Mục lục
Thánh Địa Vô Cực - Phương Hàn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Hai người kia? Tạm thời giữ lại, không nên giết bọn chúng…!” Phương Hàn nhìn Trần Thiên Hiệp, Vương Đạo Lăng hai đại Phó chưởng môn trong lòng bàn tay, trên mặt hiện lên vẻ trầm ngâm, tựa hồ như đang tính toán chuyện gì đó, hắn cũng biết lần này mình đại náo Vũ Hóa Môn diệt trừ người mà Hoa Thiên Đô an bài vào trong môn phái là có ý nghĩa gì.

Thái thượng trưởng lão đoàn của Vũ Hóa Môn không thể không quan tâm.

“Phương Hàn, xem ra ngươi rất tỉnh táo.” Diêm cũng từ trong Hoàng Tuyền Đồ xuông ra: “Đừng nhìn chân truyền đệ tử, trưởng lão của Vũ Hóa Môn chỉ có vài mống, không có nhân vật lợi hịa mà lầm, thế nhưng Thái thượng trưởng lão đoàn trong Vũ Hóa thiên cung lại toàn là những cao thủ lợi hại, thậm chí còn có người tu luyện tới cảnh giới như Thái Hỗn Thiên, Trường Sinh Bí Cảnh thật trọng Giới Vương Cảnh. Tu luyện ra thế giới của mình, thậm chí còn có nhân vật cao hơn. Bằng không cũng không đứng vững vạn năm không ngã như vậy. Lần này nếu như đám Thái thượng trưởng lão kia tụ họp muốn trừng phạt ngươi, sẽ không giống như lần giết Như Ý Tử đâu.”

“Chuyện này ta tự biết, cho nên ta mới giữ lại tính mạng của Trần Thiên Hiệp, Vương Đạo Lăng, không có đuổi tận giết tuyệt.” Trên mặt Phương Hàn xuất hiện vẻ tươi cười nói: “Lần này sở dĩ ta gây náo chính là vì muốn thử một chút phản ứng của Vũ Hóa Môn. Nhìn xem đám Thái thượng trưởng lão kia đối đãi với ta ra sao. Ta có giá trị rất lớn với Vũ Hóa Môn, bọn họ không phải không biết, huống hồ Phương Thanh Tuyết sư tỷ cùng sinh cùng tử với ta, kẻ đắc tội với ta chính là đắc tội với tỷ ấy. Những kẻ đã tu luyện thành thế giới của chính mình không phải là không rõ. Đương nhiên ta cũng không hi vọng gì với đám Thái thượng trưởng lão kia khai ân với ta, cho nên hiện tại ta phải đi ra ngoài một chuyến để tìm một vật, chỉ cần được vật ấy tới tay, Vũ Hóa Môn cũng không thể nói gì được, càng không thể lấy cớ là người trong ma đạo để xử trí ta.”

“Vậy gì vậy?” Diêm lập tức hỏi.

“Nhân Hoàng Bút!”

Phương Hàn liếm môi phun ra ba chữ.

“Chẳng lẽ ngươi muốn hàng phục Nhân Hoàng Bút? Chuyện này không thể, hắn đã dễ dàng chém chết Hận Thiên Thần Hoàng, còn trấn áp thái cổ đại năng, còn lợi hại hơn nhiều so với Hỗn Loạn Nguyên Thai,là tuyệt phẩm đạo khí mạnh nhất trong rất nhiều tuyệt phẩm đạo khí, cho dù ta có khôi phục toàn bộ lực lượng cũng không phải đối thủ của hắn, hơn nữa hắn đã từng là tiên khí, hiện tại trên thân thể còn ẩn chứa một chút Tiên đạo pháp tắc. Hiện tại chúng ta đều đã nhìn qua Tam Hoàng pháp bảo viễn cổ, Thiên Hoàng Kính trong tay Phong Bạch Vũ, bởi vì mất đi khí linh cho nên uy lực không được phát ra hoàn toàn, mà dường như hình chiếu của Hoàng Thư cũng không có khí linh. Thế nhưng khí linh của Nhân Hoàng Bút vẫn còn. Uy lực như vậy, hiện tại chỉ sợ chúng ta sẽ bị diệt sạch. Luân Hồi Chi Bàn cũng không thể nào trấn áp được hắn.

Diêm trời không sợ, đất không sợ, thế nhưng nghe Phương Hàn nói muốn đi đối phó với Nhân Hoàng Bút, nó vẫn nhịn không được mà run rẩy.

Nhân Hoàng Bút chính là thức sắc nhọn nhất trong trời đất.

Mũi đao, mũi kiếm cũng không sắc bén bằng đầu bút.

Trong thiên địa, mũi nhọn nhất chính là ngòi bút, đại biểu cho trật tự nhân đạo, hiệu lệnh tiên ma. Không có ai thoát được.

Năm đó viễn cổ Nhân Hoàng thống lĩnh hết thảy đại năng của loài người, tuyệt bút vung lên, phán sinh tử của Chư Thiên , cái bút này cũng không phải đại biểu cho lực lượng, mà là đại biểu cho trật tự chính đạo. Ngay cả một số thái cổ đại năng trong Tiên đạo cũng phải cam chịu quy cũ này.

Đương nhiên qua nhiều năm như vậy, không có ai biết Nhân Hoàng Bút rốt cuộc là ở nơi nào.

Phương Hàn đã sớm tính toán, một khi tu luyện tới Bất Tử Chi Thân sẽ đi tìm Nhân Hoàng Bút. Sau khi có được nó mới xem như bản thân chính thức chấp chưởng đạo giáo Vũ Hóa Môn, không bao giờ bị bài xích, luận lực công kích, Nhân Hoàng Bút cũng cường hoành hơn rất nhiều so với Luân Hồi Chi Bàn.



“Phương Hàn, chuyện này, lực lượng của chúng ta vẫn còn nhỏ yếu, không cách nào đối kháng với Nhân Hoàng Bút. Phong Bạch Vũ nắm giữ Thiên Hoàng Kính, thế nhưng cũng không có hi vọng hàng phục, trừ phi Thái Hoàng Thiên của Thái Nhất Môn cùng Vĩnh Hằng Thần Lô xuất thủ mới có khả năng trấn áp.” Diêm không muốn đi.

“Ai nói ta muốn Nhân Hoàng Bút? Ta có nói là trấn áp hắn sao? Ta sẽ coi hắn trở thành một vị tiền bối, tới xin hắn rời đi đối kháng với nguy nan khi Thần tộc xâm lấn Huyền Hoàng đại thế giới, dù sao ta cũng có Thế Giới Chi Thụ, là chính thống, cũng đã giao tình với hắn, cùng một chỗ trấn áp Hận Thiên Thần Hoàng. Ta tới xin hắn rời núi, có tám chín phần nắm chắc có thể lôi kéo được vị lão tiền bối này, dĩ nhiên với danh nghĩa chính nghĩa rồi.”

Phương Hàn phất phất tay, Nhân Hoàng Bút loại vật này căn bản không phải thứ mà hắn có thể trấn áp. Nhưng mà muốn có giao tình, vậy vẫn còn cơ hội.

Nếu như có thể lôi kéo hắn rời núi, ở bên cạnh mình đối kháng với đại kiếp nạn Thần tộc, như vậy đúng là chuyện không gì có thể tốt hơn.

“Như vậy, quả thật có thể kết giao tình, huống hồ Nhân Hoàng Bút cũng không có ấn tượng xấu về ngươi, nói ngươi là nhân vật mấu chốt để đối kháng với đại kiếp nạn Thần tộc, chỉ cần có thể tìm được hắn, thật có khả năng xin hắn rời núi, trên người Nhân Hoàng Bút này không biết ẩn chứa bao nhiêu đại đạo, lần trước đánh Hận Thiên thần hoàng nó đã thi triển ra ba trăm đại đạo pháp tắc, nếu như có thể học mà nói, thực lực của ngươi nhất định sẽ lại tăng vọt.”

Diêm hưng phấn nói.

“Việc này không nên chậm trễ, mau đi Phong Ma Lĩnh địa để thôi!” Thân thể Phương Hàn khẽ động, Đại na di thuật xuất ra, sau đó hắn nói với Già Lam, Long Huyên đám người: “Thời gian ta không ở Vũ Hóa Môn, các ngươi cứ an tâm tu luyện, ta sẽ để Bát Bộ Phù Đồ, bốn kiện thượng phẩm đạo khí ở lại, cho dù Hoa Thiên Đô trở về cũng không làm gì được các ngươi, hơn nữa Bát Bộ Phù Đồ là bổn mạng pháp bảo của ta, hơi chút dị động là ta có thể biết được, tùy thời có thể trở về.”

Phương Hàn khẽ vung Bát Bộ Phù Đồ ra, trấn áp trên Luân Hồi Phong, lập tức cả Luân Hồi Phong bị một cỗ lực lượng cự đại phong tỏa.

“Mộc đạo nhân, Kỵ Đô Pháp Vương! Còn nữa Lạc Thủy Bắc! Ba người các ngươi đều luyện thành Bất Tử Chi Thân, hiện tại liên hợp bảo vệ Già Lam, Tinh Vân bảo bảo bọn họ, biết chưa?”

Phương Hàn khổ tu sáu mươi năm trong Hoàng Tuyền Đồ, luyện Đại siêu độ thuật, Đại giải thoát thuật, Đại long tướng thuật các loại thần thông Phật môn, tuy so ra vẫn chưa đại thành, nhưng mà vẫn được coi là Phật hiệu tinh thâm.

Mà chín đại cự đầu trong Bát Bộ Phù Đồ cũng trọn vẹn tu luyện sáu mươi năm, mỗi người đều được rất nhiều chỗ tốt, Mộc đạo nhân cùng Kỵ Đô Pháp Vương đã sớm tu thành Bất Tử Chi Thân, mà trong sáu mươi năm này Lạc Thủy Bắc cũng đã tu thành Bất Tử Chi Thân.

Vài đại cự đầu còn lại cũng đã tu thành lĩnh vực của mình, cách Bất Tử Chi Thân chỉ một bước nhỏ mà thôi.

“Vâng, nếu không phải đi theo Phương Hàn đạo hữu, có được huyết nhục hỗn loạn, rất nhiều Thuần Dương khí, còn có công pháp Phật môn tẩy rửa tâm linh, chúng ta làm sao có thể tu luyện tới tình trạng này? Chuyện tình của Phương Hàn đạo hữu cũng chính là chuyện của chúng ta, cho dù hiện tại có muốn đi giết Thiên hoàng lão tử, chúng ta tuyệt đối sẽ không nhíu mày.”

Kỵ Đô đáp ứng nói.

Bát Bộ Phù Đồ phát ra kim quang lóng lánh, chung quanh có rất nhiều hư ảnh Cự Long quấn quanh, Bát Bộ Chân Long Chi Khí trong Long giới cuồn cuộn trút xuống, khiến cho tòa bảo tháp của Long tộc càng thêm uy mãnh.

Trong vòng sáu mươi năm, chẳng những tu vi của chín đại cự đầu tăng lên, mà ngay cả Bát Bộ Phù Đồ cũng cô đọng hơn rất nhiều. Ba ngàn vạn Thiên ma ở bên trong bởi vì có đầy đủ Thuần Dương chi lực cho nên đã tăng lên gấp ba lần, hiện tại số lượng đã lên tứoi một trăm triệu, một số Thiên ma trong đó cư nhiên đã tu thành bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng.

Nếu như qua mấy trăm năm nữa, nói không chừng một số Thiên ma sẽ biến thành Ma thần cũng nên.



Đương nhiên uy mãnh nhất chính là phù chú Thế Gian Tự Tại Vương Phật, trải qua sáu mươi năm tế luyện, tựa hồ như bắt đầu biến hóa, lục tự chân ngôn trên mặt ngày càng rõ ràng, tựa hồ nưh muốn hóa thành sáu vị thượng cổ Phật đà buông xuống thế gian nắm giữ Đại Tự Tại, Đại Tiêu Dao.

Phương Hàn biết đạo linh phù này có diệu dụng không thể tưởng tượng nổi, lúc trước có thể trấn áp Xích Uyên Ma Tôn vài chục vạn năm, tuyệt đối không chỉ có vài điểm tác dụng này.

“Đạo linh phù này có chỗ hữu dụng đây, đặt ở trong Bát Bộ Phù Đồ tựa hồ như lãng phí. Ta sẽ đem nó dung nhập vào trong lĩnh vực của ta, dùng Phật hiệu tế luyện nó, cẩn thận chăm sóc, nhìn xem sau này có hiệu quả gì.”

Trong lòng Phương Hàn khẽ động, kéo đạo phù lục này tới đặt trong lĩnh vực của mình.

Oanh long! Lĩnh vực chấn động, phật quang phổ chiếu, lập tức trong lĩnh vực của hắn càng thêm thực chất. Phương Hàn vận dụng Đại phổ độ thiên fquang, Đại siêu độ thuật, Đại giải thoát thuật tế luyện đạo linh phù này, linh phù dần xoay tròn khiến cho thể xác cùng tinh thần hắn nhẹ nhàng khoan khoái, huyết nhục tựa hồ như lại được cọ rửa.

“Rất tốt, linh phù này chính là một kiện bảo bối chí cao, cùng kết hợp với Thế Giới Chi Thụ sẽ có công dụng cự đại. Đáng tiếc pháp lực ta còn nông cạn không thể khai phá sự ảo diệu của đạo linh phù này, hoặc là còn thiếu công pháp Phật môn cao thâm dùng để tế luyện.” Phương Hàn gật gật đầu, thân thể khẽ động biến mất không thấy gì nữa.

Đại na di thuật của hắn chính là thần thông của Sở Nam công tử khổ tu mấy ngàn năm, lại được hắn ở trong Hoàng Tuyền Đồ sáu mươi năm khổ luyện lại, giờ môn thần thông này lại càng thêm tinh thuần, tùy tâm sở dục, mỗi một lần di chuyển đã qua phạm vi mười vạn dặm. Có thể nói là Côn bằng giương cánh tiêu dao thế gian.

Thời gian không tới một nén nhang, hắn đã tới Phong Ma Lĩnh, phát hiện ra nơi ở của Nhân Hoàng Bút, hắn tùy ý khẽ động, thân thể đã tiến vào trong lòng đất.

Hiện tại hắn đã là nhân vật cường hoành Bất Tử Chi Thân, Ngũ Đế Đại Ma thần thông cũng đã viên mãn. Tiến vào trong lòng đất chẳng khác gì là rồng về với biển, chim trong bầu trời. Tùy ý thúc dục, Thổ Hệ nguyên khí trong vòng ngàn dặm đều bị thay đổi, đất đá nứt ra thành thông đạo.


Thời điểm Phương Hàn tiế vào lòng đất tìm keiém Nhân Hoàng Bút, chuyện tình phát sinh ở Vũ Hóa Môn trước đó, giống như ôn dịch truyền bá tới bốn phương tám hướng, không tới nửa ngày, thông qua các con đường bí mật khác nhau truyền bá tới các đại môn phái.


Sau đó một số tiểu nhân vật, ngay cả người trong Ma đạo cũng biết.


Phương Hàn đã trở lại, hơn nữa còn tu thành Bất Tử Chi Thân, lại trợ giúp Thiên Hình trưởng lão tu thành Bất Tử Chi Thân, Vũ Hóa Môn liên tiếp xuất hiện hai nhân vật cường hoành Bất Tử Chi Thân đủ có thể khiến Tiêu Ma yêu ba đạo rung động không thôi.


Vực ngoại, trên một tinh cầu, Hoa Thiên Đô, Xích Dung Thiên còn đang đánh cờ, một đám Vạn cổ cự đầu đứng bên cạnh quan sát. Bọn họ chẳng khác gì là thần tiên, thức trắng mấy ngày mấy đêm cũng chẳng phải là việc gì lạ.


Hơn nữa Hoa Thiên Đô cùng Xích Dung Thiên đánh cờ là đại biểu cho đệ nhất Phó chưởng môn của Vũ Hóa Môn cùng đệ nhất Phó chưởng môn của Thái Nhất Môn đấu cờ, hấp dẫn rất nhiều cao thủ nhàn tản, mà ngay cả một số người của Lục Đạo Minh, Thiên Đạo Các, Cửu Đỉnh Hiên cũng tới quan sát.


“Thiên Đô huynh, bàn cờ này của chúng ta đã duy trì được năm ngày năm đêm rồi, quân cờ càng lúc càng nhiều, thế trận rối rắm phức tạp, rơi vào thế bí rồi, vô cùng hiểm ác, ngươi thật sự vẫn muốn duy trì sao?” Xích Dung Thiên đã rơi vào thế yếu, nói.


“Chuyện này có là cái gì, cho dù đánh thêm một năm ta cũng không có vấn đề. Hơn nữa trăm ngàn năm sau khi ta và ngươi đánh cờ lại, chỉ sợ thân phận đã thay đổi. Ngươi là chưởng giáo của Thái Nhất Môn, ta là chưởng giáo của Vũ Hóa Môn.” Hoa Thiên Đô cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK