Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



"Quỷ Phủ thần công đại tiên thuật không hổ là tuyệt học của Thần tộc! Đáng tiếc chính là môn đạo thuật này không được đầy đủ, nếu như ta có thể học thành chín mươi chín loại thần thông trong ba nghìn đại đạo, hòa làm một thế biến thành Quỷ Phủ thần công, như vậy sẽ lợi hại tới cảnh giới nào?"

Tùy ý đung đưa thân thể, Phương Hàn rõ ràng "Phát giác" khi bản thân mình hóa thành đại phủ, vật chât trong toàn thân đã xảy ra biến hóa về chất, nhưng mà lực lượng lại tiêu hao kịch liệt.

Hắn cảm giác được bản thân biến hóa thành hình thái của Quỷ Phủ thần công, lực lượng tiêu hao gấp vạn lần bình thường.

Mỗi một lần hô hấp đều tiêu hao trên một tỷ, trên mười tỷ Thuần Dương tiên khí. Với lượng hấp thu của bản thân hắn, căn bản không thể thi triển được. Nhưng mà uy lực của một búa này chỉ sợ cũng không khác gì so với Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, hơn nữa còn vượt qua.

"Không biết Thanh Tuyết sư tỷ cùng Nhân Hoàng Bút hiện tại thế nào rồi? Tu vi có tăng lên không? Dựa theo đạo lý nếu như chính thức tìm được tàn phiến của Tạo Hóa thần khí, tiến hành luyện hóa, tu vi của sư tỷ chỉ sợ sẽ đột tiến, uy lực của Bạo Lôi chi thành cũng càng lớn. Hiện tại ta biết chỉ sợ Bạo Lôi chi thành cũng sẽ gặp đại kiếp số."

Nghĩ tới Bất Hủ Cổ Lôi Pháo. Phương Hàn không tự chủ được mà nghĩ tới Phương Thanh Tuyết.

Răng rắc răng rắc, Phương Hàn lập tức triệt tiêu Quỷ Phủ thần công đại tiên thuật, sau đó biến thành nhân thể, lượng nguyên khí tiêu hao cũng giảm xuốn, thân thể xuất hiện một hồi thoải mái. Thi triển tiên thuật này đúng thật là tiêu hao lực lượng cực lớn, nhưng mà cuối cùng vẫn còn tốt hơn nhiều so với tiêu hao tuổi thọ.

Một vạn năm thời gian, suốt một vạn năm thời gian rốt cục cũng luyện chế thành! Mà ở bên ngoài mới qua có ba ngày. Phương Hàn trọn vẹn tiêu hao hết hơn mười "triệu" Đan dược.

Mà Bát Bộ Phù Đồ cũng không có ở trong đó tu luyện.

Bởi vì nếu như vào trong đó, qua một vạn năm đám Ma thần kia sẽ phải chết già. Kim Đan Thiên Ma trong đó cũng chết sạch. Vạn nhất nếu có gì thay đổi Khô Vinh Chân Quân sẽ thừa cơ thoát ra.

"Thủ Hộ chi quang! Đại Thế Giới Thuật! Đại Hộ Thân Thuật! Hai hợp một, tiên thuật vô địch!" Phương Hàn khẽ vung tay, quanh thân phóng xuất ra một mảnh hào quang. Đúng là Thủ Hộ chi quang, có năng lực thủ hộ cường đại nhất. Trong một vạn năm này hắn cũng đã kết hợp thành công Đại Thế Giới Thuật cùng Đại Hộ Thân Thuật, sinh ra tiên thuật.

Thủ Hộ chi quang kết thành từng mảnh từng mảnh lá chắn. Hiện tại Phương Hàn chỉ bằng mượn năng lực của bản thân, hoàn toàn có thể chống lại đòn công kích của cao thủ Giới Vương Cảnh.

Quỷ Phủ thần công đại tiên thuật có công kích mạnh nhất, Thủ Hộ chi quang có lực phòng ngự mạnh nhất.

Hai môn tiên thuật này hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.

Nhưng mà Phương Hàn vẫn còn cần có thế giới chi lực chính thức mới có thể phát huy ra uy lực cự đại của Đại Thế Giới Thuật.

"Phương Hàn, năm đó Hoàng Tuyền Đại Đế đã đem chín mươi chín loại thần thông tu luyện thành tiên thuật, gọi là Vạn Thế Luân Hồi." Diêm nói: "Chờ ngươi học xong Đại Luân Hồi thuật, sau đó tiến vào trong Hoàng Tuyền bảo khố tìm được truyền thừa của môn tiên thuật này, như vậy ngươi sẽ mạnh hơn cả tiên nhân, ba nghìn đại đạo tổ hợp lại, sáng tạo ra tiên thuật càng lợi hại hơn."

"Sớm muộn gì ta cũng sẽ đi, bất quá tuy ta tu hành một vạn năm, thế nhưng thiên vị pháp tắc cũng không được củng cố bao nhiêu. Nhìn cảnh giới của ta như vậy, có khổ tu cũng không có tác dụng nữa." Phương Hàn cảm thán nói: "Tiếp tục tọa quan cũng chỉ lãng phí thời gian mà thôi."

Tuy luyện thành hai môn đại tiên thuật, học xong ba loại thần thông trong ba nghìn đại đạo, thế nhưng Phương Hàn vẫn cảm giác được thiên vị pháp tắc của mình cũng không tiến triển là bao. Cũng không có bất kỳ dấu hiệu gì cho thấy sẽ đột phá Giới Vương Cảnh.

Vạn năm khổ tu, không có trợ giúp gì nhiều đối với cảnh giới.

"Tuy thọ nguyên của người tu đạo kéo dài, thế nhưng cũng không nên quá hao phí thời gian. Khổ tu hai môn Đạo thuật đã mất vạn năm thời gian rồi. Thật sự là năm tháng dằng dặc, nhân sinh khổ đoản, ở thế tục, vạn năm đối với phàm nhân cũng đủ để phát triển nền văn mình, thay đổi hơn mười thời đại."

Phương Hàn thở dài một tiếng.



Sừng sững đứng trên tổ của Tam Đầu Kiêu, giờ khắc này Phương Hàn lại cảm thán nhân sinh khổ đoản.

Một vạn năm có thể phát sinh bao nhiêu sự tình? Ở thế tục sẽ tạo ra bao nhiêu sử sách, văn minh. Nhưng đối với tu sĩ mà nói cũng chỉ ngồi bế quan trong chốc lát mà thôi.

Tu sĩ có bao nhiêu sinh mệnh để tiêu xài?

"Đại Thế Giới Thuật, Đại Khô Vinh Thuật, Đại Khiếu Thuật, Đại Tế Tự Thuật, Đại Kiếp Vận Thuật, Đại Truy Tung Thuật, Đại Xã Tắc Thuật...Hiện tại ta đã học thêm được bảy thần thông trong ba nghìn đại đạo." Phương Hàn yên lặng vận chuyển ba nghìn đại đạo trong cơ thể, âm thầm gật đầu, thoáng cái thu Hoàng Tuyền Đồ vào trong cơ thể, Thương Sinh Đại Ấn, Bát Bộ Phù Đồ trong mi tâm cũng tiến vào thân thể. Thủy Hỏa song sí cũng tiến vào trong động thiên.

Hoàn toàn thu liễm, đồng thời hắn tự hỏi bước tiếp theo nên làm gì.

Đúng lúc này đột nhiên trong phiến rừng rậm này truyền tới một mảnh thanh âm gào rú.

Khối tinh cầu mà Phương Hàn lưu lại này không có bất kỳ người ở, khắp nơi đều là thực vật sum xuê, không khí nóng ẩm, mặt trời trên cao chiếu sáng rực rỡ. Quái thú ác điểu sinh trưởng trong đó, rất nhiều dược liệu quý hiếm cũng sinh trưởng trong đó. Nhưng mà tựa hồ như không có tu sĩ tu luyện. Bởi vì này khối tinh cầu này ở sâu trong Thiên Thương Tinh Hà, ít dấu chân người, cao thủ Hư Tiên cũng phải bay thật lâu, chớ nói chi là cao thủ bình thường.

"Đó là cái gì?"

Phương Hàn nhảy ra khỏi tổ Tam Đầu Kiêu, đã nhìn thấy trong một mảnh sơn cốc xa ước chừng ngoài ngàn dặm tựa hồ như xuất hiện vài đạo quang hoa đang chiến đấu với một đầu mãnh thú.

Đầu mãnh thú kia là một đầu thái cổ Bạo Viên, thân cao mười trượng, bàn tay như ván cửa, răng nanh bạo xuất, vô cùng hung bạo, cư nhiên có thể bay lượn, một cỗ cương khí vận chuyển quanh thân. Thi triển ra một môn thần thông! Cư nhiên là Yêu tộc!

Mà chiến đấu cùng đầu mãnh thú này là vài tu sĩ mặc quần áo mỹ ngọc, tu vi của vài tu sĩ này cũng không tệ lắm, là cao thủ Thần Thông Bí Cảnh ngoài thất trọng Kim Đan.

Trong đó có hai trung niên nam tử, một người trung niên mỹ phụ, còn có một lão giả vây quanh đầu mãnh thú Viên Hầu, thi triển ra các loại pháp bảo vây khốn, muốn bắt giữ Viên Hầu.

Đầu mãnh thú Viên Hầu này cư nhiên là đại yêu thần thông cửu trọng, ngưng luyện ra bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương, ỷ vào đại lực trời sinh, yêu khí hào hùng, cộng thêm có một công pháp huyền diệu, nguyên bản thực lực cực kỳ cường hoành, thế nhưng trên người bốn tu sĩ Kim Đan có rất nhiều bảo bối, thậm chí có cả hạ phẩm đạo khí, cho nên đầu mãnh thú này đành rơi vào thế hạ phong.

"Tu sĩ từ nơi nào tới? Mà Viên Hầu kia tựa hồ cũng không phải thú hoang trong lòng Phương Hàn nghi hoặc, vẫn án binh bất động.

"Sư muội, chỉ sợ không dễ dàng bắt được đầu yêu vượn này rồi. Ngươi phải vận dụng Độc Long Hương, khiến nó tê liệt thôi. Lần này chúng ta ra ngoài, coi như có chút thu hoạch, bằng không đan dược thông qua Truyền Tống Trận cũng sẽ phí sạch, đầu Viên Hầu này là thần thông cửu trọng, là một để tử của Thần Viên Giáo, trên người có vô thượng thần thông do Viên Chân Hoành sáng tạo, Đại Chân Viên Thần Biến. Nếu như có thể bắt giữ, tối thiểu có thể bán được mấy trăm vạn Thuần Dương đan. Chúng ta cũng có thể thu lại số vốn tiêu phí do đi qua Truyền Tống Trận.

"Ừm, đúng vậy. Đáng tiếc Độc Long Hương lại có cái giá rất xa xỉ."

"Bắt được đầu vượn này cũng có thể kiếm được một hai trăm vạn đan dược, mà trên tinh cầu Tọa Vô Nhân này cũng có không ít dược liệu, mãnh thú, chúng ta một phen thu hết cũng có thể kiếm được không ít, mấu chốt là đầu Viên Hầu này, chúng ta đã truy sát nó ròng rã ba tháng qua vài khối tinh cầu, nếu để nó đào tẩu, quả thật quá đáng tiếc, hơn nữa trên người nó còn có một viên Huyền Chân dị quả, giá trị lên tới ngàn vạn đấy!"

"Ừm, chính là Huyền Chân dị quả. Nếu như có thể có được thứ quả này, cống hiến lên, địa vị của chúng ta tại Phân Bảo Nham cũng được đề cao. Chắc hẳn có thể tấn thăng làm nội môn đệ tử a."

"Phân Bảo Nham?"

Phương Hàn nghe thấy lời này, rốt cục cũng nhớ ra.

Thời điểm hắn tiến vào Phân Bảo Nham, cũng trông thấy một số ngoại môn đệ tử mặc áo xanh ngọc. Không thể tưởng được ở sâu trong Thiên Thương Tinh Hà này cũng gặp được đệ tử của Phân Bảo Nham. Xem ra tại một tinh cầu gần đây hẳn là có Truyền Tống Trận bí mật của Phân Bảo Nham.



Phải biết rằng ở chỗ sâu trong Thiên Thương Tinh Hà này có một số tinh cầu nguyên thủy, trăm triệu năm không có ai tới, đã sinh ra rất nhiều thiên tài địa bảo. Có thể thu hoạch.

Nhưng mà thực lực của Phân Bảo Nham có thể thành lập Truyền Tống Trận ở sâu trong mảnh tinh hà này, coi như là cường đại! Hoàn toàn siêu việt hơn Chân Quân Lâu, Thiên Địa hội quán.

Lăn lộn một đoạn thời gian trong Tu Chân đại thế giới, Phương Hàn cũng đã nhìn ra Phân Bảo Nham tại Tu Chân đại thế giới chính là vi tôn, chủ nhân của Phân Bảo Nham gọi là "Bảo chủ."

Nhưng mà Phân Bảo Nham không thuộc về thương hội, xếp hàng thứ nhất trên bảng lại là một thương hội khác có tên là Thiên Nhai Hải Quốc. Thuộc về một tổ chức cực kỳ thần bí.

Tổ chức Thiên Nhai Hải Quốc này dường như là do Phân Bảo Nham tách ra.

"Độc Long Hương!"

Lúc Phương Hàn đang quan sát, trên tay người trung niên mỹ phụ Kim Đan tu sĩ xuất hiện một nén hương, hơi đốt lên liền xuất hiện mảng mảng sương mù, những đạo sương mù này hóa thành từng đầu Độc Long tràn ngập hư không, hơi thiêu đốt lên, hương khí lập tức thẩm thấu vào trong thân thể cự viên.

Hống hống!

Đầu cự viên này lập tức cảm giác được toàn thân đang tê dại dần, cơ hồ muốn lập tức ngất đi.

"Không tốt, Thần Viên Cự Biến! Thổ nhật thổ nguyệt!”

Cự viên hét lớn một tiếng, toàn thân chấn động nổ mạnh, cương khí quanh thân bắn ra bốn phía, chỉ thoáng cái bảo quang bị phá, thân thể bắn ra ngoài.

"Nhanh chóng đuổi theo, súc sinh này đã trúng Độc Long Hương, cầm cự không được bao lâu nữa, hiện tại muốn chạy trốn đấy." Trung niên mỹ phụ vội vàng kêu lên, lập tức đuổi theo Viên Hầu.

Đúng lúc này, đột nhiên phía trước Viên Hầu xuất hiện một đầu đại thủ che trời.

Đại thủ này dày đặc ma khí, trực tiếp bắt lấy Viên Hầu, sau đó biến mất không thấy gì nữa, mà trên đỉnh một cây đại thụ gần đó xuất hiện một nam tử tóc vàng mắt xanh, thân mặc hoàng y, giống như là man di vậy.

"Ai!"


"Muốn chết! Cư nhiên dám chiếm tiện nghi của chúng ta."


Vài đại tu sĩ Kim Đan lập tức giận dữ, đều công kích tới chỗ nam tử man di tóc vàng mắt xanh.


"Chư vị đạo hữu, dừng tay! Tại hạ là Ulla vương tử! Ngẫu nhiên lạc đường đi tới khối tinh cầu này." Nam tử man di này lập tức nói: "Đầu Viên Hầu này, là do ta thay các ngươi bắt lấy." Trong lúc nói chuyện, hắn phát ra một mảnh tinh quang ngăn cản kiếm quang của vài người tu sĩ.


"Dừng tay, người này là vạn cổ cự đầu!" Vài tu sĩ Kim Đan trông thấy phiến kim quang này, lập tức thu hồi pháp bảo.


Nam tử man di này chính là do Phương Hàn biến thành.


Phương Hàn ngăn cản kiếm quang, cũng không hoàn thủ mà là ném ra ngoài một khối thủy tinh cầu, cự viên ở trong đó gào rít không thôi.


Thủy tinh cầu này liên tục xoay tròn rồi rơi vào trên tay vài tu sĩ Kim Đan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK