Hai mắt Phương Hàn nhìn Thiên Phi Ô Ma, trực tiếp nói ra thông điệp cuối cùng.
- Phương Hàn, ngươi cũng hơi quá đáng đó! Hướng ngươi quỳ xuống? Làm nô lệ của ngươi? Tuyệt đối không có chuyện đó đâu!
Thiên Phi Ô Ma sau khi tinh táo lại, một cỗ cơ trí đột nhiên sinh ra:
- Như vậy đi, Thần tộc ta nguyện ý bồi thường! Trong kho báu bí mật nhất của Thần tộc ta có vô số chư thiên thần vật. Thần tộc ta trải qua hai mươi kỷ nguyên, mỗi một kỷ nguyên đều có rất nhiều thần vật do Vĩnh Sinh Chi Môn phun ra, có kinh văn, dược liệu... Kho báu Thần tộc ta gom góp hai mươi kỷ nguyên thật sự còn nhiều hơn, quý hiếm hơn bất cứ một đại giáo vô thượng nào!
- Chúng ta có thể giao cho ngươi toàn bộ, chuyện hôm nay coi như xong! Thế nào? Từ nay về sau, nước sông không phạm nước giếng, chúng ta còn có thể trợ giúp ngươi tấn công Thiên Đình. Ngươi muốn ngưng luyện chí bảo Tam Thập Tam Thiên cũng cần rất nhiều chư thiên thần vật, mà Thần tộc chúng ta có thể cung cấp cho ngươi! Thế nào?
Điều kiện này có thể nói rất dày!
Kho báu Thần tộc tích tụ qua hai mươi kỷ nguyên, hùng hậu như thế nào?! Ai đều không thể hiểu rò!
Nên biết rằng ở mười kỷ nguyên trước, Thần tộc chính là kẻ thống trị tuyệt đối, là chủng tộc mạnh mẽ nhất trong chư thiên. Hơn nữa, trong hai mươi kỷ nguyên kia, Thần tộc đã có rất nhiều Thiên Quân sinh ra, trước sau ngã xuống nhưng thi hài bọn hắn cũng không hủ, cũng chứa đựng bên trong kho báu, mai táng ở mộ địa chúng thần.
Mấy thứ này hiện tại đều mang cho Phương Hàn, ai có thể không động tâm?!
Nhất là Phương Hàn phải rèn luyện chí bảo Tam Thập Tam Thiên, đang thiếu rất nhiều thần vật. Dưới tình huống này, loại đề nghị này có lực hấp dẫn rất lớn.
Hơn nữa, hiện tại Phương Hàn động thủ chém giết đám người này, bọn chúng có thể có kẻ chạy trốn được, mang theo kho báu đầu nhập vào một thế lực nào đó, ví dụ như Chúa tể Chiến Tranh, Thiên Mẫu... Đến lúc đó sẽ vô cùng phiền toái.
Thiên Phi Ô Ma rất tinh ý, hắn thấy rõ tình huống, lập tức đưa ra đề nghị mà Phương Hàn gần như không có năng lực cự tuyệt.
Tuy nhiên, Phương Hàn khi nghe được lời này, ánh mắt hắn chợt lóe lên, cười ha ha nòi:
- Các ngươi muốn kéo dài hơi tàn sao?! Mượn cơ hội để hòa hoãn? Đây cũng là điều không thể! Ta giết các ngươi, kho báu Thần tộc cũng là của ta! Toàn bộ Thần giới cũng đều là của ta, cần gì phải dong dài như vậy! Kết minh với các ngươi, các ngươi lại phản bội, ta lại phải tốn một phen chân tay, không bằng sạch sẽ một lần cho xong mọi chuyện!
- Phương Hàn! Có câu là làm ngươi nên lưu lại một đường, ngày sau còn dễ gặp mặt!
Thiên Phi Ô Ma nói:
- Ngươi dám giết chúng ta, hủy diệt Thần giới, ta sẽ không thỏa hiệp, mang theo kho báu, lập tức rời đi! Ngươi tuy có thể đánh bại ta nhưng không giết được ta đâu! Ngươi có biết vì sao không?! Bảy đại Thiên Quân của Thần tộc chúng ta và ta đã trải qua nhiều đại kỷ nguyên! Cho dù Hồng Mông đạo nhân năm đó cũng không diệt sạch chúng ta! Nếu ngươi cùng chúng ta không chết không ngừng thì Phương Hàn ngươi cũng có thể chịu một ít hậu quả!
- Thất đế hợp nhất!
Bảy người Đế Thích Thiên liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên biến hóa, lại biến thành bảy đạo quang hoàn, xuất hiện sau lưng Thiên Phi Ô Ma, lực lượng tám người hợp nhất làm một.
Lực lượng Thiên Phi Ô Ma vô cùng mạnh, tuy rằng không tới độ áp bách Phương Hàn nhưng Phương Hàn muốn giết nàng cũng phi thường khó khăn!
- Thật không? Sự cho tới bây giờ, ngươi không ngờ còn uy hiếp ta như vậy?! Chắc rằng ngươi không biết cảnh giới của ta cao như thế nào rồi! Trảm sát tiền sinh, nhược điểm của ta đã hoàn toàn được tiêu trừ, giết bất kỳ người nào trong các ngươi, pháp lực của ta lại gia tăng một tầng, đến lúc đó các ngươi càng khó chạy trốn!
Phương Hàn bước tới một bước, sát khí sôi trào, từng đạo sát khí ngưng tụ thành rất nhiều phù văn chữ "Sát", phiêu đãng giữa không trung, như những bông tuyết rơi xuống.
Liếc mắt nhìn lại, tuyết mãn càn khôn!
Mà một mảnh bông tuyết kia, trung ương đều là những chữ "Sát"!
Thân thể Thiên Phi Ô Ma có chút lạnh ran, nhìn tuyết bay đầy trời như lông ngỗng, những chữ "Sát" ở trung ương... Toàn bộ Thần giới đều bị hàn khí bao phủ, vô số tinh cầu bị băng phong, nàng gằn từng chữ một:
- Nếu đã như vậy thì... cá chết lưới rách đi! Phương Hàn, Thần tộc ta từ nay về sau đời đời kiếp kiếp, mỗi kỷ nguyên đều sẽ cùng ngươi không chết không ngừng!
- Đời đời kiếp kiếp? Các ngươi đã không có tương lai nữa rồi! Đối nghịch với ta thì các ngươi đã nhất định chỉ có kết cục hủy diệt! Chết đi!
Lực lượng toàn thân Phương Hàn hoàn toàn bạo phát, tất cả chư thiên thần vật đều như bùng nổ, chủ động động thủ, một kích tất sát. Hắn thậm chí muốn bắt toàn bộ Thần giới đều hiến tế!
Ngay thời điểm chỉ mành treo chuông này, đột nhiên một thanh âm vang vọng, tràn ngập linh tính, trí tuệ, rất cổ xưa, du dương, từ một nơi vĩnh hằng truyền tới:
- Phương Hàn, nể mặt ta, lần này xóa bỏ ân oán với Thần giới đi! Có được không!? Kho báu Thần giới ngươi cứ mang đi. Ngươi ngưng luyện chí bảo Tam Thập Tam Thiên cũng cần rất nhiều thần vật!
- Chung Kết Thánh Vương!
Khoảnh khắc, hai mắt Phương Hàn lập tức xuyên thấu vĩnh hằng, thấy được Chung Kết Thánh Vương đang ngồi ngay ngắn trong hư không, bốn phía dày đặc trận đồ, dường như đang tu luyện một loại thần thông tuyệt thế. Tạo Hóa Thần Khí Cự Phủ kia ngưng lập giữa hư không. Trên đỉnh đầu hắn vĩnh bằng bất động, tồn tại mãi mãi.
Với tu vi hiện tại, Phương Hàn không thua kém gì Chung Kết Thánh Vương, thậm chí sau khi trảm sát Tiền sinh, cảnh giới còn cao hơn Chung Kết Thánh Vương. Cho nên, hắn chỉ liếc mắt cái liền nhận ra vị trí và chân thân của Chung Kết Thánh Vương.
Chung Kết Thánh Vương đang mỉm cười gật đầu với hắn.
Hắn cũng mỉm cười đáp lại. Chung Kết Thánh Vương có thể nói là minh hữu tốt nhất của hắn, ở trong thế tục từng trợ giúp hắn không ít. Những kẻ khác thì có thể bỏ qua nhưng hắn và Hỗn Loạn Thiên Quân đều là người mà Phương Hàn không thể không nể mặt!
- Chung Kết Thánh Vương đã lên tiếng, Phương Hàn ta tự nhiên nói gì nghe nấy! Tình nghị của chúng ta muôn đời không ma diệt! Chuyện Thần giới hôm nay liền một câu xóa bỏ, từ nay về sau ta sẽ không ra tay đối với Thần giới nữa. Tuy nhiên, kho báu Thần giới ta sẽ cầm đi!
- Chắc rằng Chung Kết Thánh Vương ngươi cũng biết chỉ sợ không lâu nữa tên Chúa tể Chiến Tranh đáng ghét kia sẽ có thể ra tay với ta. Ta luyện chế thành công vài món chí bảo Tam Thập Tam Thiên, đến lúc đó hai ta liên thủ, hoàn toàn chém giết tên Chúa tể Chiến Tranh kia!
Phương Hàn không ngừng suy tính, thấy rõ vận mệnh hư vô và tương lai vô cùng!
- Ha ha ha...
Chung Kết Thánh Vương nở nụ cười:
- Phương Hàn, ngươi tính toán không sai! Lão già Chúa tể Chiến Tranh kia tu vi bí hiểm. Hắn đích thật là muốn diệt sát ta! Hiện tại, với lực lượng và cảnh giới của ngươi, liên thủ với ta thì quả thật cho hắn ăn một vố xanh mặt!
- Tuy nhiên, muốn giết chết hắn chỉ sợ rất khó! Bởi vì tu vi hắn vượt xa mười kỷ nguyên, cũng có một kiện thần vật. Dưới trướng hắn lại có rất nhiều Thiên Quân đệ tử, thực lực mạnh mẽ. Bọn chúng luôn quanh quẩn trong lốc xoáy Chiến Tranh Tinh Hà, vĩnh vô xuất thế!
- Yên tâm đi Chung Kết Thánh Vương! Ta trảm sát Tiền sinh, lĩnh ngộ tới vận mệnh cực hạn, có thể phỏng đoán ra đủ loại manh mối, càng đủ khiến thiên đạo làm nô lệ, pháp tắc làm người hầu! Chúa tể Chiến Tranh tuy mạnh mẽ nhưng chỉ cần hắn dám xâm phạm ta, ta cũng có đủ cách khiến hắn hoàn toàn tử vong!
- Còn nữa, Chung Kết Thánh Vương, Chúa tể Chiến Tranh đã chiếm cứ một phần số mệnh, tu luyện tới Tiên Vương số mệnh. Chúng ta chém giết hắn có thể đoạt được số mệnh của hắn, khiến cho chúng ta tu luyện tới cảnh giới Tiên Vương cao nhất!
- Chúng ta hiện tại đều có hi vọng tu thành Tiên Vương, mà Chúa tể Chiến Tranh khẳng định cũng muốn giết chúng ta để đoạt lấy số mệnh!
Phương Hàn trầm ổn nói.
- Được, Phương Hàn, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi! Ngươi là một người đặc biệt, thành tựu trong tương lai không gì sánh kịp! Ta đã sớm cảm nhận ở sâu trong người ngươi một sự cao quý khôn cùng, vĩ đại không cùng! Ta thật sự kỳ vọng xem khi ngươi tu luyện tới đỉnh cao nhất thì sẽ như thế nào!?
Chung Kết Thánh Vương cảm thán nói, hình thể trong hư không tiêu thất.
- Thiên Phi Ô Ma, chuyện của Thần tộc là do ngươi làm chủ. Ta là chủ quản Chung Kết Đạo nhân, ngươi mới là Giáo Hóa Thánh Vương của Thần tộc, hy vọng ngươi không nên khiến cho Thần tộc đi tới bờ vực diệt vong!
Hình thể Chung Kết Thánh Vương vừa biến mất, bàn tay Phương Hàn thu lại, cái lồng bao phủ Thiên Phi Ô Ma cũng nháy mắt biến mất.
- Thiên Phi Ô Ma, lần này có Chung Kết Thánh Vương ra mặt, ta sẽ hoàn toàn buông tha cho các ngươi, hy vọng các ngươi tự mình biết lo lắng, nếu tiếp tục đối nghịch với ta thì lần sau ta nhất định sẽ đuổi tận giết tuyệt. Hiện tại, kho báu Thần tộc lấy ra cho ta đi!
Ầm ầm!
Thân thể Phương Hàn vừa động, bàn tay đột nhiên chụp ra ngoài, chụp vào trung ương Thần giới.
Một kho báu vô cùng lớn, quả thật lớn như Thiên Đình hiện ra trước mặt Phương Hàn, bị hắn chụp lấy. Kho báu này bắn ra thần quang vô tận, bắt đầu co rút lại. Vô số cao thủ Thần tộc đều từ bên trong bay ra, vang lên tiếng thét chói tai.
Phương Hàn chấn động. Những người trấn thủ Thần tộc như con kiến bị bắn hết ra ngoài.
Cuối cùng kho báu thật lớn kia rơi vào trong lòng bàn tay hắn, dần dần dung nhập vào trong cơ thể. Chờ hắn trở lại Kỷ Nguyên Môn sẽ mở ra, lựa chọn tài liệu trong đó.
Đây là tích trữ của cả Thần tộc, đối với việc gia tăng tu vi đệ tử Kỷ Nguyên Môn sẽ có ý nghĩa rất to lớn.
Thân tộc đã tích tụ chừng hai mươi kỷ nguyên, nếu vận dụng tốt số tài phú này, có thể khiến trong Kỷ Nguyên Môn xuất hiện thêm vài vị Thiên Quân. Hơn nữa trong này có vô số pháp bảo, thần vật, đủ khiến thực lực Kỷ Nguyên Môn lại bành trướng lên mấy lần.
- Thiên Phi Ô Ma, các ngươi tự lo liệu đi! Ta còn một câu, hiện tại các ngươi muốn làm nô lệ của Kỷ Nguyên Môn ta vẫn còn có thể!
Sau khi thu lấy kho báu Thần tộc, thân thể Phương Hàn nhoáng lên, hoàn toàn biển mất!