"Hoàng thư? Không thể tưởng được Linh Huyễn đạo hữu cũng biết tin tức về thái cổ điển cố, thật sự là học thức uyên bác. Có kiến thức như ngài, tán tu thực sự không nhiều."
Hoa Thiên Đô nghe vị thần bí hắc y nhân này giải thích, trong ánh mắt không khỏi thoáng xuất hiện một tia dị sắc.
Thần bí hắc y nhân này là một vị đạo hữu tán tu ở hải ngoại do Phương Thanh Vi dẫn tiến, gọi là "Linh Huyễn tiên sinh", pháp lực cao cường. Tu vi thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh. Giống như tán tu mà nói, có thể tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh đã là người khó lường rồi. Nhất định là được truyền thừa bí mật gì đó, thượng cổ tiên nhân di trạch chẳng hạn. Hoa Thiên Đô đối với loại người tán tu này cũng rất coi trọng, vừa thấy đã niềm nở đón tiếp.
Vừa thấy mặt liền phát hiện vị Linh Huyễn tiên sinh này, ăn nói cao nhã, học thức uyên bác, căn bản không giống như là tán tu, mà so với đệ tử chính thống của môn phái còn chính thống hơn, hắn nắm rõ rất nhiều thái cổ bí văn như lòng bàn tay. Hơn nữa tinh thông rất nhiều đạo pháp.
Lập tức Hoa Thiên Đô có cảm giác người này tuyệt đối không đơn giản như là cao thủ Thiên Nhân Cảnh, khẳng định còn có thủ đoạn che dấu. Nhưng mà hắn cũng sẽ không đi vạch trần nội tình của người khác, quá trình tu luyện của cao thủ ai mà chẳng ẩn dấu đòn sát thủ, cũng không có gì kỳ lạ.
"Hoàng Tuyền Đại Đế tế luyện ra Hoàng Tuyền Đồ, chính là vì một ngày kia nếu tìm được hoàng thư, hai vật hợp nhất, biến thành tiên khí. Phải biết rằng Hoàng Tuyền Ma Tông thần thông vốn là địa hoàng, cũng là một chi của hoàng đạo, điểm này Hoa đạo hữu đặc biệt phải cẩn thận. Nếu để cho hắn tìm được hoàng thư, sẽ không khống chế được hắn nữa đâu." Linh Huyễn tiên sinh nhẹ nhành nói, ngữ khí tựa như nhắc nhở bằng hữu tâm phúc, khiến người ta cảm thấy thân thiết.
"Ta sẽ chú ý điểm này, cám ơn Linh Huyễn đạo hữu nhắc nhở." Hoa Thiên Đô gật gật đầu, nói: "Không biết Linh Huyễn đạo hữu ở tòa Tiên Sơn gì ngoài hải ngoại vậy? Khi ta có thời gian chắc chắn phải đi bái phỏng một lần."
"Bần đạo nhàn vân dã hạc < rảnh rỗi>, đi tới khắp nơi hái thuốc luyện đan, không có chỗ ở cố định. Nhưng mà tu vi của Hoa đạo hữu cao thâm, hơn nữa ở đây lại có chứa nhiều linh dược phong phú, nếu ngày sau bần đạo chiếm được chút ít bảo bối, chắc chắn sẽ lại tới chỗ Hoa đạo hữu đổi lấy đan dược, bần đạo cáo từ đây." Sau khi nói dứt lời, Linh Huyễn tiên sinh liền đứng dậy.
"Vạn La, giúp ta tiễn Linh Huyễn tiên sinh đi." Hoa Thiên Đô phân phó, sau đó gật gật đầu.
Chỉ chốc lát sau, Vạn La tiễn Linh Huyễn tiên sinh ra ngoài, sau đó quay lại đan phòng của Hoa Thiên Đô, sắc mặt ngưng trọng nói: "Sư huynh, đệ ta xem vị Linh Huyễn tiên sinh này không rõ lai lịch, không giống đệ tử ma đạo đại phái, cũng không giống đệ tử tiên đạo đại phái, càng không giống như là tán tu, hơn nữa thực lực của hắn không chỉ như vậy, lúc này tới giao dịch cùng sư huynh, chúng ta chiếm đại tiện nghi như vậy, thế nhưng hắn cũng không có phản ứng, lại không có xum xoe nịnh nọt, chắc không phải gian tế tới để trộm đồ a."
"Đúng vậy..." Hoa Thiên Đô vuốt một mảnh ngọc bội trong tay, ngọc bội này toàn thân đỏ tươi như máu, không ngờ lại là một mai Tiên Thiên Huyết Ngọc: "Một mai Tiên Thiên Huyết Ngọc này chính là chí bảo hiếm thấy trong thiên địa. Đến Đại Huyền đế quốc đổi lấy ba phẩm bảo khí đều không có vấn đề, vậy mà hắn chỉ đổi lấy một trăm viên Trúc Cơ đan?"
"Nghe đồn trong tay Thiên Công trường lão cũng có một khối Tiên Thiên Huyết Ngọc, lần này trợ giúp Phương Hàn luyện ma đao Huyết Thương Khung thành đạo khí, chỉ sợ sẽ dùng hết sạch, ba đại trường lão này vì bồi dưỡng Phương Hàn cũng cam lòng chịu thiệt thòi. Xem ra môn phái đối với chuyện độc đại nhất gia như Thiên Đô sư huynh có chút bất mãn." Vạn La phân tích.
"Môn phái muốn tại đám chân truyện đệ tử dựng lên hai đỉnh núi. Trước kia là kiệt lực bồi dưỡng Phương Thanh Tuyết để chống lại ta, bây giờ lại kiệt lực bồi dưỡng Phương Hàn. Điểm này ta biết rõ, cũng không có gì trách bọn họ. Nếu đổi lại ta là một trong những trưởng lão chưởng môn, cũng sẽ làm như vậy." Hoa Thiên Đô không thèm để ý chút nào, nói: "Nhưng mà chỉ là một tên Phương Hàn còn không đủ để chống lại ta, cho dù thêm một Phương Thanh Tuyết nữa cũng vậy, đối với ta cũng chỉ tạo thành chút uy hiếp mà thôi, thế nhưng một khi ta bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, bọn họ cũng chẳng làm được gì nữa. Mấy vị thái thượng trưởng lão ẩn cư lúc đó nhất định sẽ ra ngoài dự lễ."
Trường Sinh Bí Cảnh được xưng là "Vạn cổ cự đầu".
Mỗi một môn phái một khi xuất hiện một vị cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh mới, vậy chính là một chuyện khó lường, chắc chắn sẽ phát thiếp mời khắp nơi, mở ra đại yến tiệc quần tiên, nhằm tuyên dương vinh quang của bổn phái, điều này chính là quy củ không biết là đã bao nhiêu năm rồi.
Nếu như Hoa Thiên Đô bước chân vào Trường Sinh Bí Cảnh, Vũ Hóa Môn lập tức sẽ thông báo cho tiên đạo cửu môn, rất nhiều tán tu môn phái, mà ngay cả thái thượng trưởng lão môn phái cũng phải ra dự lễ, chưởng môn các môn các phái cũng sẽ tới chúc mừng, đến lúc đó Hoa Thiên Đô lập tức có được quyền uy hiển hách, Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết lúc đó đứng trước mắt hắn không đáng một xu. Hơn nữa Trường Sinh Bí Cảnh có được thực lực cự đại, có thể đem uy lực đạo khí phát huy hoàn toàn, cao thủ Thần Thông Bí Cảnh không thể nào so sánh được.
Thần Thông Bí Cảnh cùng Trường Sinh Bí Cảnh, chênh lệch thực sự quá lớn.
Hoa Thiên Đô mặc dù là thần thông thập trọng "Nghịch thiên sửa mệnh" Cảnh giới, chỉ thiếu chút nữa là đột phá mà thôi, thế nhưng dù sao không có "Nghịch thiên" Thành công. Cũng chưa thể trở thành "Vạn cổ cự đầu".
Vũ Hóa sơn ngoại, trong một tòa núi hoang, "Linh Huyễn tiên sinh" Vừa rơi xuống đã nhìn thấy hơn mười hắc y nhân thủ hộ tại đó, bọn này đồng thời quỳ xuống nói: "Tham kiến Thần Quân đại nhân."
"Đứng lên đi!"
Linh Huyễn tiên sinh phất phất tay, một người áo đen tiến lên nói: "Thần Quân, không biết Hoa Thiên Đô có phải là nhân vật có thể lôi kéo hay không?"
"Bây giờ nói còn hơi sớm. Bất quá tộc ta có rất nhiều bảo vật, dùng để lợi dụng người ngược lại không phải là không có cơ hội thành công. Nhất là Hoa Thiên Đô hiện tại đang có địch nhân." Linh Huyễn tiên sinh âm lãnh cười: "Nhưng mà tên Phương Hàn này chúng ta tuyệt đối không thể buông tha! Trên người hắn có Hoàng Tuyền Đồ, tất nhiên còn thiếu hoàng thư sẽ một lần nữa tấn thăng thành tiên khí, là một vật rất trọng yếu, điều này chính là mấu chốt, vì nó sẽ trở ngại tới tộc ta! Nhất định phải đoạt tới tay! Không tiếc hết thảy giá nào nhất định phải chiếm được! Chúng ta về trước, triệu tập Bát Bộ Chúng trong Huyền Hoàng thế giới, để xem có biện pháp nào cướp lấy Hoàng Tuyền Đồ hay không."
Hơn mười đạo bóng đen lập tức biến mất tại sơn dã, chỉ để lại trận trận gió lớn...
Không nói đến Hoa Thiên Đô và Vạn La đang thương lượng trên Thiên Đô Phong, cùng âm mưu quỷ kế của một đám hắc y nhân nữa. Lúc này Phương Hàn đã trở về Luân Hồi Phong của mình.
Luân Hồi Phong rất cao, đưa mắt nhìn bốn phía quần phong liên miên kéo dài tới tận chân trời, mây trắng lơ lửng giữa sườn núi, trời cao mây trắng, chim muông bay lượn, thật sự là quang cảnh thánh địa tiên đạo.
Phương Hàn dõi mắt trông về phía xa, đột nhiên phát hiện, rất nhiều chân truyện đệ tử vờn quanh ngọn núi "Vũ Hóa thiên cung", một ngọn núi liên tiếp nối liền với đại địa, loáng thoáng bố trí thành một trận pháp cực kỳ lợi hại.
Một khi có chiến sự lớn xảy ra, hoặc là Thiên Ma đột kích, môn phái sẽ phát ra tình huống khẩn cấp, tất cả chân truyện đệ tử tọa trấn trên núi đều phải điều động thiên địa nguyên khí, sinh ra uy lực không thể tưởng tượng nổi, tru sát tà ma, bảo vệ mình không bị thương tổn.
Lúc này Phương Hàn đã tu luyện tới thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh, cho nên minh bạch ảo diệu trận pháp của Thiên Nhân. Điều đó có thể thấy được ý đồ chân thực của Vũ Hóa Môn vì mỗi một chân truyện đệ tử Thần Thông Bí Cảnh mà tu kiến một ngọn núi.
Hiện tại Vũ Hóa Môn có tới một trăm mười chân truyện đệ tử, cũng có một trăm mười ngọn núi, mỗi một ngọn núi đều đứng vững trên mặt đất, tựa như một hạch tâm mắt trận, khi môn phái phát sinh sinh tử tồn vong, chân truyện đệ tử sẽ ở trên ngọn núi của chính mình, dùng tánh mạng của mình phát ra nguyên khí tinh hồn thủ hộ bản thân cùng môn phái.
Chân truyện đệ tử càng nhiều, núi càng nhiều, mắt trận càng nhiều, uy lực sẽ càng lớn.
"Vũ Hóa Môn không hổ là một trong những tiên đạo thập môn, kế hoạch lớn tới mức này a." Phương Hàn sau khi nhìn thấu huyền cơ, lại tiếp tục quan sát, liền phát hiện mặt khác của sự huyền bí, mỗi ngọn núi còn phát ra khí thế mạnh yếu khác nhau! Trong đó ngọn núi có khí thế mạnh nhất, quang hoa vạn đạo, hiển nhiên là Thiên Đô Phong của Hoa Thiên Đô.
Mặt khác đông tây nam bắc bốn ngọn núi xung quanh khí thế cũng cực kỳ mãnh liệt, như kiếm đâm rách trời xanh. Bộc lộ ra năng lực, hiển nhiên là Vạn La, Linh Tiêu, Già Lam, Dao Quang tứ đại đệ tử.
Mấy ngọn núi còn lại khí thế cũng mãnh liệt, thế nhưng so ra đều kém năm ngọn núi này.
Mà ngọn núi của chính mình lại đen tối không thấy có một chút khí thế, suy sụp đến mức đáng thương, hiển nhiên là mới được khởi công xây dựng không lâu, mà bản thân mình cũng không có thời gian quản lý.
Không thể tiếp tục như vậy được, phải biết một ngọn núi này cũng là nhà mình, ngày thường yên ổn sống trong động phủ, đến khi gặp đối thủ cường đại lại biến thành ưu thế “Địa lợi”.
Một cường giả thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh, nếu như kiến tạo cho tốt một cái động phủ của bản thân, cho dù là đụng phải thần thông thất trọng Kim Đan cao thủ tiến đến giết ngươi, cũng có thể giữ được tính mạng.
"Phương Hàn, ngươi rốt cuộc đã trở lại. Vừa rồi ta thấy bầu trời đều biến thành huyết sắc, chỉ biết rằng trưởng lão đã đem ma đao Huyết Thương Khung tế luyện thành đạo khí, chúc mừng chúc mừng nhé! Ngay cả ta cũng chưa có được một món đạo khí. Hiện tại với thực lực của ngươi, cho dù là cao thủ Kim Đan cũng không làm gì được."
Thanh âm nhẹ nhàng của Già Lam từ phía sau Phương Hàn truyền tới.
"Phương Hàn! Ngươi rốt cục đã trở lại!" Trên bầu trời, một tiếng hạc hót vang, một tiên hạc bạch kim sắc từ từ hạ xuống, là Hạc Tiên Tử, nhìn bộ dạnh của nàng, càng thêm thần tuấn, lực lượng rất lớn, chỉ cần hơi động cánh một chút, trong không khí hiện ra từng đoàn từng đoàn phong bạo cùng xoáy lốc.
"Hạc Tiên Tử, những ngày này tu luyện khá tốt đó chứ?" Phương Hàn nhìn một cái, lập tức sinh ra một loại cảm giác thân thiết, vẫy tay tay để Hạc Tiên Tử rơi xuống bên cạnh mình.
"Cũng tạm, cũng tạm. Ta cùng Hồng Di mỗi ngày đều tu luyện, lại được Già Lam tỷ tỷ chiếu cố, cho nên tu luyện cũng rất tốt. Đợi một thời gian nữa là có thể bước vào Thần Thông Bí Cảnh a!" Hạc Tiên Tử đã có thể mở miệng nói, hiện tại nó không cần Vạn Thú Bài truyền lời nữa, mà luyện hóa xương miệng, cho nên có thể nói được tiếng người.
Một tiếng phát ra, âm thanh lại cực kỳ nhẹ nhành ròn tan.
"Đúng vậy, hiện tại ta cũng tu đến Thần Biến đỉnh phong rồi, cũng không biết khi nào mới có thể tiến vào Thần Thông Bí Cảnh đây." Trên lưng Hạc Tiên Tử xuất hiện một hồng y nữ tử, nàng này xoay người mà xuống, đúng là Hồng Di quận chúa.
Phương Hàn nhìn một chút, chỉ biết nàng đã tu thành "Tinh" có thể vận dụng tinh thần, khiến cho địch nhân lâm vào các loại ảo giác, có tinh thần lực cường đại là thân thể đã đạt tới cảnh giới "Thần Biến" Đỉnh phong rồi.
Nhưng mà muốn lột xác tới Thần Thông Bí Cảnh một bước lên trời, còn không biết phải trải qua bao nhiêu lần, bao nhiêu thời gian tôi luyện nữa.
"Đáng tiếc, môn phái chúng ta tuyệt phẩm đan dược lại hiếm có, Trúc Cơ đan rất khó luyện chế. Phải cần đại lượng dược liệu, thậm chí còn còn cần có tinh thần nguyên khí tinh khiết. Nếu như Hồng Di có thể phục dụng Trúc Cơ đan để luyện công, bước vào Thần Thông Bí Cảnh cũng không phải chuyện khó khăn." Già Lam lắc đầu nói.
Hiện tại đệ tử của Vũ Hóa Môn chỉ được phát hai loại đan dược là "Tinh Nguyên Đan" "Ích Cốc Đan", một loại là nhân cấp trung phẩm, một loại là nhân cấp hạ phẩm, dược lực giống nhau, thế nhưng lại rất khó có được, chỉ có nội môn đệ tử mới được cung ứng. Hơn mười vạn ngoại môn đệ tử chỉ có đi Ngọc Thiện Đường mong ăn "Cơm tập thể" mà thôi.
"Là vậy sao! Trúc Cơ đan ta không biết luyện chế, thế nhưng Nguyên Anh Đan của Thái Nhất Môn ta có thể luyện chế được." Trong lúc nói chuyện, trên mi tâm Phương Hàn bắn ra một đạo nguyên khí tinh thuần!
Đạo này nguyên khí tinh thuần này lưu chuyển trên đầu ngón tay một hồi, sau đó biến thành một mai Nguyên Anh Đan óng ánh, ở chính giữa có một hình thể mập mạp trông giống như hài nhi đang ngồi.
"Ngươi!"
Điều này chẳng những là Già Lam, mà ngay cả Phương Thanh Tuyết đều chấn kinh.
Các nàng tuyệt đối không ngờ được, Phương Hàn không cần dược liệu lại luyện chế ra loại đan dược tuyệt phẩm này! Tiếp tục như vậy, còn nữa sao?