Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Cái gì? Một sợi tóc mà lại có năng lực lớn như vậy? Thật quá kinh khủng.” Phương Hàn thầm than trong lòng, hắn cho rằng mỹ thiếu niên mặc hoa phục kia là một hóa thân của Linh Lung Thiên Tôn, không ngờ đó cũng chỉ là một sợi tóc của đối phương biến thành.

Suy nghĩ một chút, Linh Lung Thiên Tôn hiện đang ở mấy ngàn ức dặm xa xôi trong tinh không, làm khách của Tổ Mã Giáo gì đó, vậy mà lại cảm ứng được một chuyện nhỏ trong Huyền Hoàng Đại Thế Giới, bứt một cọng tóc, ngưng tụ ngàn năm tu vi, trực tiếp xuyên qua thời không trở về, đánh cho cao thủ bài danh thứ nhất và thứ hai trong Thần Thông Bí Cảnh bại lui.

Đây là thủ đoạn bậc nào?

Không cách nào hình dung nổi.

Ngay cả người vốn coi trời bằng vung như Phương Hàn cũng không thể nào tưởng tượng được. Hắn đã gặp qua không ít đại nhân vật nhưng chưa từng thấy ai lợi hại như Linh Lung Tiên Tôn, chỉ sợ viễn cổ ma tôn hay thần bí nhân đều vẫn kém hơn nàng một chút.

Đương nhiên, những người này không phải bị phong ấn thì là bị nhốt, Phương Hàn cũng không biết thực lực chân chính của họ rốt cuộc đến mức nào.

Giờ khắc này Phương Hàn rốt cuộc hiểu vì cái gì mà Linh Lung Tiên Tôn lại có thể dùng lực lượng của mình mà chèo chống một đại môn phái, chống lại Thái Nhất Môn.

“Bốn ngàn năm tu luyện tới trình độ này! Rốt cuộc lợi hại đến mức nào? Diêm, ngươi kiến thức rộng rãi, nói thử xem Linh Lung Tiên Tôn rốt cuộc đã tu luyện đến mức nào rồi?” Phương Hàn thầm nói trong tâm.

“Phốc phốc phốc…” Diêm ở trong Hoàng Tuyền Đồ toàn thân xơ xác, cũng bị trận chiến hù cho kinh sợ, “Thật là quá lợi hại, làm sao có thể tu luyện đến trình độ này được. Một sợi tóc với tu vi ngàn năm có thể đánh cho hai cường giả bại lui. Cái này đã tiếp cận với Hoàng Tuyền Đại Đế rồi, chẳng lẽ Linh Lung Tiên Tôn đã tu luyện tới tầng thứ chín, thứ mười Trường Sinh Bí Cảnh rồi sao? Thật sự đã đạt tới vạn kiếp bất ma, thọ ngang trời đất rồi sao?”

“Linh Lung Tiên Tôn mới sống được có bốn ngàn năm nhưng tu vi đến cảnh giới này, nguyên khí tiên giới hấp thu bình thường đã gấp cả nghìn lần cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh khác. Cao thủ Thiên Hình trưởng lão tu luyện một ngàn ngày mới tương đương nguyên khí mà nàng thu được trong một ngày. Nàng nói là ngàn năm tu vi kỳ thật chỉ cần tu luyện trong vòng một năm là đủ rồi. Đối với nàng mà nói chẳng khác gì một sợi lông ở trên chín con trâu cả.”

Diêm vẫn còn chưa hết kinh sợ.

Phương Hàn trông thấy động tác của Diêm thì cũng biết được là hắn cực kỳ sợ hãi, bình thường gặp những đại nhân vật khác hắn cũng không kích động đến như vậy.

“Hoàng Tuyền Đồ? Năm đó ta từng nghe qua đó là một trong những pháp bảo hàng đầu. Có điều đáng tiếc là không có dịp giao thủ cùng với Hoàng Tuyền Đồ. Năm đó ta tu vi còn thấp, mà Hoàng Tuyền Đại Đế chính là đệ nhất ma đế, phá mở cánh cửa Tiên Giới. Đáng tiếc, cũng chỉ có ma đế như vậy mới xứng đáng cùng ta giao thủ. Ma đế bây giờ, kể cả Ứng Tiên Thiên thì tu vi cũng còn nông cạn, thật sự làm ta thất vọng. Có điều hiện tại từ trên người ngươi, ta lại thấy bóng dáng của Hoàng Tuyền Đại Đế.”

Hình bóng mơ hồ của Linh Lung Tiên Tôn tiếp tục nó.



“Đa tạ tiên tôn chỉ giáo.”

Phương Hàn đối với mỹ thiếu niên mặc hoa phục này vẫn rất cung kính, không dám có nửa điểm giả dối, đây là sự cung kính vì lực lượng.

Đối với tồn tại này, hắn luôn bảo trì sự khiêm cung.

“Dạy bảo?” Linh Lung Tiên Tôn nở nụ cười, “Ngươi giết tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn, lặn lội ngàn dặm mang kim đan làm thọ lễ mừng ta, nếu để cho ngươi bị người ta hại trên đường đi thì ai còn dám dâng lễ vật như vậy cho ta? Có điều, Yên Thủy Nhất, Phạm Thanh Ảnh thật là lợi hại, suýt chút nữa là ta không thể đánh lui được các nàng. Một ngày kia, khi các nàng bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, thực lực tăng lên thập bội thì ta phải vận dụng tới nguyên thần pháp thân chứ một sợi tóc thì không được.”

“Kính xin Tiên Tôn chỉ điểm tu vi giúp ta!”

Phương Hàn vội vàng nói. Gặp được cao thủ như Linh Lung Tiên Tôn, không xin nàng chỉ điểm tu luyện thì thật là thất bại.

“Ngươi tu luyện thần thong Linh Lung Đại La Thiên? Là nhờ chiếm được kim đan của Hỏa Vân Nhi ở trong Thái Nguyên Tiên Phủ? Cái này cũng không có gì. Ngươi có thể đi ra khỏi Thái Nguyên Tiên Phủ là coi như có duyên, ta còn muốn nhờ vào lực lượng của ngươi mở ra tiên khí Huyền Tẫn Môn trong tiên phủ, giúp ta chuẩn bị mở ra cánh cửa tiên giới. Hiện tại ta cũng không có bao nhiêu thời gian để chỉ điểm ngươi tu luyện. Chờ khi nào ngươi đi vào Linh Lung Phúc Địa, lúc đó chân thân của ta đã trở về, sẽ nói rõ chi tiết cho ngươi sự ảo diệu của thần thông Linh Lung Đại La Thiên. Về phần thần thông Ngũ Đế Đại Ma mà ngươi tu luyện, ta cũng không có gì để chỉ điểm. Còn Bát Bộ Phù Đồ của ngươi vốn là chí bảo của thiên long nhất tộc, uy lực to lớn. Ngươi nhờ vào lực lượng của linh phù Ngũ Hành Địa mà luyện nó thành hình thức ban đầu cũng là ngoài sự tưởng tượng của ta.”

Linh Lung Thiên Tôn nhìn Phương Hàn, đối với Hoàng Tuyền Đồ không có hứng thú nhưng mà lại để ý đến Bát Bộ Phù Đồ.

“Tiên tôn, linh phù Ngũ Hành Địa rốt cuộc là vật gì? Ta đến bây giờ vẫn không thể hoàn toàn nắm giữ được nó, hơn nữa khi ta tu luyện vô tình sát nhập cái này với Bát Bộ Phù Đồ. Ta tu vi còn thấp, không biết liệu có biến cố gì không, vạn nhất sau này nó bay đi, ta kiếm củi ba năm đốt thiêu một giờ thì cũng sẽ rất đau lòng.”

Đối với linh phù Ngũ Hành Địa, Phương Hàn vẫn không có chút hiểu biết gì.

Nói thật ra, tế luyện pháp bảo Bát Bộ Phù Đồ đối với hắn là một chuyện rất mơ hồ, nhất là hiện tại, Huyết Dạ Vương sát nhập vào trong Huyết Phật, vạn nhất sau này có biến cố gì thì tổn thất một kiện đạo khí, thua lỗ lớn.

“Ta cũng có biết chút ít về linh phù Ngũ Hành Địa. Nó là Lục Tự Chân Ngôn Phù thần bí nhất của viễn cỗ Phật Môn. Trên phù này có sáu chữ mở ra thiên địa không gian, là cội nguồn của tất cả âm tiết, biểu tượng cho lực lượng duy trì vũ trụ, là pháp bảo chuyên để gia trì. Vốn viễn cỗ Phật Môn đại năng dùng lực lượng trấn áp ma tôn dưới vực thẳm, sau đó vứt linh phù này xuống để gia trì, hy vọng một ngày nào đó, linh phù có thể luyện hóa ma tôn và tám triệu bốn trăm ngàn thiên ma đi cùng hắn, biến thành một kiện pháp bảo kinh thiên động địa. Nhưng không ngờ rằng Xích Uyên Ma Tôn lại lợi hại phi thường, có thể làm cho lực lượng linh phù suy yếu đi, dần dần khống chế được Ngũ Hành Địa, chuẩn bị thoát khốn. Uy lực của đạo linh phù này đã giảm đi rất nhiều. Trước kia uy lực của nó đủ để đánh chết cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh.”

Thanh âm của Linh Lung Tiên Tôn lảnh lót, trong vắt, giảng giải thật chi tiết cho Phương Hàn. Thậm chí cả danh tự của viễn cổ ma tôn cũng nói ra, tựa hồ như rất quen thuộc với chuyện xưa.

“Vậy nên làm sao bây giờ?”

Phương Hàn nghe được thì biến sắc.



“Cũng không có gì, linh phù này có tác dụng gia trì, nói cách khác, khi dán nó lên bên kỳ kiện pháp bảo nào thì đều có tác dụng gia trì. Ngươi đã có tâm pháp tu luyện Phật Môn, sau này mỗi ngày dùng tâm pháp đó tế luyện linh phù, trải qua thời gian dài thì uy lực của pháp bảo sẽ dần tăng lên, Bát Bộ Phù Đồ đã được long vương luyện chế vài ngàn năm mà vẫn không thể thành công. Nhưng mà ngươi có được đạo thần phù này có lẽ sẽ có một ngày luyện chế thành.” Linh Lung Tiên Tôn, nói, “Ngươi trấn áp Bích Huyết Nhu Thủy Kiếm? Kiếm này không phải vật tầm thường, chính là thượng cổ thủy thần dùng bích huyết cùng với thủy tinh thần anh để luyện chế thành, dưỡng dục qua rất nhiều năm mới thành. Nếu song tu cùng với ma đao Huyết Thương Khung của ngươi thì uy lực sẽ tăng lên rất nhiều. Chờ ngươi triệt để hàng phục được thanh kiếm này thì có thể để nó vào trong Bát Bộ Phù Đồ, hóa thành đạo khí, lúc đó uy lực sẽ to lớn đến mức khó có thể tưởng tượng được.”

Nói chuyện một lúc này, thân hình của Linh Lung Tiên Tôn lại càng trở nên mờ nhạt, nguyên khí tan dần đi, sợi tóc đen bay tới bên người Phương Hàn, quấn quanh ngón tay của hắn. Thanh âm của Linh Lung Tiên Tôn từ trong hư không vang lên: “Ngàn năm tu vi của ta trên sợi tóc này dùng hết nhưng nó vẫn còn năng lực khác, quấn quanh đầu ngón tay của ngươi, lúc cần thiết nó có thể cứu ngươi một mạng. Tốt lắm, Tổ Mã Giáo cách Huyền Hoàng Đại Thế Giới rất xa, với thần thông của ta không có khả năng tồn tại trong thời gian dài. Ngươi cứ đi tới Linh Lung Phúc Địa đi, tự giải quyết mọi chuyện cho thật tốt.”

Sau đó không gian trở nên yên tĩnh.

Lăng Ba Vạn Tiên Tố Nữ Kiếm Trận cũng hạ xuống, rơi vào trong tay Phương Hàn

Mỹ thiếu niên do nữ tử cải nam trang kia biến thành, một đại đầu sỏ, Linh Lung Tiên Tôn biến mất vô ảnh vô tung nhưng hình ảnh đó đã khắc sâu vào trong nội tâm của Phương Hàn

“Trên thế giới còn có người lợi hại như vậy? Ta quả thực không cách nào tưởng tượng ra được. Ta cũng có thể tu luyện tới cảnh giới như vậy sao?”

Phương Hàn nhìn sợi tóc đen quấn quanh đầu ngón tay, im lặng một lúc lâu.

“Ngươi hiện tại mới đạt tới Kim Đan Cảnh, còn cách Trường Sinh Bí Cảnh rất xa.” Diêm dội cho hắn một gáo nước lạnh. “Tu vi của vị tiên tôn này đã tiếp cận với thiên đạo, thọ ngang trời đất. Dù cho Hoàng Tuyền Đại Đế có sống lại cũng chưa chắc có thể làm gì được nàng. Trừ khi là Tạo Hóa Tiên Vương trong tiên giới mới có thể hủy diệt được nàng.”


“Trường Sinh Bí Cảnh… không sai, ta nhất định phải đề cao cảnh giới! Hiện tại ta chỉ mới đạt tới Kim Đan Cảnh mà đã cho rằng có thể tung hoành thiên hạ rồi. Hiện tại xem ra cảnh giới của ta vẫn còn quá thấp, vẫn còn phải cố gắng nhiều hơn mới có thể bảo toàn được tính mạng của mình. Hôm nay nếu ta đạt tới tầng thứ tám, thứ chín Thần Thông Bí Cảnh thì có lẽ đã có thể thong dong rời đi, thậm chí có thể đánh bại cả hai người kia.”


Trong lúc nói chuyện, Phương Hàn lại thầm tính toán trong lòng.


“Phương Hàn, lần này thu hoạch của chúng ta cũng không nhỏ, trấn áp được một kiện đạo khí Bích Huyết Nhu Thủy Kiếm! Còn chiếm được trận đồ với mấy vạn thanh phi kiếm, Lăng Ba Vạn Tiên Tố Nữ Kiếm Trận, một trong những kiếm trận thái cổ.” Tâm tình của Diêm hiện giờ rất thư thái.


“Ừm! Kiếm trận này ta sẽ tặng cho nữ đệ tử của Linh Lung Phúc Địa. Linh Lung Tiên Tôn giúp ta như vậy, ta cũng không thể độc chiếm, tự nhiên là phải đưa ra ngoài. Nhận người ta một cái nhân tình lớn như vậy, nếu như không làm được gì để đền đáp thì sẽ bị Linh Lung Tiên Tôn xem nhẹ.”


Phương Hàn thầm tính toán rồi nói: “Chúng ta đi thôi. Nơi này không thể ở lâu, may mắn là Tinh Vân Bảo Bảo không bị tổn thương.”


Trong lúc đánh nhau, Tinh Vân Bảo Bảo đã sớm trốn trong Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc, sau đó lại tiến vào trong Hoàng Tuyền Đồ, được hai tầng bảo vệ nên cũng không có bị thương tổn gì. Ở trong loại tình huống này, gần như là chiến đấu giữa cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, hắn cũng chỉ có thể ẩn núp chứ ra tay hỗ trợ cũng chỉ làm vướng bận chứ không giúp được gì.


“Thật là lợi hại….” Tinh Vân Bảo Bảo đi ra, cái đầu to đông đưa nói, “Suýt chút nưa là chết rồi. Linh Lung Tiên Tôn còn lợi hại hơn cả ba mẹ ta nữa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK