Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Thất sư huynh, huynh xem hẳn là biết được Tinh Vân Bảo Bảo đã tu luyện tới tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, có thể tạo nên uy hiếp to lớn với huynh. Nếu có người của Thái Nhất Môn ủng hộ hắn, truyền thụ thần thông cho hắn thì lại càng nguy hiểm hơn. Cứ tiếp tục như vậy, mấy trăm năm sau huynh muốn leo lên ngôi vị chưởng giáo Quần Tinh Môn cũng sẽ gặp rất nhiều khó khăn.”

Một chân truyền đệ tử thuộc hàng cao thủ dưới trướng của Thất sư huynh bước ra nói: “Dù sao thì Tinh Vân Bảo Bảo cũng đã trở lại, chúng ta đi xem thử rốt cuộc hắn đã tu luyện đến trình độ nào rồi!”

“Thất sư huynh, bên người Tinh Vân Bảo Bảo còn có ngoại nhân.” Chu Hổ vội vàng nói.

“Ngoại nhân? Làn người của môn phái nào, tu vi ra sao?” Thất sư huynh nhíu mày hỏi, “Có phải là người của Thái Nhất Môn hay không?”

“Cũng không phải, có điều đệ không nhìn rõ được tu vi của người này, có vẻ như còn chưa có luyện thành kim đan.” Chu Hổ nghĩ nghĩ rồi nói, “Hình như bọn họ đi tới Thái Cực Tinh Cung.”

“Còn chưa có luyện thành kim đan, cũng chỉ là một tên phế vật. Có điều pháp lực của Tinh Vân Bảo Bảo lại tăng tiến nhanh như vậy, không thể coi thường được, mà hắn lại dám ngang nhiên đánh ngươi nữa. Hơn nữa còn dám cướp đoạt đệ tử đã đầu nhập dưới trướng của ta, đó chẳng khác nào không coi ta ra gì. Hắn là con của chưởng giáo chí tôn, ta cũng là đời sau của một trong các thái thượng trưởng lão. Ta tuy không thể tự mình ra tay đối phó với hắn nhưng mà ta phải giáo huấn tên ngoại nhân bên cạnh hắn một chút mới thỏa lòng.”

Thất sư huynh đứng dậy, cười lạnh.

Ngay tại thời điểm này, đột nhiên một luồng tinh thần ba động từ xa truyền tới, tâm thất tất cả mọi người đều bị luồng tinh thần này làm cho rung động, khựng lại.

“Vũ Hóa Môn Phương Hàn…… Vũ Hóa Môn Phương Hàn……”

Bên tai mọi người chỉ nghe thấy một thanh âm này. “Lực lượng thật cường đại! Cái gì mà Vũ Hóa Môn Phương Hàn! Người đi cùng với Tinh Vân Bảo Bảo là Phương Hàn, đệ tử của Vũ Hóa Môn?”

Thất sư huynh thoáng khựng người lại.

“Thất sư huynh! Là Vũ Hóa Môn Phương Hàn! Chính là người đã đánh chết Quỷ Đế, Diệt Tinh Đạo, Thứ Nguyệt Đạo, rồi khi ở trong Ngũ Hành Địa luyện thành thần thông Ngũ Đế Đại Ma ngang hàng với Mạt Nhật Thiên Tai của Thái Nhất Môn. Người này luyện thành năm mươi lăm loại thần thông, lực lượng vô cùng cường đại, thậm chí có thể đánh bại được tuyệt thế thiên tài của Vũ Hóa Môn là Mạnh Thiểu Bạch! Tuyệt đối không thể xem thường!” Đúng lúc này, một người ở bên cạnh hắn liền lên tiếng.

“Phương Hàn! Lại là Phương Hàn! Tinh Vân Bảo Bảo lại tìm một chỗ dựa thật lớn!” Thất sư huynh sắc mặt nhăn nhó, “Người này đã giết Tống Duy Nhất, Triệu Huyền Nhất của Thái Nhất Môn khi còn ở trong Ngũ Hành Địa, coi trời bằng vung, không ai làm gì được hắn cả! Các ngươi có lẽ còn chưa biết việc này, nhưng mà ta lại biết rất rõ! Việc này không tầm thường! Chúng ta đi thôi!”

“Đi đâu?”

“Đi gặp các sư huynh khác! Sự tình đã tới mức khẩn cấp, Phương Hàn tìm đến đây khẳng định sẽ làm mưa làm gió, quấy rối Quần Tinh Môn chúng ta!”

Thất sư huynh thoáng cái đã biến mất không thấy đâu.



Phương Hàn xuất hiện, hắn biết lực lượng một mình hắn không cách nào chống lại được, có điều trong Quần Tinh Môn vẫn còn rất nhiều cao thủ, cũng có người có thể đánh bại được Phương Hàn.

Lần này Phương Hàn đến đây, là muốn nói rõ rằng mình ủng hộ Tinh Vân Bảo Bảo, đối lập với tất cả cao thủ chân truyền đệ tử của Quần Tinh Môn, không có khả năng làm bạn được. Tất cả mọi người đều muốn tranh giành ngôi vị chưởng giáo mấy trăm năm sau, mà hắn thì nhất định là sẽ ủng hộ Tinh Vân Bảo Bảo lên ngôi vị chưởng môn Quần Tinh Môn.

Quay lại với chuyện Phương Hàn hét lớn này, làm kinh động tất cả đệ tử lớn nhỏ trong Quần Tinh Môn, thậm chí từ trong Thái Cực Tinh Cung còn bay ra rất nhiều tinh cầu, ánh sáng kéo dài ngàn dặm từ trong tinh cung thẳng đến trước mặt Phương Hàn.

“Phương Hàn hiền chất! Không cần phải đa lễ, ta đã chờ hiền chất từ lâu lắm rồi.”

Từ trong tinh cầu truyền ra một âm thanh hùng hậu, nghe thanh âm thì Phương Hàn cũng biết đây là một cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời, tồn tại ngang hàng với Phong Bạch Vũ, tu vi thâm bất khả trắc, hiển nhiên là chưởng giáo của Quần Tinh Môn, Tinh Chủ.

Nghe đối phương gọi mình là hiền chất, Phương Hàn cảm thấy rất thoải mái, bước lên trên quang cầu, sau đó, quang cầu chớp lên một cái liền đưa hắn và Tinh Vân Bảo Bảo vào bên trong một động phủ.

Bốn phía của động phủ này đều là hư không, phiêu đãng, không có bài trí gì cả, ở giữa là một người trung niên, tướng mạo trang nghiêm, khoanh chân ngồi ngay ngắn giữa hư không mỉm cười nhìn hắn.

“Phụ thân.” Tinh Vân Bảo Bảo thấy người này thì làm bộ dáng nũng nịu nói. Như vậy cũng đã nói rõ thân phận của người này, chính là chưởng giáo chí tôn của một trong mười môn phái tiên đạo, là một đầu sỏ siêu cấp.

“Vãn bối bái kiến Tinh Chủ.” Phương Hàn vội vàng hành lễ, hắn cũng không có tự đại đến mức coi thường Tinh Chủ. Trên thực tế, đối với bất kỳ cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh nào, hắn cũng đều bảo trì kính ý, tận lực né tránh xung đột.

“Hiền chất, ngươi thay Phong Bạch Vũ đưa tin tới cho ta phải không? Kỳ thật ta đã biết nội dụng của thư tín rồi, chính là chuyện liên hợp lực lượng của hai phái, mở ra Thái Nguyên Tiên Phủ, lấy được những gì cất giữ trong đó, làm cho thực lực của hai phái chúng ta lớn mạnh.” Tinh Chủ tiếp nhận thư tín mà Phương Hàn đưa lên, cũng không nhìn, lập tức thu vào trong tay áo.

“Hai phái liên thủ đoạt lấy Thái Nguyên Tiên Phủ?” Phương Hàn ngẩn ra, “Nhưng Thái Nhất Môn và các môn phái khác thì sao? Nếu không cẩn thận sẽ bị người người ma đạo, yêu đạo, thiên ma…”

Thái Nguyên Tiên Phủ tuy rất hấp dẫn nhưng cũng không đơn giản.

“Chuyện này ta và Phong Bạch Vũ lão huynh đều biết, có điều chúng ta chiếm giữ một ưu thế tuyệt đối. Ưu thế đó chính là ngươi, hiểu không?” Tinh Chủ thản nhiên tự đắc nói.

“Ta?” Phương Hàn không rõ ràng.

“Trong Thái Nguyên Tiên Phủ phong ấn một tiền bối cực kỳ cường đại. Ngươi ở trong tiên phủ mười tám năm, được vị tiền bối này chỉ điểm, nếu không cũng sẽ không tu luyện được nhanh chóng như vậy, đúng không?”

Tinh Chủ hỏi.

“Quả thật là như vậy, có điều…”



“Có điều là làm sao mà ta biết được phải không?” Tinh Chủ nói, “Kỳ thật khi Phong Bạch Vũ huynh dùng Thiên Hoàng Kính mở ra Thái Nguyên Tiên Phủ thì trong tích tắc đó vị tiền bối kia đã truyền một luồng ý niệm cho huynh ấy, song phương đã đạt thành một giao dịch. Đó chính là Vũ Hóa Môn giúp hắn thoát khỏi Thái Nguyên Tiên Phủ, mà hắn hiện tại đang ở trong Thái Nguyên Tiên Phủ nghiên cứu sự huyền bí của Huyền tẫn Môn, chỉ cần có sự trợ giúp của Phong lão huynh thì có thể khống chế được đầu mối quan trọng, nắm quyền điều khiển toàn bộ tiên phủ. Đương nhiên sau khi thành công hắn đem tất cả pháp bảo bên trong giao cho Vũ Hóa Môn. Vấn đề là làm sao hai bên có thể tin tưởng lẫn nhau được. Nhưng có ngươi thì mọi chuyện đều sẽ được giải quyết. Thần bí nhân kia tin tưởng ngươi!”

“A? Chưởng giáo chí tôn và Tinh Chủ chuẩn bị làm gì?”

Phương Hàn bất động thanh sắc nói.

“Chi tiết cụ thể thì ta và Phong Bạch Vũ lão huynh còn cần phải thương lượng kỹ càng một phen, có điều kế hoạch sơ bộ là thần bí nhân kia sẽ đem một tòa Huyền Tẫn Môn trong Thái Nguyên Tiên Phủ giao cho ngươi khống chế, sau đó đem tất cả đan dược, pháp bảo, đạo thư cùng với bảo tàng trong đó giao cho ngươi, tùy ngươi phân phối. Bởi vì hiện tại ngươi tương đương với một ký danh đệ tử của hắn.” Tinh Chủ nói, “Chính bởi vì vậy mà ngươi dẫn đến đại họa ngập trời, giết chết đệ tử Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn mà Phong Bạch Vũ lão huynh vẫn kiệt lực bảo vệ ngươi. Một phần cũng là vì chuyện này. So sánh với tiên khí trong Thái Nguyên Tiên Phủ thì đệ tử Kim Đan Cảnh có đáng là gì? Hy sinh cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời cũng được nữa là.” Truyện "Vĩnh Sinh "

“Hắc hắc, lời này của Tinh Chủ ngầm có chút ý châm ngòi ly gián.” Phương Hàn thầm cười trong lòng, cũng không có biểu hiện gì, chỉ gật nhẹ đầu nói, “Đó là tự nhiên, có điều hiện tại tu vi của ta còn thấp, không cách nào hoàn thành được nhiệm vụ trọng đại như vậy. Loại nhiệm vụ này, phải chờ ta tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành đầu sỏ muôn đời mới có thể làm được. Bằng không cũng không dám nghĩ qua, chỉ cần vừa tiến vào Thái Nguyên Tiên Phủ là sẽ hóa thành tro bụi ngay lập tức. Vì cấp tốc tăng cường thực lực của mình, không biết Tinh Chủ có thể giúp đỡ ta không? Tinh Vân Bảo Bảo đi theo ta, ta đã dùng mười ức đan dược mua Niết Bàn Đan cho hắn dùng, hiện giờ thật sự là táng gia bại sản rồi.”

Đối với chuyện hung hiểm như cướp đoạt Thái Nguyên Tiên Phủ, Phương Hàn thật sự không có mấy hứng thú. Cũng không phải vì không bị nó hấp dẫn, mà là vì hiện giờ thực lực hắn vẫn còn quá yếu kém, người ta chỉ cần trở bàn tay là có thể giết chết hắn.

Phong Bạch Vũ, Tinh Chủ, những lão đầu sỏ như vậy đều rất khó đối phó, nếu không cẩn thận, không khống chế được cục diện thì khó mà bảo toàn bản thân được.

Có điều, hiện tại chuyện hắn quan tâm trước tiên là làm sao đoạt được đủ chỗ tốt cho bản thân mình.

“Nghe nói ngươi trong vòng một tháng có thể luyện chế ra được một trăm vạn viên Nguyên Anh Đan, ta cũng không tin là ngươi nghèo được.” Tinh Chủ nở nụ cười, “Có điều ngươi vì Bảo Bảo mà bỏ ra mười ức đan dược mua Niết Bàn Đan cho nó, ta cũng không thể nhỏ mọn được, không thì Phong Bạch Vũ lại nói ta keo kiệt, vắt cổ chày ra nước.Ta thấy ngươi đã sắp ngưng kết thành kim đan, chỉ còn thiếu đại lượng nguyên khí nữa hôi, hơn nữa ngươi lại tu luyện thần thông Bàn Vũ Đại Lực, loại thần thông này uy lực tuy lớn nhưng lại rất khó đột phá cảnh giới, tốn hao rất nhiều nguyên khí, bây giờ ta sẽ tặng cho ngươi một ít đồ vật giúp ngươi tu luyện”

Trong lúc nói chuyện, một cái hồ lô bay ra từ trong tay áo của Tinh Chủ.


Cái hồ lô này không giống như bảo bối, nhưng hơi lay động một chút thì tỏa ra ánh sáng chói ngời, truyền một cổ lực lượng này cũng không phải là nguyên khí, phương dùng tinh thần cảm ứng thì liền cảm ứng được bên trong lực lượng tựa hồ có vô cùng vô tận sinh linh đang không ngừng cầu nguyện, là nguyện vọng tinh khiết.


“Chúng sinh nguyện lực!” Phương Hàn biến sắc.


“Không sai! Chính là chúng sinh nguyện lực. Trên đường tới đây ngươi hẳn đã nhìn thấy Quần Tinh Môn chúng ta nuôi dưỡng ngàn vạn chúng sinh, nuôi dưỡng bọn họ, đổi lại bọn họ ngày ngày đều phải cầu nguyện. Đây là một hồ lô nguyện lực, là do tám ngàn vạn người cầu nguyện mới tích lũy được. Vốn muốn dùng nó để luyện chế một kiện đạo khí nhưng mà bây giờ tặng cho ngươi luôn. Thế nào? Có thể sánh với Niết Bàn Đan chưa?” Tinh Chủ cười tủm tỉm nói.


“Còn hơn cả Niết Bàn Đan nữa! Có một hồ lô nguyện lực này ta có thể dùng thần thông Bàn Vũ Đại Lực mở rộng não hải, mở ra não hãi thứ ba, thậm chí thứ tư, thứ năm luôn.” Phương Hàn vội vàng tiếp nhận lấy hồ lô.


“Vẫn còn kém. Một hồ lô nguyện lực này giá trị ngang ngửa với Niết Bàn Đan, nhưng mà Phương Hàn đại ca còn cho con dùng Âm Dương Vạn Thọ Đan, Long Thần Đan, còn để cho ta luyện hóa kim đan của Triệu Huyền Nhất, đều là báu vật vô giá cả. Đương nhiên cái quang trọng hơn nữa là Phương Hàn đại ca cho con biết về Vô Cực Tinh Cung, Chúng Tinh Vô Cực Thư, là một môn vô thượng thần thông.” Tinh Vân Bảo Bảo nói.


“Cái gì? Vô Cực Tinh Cung!? Phương pháp tu luyện Chúng Tinh Vô Cực Thư!?”


Tinh Chủ đột nhiên biến sắc!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK