Giọng điệu Huyền Diệp lạnh như băng.
- Tàn sát đệ tử chấp pháp? Ngươi có chứng cớ gì?
Phương Hàn mặt không đổi sắc nói.
Hắn đã giết rất nhiều đệ tử chấp pháp của Thần Ngục Thiên Đình, ở trong mộ huyệt của Quỷ Võ Thánh Quán liên tục chém tám đệ tử Kim Tiên, sau đó ở trước mật Hư gia ám sát Đồ Cương, luyện hóa Bát Bộ Phù Đồ.
Tuy nhiên hết thảy đều đẩy lên người Vô Thường, không ai có thể tìm được chứng cớ.
Về phần đánh chết đệ tử chấp pháp Thần Ngục trong Thiên Tài Chiến, đó là sinh, tử quyết đấu, dựa theo quy củ bất luận kẻ nào cũng không thể oán trách.
- Chứng cớ? Nếu muốn người không biết, trừ khi đừng làm.
Huyền Diệp nói:
- Ở trong mộ huyệt của Quỷ Võ Thánh Quán giết chết Vô Thường và tất cả đệ tử chấp pháp Thần Ngục hả, cướp lấy bảo tàng cùng với Quỷ Võ Thánh Đồ. Sau đó lại giả mạo Vô Thường giết Đồ Cương ở Hư Châu. Hết thay ta đều có thể suy tính được. Nếu không làm gì có chuyện khéo như vậy? Tàn đồ của Quỷ Võ Thánh Quân ở trong tay ngươi, mà ngươi lại một mình trở về từ trong mộ huyệt của Quỷ Võ Thánh Quân. Tai họa của ngươi sắp tới mà không biết sao? Không lâu sau Lôi Đế Thiên Quân đại nhân sẽ xuất quan, ta sẽ khải bẩm nguyên bản chuyện này từ đầu chí cuối, đến lúc đó chờ đợi ngươi sẽ là thống khổ khó thể tướng tượng, biết không?
Trên mặt Huyền Diệp lộ ra mỉm cười, cười thật âm trầm.
- Ngươi biết không khỏi quá nhiều rồi.
Phương Hàn nhíu mày.
- Ha ha!
Huyền Diệp thấy bộ dạng này của Phương Hàn không khỏi nở nụ cười:
- Quả nhiên ta cũng không có năng lực xác định chuyện này, hiện tại mới thử mà ngươi đã lời ra. Ngươi vẫn còn quá non rồi.
Nói xong hắn ngưng cười, giọng điệu lại trở nên lạnh như băng:
- Ngươi là thứ lòng muông dạ thú, quả nhiên rắp tâm làm phán, muốn lật đô sự thống trị của Thiên Đình. Ta sẽ giam giữ ngươi, nhốt vào trong lao tù Thần Ngục, cho ngươi vĩnh viễn cũng đảo điên.
- Ngươi cho là mấy lời này có thể khiến cho tâm Thần ta không yên sao?
Phương Hàn cũng cười nói:
- Ngươi cho rằng ta không biết ngươi thửta sao? Sở dĩ ta thừa nhận là bởi vì không có gì cố kỵ. Thần Ngục Thiên Đình cũng không làm gì được ta. Sau lưng ta có Thiên Quân chống lưng, ngươi cũng thấy đây. Lôi Để Thiên Quân có thể làm khó dễ được ta? Nếu không, ta sẽ không Thanh tẩy Hoa gia của Vũ Hóa môn, khiến toàn bộ huyết mạch Hoa Thiên Quân biến mất.
- Cái gì? Quả nhiên ngươi Thanh tẩy Hoa gia!
Huyền Diệp chấn động:
- Ngươi... Ngươi quả thật là to gan lớn mật. coi trời bằng vung!
- Nói nhiều với ngươi như vậy cùng là phí nước miếng. Hiện tại ngươi đi chết đi.
Sắc mặt Phương Hàn phát lạnh, sát ý tận trời, không gian khắp nơi đều đọng lại.
- Hừ. ai giết ai còn chưa chắc.
Huyền Diệp đã sớm có chuẩn bị, thân thể khẽ động đột nhiên ngàn vạn đạo lôi quangbao phủ thân hình, ở trong phích lịch lôi đình, toàn thân hắn biết mất không còn thấy bóng dáng, hoàn toàn biến mất. Sau đó trăm ngàn cự pháo từ trong lôi quang tràn ra tiến hành oanh tạc oanh kích Phương Hàn.
- Bất Hủ Cổ Lôi Pháo!
-Vạn pháo tề phát!
- Lôi Động Cửu Thiên!
Huyền Diệp biến thành lôi khí không thể nắm bắt. vây khốn Phương Hàn tiến hành công sát. Vừa ra tay chính là thế lôi đình vạn quân, không đâu địch nổi. quả thật là đạt tới một loại Cảnh giới cực hạn thay đổi bất ngờ quỷ thần khó đò. Bất luận kẻ nào nhìn thấy thủ đoạn thao túng lôi đình của hắn đều cho răng đã hoàn toàn hiểu rõ áo nghĩa của Lôi Đế Thiên Quân.
- Trò mọn cùng đám lấy ra bêu xấu?
Phương Hàn bước ra một bước, lôi Đình công kích tới quanh người đều lắng đọng lại biến thành từng con lôi long tiến vào thân thể hắn. Vạn Vật Hóa Long, Vạn Pháp Hóa Long.
Roẹt! Roẹt! Roẹt!
Một trận tia chớp vang vọng, tất cả lôi đình đều bị Phương Hàn quét thành hư không, hoàn toàn hấp thu.
Phương Hàn lâng không một quyền đánh tan vòm trời." Ba" một tiếng, từ trong không gian rơi xuống một người, chính là Huyền Diệp miệng phun máu tươi. Không ngờ bị một quyền liền chấn thương.
Oa!
Hắn há mồm phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Phương Hàn:
- Ngươi đã cường đại tới trình độ như vậy rồi?
- Đây còn chỉ là một bộ phận thực lực rất nhỏ của ta.
Phương Hàn lạnh, lùng lên tiếng, từng bước ép tới, âm phù dưới chân giống như bùa đòi mạng, từng bước đoạt mạng.
- Vừa rồi ta thi triển ra cùng chỉ là một bộ phận thực lực nhỏ. Phong ấn mở ra, Thất Khước Trận!
Bá!
Huyền Diệp đột nhiên rống giận, quẩn áo toàn thân xé tan thành mảnh nhỏ. hiện ra một số kỳ hiệu rậm rạp phía trên thân thể giống như hình xăm Đồ Đằng của Man tộc.
Nhưng ngay sau đó những kỳ hiệu kia vỡ ra, máu tươi từ trong đó chảy ra hóa thành hòa diễm cuồn cuộn thiêu đốt. Một cổ khí tức chí tôn chỉ có Hoàng giả mới có từ trong cơ thể dâng lên.
Ngay sau đó khí thế hắn biến đổi nghiêng trời lệch đất. ước chừng gia tăng không chỉ gấp mười.
- A! Đây là Thất Khước Trận, hắn dùng để phong ấn lực lượng bên trong thân thể mình. Không ngờ hắn tu luyện tới cảnh giới Hoàng giả. vẫn luôn phong ấn lực lượng, hiện tại mở ra rồi.
- Huyền Diệp này ẩn sâu không lộ, không ngờ đã sớm tu luyện tới cảnh giới Hoàng giả. Tuyệt thế thiên tài. Đây mới là thiên tài chân chính!
Mọi người quá rung động.
Không nghĩ tới Huyền Diệp lại che giấu sâu như vậy, vào lúc này còn phong ấn lực lượng trong cơ thể mà còn chiến đấu đến hiện giờ. Nếu như vẫn dùng toàn lực mở phong ấn chiến đấu, vậy rốt cục hung mãnh tới trìtih độ nào?
- Phong Duyên huy hoàng của ngươi cũng chỉ đến Đây là hết.
Huyền Diệp đã mở phong ấn toàn thân ở trong một trạng thái bạo ngược, tóc tung tay sau đầu. khí thế như quán lâm thiên hạ.
Vạn Vật Hóa Long Quyết của Phương Hàn đều bị hắn bức lùi về phía sau, căn bản không thể ăn mòn vào thân thể hắn.
- Đáng tiếc, thật đáng tiếc. Phong Duyên, ta không muốn mớ phong ấn Thất Khước Trận, chiến đấu tới cuối cùng. Nhưng là lại gặp ngươi, ngươi làm cho ta mớ phong ấn, có thể tự hào.
Lúc này Huyền Diệp đã hoàn toàn mớ phong ấn, vững vàng bước vào cảnh giới Hoàng giả. trên mặt hiện ra nụ cười tàn khốc:
- Tuy nhiên ngươi yên tâm. ta sẽ cho ngươi chết không hề thống khổ.
Phương Hàn lắc đầu, nhìn Huyền Diệp khí tức đang từng bước kéo lên, thở dài một tiếng:
- Mớ phong ấn cũng là chết, không mớ cũng là chết. Ngươi cho rằng ta không biết ngươi đã tấn chức cảnh giới Hoàng giả, chỉ là vẫn luôn phong ấn lực lượng? Thiên hạ này không có chuyện có thể giấu được ta. Mà thôi, để ta cho ngươi biết cái gì gọi là lực lượng chân chính.
Ầm ầm
Tiểu Túc Mệnh Thuật chảy xuôi trong tinh thể thần quốc toàn thân Phương Hàn. thân thể của Thiên Thiện Phật Hoàng thức tỉnh. Tuy nhiên lão cũng không hiện ra ngoài thân thể của Phương Hàn mà đột nhiên tản ra trong nháy mắt, biến thành rất nhiều ký hiệu cường đại sống nhở trong mỗi một tinh thể thần quốc trong thân thể của Phương Hàn.
Tương đương là phật thân của Thiên Thiện Phật Hoàng cùng Phương Hàn hòa hợp một thể.
Đây là thần thông "Nhân Phật Hợp Nhất"" Phương Hàn tham ngộ đạo thuật mới lĩnh ngộ ra. Phật ta hợp nhất. Đại Từ Đại Bi. chuyển đại luân chỉ pháp, phật thân tức là thân của ta, phật tượng tức là tượng của ta.
Thiên Thiện Phật Hoàng hóa thành phù lục tản ra nhập vào tinh thể thần quốc, phật ta hợp nhất với Phương Hàn. Lập tức cảnh giới của Phương Hàn liên tiếp bành trướng, đầu tiên là cảnh giới Hoàng giả Chí Tiên sau đó "Ầm" một cái đột phá tới cảnh giới huyền điệu chí tôn vô thượng Thiên Địa Đông Thọ.
Ong
Phật âm vang vọng, quốc gia bốn phía đều chuyển hóa hết thành Phật quốc.
Giờ này khắc này Phương Hàn hóa thành PHật Đà bất hu. phù lục của Thế Gian Tự Tại Vương Phật bay lên hóa thành một đoàn phật quang lơ lửng ở sau đầu. Lục Tự Chân Ngôn đang lóe lên không ngừng. Trong thiên địa đều là phật âm cuồn cuộn, phật âm hóa thành đại ấn. cổ xưa mà uy nghiêm.
- Diệt cho ta!
Phương Hàn vung tay chộp một cái, phật âm hoàn toàn vượt qua lôi đình, biến thành Thần âm duy nhất trong thiên địa. Chỉ một cái chấn động liền chụp Huyền Diệp rơi xuống mặt đất.
- Không!
Huyền Diệp nhìn Phương Hàn hóa thân thành Phật Đà bất hủ giữa không trung, liên tục rống giận:
- Làm sao ngươi lại có lực lượng như vậy? Đây là lực lượng của Thiên Địa Đồng Thọ!
- Chết!
Phương Hàn bỏ ngoài tai tiếng rống giận của hắn. bàn tay lại chụp xuống, năm ngón tay như núi, cứ như vậy ép xuống liền mạnh mẽ đè hắn xuống.
- Không, ta không phục. Ta muốn đoạt lại vinh quang bất hú. uy nghiêm bất diệt của ta. Thần Ngục ta cái thế vô song, trên đời vô địch.
Huyền Diệp thét đài. thân thể muôn giãy khỏi tay Phương Hàn tiến hành phản kích.
-Phá!
Phật quang trong mắt Phương Hàn bắn ra. sau lưng xuất hiện Minh Vương do ngàn vạn Phật Đà phẫn nộ mà sinh ra. những đường gân trên cánh tay giống như rồng sáng thế, tràn ngập lực lượng. Cánh tay rung động, trong thiên hạ sinh ra từng đợt triều dâng bùng nổ.
Bàn tay hắn lại ép xuống.
A!
Rốt cục Huyền Diệp không chịu nổi. thân thể thẳng đứng bùng nổ từng khúc, xương sống gãy, cả người bị một bàn tay ấn chặt xuống mặt đấtm máu thịt mơ hổ dần dần trở thành một đống máu thịt nhão nhoét.
Cảnh tượng cực kỳ thảm thiết.
Sợ hãi trước nay chưa từng có. Mọi người chung quanh quan sát đều thấy đa đầu ran lên, ánh mắt dại ra. Có một số đệ tử tu vi thấp toàn thân nổi một lớp da gà.
Huyền Diệp tấn chức tới cảnh giới Hoàng giả Chí Tiên, vừa rồi còn oai phong lẫm liệt hiện tại bị một chưởng đánh nằm sấp, máu thịt nhão nhoét. Biến đối quả thật quá lớn.
- Huyền Diệp. Nếu ngươi tấn chức tới cảnh giới Hoàng giả Chí Tiên, vậy ta cũng không khách khí. Tuy Tự Do Chỉ Dựa của ta tấn chức tới cảnh giới tiên khí vương phẩm nhưng còn có khuyết điểm. pháp tắc Hoàng giả quá ít. Mà ngươi là một đại nhân vật, pháp tắc Hoàng giả nhiều phi thường, vượt xa người khác. Vậy ta cũng không khách khí. để cho ta luyện hóa!
Bàn tay đè chặt Huyền Diệp, phật hòa cường đại thiêu đốt. thiêu đống thịt nát dưới tay kêu "Xèo xèo".
Tiếng kêu thảm thiết lại vang lên:
- Phong Duyên, cho dù Huyền Diệp ta hóa thành lệ quy cũng muốn lấy mạng ngươi, cho ngươi vạn kiếp bất phục. Ta nguyền rùa ngươi, nguyền rùa ngươi nhất định sẽ sa đọa, nhất định mất hào quang, tội ác ngươi chống chết, không chết tử tể! Lôi Đế Thiên Quân đại nhân, báo thù cho ta! Tất cả trường lão chấp pháp của Thần Ngục Thiên Đình, chấp pháp Hoàng giả, báo thù cho ta. Thề giết kẻ này, kẻ này không trừ, uy nghiêm của Thần Ngục Thiên Đình không còn chút nào. càng không nói đến quét ngang thiên hạ!
- Mỗi người trước khi chết đều muốn nói vô nghĩa một tràng.
Phật hỏa của Phương Hàn lại tăng mạnh, tiếng kêu thảm thiết ngưng bặt.
Huyên Diệp hoàn toàn bị diệt, nguyên khí pháp tắc bổ sung tiến vào Tự Do Chỉ Dực sau lưng.
Một cái túi pháp bảo rơi vào trong tay Phương Hàn.