Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Lần đi Bàn Long Tinh này, Phương Hàn là người có thu hoạch lớn nhất, thu được hài cốt của thiên long, mấy trăm con Hắc Thủy Vương Xà, cả một ngọn núi Huyết Long Tinh, tám kiện tuyệt phẩm bảo khí, tu luyện thành công Đại Thôn Phệ Thuật, thu phục được Hắc U Vương.

Hắc U Vương là cao thủ tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, cường giả cấp bậc Thiên Địa Pháp Tướng, tôn quý hơn rất nhiều so với tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh, thu phục được một người sẽ có hỗ trợ rất lớn. Hơn nữa Phương Hàn cũng đã dùng A Tỳ Khí ngưng kết thành một đạo phù lục ở trong U Ám Nguyên Thần của hắn, không sợ hắn phản bội. Nếu hắn dám thì sẽ chết ngay lập tức.

Phương Hàn cũng không thèm để ý tới cuộc đấu tranh giữa ma tộc trong lòng đất và Đại Huyền Đế Quốc.

Có điều Hoa Thiên Đô lại không bị đầu sỏ muôn đời, cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh đánh trọng thương mà chỉ bị thương nhẹ khiến cho Phương Hàn rất thất vọng.

Về phần Hoa Thiên Đô quay về Vũ Hóa Môn, nhất định sẽ áp dụng một loạt thủ đoạn lôi kéo đệ tử, chèn ép Phương Hàn và đệ tử của Già Lam hội. Có điều những cái này cũng không cần lo, đã có Phương Thanh Tuyết chống đỡ hết, Phương Hàn cũng không sợ có cạm bẫy gì. Hắn hiện tại có thể an tâm ở bên ngoài, vừa tranh đoạt tài nguyên tu luyện, đồng thời tiến hành kế hoạch liên hoành hợp tung.

“Di Thân Vương! Lần này ta xuất sơn vốn là muốn đến Quần Tinh Môn nói chuyện, không ngờ lại trì hoãn lâu như vậy. Hiện giờ không thể không khởi hành, chờ ba tháng sau, ta sẽ đúng như ước định đến Linh Lung Phúc Địa gặp gỡ, cùng dâng thọ lễ cho Linh Lung Tiên Tôn. Ba tháng này ngươi cứ lo tu luyện củng cố Quy Nhất Cảnh của mình đi.”

Trong lúc nói chuyện, thân thể Phương Hàn thoáng cái đã biến mất không thấy đâu, chỉ còn lại dư âm.

“Thật sự là biến mất vô ảnh vô tung.” Di Thân Vương hâm mộ nói. Đúng lúc này đột nhiên từ trên trời có hai đạo kiếm quang xuất hiện, bay xuống quay quanh người hắn, không ngừng xoay chuyển, chính là hai thanh phi kiếm tuyệt phẩm bảo khí, lộ ra lực lượng rất mạnh mẽ.

“Hai thanh phi kiếm này, một là Quỷ Xà Kiếm do Quỷ Đế khổ luyện mà thành, tuy không phải là đạo khí nhưng lại có lực sát thương rất mạnh, vô cùng quỷ bí. Còn một cái là Tâm Linh Kiếm của Tống Duy Nhất, là luyện ra từ xương cốt của bản thân, cũng là một kiện tuyệt phẩm bảo khí. Hai kiếm một đen một trắng tượng trưng cho âm dương. Ta đã lấy được tám kiện pháp bảo trong long cung, nhưng mà cái này là một bộ, không thể tách rời được, nếu không uy lực sẽ giảm đi nên ta cho ngươi hai thanh kiếm này, sau này khi tu vi của ngươi củng cố lại thì có thể chống lại cả tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh bình thường.”

Khi hai thanh phi kiếm này bay xuống thì thanh âm của Phương Hàn cũng theo đó truyền tới.

“Đồ tốt!”

Di Thân Vương mừng rõ hô lên: “Quỷ Xà Kiếm, Tâm Linh Kiếm! Đều là những thanh kiếm có tiếng tăm lẫy lừng! Sợ là pháp bảo mà hắn thu được trong long cung cũng không bằng hai thanh kiếm này phối hợp với nhau. Với tu vi hiện tại của ta thì có được chúng là có thể chống lại cao thủ Kim Đan Cảnh bình thường! Trong hoàng tộc đệ tử, ta có thể vươn lên xếp thư mười ba!”

……

Trên bầu trời, chìm trong tầng mây, Phương Hàn đang quan sát một bảo bối hình thước ở trong tay. Bảo bối này tản mát ra linh lực cường đại. Hắn cầm lấy cây thước tùy ý huy động thì từ bên trong liền truyền ra tiếng long ngâm hổ khiếu, từng đạo huyễn quang tỏa ra, quay quan thân thể hắn.

Đây là một trong tám kiện tuyệt phẩm bảo khí mà hắn đoạt được trong long cung ở Bàn Long Tinh.

“Đây gọi là Bá Bộ Long Vương Xích, sau khi luyện chế trọn vẹn thì có thể đạt tới cấp bậc đạo khí, có điều hiện giờ cũng chỉ là tuyệt phẩm bảo khí. Uy lực đơn lẻ cực lớn, nếu như tiếp tục rèn luyện, có thêm máu của thiên long thì sẽ càng lợi hại hơn. Ta đã dùng qua Long Thần Đan, trong thân thể có huyết mạch của thiên long, khi đối địch dùng một giọt máu huyết cũng có thể đánh lén được cao thủ Kim Đan Cảnh.”

Cầm cây thước này vuốt vuốt, trong nội tâm hắn thầm suy tính, hắn chiếm được quyển Thiên Long Bí Kíp có chứa pháp môn chuyên luyện chế đan dược, pháp bảo nên cũng biết được công hiệu của tám kiện pháp bảo này, đây là một bộ pháp bảo.

Đối với luyện khí và luyện đan, Phương Hàn cũng không có tài giỏi gì, hắn chỉ quen giết người rồi cướp đoạt pháp bảo. Có điều sau khi chiếm đước Thiên Long Bí Kíp, chỉ cần tinh tế tìm hiểu thì có thể trở thành đại sư về luyện khí.



Trong Thiên Long Bí Kíp có ghi chép về một bộ tám kiện bảo bối: Long Vương Xích, San Hô Niệm Châu, Đan Lô, Thủy Tinh Cầu, Đại Cổ, Đồng Linh, Liệt Thiên Kích, Minh Vương Phủ. Đây là các bộ phận của pháp bảo Bát Bộ Phù Đồ kinh thiên động địa.

Trong Thiên Long Bí Kíp có ghi lại, trong long tộc, pháp bảo cường đại nhất là Bát Bộ Phù Đồ.

Phù đồ, là một loại pháp bảo giống như bảo tháp.

Luyện chế Bát Bộ Phù Đồ này còn phải luyện chế tám pháp bảo, chính là tám cái mà Phương Hàn thu được thành đạo khí hết, ngưng kết ra được khí linh cường đại, sau đó lại luyện chế một tòa phù đồ, cũng dựa phải luyện thành đạo khí rồi mới đem tám pháp bảo kia sắp xếp bên trong phù đồ, vận chuyển thần thông, để cho hàng ngàn, hàng tỉ sinh linh triều bái, cung phụ, ngưng tụ nguyện lực thì sẽ luyện thành Bát Bộ Phù Đồ.

Kiện bảo bối này khi luyện thành có pháp lực vô biên, có thể trấn áp tà ma bốn phương, tồn tại gần ngang bằng với tiên khí.

Có điều với năng lực hiện tại của Phương Hàn, cũng không có khả năng luyện chế được Bát Bộ Phù Đồ, chưởng giáo Phong Bạch Vũ của Vũ Hóa Môn muốn luyện chế cũng khó mà làm được.

Trừ khi là cao thủ cỡ như Thái Hoàng Thiên, viễn cổ ma tôn, thần bí nhân trong Thái Nguyên Tiên Phủ thì may ra. Hơn nữa khả năng luyện thành cũng rất khó, cần phải liên thủ, đương nhiên cũng sẽ mất rất nhiều thời gian, vận dụng đủ loại thủ đoạn thì mới có thể luyện thành Bát Bộ Phù Đồ.

Loại pháp bảo này đã là truyền thuyết rồi.

“Thái cổ Thiên Long kia không ngờ có ý định luyện chế Bát Bộ Phù Đồ! Làm sao có thể được! Khó trách lại chết một cách khó coi như vậy.” Phương Hàn nhớ tới hài cốt của thái cổ thiên long, không khỏi thở dài lắc đầu.

Đột nhiên, hắn dừng lại, vung tay lên, lập tức năm đạo tinh quang từ trong người bay ra, hiển hóa ra năm người. Lúc mới đầu, năm người này còn đang ngu ngơ, không biết gì, đến khi Phương Hàn truyền vào một luồng tiên khí thì bọn hắn mới khôi phục lại thần trí.

Mấy người này chính là chân truyền đệ tử của Quần Tinh Môn mà Phương Hàn bắt được ở Phong Ma Lĩnh.

Bọ họ bị tiểu yêu nữ Thuần Hồ ám toán, sau đó bị hắn thu vào trong Hoàng Tuyền Đồ, mê man mãi đến bây giờ. Hiện tại Phương Hàn muốn đi Quần Tinh Môn tự nhiên là cứu tỉnh ba người này, đồng thời cũng điều trị thương thế của bọn họ.

“Ngươi là ai?”

Khi mấy người này tỉnh táo lại thì lập tức ngưng thần, đề phòng, nhìn Phương Hàn, tất cả đều vận chuyển pháp lực, tế xuất phi kiếm do mình luyện chế ra.

“Các ngươi muốn chết?”

Đột nhiên Tinh Vân Bảo Bảo từ trong Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc nhảy ra, vung tay lên, một mảng tinh quang trực tiếp đánh tới, chấn nhiếp năm người này, khiến cho bọn họ không thể động đậy được nữa.

“Tinh Vân Bảo Bảo!”

“Thiếu chưởng môn!”



“Không đúng! Ngươi làm sao lại tu luyện tới tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Nhân Cảnh? Sao lại có thể đột phá nhanh như vậy được?!”

Mấy chân truyền đệ tử này cảm giác được pháp lực ngập trời của Tinh Vân Bảo Bảo thì trong mắt liền lộ ra vẻ khiếp sợ.

“Ta biết rõ các ngươi là người của Thất sư huynh.” Tinh Vân Bảo Bảo giơ tay vỗ vỗ cái miệng, ngáp một cái rõ to, phát ra thanh âm oa oa oa rồi nói, “Có điều lần này ta ra ngoài lịch lãm, gặp được Phương Hàn đại ca, tu vi tăng tiến. Khi các ngươi chiến đấu với tiểu yêu nữ Thuần Hồ, trúng phải quỷ kế của nó, suýt nữa là chết thì được đại ca của ta là Phương Hàn cứu.”

“Đại ca Phương Hàn của ngươi? Chính là người giết chết Quỷ Đế, giết chết Thứ Nguyệt Đạo, Diệt Tinh Đạo, chiến thắng Mạnh Thiểu Bạch? Là đệ nhất thiên tài của Vũ Hóa Môn?”

Năm người chân truyền đệ tử Quần Tinh Môn này vừa nghe tới tên Phương Hàn thì thân thể không ý thức được, run rẩy.

“Không sai. Chính là ta.” Phương Hàn gật gật đầu, nhìn năm đệ tử của Quần Tinh Môn, trong đó có ba người đã luyện thành chân khí, đạt tới Chân Nguyên Cảnh, hai người mới tầng thứ nhất, Pháp Lực Cảnh, cũng không tính là mạnh mẽ, hắn có thể trong nháy mắt giết chết cả trăm người như vậy, nên cũng không có để mấy người này vào trong mắt.

“Thì ra là Phương Hàn sư huynh, thật thất lễ.” Năm chân truyền đệ tử thay đổi thái độ cực nhanh, cung kính như đang đối mặt với trưởng bối của mình, hiển nhiên hung uy của Phương Hàn đã truyền khắp bốn phương. Có điều năm chân truyền đệ tử này cũng chưa biết chuyện Phương Hàn đã giết chết hai tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh Triệu Huyền Nhất và Tống Duy Nhất của Thái Nhất Môn. Nếu không thì có lẽ bị dọa sợ đến nỗi ngu ngốc luôn. “Ân cứu mạng của sư huynh, suốt đời sẽ không quên!

“Chuyện ta cứu các ngươi và chuyện tiểu yêu nữ Thuần Hồ kia không được tiết lộ ra ngoài, nói là xuất môn du lịch lãm, ngẫu nhiên gặp được ta, rõ chưa? Tiểu yêu nữ Thuần Hồ đã trở thành tỳ nữ của ta.” Phương Hàn lạnh lùng nói, “Bí mật ở dưới Phong Ma Lĩnh các ngươi cũng biết, có điều đây không phải là bí mật mà bọn ngươi có thể đụng vào. Hiểu chưa?”

“Vâng! Sư huynh nói rất đúng, chúng ta cam đoan thủ khẩu như bình.”

“Cái gì ma thủ khẩu như bình, căn bản không thể nào có chuyện gì phát sinh cả? Chúng ta đi ra ngoài vô tình gặp được Phương Hàn sư huynh, nhờ huynh ấy chỉ điểm tu luyện.”

Năm chân truyền đệ tử nhanh nhẩu nói.

“Uhm! Các ngươi cũng là người hiểu chuyện. Hắc U Vương cho bọn hắn chút chỗ tốt đi.” Phương Hàn nghĩ nghĩ muốn cho năm người này một vài chỗ tốt nhưng mà hắn đã trắng tay rồi, không còn đồ gì thừa thãi, chỉ có vài món phát bảo cường đại như phế phẩm của Bát Bộ Phù Đồ, Long Thần Đan thì đương nhiên là không thể cho được. Vốn hắn giết được lục đại thần quân, thu được một kho pháp bảo nho nhỏ, nhưng tất cả đều bán đi và dùng cho việc đấu giá Niết Bàn Đan hết rồi.


Nghĩ nghĩ một chút thì mới gọi Hắc U Vương ra.


“Vâng thưa tông chủ!” Hắc U Vương vừa bước ra thì móc từ trong pháp bảo nang của mình ra năm vật nhọn hoắc, đen nhánh, trên bề mặt lượn lờ ma vân. Mỗi người được một cây, “Đây là là Kinh Thần Âm Lôi Thứ, là hạ phẩm bảo khí luyện chế từ xương gai của Tu La trong lòng đất. Trên bề mặt có U Minh Âm Lôi, lúc giết người thì nhắm thẳng vào địch nhân phát động phóng đi, có thể tự động tìm kiếm truy đuổi theo khí tức của địch nhân. Nếu kẻ địch đón đỡ thì sẽ phát nổ cực mạnh, cao thủ Thiên Nhân Cảnh nếu như không đề phòng cũng sẽ bị trọng thương.”


Hắc U Vương chính là người của Hoàng Tuyền Ma Tông, cao thủ của U La Điện, pháp bảo do hắn luyện chế cũng vô cùng âm độc, cay nghiệt, và cường đại.


“Hắc U Vương? Ngươi là lão quái ngàn năm, cao thủ tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh của Hoàng Tuyền Ma Tông, Hắc U Vương?” Năm tên đệ tử thất kinh, mặt vàng như nghệ.


“Không sai, chính là ta. Ta đã đầu phục tông chủ Phương Hàn, say này sẽ theo tông chủ thống nhất Hoàng Tuyền Ma Tông, thành tựu một đời đại đế.” Hắc U Vương lạnh lùng nói, sau đó lui ra sau người Phương Hàn, giống như một hộ vệ rất trung thành.


“Cái gì?” năm đệ tử này cầm được Kinh Thần Thứ trong tay, tay run run.


“Cái này cũng không có gì, ta là đại ca của Tinh Vân Bảo Bảo, tự nhiên phải trợ giúp hắn vươn lên, có được chức vị chưởng môn. Hiện tại Tinh Vân Bảo Bảo đã luyện thành tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Nhân Cảnh, trong tương lai không xa, có hi vọng đạt thành kim đan. Các ngươi phải ủng hộ hắn, hiểu chưa?” Phương Hàn bay đi nói, “Đi! Đi Quần Tinh Môn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK