Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Phương Hàn thấy mấy đệ tử có phản ứng đề phòng, trong lòng khẽ biến. Có một chút nghi ngờ, phải biết rằng, hiện tại có thể nói là uy danh của hắn lan xa tứ phương. Tin tức cướp lấy bảo tàng Thiên Vũ Chi Khố, hiện tại đã truyền khắp cả Huyền Hoàng Đại Thế Giới, người người cũng biết trong Vũ Hóa Môn có nhân vật số một là Phương Hàn.

Hiện tại những đệ tử nhìn thấy mình, hẳn là phải bái lạy, chúc mừng liên tục, nịnh nọt mới đúng. Làm sao gọi thẳng tên họ, hơn nữa liên tiếp đề phòng cảnh giác?

- Chẳng lẻ, Vũ Hóa Môn xảy ra chuyện gì?

Trong chớp mắt, rất nhiều ý niệm trong đầu lóe lên trong đầu Phương Hàn, hắn liên tưởng đến một ngàn loại khả năng.

- Các ngươi vô lễ như thế. Nhìn đại chưởng môn trở về Vũ Hóa Môn, còn không chúc mừng, mở rộng sơn môn, hoa tươi trải dài, lễ nhạc nổi lên.

Bên cạnh Phương Hàn chợt xuất hiện một thân ảnh màu lam. Già Lam xuất hiện, lúc này Già Lam đã là Động Thiên Cảnh Trường Sinh tam trọng, chính là nhân vật uy phong lẫm liệt, tu vi chấn toàn trường.

- Các ngươi là đệ tử mới vào Vũ Hóa Môn? Xem ra ta phải cho các ngươi biết cái gì gọi là quy củ.

- Để đó cho ta.

Hồng Di Quận Chủ, Hạc Tiên Tử, Tinh Vân Bảo Bảo, Ma Nữ, còn có Gia Lam Hội đều đứng dây từ trong Bát Bộ Phù Đồ trở lại thế giới chân thật. Mọi người không phải là Động Thiên Cảnh thì tu vi cũng đã đạt đến Bất Tử Chi Thân, đến môn phái nào cũng đều là Thái Thượng Trưởng Lão.

Nhiều cao thủ xuất hiện như thế mấy mấy đệ tử có thần thông tam trọng Cương Khí Cảnh, tứ trọng Âm Dương Cảnh kinh hãi thất sắc chui thật nhanh vào trong vòng ánh sáng.

- Địch tập kích! Địch tập kích.

Mấy đệ tử vừa chui vào vòng ánh sáng liền mở miệng gào to, tựa hồ như gặp đại địch.

- Đáng chết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Chúng ta mới rời đi Vũ Hóa Môn không bao lâu, lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Già Lam không nhịn được, tung một trảo, một đoàn phong bạo mãnh liệt từ trong lòng bàn tay nổi lên, thi triển ra tuyệt học Đại Hỗn Độn Thần Lôi.

Bên trong Bát Bộ Phù Đồ tu luyện rất nhanh, Phương Hàn còn truyền thụ vài Ba nghìn đại đạo của mình cho đám người Già Lam.

Phanh!

Mấy triệu lôi cầu từ trong lòng bàn tay Già Lam bộc phát, xoay tròn đánh về phía vòng ánh sáng bảo vệ sơn môn Vũ Hóa Môn.

Lập tức, vạn cổ tề minh, vòng ánh sáng khắp nơi đều bị nổ tung, thiếu chút nữa khiến cho Vũ Hóa Môn hiện ra bên ngoài.

Một kích của Già Lam lấy tu vi Động Thiên cảnh đủ để hủy diệt Thiên Sơn, tách đôi vạn thủy, vốn có thể đánh nát bấy vòng bảo vệ. Nhưng ngay lúc đó lực lượng bốn phương tám hướng từ trong hư không truyền đến nhanh chóng chữa trị vòng ánh sáng.

- Ghê tởm.

Già Lam chuẩn bị thử lại, nhưng Phương Hàn giơ tay cản lại, ngăn trở hành vi của nàng:

- Tốt lắm, đây là đại trận do cao thủ bố trí. Nếu như theo ta đoán thì đây là đại trận thời viễn cổ Cương Sát Thiên Địa Đồng Thể Đại Trận, kết hợp nguyên khí cả vùng đất cùng liên tiếp dị độ không gian, mượn lực lượng dị độ không gian, duy trì vận chuyển. Thật cao tay, tuy nhiên nhìn ta phá vỡ đây.



- Lớn mật!

Đúng lúc này, trang màn sáng, xuất hiện rất nhiều đệ tử, vây quanh bốn người đi ra, cách màn sáng, lạnh lùng nhìn về phía Phương Hàn.

- Là Vạn La, Lăng Tiêu? Hai người kia tu luyện đến Trường Sinh Bí Cảnh, làm sao có thể? Lấy tư chất của bọn hắn, vĩnh viễn không thể tu luyện tới Trường Sinh, trở thành Vạn Cổ Cự Đầu.

Già Lam nhìn thấy hai người trong đó, lấy làm kinh hãi, bởi vì đây là Nam Vạn La, Đông Lăng Tiêu tề danh cùng nàng trong Vũ Hóa Môn. Hai người kia, nguyên bản trung thành cảnh cảnh đi theo Hoa Thiên Đô, nhưng mà Hoa Thiên Đô bị Phương Hàn sửa trị sống không bằng chết. Hai người bọn họ cũng bị liên lụy. Sau này, Phương Hàn hủy diệt Thiên Đô Minh, đối kháng Thái Thượng Trưởng Lão Đồ Ma Đại Tiên Đặng Ngạo, còn giết chết phó chưởng môn, hai người này rốt cục thấy tình thế không ổn, ẩn dấu đi, không dám đối kháng Phương Hàn.

Nhưng hiện tại, hai người tựa hồ vừa chiếm được kỳ ngộ, lại một lần nữa chống đối Phương Hàn.

Hai người này, thân mặc một bộ trường bào Trung Phẩm Đạo Khí. Tu vi cũng là cảnh giới Bất Tử Chi Thân! Bên cạnh bọn họ còn có một nam một nữ. Một nam một nữ này, vênh váo tự đắc, cũng là cao thủ lĩnh ngộ pháp tắc, tu luyện đến Trụ Quang Cảnh. Hơn nữa trên người bọn họ, sát khí dày đặc.

- Ngươi chính là Phương Hàn, đệ tử thiên tài của Vũ Hóa Môn? Chiếm được bảo tàng Thiên Vũ Chi Khố?

Cách màn ánh sáng, hai người Vạn La, Lăng Tiêu cùng đi với một nam một nữ, nhìn về phía đám người Phương Hàn, trên mặt hiện ra cười lạnh.

- Không sai, Chu sư huynh, Trương sư tỷ. Đây chính là người muốn cùng Mạnh Thiếu Bạch sư huynh cướp đoạt vị trí chưởng môn: Phương Hàn. Người này cùng hung cực ác, giết người phóng hỏa không gì không làm, lần này trở về, chắc hẳn không có hảo tâm.

Vạn La, Lăng Tiêu tàn bạo nhìn Phương Hàn một cái, nói với một nam một nữ bên cạnh.

- Uhm. Thiếu Bạch sư đệ đã được Huyền Vô Cô tiền bối thu làm nghĩa tử. Mà Huyền Vô Cô tiền bối, nhìn thấy Thiếu Bạch sư đệ kỳ tài ngút trời, cho nên giới thiệu cho Đại Dịch Giáo Chu Thiên Tiên Tôn làm đệ tử, Hiện tại được Chu Thiên Tiên Tôn hết sức tài bồi, đạo thuật đột nhiên tăng mạnh. Được Thiếu Bạch sư đệ giới thiệu, Chu Thiên Tiên Tôn đã đi tới nơi này, cùng cao tầng Vũ Hóa Môn thương lượng, đối phó đại kiếp Thần Tộc. Có Chu Thiên Tiên Tôn cùng Đại Dịch Giáo chúng ta phối hợp, tất nhiên có thể bảo vệ Vũ Hóa Môn bình an. Dĩ nhiên, Thiếu Bạch sư đệ cũng sẽ trở thành chưởng môn Vũ Hóa Môn.

Cô gái kia lạnh lùng cười một tiếng, tựa hồ là muốn nói cho Phương Hàn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cho hắn biết sự lợi hại trong đó.

- Ngươi chính là Phương Hàn? Ta biết ngươi có rất nhiều may mắn? Thậm chí cướp được Thiên Vũ Chi Khố. Nhưng vô ích, bây giờ trở về rất đúng lúc, mau hiến Thiên Vũ Chi Khố trân quý cho Đại Dịch Giáo Chu Thiên Tiên Tôn chúng ta. Nếu không ta liền ra tay hóa thành ngươi nùng huyết. Hơn nữa, ngươi cũng không nên tơ tưởng chức vị chưởng môn Vũ Hóa Môn. Chức vị đó đã được Mạnh Thiếu Bạch sư đệ tiếp nhận. Nhanh khấu đầu nhận lỗi, có thể tha cho ngươi một mạng!

Nam tử kia ngẩng đầu cao giọng nói với Phương Hàn.

- Cái gì? Đại Dịch Giáo.

Lúc này, đám người bên cạnh Phương Hàn, đã nghe đến trợn mắt há hốc mồm.

Duy chỉ có có Phương Hàn hơi chút một suy tư, đã hiểu rõ mọi chuyện.

Huyền Vô Cô, Mạnh Thiếu Bạch, Đại Dịch Giáo! Ba phương liên thủ, chuyện này có thể hiểu được.

- Huyền Vô Cô là lão tổ tông Thánh Quang Đế Quốc Huyền Gia, nghe nói đã tu luyện đến Hư Tiên!

Vô số ý niệm chuyển động trong đầu Phương Hàn:

- Hắn muốn đối phó ta, bởi vì ta phá hư việc hắn cướp Thiên Vũ Chi Khố ... Thật là thủ đoạn, thật là thủ đoạn, Hư Tiên, mưu kế thật thâm sâu.

- Thế nào? Còn không mau quỳ xuống!

Nam tử Đại Dịch Giáo biến sắc dường như muốn phát tác.

- Ha ha ha, ha ha ha! Con khỉ nhảy nhót, cũng dám đảo loạn Vũ Hóa Môn ta! Để mạng lại!



Phương Hàn đột nhiên cười lớn, thân thể chợt biến hóa, một chưởng xé rách màn sáng, bàn tay chụp vào hai người đệ tử Đại Dịch Giáo cùng Lăng Tiêu, Vạn La...

Cùng lúc đó, bên trong Vũ Hóa Thiên Cung.

Ba vị cao thủ Vũ Hóa Tam Thánh, Triệu Thần Dương, Vương Côn Luân, Vũ Minh Không, còn có Phong Bạch Vũ, mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão Vũ Hóa Môn, cùng ngồi một chỗ, tiếp đãi một vị khách nhân tôn quý!

Vị khách nhân tôn quý này, thân mặc đạo bào có hai màu đen trắng. Phía trên đạo bào tựa hồ bao phủ khí số, kiếp vận, quá khứ, tương lai. Hắn là một người trung niên, tóc đã hoa râm, nhưng cực kỳ nho nhã, ngón tay thon dài. Bên cạnh người trung niên này còn có một thiếu niên chính là Mạnh Thiếu Bạch.

Lúc này, toàn thân Mạnh Thiếu Bạch cũng tản mát ra một cổ hơi thở giết chóc, tựa hồ Đại Sát Lục Thuật tu luyện tới cực điểm. Cũng không biết chiếm được kỳ ngộ gì, ai cũng không cảm nhận rõ tu vi của hắn.

- Chu Thiên Tiên Tôn, ngài cùng Đại Dịch Giáo, uy chấn chư thiên vạn giới. Lần này đến Huyền Hoàng Đại Thế Giới thăm Vũ Hóa Môn chúng ta tận trong thâm sơn cùng cốc thật là vẻ vang cho kẻ hèn này.

Phong Bạch Vũ xoay chuyển ánh mắt, mở miệng khen tặng Chu Thiên Tiên Tôn.

Vị Chu Thiên Tiên Tôn chính là Hư Tiên Cảnh, loại tu vi này, không phải Vũ Hóa Tam Thánh có thể so được.

- Cũng không có chuyện gì, đúng lúc bạn tốt của ta là Thánh Quang Đại Đế Quốc Huyền Vô Cô thu một nghĩa tử, sau đó giới thiệu bái ta làm thầy. Ta vừa nhìn người này liền nhận thấy đây là thiên tài cho nên thu làm đồ đệ, nên bây giờ đi đến Vũ Hóa Môn. Huyền Hoàng Đại Thế Giới sắp gặp phải một cuộc tai hoạ Thần Tộc xâm lấn, cái này ta có biết đến. Vì Mạnh Thiếu Bạch là đồ đệ của ta. Ta tự nhiên tới một chuyến, vì Vũ Hóa Môn chống đỡ tai hoạ. Thật ra thì Vũ Hóa Môn các ngươi, ở Tiên Giới cũng có căn cơ, cái này ta có biết.

Chu Thiên Tiên Tôn chậm rãi nói, có một loại khí thế cao cao tại thượng Giống như khâm sai đại thần từ kinh thành phái xuống trong thế tục giới.

- Đúng là, Vũ Hóa Môn chúng ta trong Tiên Giới cũng có chút căn cơ. Đáng tiếc những năm gần đây, cách thức liên lạc giữa chúng ta và Tiên Giới, Vũ Hóa Phi Thăng Kinh đã mất đi cảm ứng, vẫn không nhận được Tiên Giới Phù Chiếu. Cũng không biết thượng giới xảy ra chuyện biến hóa gì.

Phong Bạch Vũ thở dài nói.

- Chuyện tình thượng giới, ta cũng không biết.

Chu Thiên Tiên Tôn gật đầu:

- Tuy nhiên, vượt qua đại kiếp Thần Tộc. Đây là một khảo nghiệm. Có Đại Dịch Giáo ta ở đây, Vũ Hóa Môn các ngươi tuyệt đối sẽ không có bất cứ chuyện gì.

- Đa tạ Chu Thiên Tiên Tôn ủng hộ!


Vũ Hóa Tam Thánh liếc nhau một cái, mừng rỡ nói.


- Tuy nhiên, ta cũng có điều kiện. Tên đệ tử Thiếu Bạch này, ta rất thích. Tương lai tất thành châu ngọc. Tâm nguyện của hắn, chính là làm chưởng môn Vũ Hóa Môn. Ta nghe nói, các ngươi đã nhất trí một người thanh niên tên là Phương Hàn lên làm chưởng môn. Như vậy, các ngươi cho ta gặp Phương Hàn, ta nói với hắn mấy câu.


Ánh mắt Chu Thiên Tiên Tôn lóa lên.


- Sư phụ, Phương Hàn chiếm được Thiên Vũ Chi Khố. Hắn có Hoang Thần Chi Thi, bên trong phong ấn vô số bảo bối. Vô số Thuần Dương Đan Dược, đúng lúc Chu Thiên Động Phủ chúng ta cần có. Nếu như chiếm được kiện bảo bối này, Chu Thiên Động Phủ chúng ta có thể đứng đầu Đại Dịch Giáo. Sau này sư phụ có thể tu luyện tới Chân Tiên, cho tới Thiên Tiên nghiệp vị.


Mạnh Thiếu Bạch đột nhiên nói.


Lúc này trong lòng hắn đã thầm cười:


- Ha ha ha, Phương Hàn cũng tại ngươi có quá nhiều địch nhân. Khi cướp lấy Thiên Vũ Chi Khố lại còn giết người Thánh Quang Đế Quốc. Huyền Vô Cô muốn đối phó với ngươi lại gặp được ta, nhận ta làm nghĩa tử. Lại mang ta đến bái Đại Dịch Giáo Chu Thiên Tiên Tôn làm sư phụ, ủng hộ ta cướp lấy địa vị chưởng môn Vũ Hóa Môn. Mặc dù biết rõ Huyền Vô Cô lợi dụng ta. Nhưng mà ta cũng chiếm được nhiều chỗ tốt. Phương Hàn a Phương Hàn, ngươi tưởng rằng có thể hoành hành ở Vũ Hóa Môn sao, núi cao còn có núi cao hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK