Trên mặt Phục Cừu Mâu hiện ra vẻ tươi cười nghiền ngẫm:
- Dường như ta nhớ năm đó có người dẫn phát Thẩm Phán Cuối Cùng, một tia ý niệm của ta hạ giới đánh giết kẻ kia. kết quá lại gặp Chung Kết Thánh Vương, hình như chính là Phương Hàn kia. Chung Kết Thánh Vương bảo hộ hắn như thế, thú vị, thật thú vị. Trước mắt Thần tộc ngày càng mạnh. nghe nói phong ấn Chung Kết Thánh Vương cũng ngày càng thả lỏng, cho nên ngũ đại Thiên Quân Thiên Đình đang bế quan gia cố phong ấn. Chỉ là theo Thủy Tổ Thánh Vương Thần tộc thức tỉnh, phong ấn kia sẽ ngày cả buông lỏng, trừ khi có người trong ngũ đại Thiên Quân Thiên Đình tu luyện đến cảnh giới Tiên Vương, nếu không thì sớm muộn gì phong ấn này cũng phải vỡ tan. Thời điểm đó. Thiên Đình sẽ gặp phải tai nạn trước nay chưa từng có. trừ khi Tạo Hóa Tiên Vương quay trở về.
- Nhưng nghe nói dường như Tạo Hóa Tiên Vương tìm được Cánh cửa Vĩnh Sinh, đã tiến vào trong đó. tìm kiếm đạo Vĩnh sinh.
- Nếu Tạo Hóa Tiên Vương sẽ không quay về. trừ khi Thiên Đình đổi một vị Tiên Vương mới. Bằng không nếu Hồng Mông đạo nhân, Chung Kết Thánh Vương, Thủy Tổ Thánh Vương Thân tộc thức tỉnh, lại thêm rất nhiều người mạnh mẽ. Thiên Đình này có thể phải đổi chủ.
- Về sau đi con đường nào, là ngã xuống trong dòng sông lịch sử, vượt qua đại kiếp nạn thiên địa đại phá diệt, sống thêm một kỷ nguyên?
Phục Cừu Mâu lầm bầm lầu bầu, dường như đang tự hỏi về con đường vận mệnh tương lai. Đi con đường nào. hắn suy nghĩ vô cùng sâu xa, cũng có một cỗ khí tức phiêu miểu linh động như Thẩm Phán Thương.
- Báo!
Đột nhiên, ở bên ngoài thành lũy chiến tranh xa xưa, truyền tới một tiếng hô thật dài.
- Huyền Long Hoàng, có chuyện gì?
ở phía trước cổ Bảo Chiến Tranh, một vị Hoàng giả nửa người nửa rồng hùng mạnh quỳ xuống trước Phục Cừu Mâu. đây là Huyền Long Hoàng, một vị Hoàng giả bình thường.
- Phong Duyên Vũ Hóa Môn quán quân Thiên Tài Chiến tiến vào quân doanh, bổ nhiệm làm Đô Thống, nhưng không biết vì sao lại sinh ra xung đột với Cự Linh Hoàng, một chiêu đánh ngã Cự Linh Hoàng. Hiện giờ đang rút lấy pháp tắc của Cự Linh Hoàng, muốn rèn luyện Pháp bảo.
Huyền Long Hoàng cung kính bẩm báo.
- Có chuyện như thế? Phong Duyên này thật là một kẻ chuyên gây chuyện.
Trên mặt Phục Cừu Mâu hiện lên vẻ tươi cười:
- Cũng tốt, ta sẽ can thiệp. Dù sao Cự Linh Hoàng là một Đại Đô Đốc. không thể ngã xuống như vậy!
Rầm!
Hắn vung tay lên. lập tức đại thế thiên địa ngưng tụ trên tay hắn tất cả không gian dị độ mở ra, hiện ra cảnh Phương Hàn đang rút lấy pháp tắc của Cự Linh Hoàng.
Phương Hàn tay cầm quyền trượng, cắm từng chút vào trong thân thể Cự Linh Hoàng, không ngừng có pháp tắc Thiên Địa Đông Thọ dũng mãnh hút vào trong trượng. Sau đó một cỗ lực lượng xa xăm câu thông Bảo giới, thật nhiều bảo khí tràn vào trong đó.
- Bảo khí... Hơn nữa không có một chút lực trói buộc? Hình như người này không phải Phương Hàn? Dựa theo lý. Phương Hàn này không có quan hệ gì tới Bảo giới, chẳng lẽ Thẩm Phán Thương nghĩ sai rồi? Phong Duyên này thật là truyền nhân của Đa Bảo Thiên Quân?
Phục Cừu Mâu vung tay lên. lực lượng phát tán ra...
"Cao thủ trong Thiên Đình đại quân chinh phạt rốt cục ra tay rồi..."
Phương Hàn hấp thu tinh hoa pháp tắc Hoàng giả Thiên Địa Đồng Thọ của Cự Linh Hoàng, dung nhập vào trong Trượng Truyền Thuyết. liền cảm giác có một cỗ lực lượng mạnh mẽ phá tan trời cao. thu hắn cùng Cự Linh Hoàng vào trong.
Hắn cũng không phán kháng, chỉ lạnh lùng suy tính, cảm giác được một tia khí tức báo thù.
"Sớm biết một vị chúa tể trong Thiên Đình đại quân chinh phạt chính là Phục Cừu Mâu. bây giờ nhất định là hắn ra tay. xem hắn là một nhân vật mạnh mẽ cỡ nào."
Một trận trời đất quay cuồng, hắn liền cảm giác mình tiến vào một tòa cổ Bảo Chiến Tranh, nơi này có chút tương tự với Bạo Lôi Thành.
Mỗi một tòa Cổ Bảo Chiến Tranh đều là tiên khí vương phẩm, có thể tưởng tượng một khi xảy ra chiến tranh, cổ Bảo Chiến Tranh này do trăm ngàn vạn tiên nhân thúc đẩy xếp thành đại trận, trực tiếp nghiền ép. chinh phục từng không gian, không ai có thể ngăn cản nổi.
Vừa tiến vào trong thành lũy chiến tranh, cả người Cự Linh Hoàng chấn động liền bị người ta cứu đi. Trước mặt Phương Hàn xuất hiện một nam tử trung niên, có một chút khí chất như Thẩm Phán Thương, cũng là khí khái đứng ngang nhiên vô địch thiên hạ, khiến người ta không dám ngước nhìn.
Đây là Phục Cừu Mâu. một trong những tiên khí vương phẩm tiếng tăm lừng lẫy thời đại thái cổ.
Nhân vật như vậy. gần như phá diệt cổ kim, rúng động chư thiên.
- A! A....
Cự Linh Hoàng rốt cuộc thoát khỏi bàn tay Phương Hàn, đau đến thét to. thấy được Phục Cừu Mâu như thấy được cứu tinh:
- Đại chúa tể. tiểu tử này dám phạm thượng, đám mưu sát Đại Đô Đốc như ta. Ngài cũng thấy. nhất định phải diệt kẻ này, không thể để hắn nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật.
- Câm miệng? Đi ra! Thứ vô đụng.
Phục Cừu Mâu thần sắc phát lạnh:
- Bên trong quân đội. mạnh được yếu thua. Ai có pháp lực cao thì người đó là lão đại. Bây giờ ta truyền lệnh cắt chức Đại Đô Đốc của ngươi, bổ nhiệm Phong Duyên làm Đô Đốc. Ngươi đi làm Đô Thống, khi nào đánh thắng Phong Duyên thì mới trở về chức Đại Đô Đốc. Cút đi! Tới quân cơ báo cáo.
- Rõ rõ rõ...
Cự Linh Hoàng cả người run run, thù hận trừng Phong Duyên, bay ra ngoài, thần thái hoảng sợ đáng khinh hết chỗ nói.
Nhất thời, trong cổ Bảo Chiến Tranh chỉ còn lại hai người Phương Hàn cùng Phục Cừu Mâu.
- Phong Duyên... Không. Phương Hàn, ta phải gọi ngươi bằng tên nào?
Phục Cừu Mâu dùng ánh mắt lạnh lùng bắn phá một lát, mới mở miệng nói.
- Lại là câu mở đầu này!
Phương Hàn Thần sắc sắc bén:
- Ta đã sớm nói qua nhiều lần. ta không phải Phương Hàn gì đó. Phương Hàn mà các người muốn tìm là kẻ khác, ta là Phong Duyên truyền nhân của Đa Bảo Thiên Quân, chúa tể Bảo giới tương lai! Phương Hàn nào có thể so với ta chứ?
Phương Hàn nói lời này. tự nhiên có một cỗ khí thế khiếp người.
- Thẩm Phán Thương nhận định ngươi là Phương Hàn. chẳng qua hắn còn muốn tìm chứng cớ. Nhưng ta khác với hắn nơi này là ở trong Thiên Đình đại quân chinh phạt, lời ta nói là pháp luật, là chân lý. Ta nhận thức ngươi là Phương Hàn, ngươi chính là Phương Hàn, ngươi là Phương Hàn cũng là Phương Hàn, ngươi không phải Phương Hàn thì ngươi vẫn là Phương Hàn. Cho nên hiện tại ngươi chính là Phương Hàn...
Phục Cừu Mâu mỉm cười, miệng nói ra từng chữ một. bá đạo kiêu ngạo hơn cả Thẩm Phán Thương.
- Vậy thì không còn cách nào, người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Ánh mắt Phương Hàn lóe ra một tia kinh ngạc, xòe tay biểu hiện bất đắc dĩ:
- Chăng qua Phục Cừu Mâu đại nhân nhận định ta là Phương Hàn gì đó. cũng không có chỗ tốt gì. Thân thể ngài là Pháp bảo. nếu như không làm khó ta, ta có thể truyền thụ kinh nghiệm cảnh giới Thiên Địa Nhất Thể của bản thân cho ngài, thế nào? Đây là cảnh giới Tạo Hóa Thần Khí mới có. năm đó ta được Đa Bảo Thiên Quân đích thân truyền thụ Thần thông, mới tới cảnh giới có một không hai này. Có lẽ thể ngộ tinh thể này sẽ rất có ích với Phục Cừu Mâu đại nhân. Phương Hàn ngài nói có từng tu thành cảnh giới Thiên Địa Nhất Thể?
- Ồ? Cảnh giới Thiên Địa Nhất Thể?
Thân sắc Phục Cừu Mâu chấn động, lại đánh giá Phương Hàn, trên mặt dần dần hiện ra thần sắc vô cùng kinh ngạc:
- Quả thật Đây là cảnh giới chỉ có Tạo Hóa Thần Khí mới đạt đến. chỉ là lĩnh ngộ cảnh giới của ngươi còn quá thô thiển. Nói cho nghiêm khắc, cảnh giới của ngươi không phái Thiên Địa Nhất Thể chân chính, chẳng qua huyền bí thiên địa mà thôi. Nhưng cũng đã bước vào bờ Thiên Địa Nhất Thể. chỉ có truyền nhân của Đa Bảo Thiên Quân mới lợi hại như vậy. chẳng qua cảnh giới của ngươi để ta thể ngộ vẫn có ích lợi.
- Hừ. Thẩm Phán Thương kia cố ý hãm hại ta, nói ta là Phương Hàn gì đó. còn cắt xén phần thưởng của ta. Huy Hoàng Nhận, tiên đan thánh phẩm Chư Thiên Quân Vương Đan. quyền lợi đi Thiên mạch tu hành. Thù này không báo. ta không nuốt trôi. Phục Cừu Mâu. Thẩm Phán Thương. Thất Lạc Kiếm, ở thời đại Thái cổ đều là tiên khí vương phẩm mạnh nhất ngang hàng. Chẳng qua Phục Cừu Mâu đại nhân vẫn luôn ở sau Thẩm Phán Thương, xếp hạng này, ta không ngại thay đổi.
Phương Hàn bắt đầu châm ngòi lỵ gián.
- Ngươi đang châm ngòi ly gián hay sao?
Sắc mặt Phục Cừu Mâu đột nhiên biến đổi:
- Ngươi có biết ta cùng Thẩm Phán Thương có quan hệ gì? Ngươi thật to gan!
Phương Hàn cả kinh.
- Ta cùng Thẩm Phán Thương trải qua vô số lần chiến đấu, cùng sinh cùng tử. vui buồn lẫn nhau, ngươi có thể chia rẽ được? Ngươi rắp tâm chia rẽ. chẳng lẽ muốn chết? Có tin hay không, ta lập tức diệt ngươi ngay!
Giọng Phục Cừu Mâu đột nhiên trở nên sắc bén. tràn ngập sát khí, một cái ảo cành hư không buông xuống. bao trùm Phương Hàn.
- Phục Cừu đại nhân, ngươi đang khảo nghiệm ta hay sao?
Phương Hàn đột nhiên cười:
- Trong thiên địa, chỉ có lợi ích vĩnh hằng. không có bằng hữu cùng địch nhân vĩnh hằng. nhất là những tu sĩ có thọ nguyên gần như vô cùng vô tận như chúng ta. Ngài muốn giết ta? Vậy thử xem, xem Thiên Quân sau lưng ta có xuất hiện hay không? Nói cho ngài, Thẩm Phán Thương muốn giết ta. nhưng vẫn cố kỵ Thiên Quân sau lưng. cho nên đưa ta đến chỗ này muốn mượn đao của ngài giết ta, còn để ngài gánh vác tiếng xấu. Không nói chuyện này. ngài có nghĩ tới không? Nếu ngài không nghĩ tới. vậy không phải Phục Cừu Mâu.
- Hay cho tiểu tử ngươi!
Phục Cừu Mâu Thần sắc kinh ngạc, sát khí mất hết. đánh giá lại Phương Hàn. tựa như muốn nhận thức hắn lần nữa:
- Đúng thế. đúng là có chuyện như ngươi nói. Thẩm Phán Thương không muốn tự tay giết ngươi, cho nên phía ngươi đến binh doanh Thiên Đình đại quân chinh phạt của ta, muốn mượn tay ta giết ngươi. Chẳng qua nếu ngươi không phải Phương Hàn, ta và ngươi không oán không thù. không đáng gánh cục oan ức này. Chẳng qua ngươi muốn châm ngòi quan hệ giữa ta cùng Thẩm Phán Thương, đừng mơ tưởng.
- Không, không.
Phương Hàn lắc đầu:
- Ta không phải muốn châm ngòi ly gián quan hệ giữa Phục Cừu Mâu đại nhân ngài cùng Thẩm Phán Thương, mà là muốn cùng đại nhân nghiên cứu huyền bí cảnh giới Thiên Địa Nhất Thể với nhau. Hơn nữa xem ra ngài cũng biết, ta dùng phương pháp gì đánh tan Pháp Môn của Quân Thương Sinh là Thiên Quân chuyển thế? Ảo diệu trong đó. không đáng để ngài tìm hiểu hay sao?
- Lạc ấn linh hồn cánh cửa Vĩnh Sinh!
Rốt cuộc Phục Cừu Mâu hoàn toàn động dung.