Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Phương Hàn cũng không thèm trả lời Hoa Thiên Đô, trực tiếp dùng hành động để biểu đạt ý của mình, thân thể nhoáng lên liền biến mất, sau đó lại hiện ra, ngón tay như kiếm, ma viêm thiêu đốt, lôi quang lập lòe, ngũ sắc hào quang không ngừng vận chuyển, xuyên thủng qua đại trận, cường hoành cắt phá đại trận.

Bàn Vũ Nguyên Thần cũng không nhúc nhích, từ trên thân thể bắn ra ngàn vạn đạo phù lục màu tím, hóa thành thần lôi, tràn ngập không gian, cũng không thèm đấu tốc độ với Phương Hàn, dùng thần lôi không ngừng bao trùm khắp không gian. Có vài phần giống như khi Phương Hàn đối đầu với Mạnh Thiểu Bạch.

Lúc trước, Phương Hàn đối đầu với Mạnh Thiểu Bạch, Mạnh Thiểu Bạch bay múa khắp nơi, mà Phương Hàn thì thúc dục ngũ hành thần lôi công phá khắp nơi. Tình huống bây giờ lại đổi ngược lại.

Trong động huyệt, khắp nơi, đâu đâu cũng là lôi phù.

Đây là Huyền Thiên Luyện Yêu Lôi Phù đại trận, Hoa Thiên Đô muốn trước vây khốn Phương Hàn, chờ hắn thu thập xong Hoa Thiên Đô sẽ xuống lòng đất, đích thân chém giết Phương Hàn.

Lần này Thiên Địa Pháp Tướng của hắn đuổi vào lòng đất, cũng không phải toàn bộ thực lực của hắn, đại bộ phận tinh khí của hắn còn ở trong long cung, tập trung tiêu diệt cao thủ Hắc U Vương. Cũng chỉ có thực lực như hắn mới có thể chiến đấu ở cả hai chiến trường mà đều chiếm được thượng phong.

“Đại trận thần lôi này thật là lợi hại. Nếu ta cường hoành xung phong liều chết cũng có thể xông ra ngoài, nhưng mà như vậy sẽ để lộ thực lực chân chính của mình, sẽ bị Hoa Thiên Đô nhìn ra. Có điều…… cứ làm như vậy đi!”

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu hắn, lập tức hắn đã có cách đối phó.

Hắn không ngừng xuyên qua xuyên lại trong thần lôi, Phương Hàn phân ra một ý niệm tiến vào trong Hoàng Tuyền Đồ, đem mấy quả trứng rồng mới thu được đưa đến gần quả trứng Côn Bằng.

Mấy quả trứng rồng này tựa hồ phát hiện được nguy hiểm, bào thai ở trong trứng dường như ý thức được nó sắp bị Đại Thôn Phệ Ma Trận ở trên trứng Côn Bằng thôn phệ, không ngừng giãy dụa.

Nhưng nó có thể thoát khỏi sự khống chế của Phương Hàn sao? Tinh hoa tính mạng ở trong trứng rồng đúng là thứ tốt nhất để cung cấp nguyên khí cho trứng Côn Bằng.

Quả trứng Côn Bằng này đã hấp thu nguyên khí mà Phương Hàn tích góp để đột phá kim đan, có được một lượng nguyên khí khổng lồ, mặc dù mỗi ngày Phương Hàn đều quán chú nguyên khí tiên giới vào nhưng mà muốn chính thức diễn hóa ra thành đại trận cũng phải mất một thời gian nữa, ngắn thì nửa năm, nhiều thì một năm.

Có điều, đã chiếm được mấy quả trứng rồng này, Phương Hàn tự nhiên không có bỏ lỡ cơ hội, đem tinh hóa tính mạng trong trứng cung cấp cho Côn Bằng rồi tính tiếp.

Quả nhiên, khi trứng rồng tới gần, trứng Côn Bằng tựa hồ cảm giác được tinh hoa tính mạng khổng lồ, đại trận thôn phệ ở trên quả trứng liền vận chuyển mạnh mẽ, tản mát ra một luồng ma khí khổng lồ, trực tiếp hút lấy quả trứng kia.

Sau đó ma vân ở trên trứng côn bằng trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, cả đại trận lại tiếp tục vận chuyển, đem toàn bộ bổn mạnh đặc tích của Côn Bằng, toàn bộ tinh nguyên bên trong chuyển hóa thành cương khí của ma công.

Phương Hàn đã tìm hiểu ma vân trên quả trứng này một thời gian dài, cũng hiểu được một ít diệu dụng của vô thượng ma công này, lại thêm quả trứng Côn Bằng đã hấp thu bổn mạng nguyên khí mà hắn dùng để ngưng kết kim đan, tạo ra một mối liên hệ huyết nhục tương liên giữa hắn và quả trứng.

Bây giờ hắn có thể cảm nhận rõ ràng toàn bộ những biến hóa của quả trứng.

Răng rắc, răng rắc, quả trứng côn bằng giải thể, vỡ tan, bên trong hiện ra hư ảnh Côn Bằng, giống như cá mà không phải cá, giống như chim mà không phải chim, muốn tung cánh bay lượn ngàn dặm nhưng giờ đây lại bị ma trận vây hãm, dần dần chuyển hóa thành vô số phù chú, những đạo phù lục thâm ảo huyền phù khắp nơi, hiển lộ ra vũ trụ huyền bí, vĩnh hằng, không ngừng thôn phệ, vĩnh viễn không bao giờ no.

Sau khi hấp thụ tinh hoa của bảy quả trứng rồng, trứng Côn Bằng cuối cùng cũng đã diễn hóa thành Đại Thôn Phệ Ma Trận, vô thượng thần thông của ma đạo, là thần thông ngang cấp với Đại Thiết Cát Thuật, Đại Băng Diệt Thuật. Hơn nữa còn thần bí, ảo diệu hơn hai loại thần thông kia.

Trong Hoàng Tuyền Đồ, một tòa ma trận hiển hiện ra, lơ lửng giữa không trung.



Ma Trận này cũng không có lớn, chỉ rộng chừng một mẫu, nhưng bên trong là một vùng tối đen, mịt mờ, không thấy rõ gì cả, thể hiện ra được ý cảnh của ba chữ “động không đáy”!

Một cái thế giới không có tận cùng có thể dung nạp toàn bộ, vĩnh viễn không bao giờ thỏa mãn.

Phù lục ở bên trong giống như những ngôi sao, không ngừng xoay tròn, hiển lộ ra huyền cơ của thiên địa. Ở sâu trong động không đáy tựa hồ cất đấu một cự thú chuyên thôn phệ, cắn nuốt các tinh cầu, khí tức tỏa ra tưởng như có thể thôn phệ vạn vật.

Đại Thôn Phệ Ma Trận rốt cuộc cũng đã ngưng kết thành công.

Đây cũng đại biểu cho việc Phương Hàn luyện thành được một môn thần thông mới.

Vô thượng thần thông ma đạo này vừa thành, Phương Hàn liền cảm giác được nó có loại một mối quan hệ huyết nhục tương liên với bản thân, căn bản không cần tế luyện, tự động co lại hóa thành một trận đồ lớn cỡ bàn tay rồi dung nhập vào trong đầu hắn, không ngừng vận chuyển, không ngờ lại khiến cho não hải của hắn mở rộng ra một lần nữa!

Não hải thứ nhất, não hải thứ hai đều mở rộng ra gấp đôi. Bây giờ Phương Hàn có cảm giác bản thân có thể luyện hóa được cả Cửu Quỷ Nguyên Thần, thậm chí luyện hóa xong vẫn còn không gian để luyện hóa một viên kim đan nữa.

Khi não hải mở rộng ra xong, Đại Thôn Phệ Ma Trận tự động dung nhập vào trong bổn mạng phù lục của Phương Hàn.

Bổn mạng phù lục chấn động một chút, lập tức dung nhập thần thông này vào bên trong.

Bổn mạng phù lục vốn ẩn chứa năm mươi lăm loại thần thông, bây giờ lại hóa thành năm mươi sáu loại, hơn nữa khi Đại Thôn Phệ Ma Trận vừa tiến vào, khí tức của ma khí có tính thôn phệ bao trùm cả bổn mạng phù lục, khiến cho bổn mạng phù lục lại càng thêm vững chắc, thoáng có xu hướng muốn ngưng kết thành kim đan.

Có điều đây cũng không phải là lúc ngưng kết kim đan.

Thêm một loại thần thông, muốn ngưng kết kim đan sẽ cần thêm không biết bao nhiêu nguyên khí. Hơn nữa khi lột xác hóa thành kim đan không thể bị người khác quầy rầy. Hiện tại đang bị Hoa Thiên Đô vây khốn mà muốn ngưng kết kim đan là tự tìm đường chết.

“Hừ! Một cái lôi phù đại trận mà đòi vây khốn ta sao, thật buồn cười! Hoa Thiên Đô, nếu ngươi tự mình tới đây, xuất ra toàn lực đuổi giết ta thì ta còn có chút cố kỵ, nhưng mà đây ngươi chỉ phân ra một phần lực lượng, cũng không mang theo pháp bảo gì mà muốn giết ta? Quá ngây thơ rồi!”

Phương Hàn ở trong đại trận chạy loạn một hồi, đột nhiên há miệng hút một cái, cả đại trận liền biến mất, tất cả bị hắn thôn phệ sạch sẽ, cơ hồ chưa từng xuất hiện vậy.

Quá trình trứng Côn Bằng hấp thu trứng rồng, diễn hóa ra Đại Thôn Phệ Thuật rồi tiến vào trong đầu Phương Hàn, dung nhập vào trong bổn mạng phù lục của hắn, nói thì dài kỳ thật từ lúc Phương Hàn nghĩ ra đến lúc hoàn thành cũng chỉ là một cái nháy mắt mà thôi.

Vốn hắn có dùng bổn mạng phù lục công kích cũng có thể phá vỡ lôi trận của Hoa Thiên Đô, mà như vậy thì Hoa Thiên Đô cũng sẽ biết thân phận của hắn, sẽ có rất nhiều phiền toái. Mà hiện tại dùng Đại Thôn Phệ Thuật thôn phệ lôi trận, làm cho Hoa Thiên Đô càng thêm mê hoặc, không biết là sao.

Hiện tại cho dù Hoa Thiên Đô đích thân tới giết hắn cũng không đơn giản.

“Đại Thôn Phệ Thuật!”

Phương Hàn bỗng nhiên thi triển ra Đại Thôn Phệ Thuật nuốt gọn lôi trận làm cho Hoa Thiên Đô cũng bị dọa nhảy dựng lên. Hắn không ngờ Đoạt Mệnh Thư Sinh lại có thể thi triển ra được loại thần thông vô cùng thần bí này.

Vốn hắn vẫn còn có chút hoài nghi là Đoạt Mệnh Thư Sinh này là Phương Hàn, nhưng bây giờ thì hắn đã hoàn toàn bỏ đi ý nghĩ đó, hắn không tin Phương Hàn lại có thể luyện thành Đại Thôn Phệ Thuật.

“Đại Thôn Phệ Thuật! Cho dù là ta có được công pháp chỉ sợ là phải tu luyện mấy trăm năm mới có thể đại thành! Loại đạo thuật này cực kỳ khó tu luyện, người này không ngờ lại luyện thành. Chẳng lẽ là thái tử của thiên ma?” Hoa Thiên Đô thoáng nhìn thấy đại trận bị thôn phệ, ngây dại một lúc thì Phương Hàn đã chạy đi đâu mất rồi.

“Hừ! Đại Thôn Phệ Thuật! Đây cũng chỉ mới ba thành lực lượng của ta, không bắt được ngươi thì về giết chết Hắc U Vương rồi tính sau!”



Bàn Vũ Nguyên Thần chớp động, thoáng cái biến mất không thấy đâu, lại chui lên trên mặt đất.

Lúc này, tại long cung trong hồ nước, cường giả tầng thứ chín, Thiên Địa Pháp Tướng, Hắc U Vương đang đấu pháp kịch liệt với Hoa Thiên Đô.

Hoa Thiên Đô liên tục thi triển hai kiện đại khí, muốn bắt lấy vị cao thủ này.

Phải biết rằng, cao thủ Kim Đan Cảnh có thể làm cho cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh phải cố kỵ, bởi vì kim đan tự bạo đủ để đả thương họ. Mà cao thủ Thiên Địa Pháp Tướng tự bạo thì lại càng khủng bố hơn, uy lực lớn hơn rất nhiều, đủ sức quét ngang hết thảy mọi vật. Bình thường khi đấu pháp với các cao thủ này đều sẽ rất cố kỵ, không hạ độc thủ, điểm đến là dừng.

Nhưng hôm nay Hoa Thiên Đô lại cường hoành muốn giết chết cao thủ tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh. Đây cũng có thể thấy được hắn còn bá đạo hơn cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh.

Có điều hắn tự nhiên có tiền vốn để bá đạo, đó chính là hai kiện đạo khí.

Bàn Vũ Thần Kiếm và Đại Hoang Cổ Lô!

Bàn Vũ Thần Kiếm là trung phẩm đạo khí, uy lực mạnh mẽ đến mức nào thì không cần phải nói nữa. Đại Hoang Cổ Lô còn cao hơn một bậc, là thượng phẩm đạo khí, ngang hàng với Bất Diệt Điện Phù của Phương Thanh Tuyết, lại có thể luyện hóa hết tất cả mọi vật. ngày đó khi Bàn Vũ Tiên Tôn còn tại thế đã từng luyện hóa cả thiên ma thần.

“Hoa Thiên Đô! Ta và ngươi nhất định không chết không thôi!”

Lúc này Hắc U Vương đã hoàn toàn bị khốn trụ, pháp bảo trên người đều bị đánh nát, vô luận là pháp bảo gì, kể cả tuyệt phẩm bảo khí cũng không cách nào chống đỡ được sự sắc bén của Bàn Vũ Thần Kiếm.

Trung phẩm đạo khí cũng không phải là loại hạ phẩm đạo khí như Huyết Dạ Vương có thể so sánh được.

Hắc U Vương hiện tại chỉ có thể dùng U Ám Nguyên Thần của mình để chống lại. Thiên Địa Pháp Tướng này do hắn khổ luyện cả ngàn năm, uy lực vô cùng, có thể ngạnh kháng với Bàn Vũ Thần Kiếm.

Nhưng như vậy cũng tiêu hao không ít nguyên khí.

Hơn nữa Đại Hoang Cổ Lô cũng không ngừng phóng ra một luồng hấp lực, lôi kéo hắn, hiện tại hắn biết rõ cho dù bản thân có dùng đến chiêu cuối cùng, tự bạo Thiên Địa Pháp Tướng cũng không có tác dụng gì, không phá được Đại Hoang Cổ Lô, càng không thể thương tổn Hoa Thiên Đô, tự bạo xong còn lại một ít nguyên khí cũng bị người ta thu lấy.


Với suy nghĩ như vậy, hiện giờ hắn ngay cả ý nghĩ tự bạo cũng không có.


Phải biết rằng, Thiên Địa Pháp Tướng tự bạo thì sẽ chết ngay tức khắc, không có chút cơ hội nào.


Hắn còn đang đau khổ, tìm kiếm cơ hội thoát thân.


Đúng lúc này, từ dưới lòng đất truyền đến thanh âm ầm ầm, báo hiệu Thiên Địa Pháp Tướng của Hoa Thiên Đô đã quay về.


“Không cần phải để ý nhiều nữa, đằng nào cũng chết!” Trái tim Hắc U Vương nhảy lên một cái, đột nhiên cánh tay chấn động thật mạnh. Xoạch một cái! Cả cánh tay biến thành mảng huyết nhục, trong không gian vang vọng tiếng gào thét thê lương, tất cả máu huyết từ cánh tay đều nhập vào trong U Ám Nguyên Thần.


Đây là hắn tự hủy thân thể mình.


Là Ác Ma Xá Thân Thuật!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK