Bên trong Hỗn Độn triều tịch, một bóng người toàn thân tỏa thánh quang đứng nước mặt Mạnh Thiêu Bạch.
Bóng người kia, chính là Hư Tiên Huyền Vô Cô.
- Ngươi là ai...
Mạnh Thiếu Bạch bị áp bách được không thế động đậy, Sắc mặt kinh nghi nói.
- Ta chính là Huyền Vô Cô, lão tổ tông Huyền gia Thánh Quang Ðại Thế Giới.
Muốn thu ngươi làm nghĩa tử, truyền thụ cho ngươi lực lượng vô thượng, hơn nữa trợ giúp ngươi đối phó Phương Hàn, cướp lấy đến chức chưởng môn Vũ Hóa Môn. Ngươi hiện tại đi theo ta, ta giới thiệu ngươi với một vị bằng hữu của ta, Đại Dịch Giáo Chu Thiên Tiên Tôn. hiện tại còn thiếu một quan môn đệ tử'. Ngươi học xong Đại Sát Lục Thuật, thừa kế đạo thống Sát Lục Thiên Quân đối với hắn mà nói cũng rất có giá, Hắn nhất định sẽ hết sức tài bồi ngươi, trải qua sắp xếp của ta, ngươi đang ở trong Vũ Hóa Môn nhất định sẽ phong sinh thủy khởi. Cho dù Phương Hàn có lợi hại cũng vô ích.
Huyền Vô Cô túm lấy Mạnh Thiếu Bạch…
Răng rắc!
Kí ức dần hiện lên, trên mặt Mạnh Thiếu Bạch hiện ra nụ cười dữ tợn:
- Hiện tại ta chẳng khác nào có hai Hư Tiên ủng hộ, một Huyền Vô Cô ở trong bóng tối, một Chu Thiên Tiên Tôn ở ngoài sáng. Phương Hàn trở lại, sẽ như thế nào đây? Thật là mong đợi a...
Ðang lúc hắn tính toán.
Adm!
Cà Vũ Hóa Thiên Cùng cũng dao động, tựa hồ có ngươi dụng thần lôi oanh kích.
- Người nào! Rốt cuộc là người nào?
Trong Vũ Hóa Môn, một vài Thái Thượng Trưởng Lão cũng đứng bật dậy khỏi ghế.
Là Phương Hàn trở lại.
Phong Bạch Vũ lẳng lặng nói.
- Hừ!
Sắc mặt Chu Thiên Tiên Tôn đột nhiên biển đổi, thân thể biến mất không thấy đâu nữa.
Sắc mặt Vũ Hóa Tam Thánh cũng biến hóa, hướng phía ngoài bay đi.
Lúc này, Phương Hàn đã xé rách màn sáng, chộp tới Vạn La, Lăng Tiêu, còn có hai “cao thủ” Trụ Quang Cảnh đệ tử Ðại Dịch Giáo.
Phương Hàn thi triển chính là Thượng Thương Thủ. Lúc này hắn tu luyện đến Giới Vương Cảnh, pháp lực vô biên, thần thông vô địch, Thượng Thương Thủ từy ý đánh ra giống như lão thiên nổi giận, như tinh mang chuyển động, bắt lấy bốn ngươi, đến cả đạo thuật cũng không thể sử dụng.
- Trời ạ! Hắn làm Sao lại lợi hại như thế!
Vạn Lăng Tiêu vốn tưởng rằng chiếm được kỳ ngộ, hơn nữa phía sau có hậu thuẫn, có thể chống lại Phương Hàn. Nhưng không ngờ, thực lực Phương Hàn vượt xa bọn họ. Một trảo tung ra, tất cả pháp lực đều bị biến mất giống như dầu sôi gặp phải ngọn lửa lập tức sôi trảo.
Trong nháy mắt, thân thể hai người Lăng Tiêu, Vạn La từ trong lỗ chân lòng xuất hiện hỏa diêm cuồn cuộn. Hai người trở thành hai ngọn lửa sống. Sau đó huyết nhục khô quắt trở thành da bọc xương giống như thấy khô.
- Lăng Tiêu, Vạn La, hai người các ngươi giống như hai con kiến tầm thường. Thu thập Hoa Thiên Đô, ta không cũng thu thập các ngươi, là xem các ngươi thật sự quá nhỏ bé, cho các ngươi cơ hội an phận thủ thường có thể lưu các ngươi một con đường sống. Nhưng mà các ngươi lại còn dám gây sóng gió, ta liền giết các ngươi.
Phương Hàn lãnh khốc nói.
Trong Thượng Thương Thủ ẩn chứa Thiên Giới Tịnh Hỏa, thiêu đốt pháp lực, đã
luyện hóa Lăng Tiêu, Vạn La chín thành.
- Phương Hàn, là ngươi tự tìm chết.
Ðệ tử Chu Thiên Tiên Tôn, một nam một nữ rống giận, nhưng mà bọn cũng không thể tránh được. Dưới pháp lực Phương Hàn cho dù bọn họ dùng hết thần thông, cũng không cách nào giãy dụa: Hai ngươi dần dần thu nhỏ lại, biến thành hai tiểu nhân (ý nói ngươi tí hon), bị phong ấn rơi vào trong lòng bàn tay Phương Hàn.
- Dưng tay! Tiếu bối, ngươi dám!
Đúng lúc này, một cỗ pháp lực mênh mông từ Vũ Hóa Thiên Cùng bắn ra, thiên địa xoay tròn, một mảnh mơ hồ, giống như thiên địa trong Hỗn Độn. Lập tức Phương Hàn cũng cảm giác được một cỗ lực lượng cực mạnh từ trong hư không phóng ra, hướng về phía mình.
Thủ đoạn của Hư Tiên.
Ðối với cao thủ Hư Tiên, Phương Hàn cũng sẽ không phớt lờ. Bởi vì đây là một loại hình thái sinh mạng khác. Tuy nhiên hắn mới vừa cùng Hư Tiên Thần Tộc Ðại Trai Thần Tôn giao thủ. Vị Hư Tiên Thần Tôn này, có thể nói là cường đại nhất trong Hư Tiên, đặc biệt một kích Vĩnh Sinh Niết Bàn cuối cùng có thể chiến đấu vượt giai.. Công kích mạnh như vậy Phương Hàn còn chống đỡ được huống chi là một kích trước mặt này.
Huống chi bây giờ Phương Hàn đã đạt tới Giới Vương Cảnh. Sau khi cùng Di Bảo Đại tiểu thư song tu, tất cả thương thể không những khôi phục mà thực lực còn gia tăng hơn trước nhiều lần.
Đối mặt với công kích của Hư Tiên, toàn thân hắn chuyền động, một cỗ Thế Giới lực đột nhiên phát ra, Bát Bộ Phù Ðồ, Thương Sinh Ðại Ấn, Hoàng Tuyên Ðồ toàn bộ đều vận chuyển. Bàn tay của hắn biến thành long trảo, cả người biến thành hình thái Hồng Hoang Tổ Long, uy chấn cửu thiên hướng về hư vô tung một trảo.
Ầm.
Long trảo cảm nhận đụng phải một cỗ lực lượng cường đại thần bí oanh kích đến. Giống như tất cả tinh cầu nổ tung đánh vào thân thể mình muốn phá hư toàn bộ.
- Hừ! Chút công kích này, căn bản không cách nào so sánh được với Thủy Tổ Thánh Quyền, Hám Thiên Tam Chiêu. Hóa giải cho ta.
Phương Hàn thầm vận pháp lực, trong cơ thể, Luân Hồi Chi Bàn liên tiếp vận chuyên vô số lần, hóa giải cỗ lực lượng kia sạch sẽ.
Mà tay còn lại cũng không rành rỗi, tóm lấy hai tên đệ tử Ðại Dịch Giáo thi triển Ðại Phong Ấn Thuật.
Hai tên đệ tử bị phong ấn trong tay Phương Hàn không thể nhúc nhích nhưng trong miệng vẫn phát ra tiếng gào thét.
- Tiếu bối, mau thả hai người này ra, nếu không ta sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Một sức mạnh giống như lực lượng thiên uy bao phù cả Vũ Hóa Sơn. Vòng bảo vệ thu nhỏ lại hiện ra một ngươi mặc quần áo hai màu đen trắng chính là Chu Thiên Tiên Tôn. Chu Thiên Tiên Tôn liên tiếp kinh ngạc. Hắn không ngờ rằng Phương Hàn lại có thể phá vỡ một chiêu của hắn, đã thế còn phong ấn hai đệ tử kiệt xuất của hắn.
Hai tên đệ tử cũng tu luyện đến Trụ Quang Cảnh, cho dù lấy thực lực Ðại Dịch Giáo, cũng có địa vị khá cao rồi, ở Huyền Hoàng Ðại Thế Giới tương đương với chưởng môn một phái.
Nhưng trước mặt Phương Hàn cứ như thế bị phong ấn, đã thế lại còn ngay lúc Chu Thiên Tiên Tôn tấn công.
Bá bá bá!
Phía Sau Chu Thiên Tiên Tôn, mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão, Vũ Hóa Tam Thánh, Phong Bạch Vũ cùng nhau hạ xuống.
Những người này nhìn thấy Phương Hàn trở về, vừa gặp liền trấn áp đệ tử Chu Thiên Tiên Tôn, nhất thời đều thất kinh.
- Phương Hàn, mau mau thả đệ tử Chu Thiên Tiên Tôn, đây là Tiên Tôn Ðại Dịch Giáo, địa vị chi, là liên minh với Vũ Hóa Môn ta. Muốn trợ giúp Vũ Hóa Môn đối kháng đại kiếp Thần Tộc. Tiến Tôn không phải là ngươi ngươi đủ khả năng đắc tội, Hư Tiên, vị này Chu Thiên Tiên Tôn là Hư Tiên, ngươi biết không?
Vũ Hóa Tam Thánh, Triệu Thần Dương quát bảo Phương Hàn.
- Phương Hàn, ngươi không được, sẽ gặp phải đại họa.
Sắc mặt Vũ Minh Không cũng thay đổi. Cảnh tượng trước mặt thật khó hóa giải, lão
chỉ có thể cố gắng chế ước Phương Hàn.
- Ðây là đệ tử kiệt xuất Vũ Hóa Môn chúng ta Phương Hàn. Vốn chức chưởng môn là của hắn, tuy nhiên bây giờ nhìn lại hắn tính cách cao ngạo, thật sự là khó có thể đảm đương chưởng môn. Chức chưởng môn, để Mạnh Thiếu Bạch, một thiên tài biết ẩn nhẫn mới có thể đảm đương. Nể mặt mũi chúng ta, xin Chu Thiên Tiên Tôn không nên chấp nhặt cùng tiểu bối.
Vương Côn Luân hướng về phía Chu Thiên Tiên Tôn nói :
- Mạnh Thiếu Bạch! Ngươi khuyên nhủ sư phó của ngươi. Ngươi hiện tại cũng là đệ tử Vũ Hóa Môn. Tương lai Vũ Hóa Môn cũng là sản nghiệp của ngươi. Ngươi phải đưa Vũ Hóa Môn thịnh vượng phát đạt.
- Vâng! Ba vị thánh nhân.
Mạnh Thiếu Bạch lóe ra tinh quang quỷ dị hướng về phía Phương Hàn nhe răng
cười:
- Phương Hàn, ước chừng ngươi không nghĩ tới, vận khí của ta tốt như vậy sao. Ðươc một vị Hư Tiên thu làm nghĩa tử, lại được một vị Hư Tiên thu làm đồ đệ. Hôm nay ngươi trở lại, cho là có thể diễu võ dương oai? Ðáng tiếc sai lầm rời. như vậy đi, ngươi quỳ xuống, giao Thiên Vũ Chi Khố chiếm được ra đây, hướng ta thần phục, ta liền tha cho ngươi một mạng, như thế nào? Sư phụ, ngươi có đồng ý hay không?
- Ân, tiểu tử này có thể dâng ra Thiên Vũ Chi Khố trân quý. Bản thân ta có thể tha cho hắn một mạng, đúng rồi, tiểu tử này còn có Hoàng Tuyền Ðồ, cũng dâng lên, ta còn có thể thay hắn hướng Huyền Vô Cô cầu tình. Bằng không, ta buông tha hắn, nhưng Huyền Vô Cô côn muốn giết hắn.
Chu Thiên Tiên Tôn nói.
- Ha ha ha ha!
Phương Hàn lẳng lặng nghe, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn :
- Mạnh Thiếu Bạch, ngươi chỉ là một con kiến, cũng dám nói với ta như vậy! Hư Tiên, Hư Tiên ta liền sợ Sao? Còn có Vũ Hóa Tam Thánh, các ngươi đáp ứng ủng hộ ta làm chưởng môn Vũ Hóa Môn. Nhưng bây giờ lại thay đổi, làm như Phương Hàn ta thật không có bãn lãnh? Mặc dù ta không ham muốn vị trí này, nhưng là của ta, không có thể thay đổi. Các ngươi đã bị một lão già Chu Thiên Tiên Tôn kia hù đến chết rồi
Sao? lão già kia, có thể làm gì được ta? Quả thực là đáng cười, cho rằng ta chưa từng thấy qua tình cảnh lớn? Trường hợp như vậy, ta thấy nhiều lắm. Lão già kia, đừng có khoa tay múa chân. Nếu ngươi không làm gì được ta. Vậy thì cút đi, không nên lãng phí thời gian để Vũ Hóa Môn chính đốn nội bộ.
Thực lực Phương Hàn lúc còn là Trường Sinh lục trọng thiên Vị Cảnh có thể chạy trốn nước mặt Hư Tiên. Hiện tại tấn thăng đến Giới Vương Cảnh, thực lực tăng cường đâu chỉ gấp mười lần, cũng không sợ Hư Tiên cao thủ ở trước mặt mình càn rỡ, hoàn toàn có thể chống lại.
Hắn không cảm thấy có gì đặc biệt nhưng mọi ngươi bị tiếng cười của hấn làm cho khiếp sợ dại ra.
Người nào cũng không nghĩ được hắn lại có thể liều lĩnh như vậy. Cho dù là tượng Bồ tát đất cũng bị hắn chọc giận đến hộc máu đừng nói đến người sống sờ sờ ra đó.
Mạnh Thiếu Bạch cũng cảm thấy sửng sốt. Sắc mặt trắng bệch, hắn cũng cảm giác được một cỗ lửa giận bốc cháy từ trong phế phù lên trên đầu. Có cảm giác tức đến bể phổi.
- Phương Hàn, ngươi được lắm, ngươi tốt lắm! Ngươi lớn lối, đủ lớn lối, ta biết ngươi lợi hại, nhung lại không ngờ rằng, ngươi lớn lối đến độ này, ngươi đây là tự tìm đường chết.
Mạnh Thiếu Bạch đột nhiên lui lại :
- Sư phụ, hắn đã không có thuốc chữa, hoàn toàn điên rôi, mau giết hắn. Vũ Hóa Tam Thánh, các ngươi cũng cùng tiến lên!
- Tiếu bối! Bình sinh ta chưa bao giờ tức giận như hôm nay.
Chu Thiên Tiên Tôn tiến lên từng bước.