Từ sau khi luyện hóa chúa tể Tham Lang, Thì Quang, Âm Ảnh tu vi của Phương Hàn đã đạt tới trình độ có thể sánh ngang Hỗn Loạn Thiên Quân. Mà Phù Sinh, Hà Đồ Thiên Quân chẳng qua là ở mức độ bá chủ một phương.
- Hai người các ngươi... Chết đi!
Nháy mắt đánh bay hai người, Phương Hàn cũng không chút ngừng lại đuổi riết không bỏ, hai mắt lóe lên một hồi, thần quang bắn ra thông thiên triệt địa. Năm ngón tay hắn mở ra, đột nhiên chộp về phía trước. Khí kình bùng nổ đè sập bát hoang, vặn vẹo lục hợp, tiến hành công kích căn nguyên của hai người, muốn hoàn toàn tiêu diệt hai người ở dưới tay.
Hỏa diễm hừng hực thiêu đốt chung quanh Phương Hàn, vinh quang chư thiên ca ngợi hiện ra phía sau Phương Hàn. Thơ ca thần thánh chảy xuôi nhuộm cho thân thể Phương Hàn giống như một người khổng lồ không thể đánh ngà.
Thân thể hắn càng ngày càng cao lớn, đánh bại Thiên Quân đơn giản như ăn cơm uống nước.
Giờ này khắc này trong lòng sáu Thiên Quân đều sinh ra một loại cảm giác không thể chiến Thắng.
- Vạn Xuyên Quy Tàng!
VỊ nữ Thiên Quân Lạc Xuyên quần áo vàng nhạt lóe lên lộng lẫy, vào khoảnh khắc Phương Hàn đánh tới đột nhiên đánh ra tuyệt thể đại chiêu. Từng dòng sông dài hóa thành hàng vạn. diễn biến ra bản chất của Quy Tàng, áo nghĩa của Khởi Nguyên. Một tấm đạo đồ thật lớn đột nhiên bay ra, chắn trước bàn tay Phương Hàn.
- Ai dám cản ta?
Phương Hàn chủ động đạp chân, năm ngón tay nắm thành quyền, lãng không bạo kích! Một tiếng nổ "Ba" vang lên, đại đạo Vạn Xuyên Quy Tàng của Lạc Xuyên Thiên Quân bị đánh tan nát, thân thể liên tục lùi ra sau, miệng phun máu tươi.
Tuy nhiên Phù Sinh Thiên Quân, Hà Đồ Thiên Quân lại kịp thở ra một hơi, mỗi người ngửa mặt lên trời rống to:
- Khởi Nguyên sống lại, vạn pháp bất bại. Thân ta bất diệt, Thiên Quân bất hủ.
Từng đạo Khởi Nguyên Lực hạ xuống thân thể như thác đổ, thân thể vừa bị thương không ngờ ngưng tụ lại, Phù Sinh Kiếm, hà đồ lại được ngưng tụ.
- Giết! Thương Sinh Hiến Tế.
- Ngạo Thế Cô Lập.
Hiến Tế Thiên Quân, Ngạo Thế Thiên Quân bắt lấy cơ hội, từ bên cạnh ập tới. Trên tay Hiến Tế Thiên Quân cầm chiến thương thật lớn, bên dưới háng là chân khí ngưng tụ thành một thú hồn vô thượng, giống như một con hùng sư, là chúa tể của thiên sư vô thượng. Tiếng rống liên miên, đột nhiên vượt qua khoảng không xa xôi, chiến thương nhấc lên, mũi thương đâm phá hàng rào tinh không, chọc tới trái tim Phương Hàn.
Trên tay Ngạo Thế Thiên Quân cao ngạo lạnh lùng xuất hiện một cây trường mâu, toàn thân áo giáp lóe lên hào quang thần vật. Khí tức kịch liệt dường như khói báo động bốc lên tận trời, xua tan tầng mây u ám trên trời.
Lại là hai Thiên Quân liên thủ công kích.
Thân thể Phương Hàn khẽ xoay, chân đạp bát phương, phía trên Khởi Nguyên Chi Địa xuất hiện một Bát Quái Thần Đồ lớn vô cùng. Chân hắn đạp Chấn vị đại biểu cho Lôi trong bát quái. Một chân khác đạp Tốn vị đại biểu cho Phong. Tiên Thiên Phong Lôi mạnh mẽ tức thì sinh ra trong tay.
Một chưởng đánh ra Tiên Thiên Phong Lôi tràn ngập bầu trời. Đây không phải là Phong Lôi bình thường mà là Tiên Thiên Phong hung mành hơn Cửu u Thần Phong, Tiên Thiên Lôi cường đại hơn cả Lôi của Thiên kiếp. Phong, Lôi này không thuộc về thế gian, chỉ thuộc về Tiên Thiên đại thần sáng thế.
- Đương thì vị hữu tinh hà đấu, tiên hữu ngã bối hậu hữu thiên!
Phương Hàn hét lớn một tiếng, thân thể càng thêm cao lớn uy
nghiêm. Toàn bộ pháp tắc thiên địa dường như đều thành vãn bối của hắn.
Chưởng phong bạo kích.
Rắc! Rắc!
Thần mâu của Ngạo Thế Thiên Quân gãy, trường thương của Hiến Tế Thiên Quân nổ tung. Hai Thiên Quân bị một kích đón đầu, toàn thân đẫm máu. Nhất là Ngạo Thế Thiên Quân bị một chưởng của Phương Hàn đánh cho tan thành từng mảnh.
- Mê Hồn Đạo, Điệp Vũ Tân Xuân...
Nữ Thiên Quân Điệp Luyến sâu không lường được rốt cục bắt được cơ hội ra tay. Nàng vừa ra tay, trên bầu trời lập tức biến thành một vùng phấn hồng, hồ điệp (con bướm) thật lớn xuất hiện trong không trung, nhẹ nhàng bay múa, rải rác phấn hoa. Một luồng khí tức mùa xuân nhộn nhạo cho dù là Thiên Quân củng thấy buồn ngủ, không thể tự kiềm chế.
Cùng lúc đó, thân thể của nàng hoàn toàn biến mất trong một rừng hồ điệp.
- Đom đóm củng dám sánh với mặt trăng.
Hai mắt Phương Hàn lập tức đảo qua không trung, mỗi một con hồ điệp dưới ánh mắt của hắn đều trực tiếp bùng nổ, hỏa diễm hoành hành, tất cả khí tức mùa xuân đều biến thành luyện ngục cuồn cuộn.
- Thiên chỉ luyện ngục!
Phương Hàn lại bước ra một bước, hỏa diễm hừng hực sau lưng thiêu đốt lan tràn ra phía ngoài, dường như là cả một biển lửa biến cả Khởi Nguyên Chi Địa thành luyện ngục khôn cùng.
Hắn dùng Kỷ Nguyên hỏa luyện hóa tất cả.
Trong hỏa diễm, Điệp Luyến Thiên Quân mặt tái nhợt, trên khuôn mặt mỹ lệ hiện ra một tia rung động.
Nàng không nghĩ tới Phương Hàn phá giải thủ đoạn của nàng dễ dàng như vậy.
Bá Bá Bá Bá Bá —
Trong thiên chỉ luyện ngục do Kỷ Nguyên hỏa của Phương Hàn hóa thành, sáu bóng người lại tụ hợp. Sáu Thiên Quân liên thủ tạo thành đại trận hình lục hợp sáu góc, sáu phương vị trận đồ do Thiên Quân tọa trấn.
dường như là muốn tạo thành Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn trấn áp Phương Hàn.
Sáu cao thủ Thiên Quân liên hợp phát động trận này, hiện tại bọn họ chân chính ra tay, mỗi người đều không hề giữ lại, muốn tiến hành đả kích thảm thiết nhất, cường đại nhất đối với Phương Hàn. Bọn họ phát hiện chỉ bằng vào lực lượng một người tự chiến đấu căn bản không phải đối thủ của Phương Hàn.
- Bát Hoang Lục Hợp? Duy Ngã Độc Tôn?
Phương Hàn liên tục cười lạnh, thân hình lại biến thành người khổng lồ, cửa vạn giới xuất hiện sau lưng, tất cả pháp thuật ngưng tụ thành một cỗ đánh thẳng đến trung ương đại trận.
Ầm ầm~
Phương Hàn đứng chính giữa đại trận, sáu Thiên Quân đều thúc giục tất cả lực lượng vây quanh.
Phương Hàn không chút hãi sợ, hai tay gạt hướng ra ngoài giống như cự thần thái cổ xé rách đại địa." Xích" một tiếng, cả đại trận không ngờ bị hắn trống rỗng xé rách, sáu Thiên Quân đều bị chấn bay ra ngoài.
- Tại sao có thể như vậy? Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn thần trận của chúng ta đều không thể vây khốn được hắn, bị hắn xé rách. Rốt cục hắn mạnh đến mức nào?
Phù Sinh Thiên Quân kinh khủng vạn phần, toàn thân toát mồ hôi lạnh. Với thân thể Thiên Quân của hắn gần như không hề còn có phản ứng tự nhiên thế mà còn toát mồ hôi lạnh, có thể thấy được tình thế đã gian Nan tới mức độ nào!
- Nếu đại trận đã vỡ, Phù Sinh Thiên Quân, ngươi đi chết đi!
Phương Hàn xé rách đại trận, từ trong khói lửa bước ra. thân thể bất bại vĩnh hằng, khí tức khiến Phù Sinh Thiên Quân run cầm cập.
Xoạch-
Thân thể Phương Hàn trực tiếp đi tới trước mặt Phù Sinh Thiên Quân, một quyền đánh tới. Phù Sinh Thiên Quân ra tay ngăn cản, nhưng là song chưởng của hắn lại bị đánh thành bột phấn, thân thể nháy mắt xuất hiện lỗ thủng lớn. bị trực tiếp đánh xuyên.
- A A A A—
Phù Sinh Thiên Quân liên tục kêu thảm, liều mạng phản kích nhưng không nên trò trống gì. Hắn bị Phương Hàn bắt lấy, lăng không nhấc lên cao trên không trung, thân thể cũng trương phồng lên như khí cầu, cả người hóa thành hình cầu.
- Không
Năm Thiên Quân Hà Đồ, Lạc Xuyên,... còn lại đều thấy được cảnh tượng này, đối với cảnh tượng này rất nhiều Thiên Quân đều không gì quen thuộc hơn. Đó là đòn sát thủ của Phương Hàn, sau khi bắt lấy địch nhân, đưa lực lượng mạnh mẽ của mình rót vào thân thể đối phương, làm cho đối phương căng phình lên đến bùng nổ, sau đó chỉ còn lại một tấm da người tạp chất.
Rất nhiều đệ tử Thiên Chủ đều chết dưới chiêu này của hắn.
Vốn cho ràng chỉ có đối với đệ tử cấp bậc Thiên Chủ mới có thể sử dụng chiêu này, không thể nghĩ tới Phương Hàn đối phó Thiên Quân CŨNG thi triển chiêu này! Quả thật là khiến người ta giận sôi.
Loại tình huống này, năm Thiên Quân liều mạng tấn công ý đồ giải cứu Phù Sinh Thiên Quân.
Nhưng hết thảy đã muộn! Ánh mắt Phương Hàn đảo qua, Phù Sinh Thiên Quân bị chộp trong tay nhấc lên cao đột nhiên nổ tung, phát ra tiếng kêu thảm thiết cuối cùng. Nguyên khí cuồn cuộn Phương Hàn rót vào thân thể hắn cuối cùng làm hắn phình nổ, hóa thành mảnh nhỏ đầy trời. Tinh khí bùng nổ, từng dòng căn nguyên Thiên Quân mạnh mẽ tiến vào cơ thể Phương Hàn khiến cho bảo tháp Bát Bộ Phù Đồ vô thượng trong cơ thể hắn bắt đầu lột xác.
Phù Sinh thiên quân này chính là Thiên Quân vượt qua một lần kỷ nguyên đại kiếp, mạnh hơ Hoàng Phủ Bi Ngạn, Mục Dà Hoang, Dực Thiên Quân, Miêu Lê Thiên Quân không biết bao nhiêu lần. Hiện tại Phương Hàn nháy mắt làm hắn bùng nổ, đoạt lấy căn nguyên Thiên Quân cùng thần thông, trí nhớ của hắn rót vào trong Bát Bộ Phù Đồ.
Chí bảo Long tộc Bát Bộ Phù Đồ này vốn dung nhập căn nguyên Thiên Quân cùng thân thể của Miêu Lê Thiên Quân, Dực Thiên Quân, đà đạt tới căn nguyên của tiên khí thánh phẩm. Hiện tại tiếp nhận căn nguyên Thiên Quân của Phù Sinh, rốt cục gây ra một lần đại kiếp cuối cùng, kiếp số cuồn cuộn phủ xuống, bắt đầu rèn luyện hình thể, tấn chức tiên khí thánh phẩm tương đương Thiên Quân.
Vô số Thiên Quân đại kiếp hạ xuống rót vào trong thân thể Phương Hàn. Đây chẳng khác nào hắn lại vượt qua Thiên Quân đại kiếp một lần nữa.
Tuy nhiên Thiên Quân đại kiếp lần này đối với hắn mà nói căn bản không tính là gì, ngược lại kiếp vân cuồn cuộn chung quanh hắn tăng thêm uy lực vô biên cho khí thế và quyền pháp của hắn.
Một vị Thiên Quân ngã xuống ngay cả thi thể cũng không giừ được nguyên vẹn, trở thành vật tế cho Bát Bộ Phù Đồ, hơn nữa còn là một vị Thiên Quân vượt qua một kỷ nguyên đại kiếp. Có thể thấy được sự thảm thiết của chiến đấu, ngay cả Thiên Quân đều ngã xuống.
Phù Sinh Thiên Quân không chết trong thiên địa đại tan biến mà lại chết trong tay Phương Hàn. Thiên chỉ Quân Vương thiên địa diệt hắn bất diệt lại chết trong tay người khác. Thủ đoạn của Phương Hàn vượt qua trời xanh, trời xanh đều run rẩy dưới lực lượng của hắn.
- Chết tiệt!
- Ngươi giết Phù Sinh Thiên Quân?
- Ngươi ngươi??? Không ngờ dám giết Thiên Quân của Khởi Nguyên Vương Triều chúng ta!
Năm Thiên Quân còn lại đều như sắp điên lên, thấy thủ đoạn hung tàn như vậy của Phương Hàn đều lâm vào trạng thái điên cuồng, hận không thể xé rách Phương Hàn, ăn thịt uống máu, nhai xương lột da.
Ầm~
Phương Hàn xoay người hướng về phía năm Thiên Quân điên cuồng, khuôn mặt trang nghiêm:
- Hết thảy đều là các ngươi tự tìm đường chết. Nếu các ngươi không tính kế ta cũng sẽ không gặp vận rủi hôm nay. Thiên tác nghiệt, do khả vi; tự tác nghiệt, bất khả hoạt. (Những tai ách do Trời làm ra, mình còn tránh được. Những tai ách tự mình gây nên, thì mình phải chết). Đắc chứng Kỷ Nguyên Đạo vô thượng của ta chính là vinh hạnh của các ngươi!
Phương Hàn lại bước một bước tới trước mặt năm Thiên Quân, quyền phong nổi lên, tập trung thiên mệnh công kích năm Thiên Quân còn lại.