Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Tại sao lại là tên Như Ý Tử này? Hắn vì ủng hộ Hoa Thiên Đô nên gây khó dễ cho ta sao? Nếu không phải người này là đầu sỏ muôn đời, cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh thì ta nhất định sẽ giết chết hắn.” Vừa em lời nói âm lãnh của Như Ý Tử, lại còn hùng hổ chất vấn như vậy, Phương Hàn tuy đã biết trước nhưng mà trong lòng cũng cảm thấy rất không vui. Rất muốn đem đại trưởng lão này ra đánh một trận.

Hắn biết rõ, người này có địa vị không kém gì Thiên Hình trưởng lão, lại ủng hộ Hoa Thiên Đô, nếu không diệt trừ chướng ngại vật này thì sợ sau này khi tranh đoạt chức vị chưởng giáo với Hoa Thiên Đô sẽ vô cùng khó khăn.

Trừ bỏ đi được người này thì Hoa Thiên Đô cũng mất đi một phần sức mạnh.

Phương Hàn biết rõ, khi hắn và Hoa Thiên Đô giao đấu chỉ sợ có tám phần là ngang sức ngan tài, cho dù đánh bại được hắn thì cũng rất khó mà giết chết hắn được. Hoa Thiên Đô nếu như bị mình đánh bại mà không chết thì cũng sẽ trở thành mối uy hiếp rất lớn đối với mình. Người tu đạo chỉ cần không chết thì còn có rất nhiều cơ hội.

Muốn diệt trừ Hoa Thiên Đô thì trước tiên phải diệt trừ người này.

Có điều diệt trừ người này có thể dễ dàng được sao? Phương Hàn biết rõ hiện nay tuy hắn có pháp lực mạnh mẽ, có thể đánh chết cao thủ như Quỷ Đế thì được. Nhưng nếu đấu với cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời thì thì hắn chỉ có một con đường chết không thể nghi ngờ… Trừ khi là hắn luyện thành kim đan, rồi luyện hóa Cửu Quỷ Nguyên Thần thì mới có cơ may chạy trốn khỏi bàn tay của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh.

Cũng chỉ là bỏ chạy mà thôi…

Chuyện chiến thắng thì không cần phải mơ tưởng đến… sợ là bỏ chạy cũng không chắc có thể thoát được.

Dù sao thì chênh lệch giữa Trường Sinh Bí Cảnh và Thần Thông Bí Cảnh là quá lớn. Pháp lực vô cùng mạnh mẽ, phẩm chất cũng cao hơn rất nhiều. Lần trước ở Thái Nguyên Tiên Phủ, Phương Hàn đã thấy được lực lượng của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh.

Ở tình huống bình thường, cao thr Thần Thông Bí Cảnh không cách nào đánh lại Trường Sinh Bí Cảnh được.

Cho dù là dùng đạo khí cũng khó mà chống lại được.

Trừ khi là tiên khí.

Đương nhiên, cao thủ Thần Thông Bí Cảnh cũng không có khả năng sử dụng tiên khí, cho dù là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng phải là người tu luyện đến cảnh giới cực cao, tầng thứ năm hoặc cao hơn mới có thể vận dụng tiên khí được.

Phong Bạch Vũ vận dụng kiện tuyệt phẩm đạo khí Thiên Hoàng Kính cũng hao phí rất nhiều pháp lực.

Trên thực tế, cao thủ Thần Thông Bí Cảnh khi sử dụng tuyệt phẩm đạo khí cũng gặp rất nhiều khó khăn.

Pháp khí, linh khí, bảo khí, đạo khí, tiên khí. Mỗi một đẳng cấp đều chia ra làm bốn bậc, hạ, trung, thượng, tuyệt. Chênh lệch một bậc thì uy lực cũng cách biệt nhau rất nhiều. Hiện giờ Phương Hàn có được rất nhiều pháp bảo, Già Thiên Ma Thủ, Lục Mục Phong Thần Bia, Diễn Nguyệt Kiếm Trận, Cự Linh Kỳ Trận, mười tám con rối La Hán, Tâm Linh Kiếm, Quỷ Xà Kiếm…. Những cái này đều là tuyệt phẩm bảo khí, hơn nữa còn có Hoàng Tuyền Đồ, uy lực đã tiếp cận cấp bậc trung phẩm đạo khí, còn Huyết Dạ Vương chính là hạ phẩm đạo khí.

Nhưng tất cả liên hợp lại thì vẫn sẽ bị Như Ý Tử đánh cho răng rơi đầy đất, cho dù Phương Hàn có tự bạo hai viên kim đan trong tay thì cũng không có khả năng làm gì được Như Ý Tử. Đối phương có thể trong nháy mắt khi kim đan phát nổ mà né tránh, cho dù uy lực của kim đan tự bạo rất mạnh nhưng cũng không làm gì được. Lần trước nổ chết Quỷ Đế cũng là nhờ có mưu kế. HƠn nữa Như Ý Tử đã luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, tâm linh rất mẫn cảm đối với nguy hiểm, rất khó bị trúng kế.

Đang lúc Phương Hàn thầm tính toán, suy nghĩ biện pháp đối phó với tên đầu sỏ muôn đời này thì Thiên Hình trưởng lão đã cất tiếng nói: “Như Ý trưởng lão, Thiên Hình ta tự nhiên là theo lẽ công bằng mà làm việc, nếu thật sự có chuyện gì sai, thì ta nhất định sẽ không bỏ qua. Nhưng cũng tuyệt đối không hãm hại một đệ tử có cống hiến to lớn cho môn phái. Lần này có phải ta thiên vị hay không thì chờ chưởng giáo ra rồi nói chuyện. Ngược lại ngươi Như Ý trưởng lão, còn ta là Thiên Hình trưởng lão, nắm đại quyền sát phạt trong môn phái, tuân hay không tuân theo môn quy cũng không tới phiên ngươi chỉ trích ta.”



“Hừ, ngươi thân là trưởng lão nắm giữ hình pháp, vậy mà lại cậy quyền thiên vị, với thân phận trưởng lão, ta tự nhiên có quyền tố cáo ngươi trước chưởng giáo.” Như Ý Tử lên tiến, vuốt ve cây phất trần trong tay nói, “Cho dù ba người kia có là gián điệp của Ma Đạo, thì cũng không tới phiên một tên chân truyền đệ tử nho nhỏ như Phương Hàn, ngay cả kim đan còn chưa luyện thành ra mặt xử lý. Nếu mọi người đều học theo hắn, thì Vũ Hóa Môn chúng ta sẽ loạn cả lên. Hơn nữa lần này hắn ra tay là vì ghen ghét ba người, muốn độc chiếm phần thưởng của Sơn Hà Bảng đại tái. Thiên Hình, mặc kệ là ba người kia có phải là gián điệp của Ma Đạo hay không, tên Phương Hàn này ngang ngược, ngông cuồng, tự tung tự tác, không thể không xử lý được. Dựa theo môn quy, tội tàn sát đồng môn là tội lớn, tất phải đánh một trận! Sau đó nhốt vào trong tiên lao để răn đe! Hừ! Ba cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, nói phế là phế, ngay cả Thái Nhất Môn cũng không xa xỉ như vậy. Vũ Hóa Môn chúng ta một năm mới có được vài đệ tử luyện thành thần thông, tổn thất như vậy làm sao có thể thừa nhận được?”

Xử lý chân truyền đệ tử, trừ phi là phản giáo, nếu không thì đều là dùng hình phạt nhốt vào tiên lao, đương nhiên nếu nặng hơn thì trói ở trên Thiên Hình Thai, rồi gọi tất cả các đệ tử đến chứng kiến nghiêm hình.

Roi bằng da rồng, khi đánh xuống thì cho dù là cao thủ Thần Thông Bí Cảnh cũng không chịu được, gây ra tổn thương rất lớn đối với thân thể.

Đương nhiên là vô cùng trọng yếu.

“Hừ, Như Ý Tử! Ngươi chỉ là vì ta đối đầu với Hoa Thiên Đô, uy hiếp chức vị chưởng giáo của hắn nên mới tìm mọi cách làm khó ta. Sự tình lần này vô cùng nghiêm trọng nên ta mới diệt trừ mấy tên ma đạo nằm vùng, lại cùng Thiên Hình trưởng lão đi ra ngoài tiêu diệt cao thủ của Ma Đạo. May mắn là Thiên Hình trưởng lão cũng đã đoán trước sự tình sẽ ra thế này nên mới mang chứng cớ về. Về phần ngươi, ngươi không có quyền xử trí ta, ta có chuyện trọng yếu muốn bẩm báo lại với chưởng giáo.

Phương Hàn cười, lạnh lùng nói.

“Ta không có quyền xử trí ngươi sao? Chờ bắt ngươi lại rồi nói sau! Lúc này không cần phải cùng ngươi nói nhảm.” Như Ý Tử đột nhiên động.

Phương Hàn liền cảm giác được từ trong hư không xuất hiện một cổ lực lượng mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng kéo về, bao trùm lên cơ thể hắn. Mặc kệ là hắn chạy trốn theo hướng nào cũng không thể thoát được. Hắn nếu như liều chết xuất ra bổn mạng phù lục, sau đó phát nổ kim đan thì có lẽ có được một cơ hội thoát ra.

Nhưng hắn biết rõ chắc chắn sẽ có người giúp cho nên cũng không hề hoảng hốt.

“Như Ý Tử, ta mới là Thiên Hình trưởng lão, là người chưởng quạn hình pháp trong môn phái!” Thiên Hình trưởng lão đột nhiên động, bàn tay hoa lễn, xích lạp một tiếng, áp lực đè ép lên người Phương Hàn bổng nhiên biến mất không thấy đâu nữa.

Hai người động thủ một lần này làm cho Phương Hàn kinh hãi không thôi, Mặc dù không có cái gì hoa lệ đẹp đẽ nhưng lại càng thêm khủng bố. Bởi vì hắn căn bản không biết được pháp lực của đối phương công kích như thế nào, phong tỏa ra làm sao chứ đừng nghĩ đến chuyện phá giải.

“Không thể tưởng được, Thiên Hình ngươi đã sắp luyện thành Bất Tử Thân.” Như Ý Tử thấy Thiên Hình trưởng lão nhẹ vung tay một cái đã phá vỡ được pháp thuật của hắn thì trong mắt lộ ra tia kinh ngạc, “Xem ra ngươi lấy được Vong Tình Thủy từ tiểu tử Phương Hàn tu luyện, thực lực cũng gia tăng không ít. Trách không được tại sao ngươi lại che chở cho hắn như vậy. Hừ! Phương Hàn dám ngang nhiên phế bỏ ba đệ tử đã luyện thành thần thông của Vũ Hóa Môn chúng ta, tổn thất lớn như vậy, ta thân là trưởng lão nhất định phải quản! Nếu không thì Vũ Hóa Môn của chúng ta loạn mất!”

“Như Ý Tử, ba tên đó không phải là phản đồ sao? Vũ Hóa Môn chúng ta bớt đi vài tên phản đồ là một chuyện tốt.” Phương Hàn linh cơ chớp động, “Hư Nguyệt Nhi, tới đây!”

“Phương Hàn sư huynh, có chuyện gì?” Hư Nguyệt Nhi đi tới.

Ba!

Từ trên tay Phương Hàn lóe lên một tia lục quang, là một quả cây kỳ dị, lớn cở hạt dẻ. Chính là quả của Cây Thế Giới mới hình thành sau khi giết được năm Thần Quân, là quả thần thông. Phương Hàn vung tay lên, quả cây liền bay thẳng tới trán của Hư Nguyệt Nhi, rồi thẩm thấu đi vào trong.

Quả thần thông này giống như khí mà không phải khí, bên trong có rất nhiều dòng khí, khi chạm vào trán của Hư Nguyệt Nhi thì liền tan biến, đi vào trong não của nàng, lập tức kết hợp với tinh thần của nàng. Ầm ầm! Thân thể nàng lại bay lên, lơ lửng giữa không trung, toàn thân tỏa ra pháp lực, từ sâu bên trong thân thể tỏa ra ngoài.

Hư Nguyệt Nhi tuyệt không ngờ được là Phương Hàn chỉ vung tay lên một cái, quả cây màu xanh kia tiến vào trong người mình liền biến tất cả tinh thần của bản thân thành pháp lực!



Trức tiếp bước vào Thần Thông Bí Cảnh!

“Hay! Không ngờ quả thần thông này lại thần diệu như vậy! Quả thực là đệ nhất kỳ trân trong thiên địa!” Phương Hàn thấy công hiệu của quả thần thông thì không khỏi cười ha hả, tuy quả thần thông này phải giết chết cao thủ cấp bậc thần quân mới có thể sinh ra. Mà thần quân tương đương với cao thủ Thiên Nhân Cảnh, nói cách khác phải dùng tinh hoa sinh mạng của một cao thủ Thiên Nhân Cảnh mới có thể đưa một người bình thường đột phá, tu luyện thành thần thông.

Nhưng cái này cũng thật là quá mạnh mẽ. Phải biết rằng, bình thường đan dược luyện thành, cho dù là lợi hại như Pháp Thánh Xá Lợi cũng chỉ có thể tăng cường pháp lực, không thể gia tăng thêm cảnh giới.

Đột phá cảnh giới là khó khăn nhất. Đan dược cũng không thể làm được.

“Cái gì? Đây là đan dược gì? Không ngờ lại có thể giúp người ta đột phá cảnh giới, trực tiếp bước vào Thần Thông Bí Cảnh!”

“Ta không có nhìn lầm chứ? Cứ như vậy liền bước vào Thần Thông Bí Cảnh? Có được pháp lực?”

“Không sai, đó chính alf pháp lực! Khong phải là pháp lực của linh khí mà là do tinh thần biến hóa thành pháp lực. Phương Hàn dùng đan dược màu lục kia liền có thể giúp Hư Nguyệt Nhi luyện thành thần thông, nhất bộ đăng thiên. Đó là đan dược gì? Ngay cả Âm Dương Vạn Thọ Đan cũng không làm được chuyện đó!”

“Quá nghịch thiên! Không ngờ lại có thể làm chuyện nghịch thiên như vậy! Thần thông là phải do bản thân tự mình lĩnh ngộ, đan dược chỉ có thể giúp củng cố căn cơ. Đan dược kia rốt cuộc là cái gì?”

“Trực tiếp đi vào Thần Thông Bí Cảnh, mẹ nó chứ!”……

Rất nhiều đệ tử trông thấy một màn này thì nghẹn ngào hô lên, vài trưởng lão cũng thiếu chút nữa là văng cả tròng mắt ra, “Không có khả năng, không có khả năng, đây chỉ là trùng hợp! Cứ như vậy trực tiếp đột phá Thần Thông Bí Cảnh!”

Nhưng rồi Phương Hàn lại gọi thêm hai người nữa, một người là Dạ Vũ, còn một người nữa cũng là nữ đệ tử của Già Lam Hội. Phương Hàn lại lấy ra hai quả thần thông đánh vào trán của hai nàng.

Bá bá!


Hai nàng cũng cảm thấy được khi quả thần thông vừa đi vào trong đầu thì tinh thần của các nàng liền chuyển hóa thành pháp lực, từ vô hình hóa thành hữu hình, cũng bước chân vào Thần Thông Bí Cảnh!


Đây rõ ràng là không phải may mắn.


Mà là tác dụng của quả thần thông.


“Ha ha ha, quả thần thông quả thật là quả thần thông. Thần Tộc…. Thần Tộc…. Sau này ta còn phải giết thật nhiều Thần Tộc!”


Phương Hàn vô cùng vui mừng.


“Như Ý Tử, ta giết ba tến phế vật, đồng thời lại tạo r aba cao thủ Thần Thông Bí Cảnh. Ngươi thật cho là ta đã thao túng Sơn Hà Bảng sao? Muốn lấy cớ để trừng phạt ta sao? Hừ, ta có thiên thượng tiên đan, có thể giúp đột phá bình chướng, tạo ra cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.


Phương Hàn nghiêm nghị quát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK