Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lúc này đúng là sảng khoái, trực tiếp phế bỏ một đầu Tổ Tiên, cướp đoạt toàn bộ pháp tắc Tổ Tiên của hắn. Xem ra thực lực của ta đã đạt tới tình trạng rợn người, không biết kế tiếp Hoằng Khí Lâu sẽ ứng phó với chuyện này thế nào? Một số đại chủ tể của Hoằng Khí Lâu làm sao đối mặt với chuyện này?"

Phương Hàn bay ra khỏi Khí Tông Lâu, tâm tình rất thoải mái, rốt cuộc cũng đã thành công kiểm nghiệm thực lực của mình.

Không ngờ thật sự đạt tới tình trạng tùy ý xé rách, diệt sát Tổ Tiên.

Hiện tại lại mua được bảy tám triệu cân Phật chi, cũng đủ để chính mình huấn luyện ma quỷ mười ngày nửa tháng. Sau này sẽ càng thêm mạnh mẽ, thẳng đến khi tấn chức Tổ Tiên, sẽ cường hoành tới tình trạng nào?

"Giết Tổ Tiên có thể đem Tam Thập Tam Thiên chí bảo luyện hóa thành thượng phẩm tiên khí, đến lúc đó sẽ cường hoành đến trình độ nào?"

Vừa ảo tưởng, Phương Hàn vừa bay về phía Đại Thương Cổ Châu.

Hiện tại hắn muốn tới Đại Thương Cổ Châu mua thật nhiều Phật chi, tốt nhất là cảnh giới trên Kim Tiên, tỷ như Tổ Tiên, Nguyên Tiên, càng thêm tốt hơn đối với tu vi của mình.

Hơn nữa Phật chi cấp bậc Tổ Tiên có tác dụng cự đại đối với việc rèn luyện Tam Thập Tam Thiên chí bảo.

Một đường tới Trung Châu Cổ thành, hắn đều dùng Truyền Tống Trận của Cổ thành.

"Ừm? Đại Thương Cổ Châu dường như rất gần với Hư Châu, nơi đó có Hư gia nhà của Hư Mộ Vân. Đến lúc đó tới Hư gia bái phỏng qua thế gia cổ xưa này một chút."

Trong óc tham tường thoáng cái địa đồ của Tiên giới, Phương Hàn âm thầm quyết định.

Thôn phệ rất nhiều cao thủ cũng nhận được trí nhớ của bọn hắn, cho nên Phương Hàn đã rất quen thuộc với một vài khu vực phồn hoa của Tiên giới.

Thiên giới tuy rộng lớn, thế nhưng có rất nhiều địa phương hoang tàn vắng vẻ. Một số nơi thần bí xa xôi, hoặc xa mạc, hoặc hải dương, không gian dị độ, hoặc vài tòa thành thần bí.

Đại châu được coi là phồn hoa cũng chỉ có mười vạn.

Chịu sự quản hạt của Thiên Đình.

Mười vạn đại châu thuộc khu vực phồn hoa, có vô số thế gia, vô số thế lực, môn phái, trao đổi lẫn nhau, tạo thành trật tự của Thiên giới.

Đại Thương Cổ Châu là một khu mậu dịch chuyên môn tiến hành buôn bán, giao dịch tài liệu, pháp bảo, các loại đan dược, thậm chí là tin tức, công pháp bí mật.

Cũng giống như Tu Chân đại thế giới trong thế tục.

Nhưng mà nơi này là Thiên giới, Tu Chân đại thế giới trong thế tục so ra còn không bằng một con phố nhỏ, một tòa tửu điếm ở đây.

Ở Thiên giới, tùy tiện một ngọn cây cọng cỏ rơi xuống thế tục cũng sẽ được coi là tiên linh chi bảo. Cho dù một nắm đất bình thường cũng trở thành tiên địa, tinh hoa mậu thổ.

Thông qua Trung Châu Cổ thành, qua mấy lần truyền tống, Phương Hàn trước sau trải qua Vinh Châu, Lâu Châu, Dũng Châu... Hơn mười người đại châu, trong vòng ba ngày mới tới được Đại Thương Cổ Châu.

Vừa tiến vào Đại Thương Cổ Châu, đập vào mắt là một cỗ khí tức hồng trần, tiếng huyên náo rầm rĩ, đủ loại mặt trái của tâm tình tràn ngập không gian, đây cũng không phải là chỗ để người tu luyện, mà là nơi dành cho danh lợi.



Toàn cảnh Đại Thương Cổ Châu khiến Phương Hàn được mở rộng tầm mắt.

Tùy ý chậm bước trong Cổ thành, Phương Hàn thấy rất nhiều thứ tân kỳ, tỷ như trong một khách sạn, không ngờ lại trực tiếp giết chết cao thủ Thần tộc Huyền Tiên, bán Kim Tiên, sau đó đào ra quốc gia Thần Vực, dùng chân hỏa tế luyện thành đan dược. Biến thành cơm canh.

Thậm chí có cao thủ Thần tộc trực tiếp bị dây thừng lôi đi, thậm chí một số nữ Phật Đà còn bị rao bán trên đường.

Đương nhiên còn có một số nữ thánh ma cấp bậc Huyền Tiên cũng bị bắt đem tới đây mua bán.

Khu vực bên cạnh đường phố của Đại Thương Cổ Châu, phong cảnh cực kỳ phồn vinh, nguyên một đám cao thủ đều ngồi mua bán trên vỉa hè.

Phương Hàn phóng mắt nhìn tới, tùy tiện một vị Kim Tiên cường giả bay trên không trung sau đó hạ xuống xếp bằng trên vỉa hè, dùng Đạo thuật chế tạo ra quốc gia nho nhỏ, đem các loại tài liệu, đan dược mà mình muốn bán đặt trong không gian quốc độ, sau đó chậm rãi rao hàng. Một số cao thủ tiến lại cò kè mặc cả.

Đương nhiên ngoại trừ đám "Tiểu thương" "Bày quầy" trên vỉa hè ra, còn có một số kiến trúc hùng vĩ dựng lên, đều là các cửa hàng lớn. Tại trong trí nhớ của tám tên đệ tử Thiên giới, Phương Hàn biết, có một số đại thương hội còn trên xa Hoằng Khí Lâu, tỷ như đại thương hội nổi danh nhất gọi là "Thiên Nguyên Liên Minh", cái gì cũng có thể mua được. Nghe đồn "Thi Thánh Truyền Nhân" tại trong phòng đấu giá của Thiên Nguyên Liên Minh, mua một khối lệnh bài không thu hút chút nào, cư nhiên là "Thi Thánh Lệnh", liền có được bảo tàng của Thi thánh, tu thành vô thượng thi đạo.

Rất nhiều người đều ở trong phòng đấu giá của Thiên Nguyên Liên Minh, dùng số tiền rất ít, có thể mua được bảo bối rất có giá trị.

Cho nên vô số đại nhân vật đều tới đây mua bảo bối.

Phương Hàn cần đại lượng Phật chi, cũng nhất định phải tới Thiên Nguyên Liên Minh mua sắm.

Hắn nhàn nhã dạo chơi, vừa dùng thần niệm bắn phá một số cao thủ "Bày quầy" bán ở giữa ngã tư đường, hi vọng có thể mua được một số đồ tốt.

Nhãn lực nhìn bảo bối của hắn hiện tại phi thường chuẩn xác.

Bởi vì có Chu Thiên Nghi thôi toán, cho dù một kiện bảo bối từ vô số kỷ nguyên trước, chỉ cần hắn cẩn thận cân nhắc đều có thể thôi toán ra đó rốt cuộc là thứ gì, có tác dụng gì, có công hiệu thế nào. Có những chỗ tốt gì đối với thần thông, tu luyện.

Hơn nữa cũng không cần Chu Thiên Nghi, tự tinh thể thần quốc trong thân thể hắn thôi toán, mỗi một sát na thôi diễn ngàn"triệu" lần, một mảnh vỡ của bảo bối bất kỳ, trên cơ bản đều không thoát khỏi tai mắt của hắn.

Có một số mảnh vỡ của kỷ nguyên trước, thậm chí là một kỷ nguyên phát triển nhất lưu lại, không hề có chút linh khí nào, người bình thường không thể nhận ra, tưởng là phế vật, thế nhưng không ngờ đó lại là vô thượng bảo bối.

Tỷ như lúc trước Tổ Vu Kính của Phương Hàn, ném đến phòng đấu giá cũng không có ai có thể nhìn ra. Trừ phi là người nghiên cứu rất sâu Cổ Vu chi đạo.

Tùy ý đi dạo trên đường phố hối hả, trên trời, dưới đất, không ngừng có tu sĩ hành tẩu, phi hành, bên trong một tòa cao ốc phía xa lập lòe khí tức cường hoành. Trong lòng Phương Hàn dâng lên một loại cảm giác khó hiểu. Rất mới lạ.

"Ừm?"

Thời điểm cảm ngộ hoàn cảnh chung quanh, ánh mắt Phương Hàn đột nhiên lưu lại trên người một lão giả trước mắt.

Lão giả này thân mặc một bộ y phục xám, trên người lộ ra từng đợt khí tức suy bại, sa đọa, thế nhưng trong ánh mắt lại lóe lên một tia kim quang, biểu lộ ra thân phận của hắn chính là một vị tuyệt thế Kim Tiên.

Thế nhưng chứng kiến loại tình huống này, cơ hồ người tinh mắt cũng biết vị tuyệt thế Kim Tiên này chỉ sợ thọ nguyên gần hết. Không quá mấy trăm, mấy ngàn năm Thiên giới nữa hắn sẽ vẫn lạc.



Kim Tiên thật ra có thể sống thật lâu.

Thế nhưng một số Kim Tiên bởi vì chiến đấu cùng người, hao tổn thọ nguyên, hoặc là tu luyện thần thông, tẩu hỏa nhập ma cũng sẽ tổn hao thọ nguyên. Cuối cùng tuổi thọ hao tổn, dầu hết đèn tắt mà vẫn lạc.

Người như vậy không phải là ít, cho nên Phương Hàn cũng không phải chú ý tới lão giả này, mà là chú ý tới một món đò trên "quầy"của hắn.

Lão giả này ngồi trên mặt đất, dùng thần lực của bản thân tạo ra một một cái không gian quốc gia, bên trong rộng chừng hơn mười dặm, có bày đặt hơn mười kiện đồ vật tỏa ra khí tức cổ quái.

Trong đó đại đa số đều là một số tàn phiến pháp bảo, có gạch, có ngói, cũng không biết là đào lên từ khu phế tích nào.

"Vị đạo hữu này, những bảo bối này của ta đều được lấy từ một tòa Cổ thành thần bí bị tan rã. Một gạch một ngói đều có ẩn chứa lực lượng thần bí, tòa Cổ thành kia nghe đồn là do Man tộc thái cổ lúc trước lưu lại."

Lão giả nhìn Phương Hàn dừng lại trước quốc gia của mình quan sát, hai mắt hắn không khỏi mở lớn, hữu khí vô lực nói.

"Hừ? Có rất nhiều người tới Man Châu tầm bảo. Man tộc đã từng ở lại trong Man Châu, nhưng mà hiện tại cũng đã trở thành một mảnh hoang vu, Thiên Đình tiêu diệt Man tộc, cướp đoạt vô số chí bảo. Man Châu tan vỡ, cũng không biết có bao nhiêu người tới đó tìm bảo bối, tuy ngươi đào được một số gạch ngói từ trong đó, thế nhưng định tới đây gạt người sao?"

Một vị tu sĩ cũng dừng lại trước mặt quốc gia của lão giả, nhìn trúng một cái hũ thần bí trên quầy, muốn mua lấy, thế nhưng giá mà lão giả đưa ra chính là một đạo linh mạch cấp hai, tên tu sĩ kia lập tức hùng hùng hổ hổ bỏ đi.

"Không thấy được đồ tốt! Những vật này đều là ta liều mạng tranh đoạt với người. Một đám người tới Man Châu tầm bảo, chỉ còn lại mình ta trở về." Lão giả kia mắng: "Có mắt không tròng."

"Cái hũ này có giá là một đạo linh mạch cấp hai?" Phương Hàn chỉ vào một cái hũ đen kịt hơi ngả màu, giống như bị rỉ sét, không thu hút chút nào trong quốc gia của lão giả.

Cái hũ này rất rõ ràng chính là đồ của người Man Hoang tộc, không có một chút nghệ thuật nào, tục tằng, cổ xưa. Trên mặt có khắc một số hoa văn, dường như là một đám man nhân đang đi săn, giết tiên thú.

Thiên giới vẫn còn Man tộc tồn tại. Là một số tộc nhân dã man còn chưa trải qua hết văn minh khai hóa. Nguyên một đám có lực lượng lớn vô tận, trời sinh thần thông, nghe đồn tại thời đại rất lâu trên Thiên giới, Tạo Hóa Tiên Vương ra lệnh cho thủ hạ của mình, chính là hoàng giả bình định các loại Man tộc, thành lập lên văn minh Tiên Đạo. Thời đại thái cổ trải qua bao trận chém giết thảm liệt.

Hiện tại vẫn còn lại một số Cổ thành Man tộc suy bại.

Đối với những thứ đồ mà lão giả này rao bán, Phương Hàn chỉ cảm thấy hứng thú đối với cái hũ này, bởi vì hắn dùng Chu Thiên Nghi quét qua, cư nhiên loáng thoáng cảm thấy một tế đàn cổ xưa.


Là tế đàn cự đại chỉ xuất hiện khi thi triển Thánh Tế Đại Tiên Thuật.


Thánh Tế Đại Tiên Thuật thật ra chính là một môn thần thông của Man tộc cổ đại thường xuyên thi triển ra tại thời cổ đại tại Thiên giới. Đám Man tộc kia sau khi liệp sát tiên thú, đều tiến hành tế tự, sau đó đổi lấy lực lượng khôn cùng, tích súc trong thân thể, đều dựa vào tế đàn thần bí cổ xưa.


Tòa tế đàn thần bí cổ xưa này, nghe đồn được lưu lại tại rất nhiều kỷ nguyên trước, Thiên Đình vẫn muốn tiêu diệt, thế nhưng thủy chung không thể tìm ra rốt cuộc vị trí của nó nằm ở chỗ nào.


Hiện tại, Phương Hàn cư nhiên lại thấy được bóng dánh tế đàn thần bí kia ở trong cái hũ, hắn có linh cảm thứ đồ vật này có giá trị không tầm thường.


"Tốt, ta mua cái hũ này. Linh mạch cấp hai ước chừng là một trăm tỷ viên Nguyên Thủy đan, ta liền cho ngươi số lượng này." Phương Hàn từ một đạo linh mạch cấp một lấy ra một trăm tỷ linh khí Nguyên Thủy đan, sau đó trực tiếp lấy đi cái hũ thần bí này.

"Đa tạ đa tạ..."

Thấy kiện đồ vật này được bán đi, lão giả hết sức cao hứng, kết quả là trực tiếp dung nhập Nguyên Thủy đan vào trong cơ thể: "Có thể đi mua một viên Vương Phẩm Tiên đan Duyên Thọ rồi..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK