Nghe đồn những cao thủ như Tạo Hóa Tiên Vương, Khởi Nguyên Tiên Vương, Chân Lý Tiên Vương... cũng có rất nhiều liên hệ với cánh cửa Vĩnh Sinh.
Mà Phương Hàn hiện giờ rốt cục nghe được kiếp trước của mình không ngờ là được Phương Thanh Tuyết đi ra từ cánh cửa Vĩnh Sinh. Đáng tiếc là rốt cục nguyên hình của mình là cái gì thì do trí nhớ của Phương Thanh Tuyết còn chưa khôi phục, hoặc đã mất mát, hoàn toàn không nhớ ra mình là gì.
Mà Phương Hàn lại không thể suy tính ra kiếp trước của chính mình.
Tất cả mọi thứ đều là những sự bí ẩn.
Nhưng từ hiện tại mà xem ra thì Phương Hàn biết thân phận của mình khẳng định là rất nhỏ, khẳng định còn cường đại hơn so với Tam Sinh Thạch nhiều. Chỉ tiếc là tất cả tiềm lực của hắn lúc này còn chưa phát huy được.
- Thanh Tuyết, hiện giờ ngươi có thể tiếp cận cánh cửa Vĩnh Sinh sao? Nếu ta nhìn thấy cánh cửa Vĩnh Sinh chân chính có lẽ có thể kích thích trí nhớ, dùng pháp lực bản thân suy tính tới cực hạn, thậm chí có thể khiến tu vi bản thân tăng lên tới cảnh giới khó tin, vượt xa Chúa tể Càn Khôn. Tình cảnh hiện tại của chúng ta vẫn còn hơi gian nan, Tiên Vương sắp trở về còn không nói tới. Nếu thân phận thật sự của ta là tồn tại truyền ra từ cánh cửa Vĩnh Sinh, vậy thì ở bên trong đại kiếp nạn, tất cả cao thủ sẽ đều xông vào bắt ta. Chúa tể Càn Khôn nếu cùng với một số cao thủ có tu vi mười ba kỷ nguyên hợp lại thì chúng ta vẫn không thể ngăn cản. Việc cấp bách chính là tăng tu vi lên. Cần phải học tập Hồng Mông đạo nhân, đi tới trước cánh cửa Vĩnh Sinh tìm hiểu tất cả.
Phương Hàn nói một câu liền điểm phá thiên cơ, chỉ ra kế hoạch tu luyện về sau.
- Đích thực là tình cảnh rất nguy hiểm. Hơn nữa ta cảm thấy Tạo Hóa Tiên Vương thậm chí đã bắt đầu đột phá trói buộc của cánh cửa Vĩnh Sinh, có thể truyền ý niệm ra từ đó.
Phương Thanh Tuyết cũng cảm thấy tình thế không được lạc quan, tuy nhiên nàng lắc đầu:
- Cánh cửa Vĩnh Sinh kia vẫn đóng, bao phủ bởi tầng tầng sương mù, không thể thấy được tình hình thực bên trong. Hiện giờ dù là Tiên Vương cũng không có khả năng tiếp cận nó. Chúng ta dù lĩnh ngộ Đại Mệnh Vận Thuật cũng không thể tiếp xúc với nó.
- Vậy sao? Đáng tiếc thật.
Phương Hàn vẫn muốn nhìn rõ cánh cửa Vĩnh Sinh rốt cục có hình dáng gì. Hắn suy tính thế nào cũng không thể so sánh với bản thân chân chính.
Tồn tại vĩ đại này dù ai sau khi tìm thấy cũng đều cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.
Cho dù là Hồng Mông đạo nhân cũng có hùng tâm tráng chí vượt qua cánh cửa Vĩnh Sinh nhưng cuối cùng lại cảm thấy mình không thể bằng được tồn tại vĩ đại này.
- Tuy nhiên chúng ta có thể đi tới chiến trường Tiên Vương tu luyện. Phương Hàn, tu vi hiện tại của ngươi so với ta còn cao thâm hơn, được rèn luyện đi ra từ bên trong núi thây biển máu. Chúng ta cùng nhau tu luyện tranh thủ đạt tới tu vi mười lăm kỷ nguyên, sau đó thừa cơ Tiên Vương còn chưa trở về mà quét ngang chư thiên, chuẩn bị tốt để đối kháng với đám Tiên Vương kia.
Phương Thanh Tuyết cũng gật gật đầu.
- Đây là việc tốt nhất. Tuy nhiên trước tiên ta muốn tới hạ giới, diệt nhiều cao thủ trong Thiên Nghi Mẫu Giáo, thu được cổ tự Tam Thập Tam Thiên, đồng thời giết chết Chúa tể Chiến Tranh, luyện hóa hắn, hủy diệt thiên địa, sau đó đem Nguyên Giới tới Giới Thượng Giới.
Phương Hàn sớm đã có kế hoạch tốt rồi:
- Cơ hội tu luyện trong Giới Thượng Giới thật quá tốt, có thể khiến cho thực lực môn phái đột nhiên tăng vọt. Đồng thời ta cũng muốn giết Hoa Thiên Đô, cướp lấy hài cốt của Chúa tể Nguyên Thủy và Tam Sinh Thach.
- Một khi đã như vậy thì việc này không nên chậm trễ nữa. Chúng ta mau cùng nhau đi thôi.
- Chờ một chút, Thanh Tuyết, chúa tể Tâm Ma, chúa tể Xích Uyên có ở cạnh ngươi không?
Phương Hàn đột nhiên hỏi.
Lần này hắn đi vào Giới Thượng Giới chính là vì tìm kiếm Tâm Ma lão nhân và Xích Uyên Ma Tôn nhưng tới hiện giờ vẫn không có chút tin tức gì. Hơn nữa suy tính cũng không có chút đầu mối, không khỏi cảm thấy vô cùng kỳ quái.
- Ta biết bọn họ ở đâu.
Sắc mặt Phương Thanh Tuyết hiện lên vẻ bừng sáng kỳ dị.
- Bọn họ vốn là cùng với ta tiến vào chiến trường Tiên Vương tu luyện. Đáng tiếc là bọn họ nhận được tin tức của chúa tể Nguyên Thủy, vì thế liền tu luyện một môn Nguyên Thủy Ma công, được Chúa tể Nguyên Thủy truyền công lực ra từ cánh cửa Vĩnh Sinh, không ngừng tăng trưởng tu vi, hiện giờ cũng không biết đã tu luyện tới trình độ gì rồi.
- Cái gì? Không ngờ chúa tể Nguyên Thủy cũng truyền ý niệm ra từ đó sao?
Phương Hàn cả kinh không ít. Hắn suy tính ra Tạo Hóa Tiên Vương truyền ý niệm ra tuy nhiên ngay cả chúa tể Nguyên Thủy cũng đã bắt đầu sắp đặt bố cục, điều đó thể hiện là đại kiếp nạn của thiên địa sắp chân chính bắt đầu rồi.
Một kỷ nguyên này sắp sửa tan biến rồi.
Chúa tể Nguyên Thủy không chết, năm đó gặp phải đại kiếp nạn, cả Tam Sinh Thạch và hài cốt cũng phải lưu lại, chân chính tiến vào bên trong cánh cửa Vĩnh Sinh.
Dù sao thì chúa tể Nguyên Thủy cũng được xưng là Tiên Vương mạnh nhất.
Tâm Ma lão nhân, Xích Uyên Ma Tôn được ý niệm của chúa tể Nguyên Thủy truyền ra, khẳng định là có nhiệm vụ. Phương Hàn không khỏi có cảm giác hơi khó giải quyết. Dù sao thì hai người này cũng là người mình quen biết, cũng không phải kẻ địch. Nếu tương lai lại vâng lệnh Chúa tể Nguyên Thủy đối phó với mình thì mình cùng rất khó xuống tay với hai người này.
- Đi thôi! Phương Hàn đi xem Kỷ Nguyên Môn của ngươi hiện giờ phía trước tới mức nào.
Phương Thanh Tuyết gật gật đầu, bàn tay vung lên trên không một cái. Một dòng sông vận mệnh phá tan Pháp tắc của Giới Thượng Giới, lập tức thấy được pháp tắc Hỗn Độn cuồng bạo ở phía dưới. Tuy nhiên với tu vi của hai người đều đạt tới mười bốn Kỷ nguyên thì căn bản chẳng sợ gì, thân thể tới đâu, pháp tắc nơi đó liền bắt đầu được củng cố.
Trực tiếp cứ tiến vào trong Thiên Giới đơn giản như vậy.
Vừa tiến vào Thiên giới, Phương Hàn lập tức cảm thấy toàn thân thoải mái với áp lực, cảm ứng đối với cánh cửa Vĩnh Sinh có hơi lơi lỏng. Vào thời điểm ở Giới Thượng Giới, hắn có thể cảm nhận rõ ràng sự áp bức, hít thở không thông, rất là buồn bực.
Vào trong Thiên giới rồi, Phương Hàn nhìn mặt trời chói chang Vĩnh Hằng, dường như giơ tay là có thể đập tắt, không khỏi gật gật đầu:
- Lực lượng của ta tăng lên không phải là nhỏ mà đã rất nhiều rồi. Nguyên giới, mau mau xuất hiện!
Bàn tay vừa chuyển động, hắn liền thấy Nguyên giới từ trong một vùng hư vô vĩnh hằng phiêu du, vĩnh viễn không ở một nơi cố định, khiến mọi người không thể tập trung vị trí của nó.
Nguyên giới cũng không gặp phải công kích gì mà đang phát triển rất tốt đẹp, dường như là có người đột phá tới cảnh giới Thiên Quân.
Phương Hàn và Phương Thanh Tuyết biến thành hai luồng sáng, vút một cái liền vượt qua thời không vô cùng, đi tới phía trước Nguyên giới, nơi có một cây đại thụ mọc lên, bộ rễ và cảnh lá đều vươn ra hấp thu dinh dưỡng ở hư không.
Thế Giới Thụ này cảm nhận được Phương Hàn đã tới, lập tức tỏa ra khí tức thể hiện sự thân thiết, thật giống như con chó con mèo trong nhà vẫy đuôi mừng chủ nhân, đáng yêu mười phần.
Phương Hàn thở dài một tiếng:
- Lực lượng của Thế Giới Thụ này ước chừng đã khôi phục một phần mười. Nếu đạt tới đỉnh phong thì ước chừng có thể so sánh với Tiên Vương. Đáng tiếc nó lại bị Thủy Tổ Thánh Vương chém cho tổn thương tới căn nguyên.
Vù vù vù...
Ngay trong nháy mắt khi Thế Giới Thụ tản ra, rất nhiều Thiên Quân trong Nguyên giới bay ra. Vũ Hoàng, Phong Bạch Vũ, Hỗn Loạn Thiên Quân, Linh Lung, Di Bảo, Phong Giao Quang, Yên Thủy Thiên, thậm chí còn cả Tinh Vân Bảo Bảo, Nam Cung Thương Tâm, Long Huyền Hồng Di quận chúa, Già Lam, Tiểu Hồ Ly Nghê Thường cũng đều đi ra. Trên thân thể bọn họ không ngờ đều tràn ngập khí tức Thiên Quân.
Tinh Vân Bảo Bảo, Nam Cung Thương Tâm... những người này không ngờ đều đã tu thành Thiên Quân.
Ngoài ra còn có tam đại tổ sư của Vu thuật cũng từ chỗ sâu nhất trong Nguyên giới bay ra. Thấy Phương Hàn và Phương Thanh Tuyết, sắc mặt đều chấn động rõ ràng:
- Môn chủ, pháp lực của người không ngờ tăng lên tới trình độ thế này?
- Không sai. Tu vi của ta đã tăng tới tu vi mười bốn Kỷ nguyên hơn nữa còn tìm được Điện Mẫu Thiên Quân. Hai người chúng ta liên thủ đại chiến với chúa tể Càn Khôn một hồi, hắn cũng không làm gì được ta. Hiện tại Kỷ Nguyên Môn của ta dù là ở trong Giới Thượng Giới cũng được coi là thế lực lớn nhất, chỉ sợ hãi mỗi Tiên Vương mà thôi.
Phương Hàn búng tay ra mấy cái, nhìn đám người Tinh Vân Bảo Bảo, cảm thấy vui mừng vô cùng. Có nhiều người tu thành Thiên Quân như vậy cũng có nghĩa là có thể cùng với hắn đi tới Kỷ nguyên kế tiếp, không đến mức phải biến mất trong đại kiếp nạn của thiên địa sắp tới.
- Điện Mẫu Thiên Quân ngưỡng mộ đại danh đã lâu...
Nhìn Phương Thanh Tuyết, thần sắc Linh Lung có hơi phúc tạp, tiến tới hơi thi lễ.
- Linh Lung, truyền nhân của Hồng Mông đạo nhân, cũng là con gái của Hồng Mông đạo nhân chuyển thế. Nữ nhân thời Hồng hoang, trước khi ngươi chuyển thế chúng ta đã từng gặp mặt một lần, sắp tới rất nhanh ngươi sẽ được ý niệm của phụ thân ngươi truyền ra từ cánh cửa Vĩnh Sinh thôi.
Phương Thanh Tuyết hoàn lễ rồi mỉm cười gật đầu:
- Cho nên lúc này tu vi của ngươi sẽ tăng trưởng tới một cảnh giới khó tin nổi.
- Hả? Ta là con gái của Hồng Mông đạo nhân chuyển thế sao?
Linh Lung chấn động. Nàng còn chưa lĩnh ngộ ra kiếp trước của mình, nhưng cũng không thể đoán nổi Phương Thanh Tuyết lại có thể chỉ rõ ra được.
- Phong Bạch Vũ, đã lâu không gặp. Thời điểm ta ở Vũ Hóa Môn được ngươi che chở, không thể tưởng tượng được ngươi lại là Thích Già Thiên Quân chuyển thế.
- Hỗn loạn Thiên Quân chúng ta rất lâu rồi mới gặp mặt. Tình hình ngày đó ở Thiên Đình ta còn nhớ rõ.
Phương Thanh Tuyết chào hỏi rất nhiều người.
- Điện Mẫu Thiên Quân, ngươi rốt cục sắp khôi phục pháp lực rồi. Đáng tiếc là còn chưa đạt tới thời đỉnh phong năm đó. Năm đó ngươi có thể tranh đấu với Tiên Vương.
Hỗn loạn Thiên Quân thản nhiên nói nhưng giọng điệu lại vô cùng cảm khái, ánh mắt nhìn như mây khói:
- Tuy nhiên hiện tại ngươi hẳn đã biết. Phương Hàn là tồn tại vĩ đại đo ngươi đưa từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh ra chứ?
- Cái gì? Phương Hàn là thứ sinh ra từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh sao?
Rất nhiều ngươi đều bị chấn kinh. Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới là Phương Hàn lại có thân phận như vậy.
- Ta cũng không nhớ rõ. Còn chưa khôi phục được đoạn ký ức mấu chốt nhất. Dường như ta đại chiến với Tạo Hóa Tiên Vương nên đánh mất một đoạn trí nhớ. Năm đó Tạo Hóa Tiên Vương muốn ta đối phó với Phương Hàn, ta không muốn vì thế mới dẫn đến đại chiến...
Phương Thanh Tuyết lắc đầu, cắn răng nói.