Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Thân thể Bảo Căn Bồ Tát thoáng cái nổ tung, đất đai trong vòng ngàn dặm bị một cỗ bạo tạc lực nhồi chặt, không gian phong bạo quét qua, tất cả lôi đình, tia chớp đều hóa thành hư ảo. A Hoàn Long Hoàng cùng vài đại cao thủ Long tộc cũng nhanh chóng tránh né, rất sợ bị dư âm của vụ nổ chấn động tới thân thể.

Khi dư âm qua đi, thân thể của Bảo Căn Bồ Tát lại cô đọng thành hình trong không gian gió lốc, sắc mặt trắng bệch, Phật quang trên người biến mất, quả thực giống như một người bệnh nặng mới khỏi, lực lượng cũng không được bằng 1/10 như trước kia nữa.

“Ha ha ha ha, trời cũng giúp ta. Bảo Căn Bồ Tát ngươi sẽ trở thành Khôi lỗi của ta, một Khôi Lỗi lĩnh ngộ pháp tắc không gian, thật sự là khiến lực lượng của ta tăng lên rất nhiều, địa vị của ta trong Thần tộc cũng được đề cao hơn a.”

Nghiêu Ly Thần Tử thấy một màn như vậy, từ trong không gian song song lóe lên, một trảo tung ra, cái thần đèn trong tay bay lên, ngọn lửa rộng, giống như một khối mặt trời nhỏ nghiền áp tới Bảo Căn Bồ Tát.

“Ngự Lôi Hoàn.” A Hoàn Long Hoàng cũng thừa lúc lấy mạng người khi đang bệnh, nàng vung tay lên, kiện thượng phẩm đạo khí bay ra ngoài quét tới Bảo Căn Bồ Tát: “Nghiêu Ly Thần Tử, chúng ta sẽ chia đôi mãnh vỡ pháp tắc không gian của Bảo Căn Bồ Tát này. Còn nữa, nữ tử trong quả trứng lôi đình kia chúng ta cũng chia đôi. Thế nào, công bình không ai lợi hơn ai nhé!”

“Được, A Hoàn Long Hoàng ngươi quả nhiên là sảng khoái.

Trong ánh mắt Nghiêu Ly Thần Tử lóe lên tà quang, khi công tới Bảo Căn Bồ Tát, đồng thời bàn tay hắn vung lên: “Chư thần hợp nhất!” Rất nhiều Thần Hoàng dưới tay hắn lập tức ngưng tụ thành một cỗ, hóa thành một bàn tay cự đại hướng twosi hai nữ tử trong quả trứng lớn đã bị tạc mở.

A Hoàn Long Hoàng cũng không chịu kém: “Thiên Long luyện. Long hình đại trận.”

Vài đại Bất Tử Chi Thân dưới tay nàng cũng đột nhiên hiện ra nguyên hình, đánh giết qua hai nữ tử trong quả trứng lớn lôi đình kia.

“Các ngươi. Các ngươi thật sự là trở mặt vô tình!” Bảo Căn Bồ Tát thấy thế, biết là không cách nào chạy trốn, hắn liền điên cuồng hét lên: “Cà sa Bản Nguyện!” Lập tức kiện thượng phẩm đạo khí áo cà sa trên người hắn lại mở rộng, muốn ngăn cản đòn tấn công của hai người.

Hiện tại thực lực của hắn chỉ tương đương với kẻ mới lĩnh ngộ Động Thiên cảnh, căn bản không thể nào chiến thắng hai người kia, thậm chí không thể thoát khỏi bàn tay của hai người. Hiện tại chỉ cố cầm cự mà thôi.”

“Vô ích thôi, ta không biết ngươi đã nuốt vào thứ gì mà phải tự bạo động thiên mới có thể hóa giải, nhưng mà hiện tại ngươi đã mất đi động thiên, không phải là đối thủ của bọn ta. Ngoan ngoãn giao mảnh vỡ pháp tắc không gian của ngươi ra đây.” A Hoàn Long Hoàng lạnh lùng nói. Nàng ra tay rất tàn nhẫn, há miệng hung hăng nhổ ra một cỗ âm ba, cư nhiên chấn vỡ không gian, cỗ âm ba này ngưng tụ thành ngàn vạn đao thương, thiết kỵ, tư thế hào hùng, khí nuốt vạn dặm, điên đảo càn khôn, phá vỡ giang sơn, cho dù Bất Tử Chi Thân chỉ sợ cũng khó thoát khỏi cái chết.

“Đại Bào Hao Thuật!”

Nghiêu Ly Thần Tử trông thấy hết thảy cũng nhịn không được mà biến sắc.

Đây là thần thông cực kỳ lợi hại trong ba nghìn đại đạo, Đại Bào Hao Thuật, chính là pháp môn âm sát chí cao của Long tộc, âm ba tiến vào nảo hãi có thể chấn nát bấy linh hồn đối phương.

Thiên Long Bát Âm của Long tộc chỉ là công phu nhập môn mà thôi, lực lượng công năng so với Đại Bào Hao Thuật đúng là cách nhau một trời một vực.

Đại Bào Hao Thuật cũng chính là một trong những bí pháp chí cao của Long tộc.

Long tộc vì sao có thể uy chấn chư thê, một nửa cũng là bởi vì có Đại Bào Hao Thuật, có Thiên Long, chỉ một tiếng rồng ngâm có thể khiến vạn linh khuất phục.

Chỉ trong nháy mắt, oanh long!



Dị biến phát sinh.

Bên cạnh Bảo Căn Bồ Tát bạo phát ra một cỗ lực lượng cực kỳ cường hoành. Cỗ lực lượng cường hoành này do một hư ảnh to như tinh cầu phát ra, nặng nề hạ xuống liền chấn đắc thân thể hắn vỡ nát. Lập tức cà sa Bản Nguyện gào thét một hồi, bị cỗ lực lượng này thu vào.

“Úm ma ni bá mễ hống!”

Phương Hàn thoáng cái đánh giết xông, khí thế như lang như hổ, hai tay liên tục huy vũ liền dùng một loại thủ pháp phong ấn tất cả thân thể Bảo Căn Bồ Tát đầu nhập vào trong Hoàng Tuyền Đồ.

Sau đó hư ảnh Luân Hồi Chi Bàn to như tinh cầu tiếp tục mở rộng công kích tới Nghiêu Ly Thần Tử, mà ngay cả Đại Bào Hao Thuật của A Hoàn Long Hoàng cũng chấn động nát bấy.

Đồng thời Luân Hồi Chi Bàn còn phản kích tới hai đại cao thủ, áp lực cực lớn này khiến thời không trong lôi đình không ngừng sụp đổ, còn có Luân Hồi lực cường đại không gì sánh kịp khiến hai đại cao thru biến sắc.

“Thiên Long bách biến, Du Long kinh thiên!”

A Hoàn Long Hoàng lập tức thi triển ra một môn bí thuật thu hồi pháp bảo của mình lại để bảo vệ thân thể, sau đó qua lại như con thoi ra phía ngoài, mà thân thể của Nghiêu Ly Thần Tử cũng rung lên, hắn lập tức thu hồi lại thần đèn, quang hoa liên thiểm, hắn đột nhiên hét lên một tiếng, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

“Trốn thật là nhanh, ngay cả Luân Hồi Chi Bàn cũng không làm gì được hai người này? Không hổ là Thần tộc, Long tộc cường giả, nếu như ta không có Thuần Dương đan mà nói, căn bản không phải bất kỳ đối thủ của một người nào.”

Phương Hàn cũng cảm thấy khiếp sợ, nhưng mà hắn cũng không ngừng lại, bay thẳng tới quả trứng lớn lôi đình, đồng thời phun ra một ngụm pháp lực, hư ảnh Luân Hồi Chi Bàn còn chưa biến mất mà nghiền áp tới chỗ đám cao thủ Thần tộc, Long tộc đang công kích Phương Thanh Tuyết cùng Phong Dao Quang.

Uy lực của Luân Hồi Chi Bàn mênh mông cỡ nào?

Rầm rầm rầm!

Lập tức có hai thanh niên Long tộc trực tiếp bị nổ thành từng đoàn huyết nhục, muốn ngưng tụ lại, thế nhưng Phương Hàn đã đánh ra hai đạo Đại phong ấn thuật, phong ấn toàn bộ rồi kéo vào trong Bát Bộ Phù Đồ.

Đồng thời còn ba đầu Thần Hoàng của Thần tộc, nhất là cái đầu của Hận Thiên Thần Hoàng cũng bị chấn nát.

Phương Hàn liên tục phong ấn, lập tức phong ấn chặt Hận Thiên Thần Hoàng cùng một tên Thần Hoàng. Hắn đang muốn phong ấn đám Thần Hoàng còn lại, nhưng Thần tộc dù sao cũng là Thần tộc, phi thường lợi hại, đám Thần Hoàng còn lại thân thể bị chấn nát, những cổ huyết nhục lập tức biến ảo, cư nhiên đào thoát ra ngoài, cũng không biết đám người này thi triển pháp môn gì.

“Phương Hàn, tại sao lại là ngươi, ngươi không có bị Sở Nam công tử giam cầm sao? Sao lại chạy tới Cuồng Lôi Tuyệt Ngục, Mạt Nhật Phần Tràng này?”

Khi Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang thấy được Phương Hàn, cả hai đều giật mình hoảng sợ.

Không sai, trong quả trứng lớn lôi đình chính là Phương Thanh Tuyết cùng Phong Dao Quang. Khi quả trứng lớn bị phá vỡ,hai nàng tựa hồ cũng từ trong tu luyện tỉnh táo lại, đang muốn thi triển Đạo thuật triển khai phản kích.

“Thanh Tuyết sư tỷ, Dao Quang sư tỷ, lúc này không thể nói tỉ mỉ cùng hai người. nGià LamThần Tử của Thần tộc, còn A Hoàn Long Hoàng của Long tộc đều là những nhân vật cực kỳ lợi hại, chúng ta thoát trước, tới một địa phương an toàn rồi hãy nói.”

Phương Hàn lập tức vung tay lên liền đem Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang quấn vào trong Hoàng Tuyền Đồ. Giờ khắc này hư ảnh của Luân Hồi Chi Bàn đã dần dần tan biến mất.



Một lần công kích này, Phương Hàn chỉ còn lại bảy mươi tỷ đan dược.

“Tốt, lập tức rời đi, nhưng mà cũng không phải ly kahi Cuồng Lôi Tuyệt Ngục này, trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục này là thiên hạ của ta.” Sau khi vào trong Hoàng Tuyền Đồ, Phương Thanh Tuyết nhìn Phương Hàn, ánh mắt thập phần cao hứng, mái tóc dài đen nhánh tung bay: “Ta biết ngươi là kẻ trời sinh đại khí vận, sẽ không bị Sở Nam công tử bắt, mà vì sao ngươi có thể thoát ra được vậy?”

“Sở Nam công tử đã bị ta thôn phệ rồi, hiện tại đã bị ta hoàn toàn luyện hóa, thần thông của hắn cũng bị ta cướp đoạt hoàn toàn. Ta ẩn núp trong Vô Cực Tinh Cung, thừa cơ cướp được vô tận Thuần Dương đan, tu thành Bất Tử Chi Thân, càng thành công khôi phục Hoàng Tuyền Đồ.”

Phương Hàn cũng không kịp kể ra tỉ mỉ mọi chuyện.

“Đi theo chúng ta, chúng ta tới chỗ sâu trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục, ở chỗ sâu trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục có một kiện tuyệt phẩm đạo khí gọi là “Bạo Lôi Chi Thành”, toàn bộ Cuồng Lôi Tuyệt Ngục đều là do nó diễn hóa ra. Sau khi ta tu luyện tới Bất Tử Chi Thân lại cùng Phong Dao Quang hai người tĩnh tu tìm hiểu trong này, ta biết là mình có duyên phận rất sâu với tuyệt phẩm đạo khí này, thế cho nên mới tới đây tu luyện trước, ý đồ muốn tiến sâu vào trong đó thu kiện tuyệt phẩm đạo khí này vào tay.”

Trong lúc nói chuyện, Phương Thanh Tuyết ra hiệu cho Phương Hàn thúc dục Hoàng Tuyền Đồ bay tới chỗ sâu hơn.

“tuyệt phẩm đạo khí, Bạo Lôi Chi Thành!”

Phương Hàn ngược lại hít một hơi lương khí, sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang. Tựa hồ như tu vi của hai vị sư tỷ này đã tăng lên rất nhiều. Phong Dao Quang cư nhiên đã tu thành Trường Sinh Bí Cảnh trở thành Vạn cổ cự đầu, mà Phương Thanh Tuyết tuy đã tu thành Bất Tử Chi Thân, thế nhưng khí chất cùng lực lượng, hay là với lượng nguyên khí Tiên giới phun ra nuốt vào đều tăng lên tới tình trạng cực kỳ khủng bố.

Hơn nữa trên người loáng thoáng ngưng tụ thành một cỗ khí tức pháp tác không gian, tựa hồ như tùy thời cũng có thể lĩnh ngộ pháp tắc không gian, tu thành Động Thiên cảnh.

Ba người gặp lại không biết có bao nhiêu lời muốn nói, thế nhưng bây giờ không phải là lúc nói chuyện, Phương Hàn cũng không chậm trễ, thúc dục Hoàng Tuyền Đồ chấn động liền biến mất trong vô tận lôi bạo.

Phốc!

Lúc Phương Hàn vừa đi, trong lôi đình bỗng lập lòe một hồi, A Hoàn Long Hoàng, Nghiêu Ly Thần Tử cơ hồ đồng thời từ trong không gian xông ra, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch. Tựa hồ nưh bị thương rất nặng.

“Đáng chết, vừa rồi là vật gì vậy?” Thần sắc của Nghiêu Ly Thần Tử có điểm do dự: “Uy lực thật lớn, nếu không hải là ta phản ứng nhanh, sợ rằng cũng bị đè chét rồi.”


“Thần Tử đại nhân, Hận Thiên Thần Hoàng còn có ba vị Thần Hoàng đều bị người nọ dùng Đại phong ấn thuật bắt đi rồi.”


Vài vị Thần Hoàng cũng xuất hiện bên người Nghiêu Ly Thần Tử.


“A Hoàn Long Hoàng đai nhân, Ngao Phương, Ngao Chính hai huynh đệ cũng bị người nọ dùng Đại phong ấn thuật phong ấn bắt đi rồi, làm sao bây giờ? Bảo Căn Bồ Tát cũng bị người nọ phong ấn a.”


“Đáng chết! Cái gì mà ttrưởng lãot của Thái Nhất Môn, Thái Hàn Thiên. Rõ ràng là Phương Hàn của Vũ Hóa Môn, gần đây danh tiếng nổi như cồn, là đại địch của Thần tộc ta, chiếm được Hoàng Tuyền Đồ truyền thừa của Hoàng Tuyền Đại Đế, vừa rồi là uy lực của Hoàng Tuyền Đồ đấy.” Nghiêu Ly Thần Tử rống to giận dữ: “Bảo Căn Bồ Tát không nhìn ra, cho nên mới đem hắn luyện hóa, khiến cho bản thân mình cũng bị hại, thật sự là dẫn sói vào nhà, gieo gió gặt bảo.”


“Thì ra là hắn!” A Hoàn Long Hoàng cũng lắp bắp kinh hãi: “Bất kể thế nào, hiện tại kẻ này đã xuất hiện, Nhân Hoàng Bút khẳng định cũng ở chỗ này.”


“Hừ, Long tộc các ngươi quả nhiên thăm dò trong Thần tộc ta, cũng biêt được Phương Hàn có liên lạc với Nhân Hoàng Bút.” Nghiêu Ly Thần Tử thoáng cái nghe ra được ý tức trong lời nói này.


“Nghiêu Ly Thần Tử không hổ là Nghiêu Ly Thần Tử, đúng vậy, Long tộc ta quả thực có cài người thăm dò tỏng Thần tộc, hơn nữa còn biết Phương Hàn nhờ vào Nhân Hoàng Bút giết chết Hận Thiên trong Thần Hoàng.” A Hoàn Long Hoàng liên tục cười lạnh, thân thể lóe lên, vài đầu Long tộc cũng lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK