khi luyện hóa Bạch Đế Kim Hoàng Trảm ngược lại uy lực có thể tăng lên không ít." Diêm cùng trao đổi tinh thần với Phương Hàn: "Chỉ là quá mắc! Năm mươi viên linh đan, Thiên Đạo Các này thật đúng là biết kiếm tiền!"
Quả nhiên trên tế đàn lúc này, Thập Tam Nương xuất hiện, há miệng ra lập tức khiến rất nhiều người đang rục rịch yên tĩnh lại. Năm mươi viên đan dược, đủ có thể dọa lùi chín thành cửu nhân a.
"Ta muốn!" Phương Hàn không cần nghĩ ngợi giơ tay lên. Ý bảo Lục Mi mua tới.
Lục Mi vội vàng hô lên.
Phía dưới lập tức có rất nhiều người ánh mắt đều hướng về chỗ phòng khách quý mà Phương Hàn đang ngồi.
"Sáu mươi vạn!"
Đúng lúc này đột nhiên ở một phòng khách quý khác truyền tới thanh âm ra giá.