Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Trong phòng luyện đan, ngọn lửa hừng hực không ngừng làm thiêu đốt, ánh lửa đỏ phủ khắp phòng, không khí bị đốt nóng đến vặn vẹo, có thể thất nhiệt độ trong phòng hiện rất cao. Lò luyện đan của nội môn đệ tử ở Vũ Hóa Môn có thể ngưng tụ Thái Dương Chân Hỏa, cộng thêm sự tăng cường của Địa Hỏa dưới lòng đất, ngọn lửa có thể lớn nhỏ tùy ý, nhiệt độ cao đến mức có thể trong nháy mắt làm cho tinh cương bị nung chảy.

Chỉ không có khả năng biến sắt thép thành thể khí mà thôi.

Để luyện sắt thép thành khí thì chỉ có lò luyện đan đạt cấp bậc linh khí mới có thể làm được.

Bất quá nếu như để luyện chế một người thì cũng không cần nhiều như vậy.

Cả người Phương Hàn chìm trong lò luyện đan, Hoàng Tuyền Thánh Thủy sôi trào không ngừng xoay chuyển quanh cơ thể hắn, từ các lỗ nhỏ trên lò luyện đan không ngừng phát ra những âm thanh ô ô ô……

Cả người hắn chìm trong Hoàng Tuyền Thánh Thủy, không ngừng luyện thể, ngay cả hô hấp cũng như có như không, máu lưu chuyển chậm rãi thong thả, bất quá nếu là người tu luyện đến Thông Linh Cảnh ở đây thì sẽ phát hiện ra rằng hắn không có bị nấu chín mà ngược lại sinh cơ trong cơ thể càng ngày càng tăng lên, áp súc lại, độ ngưng kết của máu huyết, xương cốt cũng không ngừng tăng lên.

Kinh khủng hơn chính là, da hắn giờ đây lờ mờ ánh vàng, thoạt nhìn rất bền chắc, dù đao kiếm cũng không thể phá được.

Trừ những điều đó ra, thì vẻ mặt của Phương Hàn cũng có vẻ lạnh lùng, hết sức quỷ dị. Người bình thường bị nấu trong nước sôi thì gương mặt sớm đã đầy vẻ đau đớn, tràn ngập oán khí như ma đầu, oán hồn nhưng trên mặt hắn lại có vẻ thoải mái dễ chịu, giống như không phải đang ngồi trong lò nước sôi, trên ngọn lửa hừng hực mà đang ngồi dưới ánh trăng sáng, gió mát thổi hiu hiu, thưởng trà ngắm trăm a.

“Mọi thứ là do tâm, ý động, biến khổ thành vui, khổ hải khôn cùng, quay đầu lại là thấy được miền cực lạc mơ ước……” Phương Hàn lúc này quả thật đang rất thoải mái, bởi vì hắn dựa theo công pháp tu luyện Diêm La Kim Thân, biến thống khổ thành vui sướng, sau đó vận chuyển khí huyết trong cơ thể đi khắp toàn thân, lắp đầy gân mạch, xương cốt, hắn có thể cảm giác mỗi một điểm nhỏ trên cơ thể mình càng ngày càng trở nên cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn, hoàn mỹ hơn.

Tu luyện liên tục suốt hai mươi lăm ngày, không chút gián đoạn trong sự sôi trào của lò luyện đan, mỗi một lần lại hấp thu một lượng lớn dược lực của Huyết Đan cùng Bích Lạc Đại Đan, số lượng đan dược luyện chế được cũng gần như hết sạch rồi, còn không tới hai mươi viên.

Bất quá tiêu hao lượng lớn như vậy cũng phi thường đáng giá, Phương Hàn cuối cùng có thể thành công vận chuyển tinh thần, quên đi những chuyện không quan trọng, ghi nhớ những việc cần phải nhớ.

Lúc này đây, tinh thần trong đầu hắn đã ngưng luyện thành một chất lỏng mòng vàng, tỏa ra quang mang lấp lánh, tựa như muốn qua Thiên Môn mà bắn lên trời cao, xuyên thủng mây trời.

Đây là lực lượng tinh thần đã áp súc đến cực điểm.

Chỉ còn chờ một khắc cuối cùng, phá kén thành điệp, tinh thần lực khổng lồ chuyển hóa thành pháp lực, tiếp xúc giao hòa cùng thiên địa, bước vào Thần Thông Bí Cảnh.

Rầm một tiếng, Phương Hàn mở mắt ra, sinh cơ khổng lồ chợt bộc phát, cả người thoát ra qua đỉnh lò luyện đan, hạ xuống mặt đất nham thạch cứng rắn, một cái nhún người mà có thể làm cho mặt đất rung động như muốn sụp đổ.

“Diêm La Kim Thân cuối cùng cũng đã hoàn thành bước đầu tiên. Quá trình tích súc của ngươi cũng gần như hoàn thành rồi, bây giờ thể lực của ngươi không kém gì Tu La, độ cứng rắn của thân thể cũng ngang với Tu La rồi.”

Diêm nhìn kim quang nhàn nhạt tỏa ra từ trên người Phương Hàn, không khỏi gật đầu, một trảo vung lên, một thanh tinh cương kiếm sắc bén vung hung hăng bổ lên người Phương Hàn.



Phương Hàn thấy vậy cũng không né tránh, da trên cơ thể run lên, tạo nên chấn động cao tần, tạo ra tiếng ong ong vù vù, da tay màu vàng tựa như lân phiến, cứng rắn đón đỡ thanh tinh cương kiếm bổ xuống.

Da tay chấn động, tạo nên tiếng nổ mạnh, gân cốt, thân thể phải cường hãn đến mức nào mới có thể làm được như vậy?

Đương!

Tinh cương kiếm bị gãy thành hai đoạn, mà trên da của Phương Hàn cũng chỉ có một vết mờ.

Theo đó, Phương Hàn phân tán lực luợng, da tay lại trở nên mềm mại, màu vàng cũng theo đó mà biến mất, thay vào đó là một màu hồng nhuận, nhẵn nhụi, trông đẹp như ngọc.

“Tốt, bây giờ ngươi có thể nói là rất mạnh rồi! Đáng tiếc là còn chưa thể đột phá cánh cửa Thần Thông.”

“Ta dùng Cửu Khiếu Kim Đan, hấp thu huyết sắc cam lộ, lại tu luyện trụ cột ban đầu của pháp môn Diêm La Kim Thân, luyện thể hai mươi lăm ngày trong lò luyện đan, hấp thu Hoàng Tuyền Thánh Thủy, Huyết Đan, Bích Lạc Đại Đan, vậy mà lại không thể đột phá được Thần Thông Bí Cảnh, cánh cửa này quả thật rất khó vượt qua a.”

Phương Hàn cảm thán, hắn bây giờ cảm giác được bản thân đã tích súc được rất nhiều rồi, chỉ thiếu một chút nữa là có thể đột phá, từ nhộng hóa thành bướm, nhưng một bước này lại không thể đi tiếp được, cũng không rõ là tại sao.

“Thần Thông Bí Cảnh dễ dàng đột phá như vậy sao? Phải từng bước vượt quá khoảng cách giữa người thường và tiên nhân. Nếu mà dễ dàng thì Vũ Hóa Môn cũng không phải chỉ có một trăm lẻ tám vị chân truyền đệ tử. Chìa khóa để mở được cánh cửa thần thông ấy, phải do chính bản thân tự tìm được, tự thân mình đột phá. Ngươi cũng không cần nóng vội, lực lượng ngươi tích súc càng nhiều, thì khi đột phá Thần Thông Bí Cảnh pháp lực càng cường hãn. Ta cam đoan với việc tu luyện Diêm La Kim Thân, chỉ cần một khi bước vào Thần Thông Bí Cảnh, ngươi chắc chắn mạnh hơn Kim Thạch Thai, hắn thật sự quá yếu ớt đi, không có chút tích súc nào.”

Diêm tấm tắc nói: “Huyết Đan, Bích Lạc Đại Đan còn lại không đủ hai mươi viên. Thiên Ma chiến trường thì không thể quay lại, bất quá chúng ta có thể xuống lòng đất đánh giết Phi Thiên Dạ Xoa, Tu La, thậm chí Đại A Tu còn non kém, những cái đó đều là tài luyện rất tốt để luyện chế Huyết Đan. Huyết Đan luyện chế từ Đại A Tu La còn tốt hơn Bích Lạc Đại Đan nhiều lắm.”

“Bây giờ ta có thể dùng Tu La đánh chết Phi Thiên Dạ Xoa, nhưng Đại A Tu La đã biến thành nhười, lại có pháp lực, tương đương với Thần Thông Bí Cảnh cao thủ, ta làm sao có thể giết được?” Phương Hàn cũng hiểu rõ lực lượng của Ma Đạo, tò mò hỏi.

“Địa Ma nhất tộc không giỏi luyện khí, rất ít thần thông cũng không giống như Vũ Hóa Môn có tám đại thần thông, lại có rất nhiều tiểu thần thông. Các Ma tộc cũng không có pháp bảo, toàn bộ chỉ dựa vào thân thể mạnh mẽ, ngươi bây giờ có mười Ma Kiếm Khôi Lỗi, cộng thêm thần thông của ta, cũng đủ để đánh chết một đầu Đại A Tu La còn non rồi.” Diêm thúc dục nói: “Ngươi muốn chiến thắng Hoa Thiên Đô thì phải tu luyện, tu luyện và tu luyện. Lúc nào cũng phải chiến đấu, ở trong gió tanh mưa máu mà tôi luyện. Mỗi một khắc thời gian đối với ngươi đều vô cùng quý giá! Chúng ta bây giờ tìm một khe hở để đi xuống dưới lòng đất đi, sự phân bố lực lượng dưới lòng đất ta cũng khá quen thuộc.”

“Ba ngày nữa được không?”

“Sao vậy?”

“Ngươi quên là nội môn đệ tử mỗi ba tháng có ba ngày truyền công ở Truyền Công Viện sao? Mỗi nội môn đệ tử đều đến Truyền Công Viện để học tập các loại công phu của Vũ Hóa Môn, còn được trưởng lão giải đáp các khó khăn gặp phải trong tu luyện, chẳng lẽ ta bỏ qua cơ hội học tập công phu của Vũ Hóa Môn sao?”

Phương Hàn nhớ rõ, hôm nay tới ngày bắt đầu truyền công. Chuyện gì có thể quên, chứ chuyện này thì hắn sẽ không quên, hắn đã có thể tùy ý điều khiển suy nghĩ của mình.

“À đúng rồi! Công phu của Vũ Hóa Môn cũng nên học, hơn nữa phải học cho tinh. Tốt nhất có thể học được Vũ Hóa Phi Thăng Kinh gì gì đó, như vậy có thể phá vỡ tấm chắn của thế giới, ngao du chư thiên vạn giới, đến vô tận tinh không, là vô thượng pháp môn trong thiên địa, ngay cả Hoàng Tuyền Đại Đế cũng có lúc thèm muốn.”

“Vũ Hóa Phi Thăng Kinh? Đây không phải là cái mà sư phục Bạch Hải Thiện từng nói với ta sao?” Phương Hàn trong lòng có chút mấy động, biết loại đồ như vậy không phải cứ muốn là có được.

Thu thập đồ đạc, Diêm lại trở lại trong Hoàng Tuyền Đồ, mười đầu Tu La cũng ẩn dấu trong Hoàng Tuyền Hà, biến thành hình xăm trên người Phương Hàn, chỉ chờ có cơ hội thì lại đi ra đoạt lấy sinh mạng của các sinh linh khác.



Trong Hoàng Tuyền Đồ còn có một bộ Huyết Miên Ma Y cùng với thi thể của Hồng Phấn Thái Tử, bất quá Phương Hàn cũng không định lấy Huyết Miên Ma Y ra dùng, hiện nó chỉ có thể dùng để hộ thân khi đi lịch lãm ở thế giới dưới lòng đất mà thôi.

Cửa phòng bằng đá nặng nề mở ra, Phương Hàn lửng thửng đi ra ngoài, thẳng đến Truyền Công Viện, trong lòng có chút chờ mong những công phu sẽ được truyền dạy hôm nay.

Dọc theo đường đi cũng có các nhóm đệ tử túm năm tụm ba đi về phía Truyền Công Viện, lực lượng mỗi người đều rất mạnh mẽ, nhờ khổ luyện mà có. Trên thực tế, chỉ cần là nội môn đệ tử của Vũ Hóa Môn thì tùy tiện gia nhập một quốc gia trong thế tục liền có thể được phong làm tể tướng, là đại nguyên soái nắm giữ binh quyền, trở thành hùng nhân trong thế tục.

Bất quá những đệ tử này thấy Phương Hàn đều lộ ra vẻ mặt cổ quái, sợ hắn đến gần mình mà vội vàng bước nhanh, tránh né hắn như là tránh né ôn thần vậy.

“Xem ra ta đã trở thành ôn thần rồi. Cũng vì Hoa Thiên Đô có địa vị rất cao trong Vũ Hóa Môn, uy vọng cực lớn, người sung bái hắn cũng không phải ít, mà ta lại đắc tội với hắn, người nào lại dám thân cận với ta. Mà ta cũng mong bọn họ không có tìm ta gây phiền toái.

Phương Hàn thấy sự tình như vậy cũng không quá để ý, một ngày nào đó hắn sẽ khiến cho bọn họ phải kinh sợ.

“Phương Hàn! Anh gần đây gặp phiền toái lớn ah.” Đang lúc này, một thanh âm quen thuộc từ phía sau truyền tới, lỗ tai Phương Hàn hơi mấy động, quay đầu lại thì thấy đó chính là Hồng Di Quận Chúa.

“Cô cũng thành nội môn đệ tử rồi?”

Hồng Di Quận Chúa đang mặc bộ Thủy Hỏa Đạo Bào, pháp kiếm đeo ở sau lưng, gọn gành, xinh xắn, cho thấy là một nữ tử hào sảng, nhưng Phương Hàn vẫn có thể cảm giác được sát khí ẩn giấu của nàng, thậm chí còn có thể cảm thấy được sâu trong mi tâm của nàng dường như có một tia sắc bén, tùy thời có thể rút kiếm giết người, tuyệt không nương tay.

“Nếu được chỗ tốt như vậy mà còn không thể trở thành nội môn đệ tử thì ta là kẻ vô dụng rồi.”

Chỗ tốt mà Hồng Di Quận Chúa nói ở đây chính là Chân Lam Kiếm, đây là đại bí mật mà chỉ có hai người biết. “Bất quá ta nghe nói anh ở Thiên Ma Chiến Trường đắc tội với Hoa Thiên Đô Đại sư huynh, đệ nhất chân truyền đệ tử. Đừng nói là chúng ta, cho dù là cao thủ trên Sơn Hà Bảng cũng không đỡ được một cái búng tay của hắn. Chỉ sợ là Thanh Tuyết sư tỷ cũng không giúp anh được, hơn nữa trong các chân truyền đệ tử, có không ít người chịu đại ân của Hoa Thiên Đô Đại sư huynh, anh tính chống lại cả Vũ Hóa Môn sao, cuộc sống sau này sẽ rất khó khăn đó?”


“Ít nhất thì ta có thể an tĩnh tu luyện trong mười năm.”


“Hay a! Nguyên lai các ngươi ở chỗ này.”


Một tiếng quá lớn truyền đến, xa xa xuất hiện vài bóng người quen thuộc. Người vừa lên tiếng mặc Kim Bích La Sam, là pháp y có thể sánh cùng với Huyết Miên Ma Y.


Người đứng thứ mười trên Sơn Hà Bảng, Ngân Xà Kiếm Nguyên Kiếm Không.


Bên cạnh Nguyên Kiếm Không còn có Mạc sư tỷ cùng với mấy nội môn đệ tử bị mất phi kiếm, còn có mấy người Bảo Thân Vương nữa.


“Nguyên lai là Nguyên Kiếm Không sư huynh và Mạc sư tỷ, không biết có gì chỉ giáo?” Phương Hàn nhìn những người này, cũng không có chút e ngại, mặc dù hắn cướp đoạt phi kiếm của họ, nhưng hắn cũng không sợ bọn họ, Hoa Thiên Đô mà hắn còn dám đắc tội, huống chi là mấy người này?


“Ngày ấy chúng ta bị trúng Lục Dục Âm Lôi, nghe nói ngươi dựa vào bảo khí mà có thể chạy thoát được.” Nguyên Kiềm Không âm trầm cười nói: “Đã như vậy ngươi hẳn là biết Ngân Xà Kiếm của ta ở đâu. Bây giờ ta yêu cầu ngươi nói ra.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK