Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Thế nào? Phương Hàn ngươi có muốn nếm thử cảm giác đó lần nữa không? Cảm giác khi hóa giải sự xung đột giữa các loại dị chủng pháp lực như thế nào? Đây chỉ mới là Hắc Thủy Vương Xà vừa hóa giao, pháp lực vừa mới sinh ra, tinh thần lạc ấn trên đó còn chưa sâu đậm đó.”

Diêm trêu chọc hỏi.

“Cuối cùng cũng thành công sao? Ta còn tưởng rằng vừa rồi thoáng cái thân thể đã nổ mạnh, toàn thân thịt nát xương tan.” Phương Hàn tỉnh táo lại, cảm giác được pháp lực trong cơ thể hùng hậu hơn, mãnh mẽ hữu lực, chỉ hơi chút rung động là tạo ra chấn động giống như sắt thép va chạm với nhau liền biết lần này hắn đã di hoa tiếp mộc thành công, chiếm được toàn bộ pháp lực của Hắc Thủy Vương Xà. Vừa rồi tại chỉ trong phút chốc, tinh thần hắn đã triệt để vong ngã, chỉ còn duy nhất cảm giác được chấn động mạnh mẽ trong đầu, khi đó hắn tưởng rằng mình đã xong rồi, toàn thân thịt nát xương tan, không ngờ là lại thành công.

Cái này thật sự một nửa là nhờ vào vận khí.

Đến lúc này hắn mới hiểu được sự nguy hiểm của Di Hoa Tiếp Mộc, từ nay về sau nhất quyết không thử lại lần thứ hai. Bởi vì không có gì có thể bảo chứng vận khí hắn lại tốt như lần này, mạo hiểm một lần thì còn được, liên tục mạo hiểm khẳng định sẽ xẩy ra vấn đề, khi đó hắn chắc chắn phải chết.

Dị chủng pháp lực xung đột quá hung hiểm, một khi nổ mạnh chẳng những thân thể hóa thành bột phấn mà ý thức tinh thần cũng chấn toái, có thể nói là vạn kiếp bất phục, vĩnh không siêu sinh.

“Bằng vào pháp lực hiện tại của mình cũng có thể cùng Tuyệt Mệnh đảo chủ đấu một trận, huống chi bây giờ bản thân hắn đã bị trọng thương? Lần này xét nhà, diệt môn! Hắn là một trong bốn mươi đạo tặc ở hải ngoại, chắc hẳn giết người cướp của rất nhiều, bằng không cũng không được xếp hạng như vậy. Đây là tiền của phi nghĩa, không lấy bây giờ thì còn đợi đến lúc nào? Diêm, ngươi hẳn là có thể cảm ứng được hang ổ của hắn phải không?”

“Đương nhiên là cảm ứng được.”

Một người một giao nhanh chóng trao đổi với nhau.

“Hắc Thủy Vương Xà bây giờ chỉ còn lại xác, nhưng máu huyết vẫn rất hùng hậu, da, răng, sừng đều là tài liệu rất tốt để chế tạo linh khí, thậm chí bảo khí. Máu của nó có thể luyện chế được ít nhất ba trăm viên Giao Huyết Đan, mà phẩm chất của nó chắc hẳn hơn xa Huyết Đan luyện chế từ Bạch Mao Phi Cương. Dù sao thì Hắc Thủy Vương Xà cũng là hồng hoang dị chủng lột xác thành giao, máu của nó thuộc hàng thượng phẩm, một viên Huyết Đan luyện chế từ nó cũng phải tương đương với mười viên Huyết Đan bình thường.”

“Như vậy những Tu La kia có đầy đủ thực vật, thể lực sung mãn, có thể giúp ta chinh chiến, giết chóc rồi!”

Phương Hàn lại vận chuyển chân khí một lần nữa, khơi thông gân cốt, kinh mạch toàn thân, chữa trị nội tạng. Xong xuôi hết, hắn đứng giữa không trung phát ra tiếng cười ha hả.

Tuy Tuyệt Mệnh đảo chủ hơn hắn một cảnh giới nhưng hiện tại đơn đả độc đấu hắn có thể sẽ chiếm được thượng phong. Tuyệt đối sẽ không sợ người này, vừa nghĩ tới đối phương là một trong bốn mươi tên đạo tặc, hang ổ khẳng định tàng trữ rất nhiều đồ tốt, mà đối phương lại bị trọng thương thì tâm của Phương Hàn không nhịn được nóng lên.



“Đi!”

“Phương Hàn dẫn đầu bay lên.

“Đi đâu?” Long Huyên thấy Phương Hàn không có chuyện gì, ngược lại còn sinh long hoạt hổ thì thở phào, “Làm sao mà pháp lực của huynh lại tăng vọt nhiều như vậy?”

“Ta mới vừa tu luyện thành một môn thần thông mà thôi. Giờ chúng ta đi tấn công hang ổ của Tuyệt Mệnh đảo chủ.”

“Tốt, chỉ cần có thể tìm được Tuyệt Mệnh Đảo thì nhất định phải giết chết hắn. Phải biết rằng, Vạn Quy Tiên Đảo còn treo giải thưởng truy nã bốn mươi đạo tặc!” Long Huyên cũng bay theo, lập tức hưởng ứng, “Chúng ta giết Tuyệt Mệnh đảo chủ này rồi mang đến Vạn Quy Tiên Đảo để lĩnh thưởng cũng thu được rất nhiều chỗ tốt.”

Vạn Quy Tiên Đảo là một trong mười môn phái Tiên Đạo, thế lực khổng lồ, là bá chủ trên biển. Bất quá cũng không có khả năng thống nhất toàn bộ trăm ngàn tán tu, hàng tỉ hải đảo trên biển lại. Cho dù là siêu cấp môn phái như Thái Nhất Môn cũng không có khả năng giám thị toàn bộ tán tu trên biển.

Phải biết rằng ở ngoài biển có rất nhiều tuyệt địa, nơi đó có những cao nhân vô cùng lợi hại. Như nơi sâu nhất trong Quy Hư, thông với các không gian kỳ dị, dẫn đến rất nhiều thế giới, thậm chí thỉnh thoảng còn có cả Thiên Ma Ma Thần xuất hiện. Bởi vì nơi đây ngư long hỗn tạp nên mới có Tuyệt Mệnh đảo chủ, có bốn mươi đạo tặc.

Đương nhiên, trên biển vẫn có rất nhiều tu sĩ vô cùng lương thiện, một lòng thanh tu.

Trong biển có trăm ngàn quái thú, Hắc Thủ Vương Xà hóa giao lần này Phương Hàn đụng phải, rồi đánh nhau với Tuyệt Mệnh đảo chủ cũng chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi. Chuyện như vậy tại nơi biển rộng mênh mông này bất kỳ lúc nào cũng có thể xảy ra.

Ba người Phương Hàn, Long Huyên, ma nữ nối nhau bay lên. Hiện tại pháp lực của Phương Hàn hùng hậu. tương đương với bốn cao thủ Chân Nguyên Cảnh, vì không muốn trì hoãn thời gian nên hắn vung tay, hai cổ Mộc Hoàng chân khí bao trùm lấy hai nàng, mạnh mẽ đẩy đi.

Bất quá trước khi phi hành, Phương Hàn cũng sử dụng Ẩn Nặc Phù, đem thanh âm, khí lưu, hình thể che dấu đi.

Ẩn Nặc Phù là pháp khí dùng để ẩn thân, chỉ cần là cao thủ Thần Thông Bí Cảnh thì có thể luyện chế, bất quá cần rất nhiều tài liệu, như Tán Quang Thạch Phân ở dưới lòng đất, Phương Hàn cũng không có nhiều thời gian đi tìm kiếm những tài liệu này, nhưng trên người Long Huyên thì có rất nhiều. Ở Vũ Hóa Môn có quy định, đệ tử đi xuống lòng đất thu thập các loại khoáng thạch, tài liệu cống hiến cho môn phái thì có thể được ban thưởng dược liệu.

Vũ Hóa Môn có hơn mười vạn đệ tử cùng đi thu thập tài liệu thì lượng lưu trữ trong kho phong phú vô cùng.



Phương Hàn phi hành tốc độ mặc dù nhanh nhưng vẫn chưa hơn được tốc độ của âm thanh, đây một phần cũng là vì chưa luyện thành cương khí. Bất quá với pháp lực hùng hậu như bây giờ, trong thời gian cùng quảng đường phi hành tăng lên rất nhiều, không cần phải cứ bay vài ngàn dặm thì lại nghỉ ngơi, một hơi bay cả vạn dặm thì pháp lực cũng không khô kiệt, vẫn có sức chiến đấu như cũ.

“Bên này, chuyển quá hướng Nam…… Hướng bắc.” Diêm không ngừng nói phương hướng ở trong đầu Phương Hàn, chỉ dẫn đi đến hang ổ của Tuyệt Mệnh đảo chủ.

Phi hành mấy ngàn dặm, chuyển đông, chuyển tây, ước chừng qua hai canh giờ, sắc trời dần tối lại, quần tinh bay lên, tinh quang lấp lánh sang rọi một vùng yên tĩnh.

“Lúc này nếu rong thuyền đi trên biển, uống rượu, thưởng ngoạn sao trời thì thật là mỹ diệu. Nhưng chúng ta lúc này lại đang đi giết người cướp của, hoàn toàn không phù hợp với mỹ cảnh này.”

Long Huyên có chút cảm than nói.

“Đêm không trăng thì mới tốt cho việc giết người phóng hỏa. Trời đầy sao sáng như đêm nay đương nhiên không thích hợp để giết người, cướp của, bất quá chúng ta đây là đi giết đạo tặc, trảm yêu trừ ma.” Phương Hàn oang oan nói.

“Chính là phía trước!” Giọng nói lạnh lùng của Diêm lại vang lên trong đầu Phương Hàn.


Hắn vội ngưng tụ chân khí tập trung vào mắt, nhìn ra xa liền thấy rõ cảnh vật trước mắt, chỉ thấy trên mặt biển xa xa có một cái hạp cốc dài, hắc khí tràn ngập, không biết dài đến mưc nào, xung quanh hạp cốc này có bãi đá ngầm nguy hiểm vô cùng, tựa hồ như là một mê trận, liếc nhìn qua thì không biết có bao nhiêu đá ngầm.


“Hạp cốc này thật hung hiểm!” Long Huyên cũng nhìn thấy hạp cốc có này khí thế hung tàn, sát khí ẩn ẩn không ngừng bốc lên thì nhịn không được hít một hơi than.


“Tuyệt Mệnh đảo chủ ẩn nấp trong hạp cốc này, chúng ta đi vào phải cẩn thận, tránh bị địch nhân mai phục.” Phương Hàn không chút do dự, cùng với ma nữ và Long Huyên bay vào trong hạp cốc.


Sau khi bay vào trong hạp cốc chốc lát, đột nhiên từ chân trời có bảy tám nam nữ tu sĩ mặc đạo bào có thêu hình bát quái màu vàng bay lại, phi hành dựa vào pháp bảo chứ không phải nhờ vào pháp lực của bản thân bởi vì bọn họ còn chưa có tu luyện ra pháp lực, nói cách khác không có ai tiến vào Thần Thông Bí Cảnh.


Nếu như Long Huyên nhìn thấy mấy người này thì chắc chắn sẽ nhận ra đạo bào thêu hình bát quái này. Trong tiên đạo chỉ có một môn phái sử dụng nó, chính là Thái Nhất Môn, cũng chỉ có đệ tử của Thái Nhất Môn mới có thể thêu dùng loại đạo bào này.


“Trương sư huynh! Đây chính là ác quỷ hạp? Tuyệt mệnh đảo chủ, tên đạo tặc bài danh thư ba mươi tám ẩn trốn ở đây? Chúng ta có thể trảm yêu trừ ma, đây chính là công đức lớn vô cùng! Tăng được thêm một lượng lớn công đức trên Công Đức Bảng của môn phái thì có thể đổi lấy rất nhiều đan dược, pháp bảo!”


Một đệ tử hướng đến sư huynh dẫn đầu nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK