Mục lục
Hoàng Kim Đồng - Trang Duệ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngày mai con sẽ xin nghỉ học. Khoảng ba đến năm ngày là có thể xuất phát...

Sau khi Trang Duệ nói xong, liền nhìn về phía vợ mình. Tuy rằng Tần Huyên Băng không muốn chồng mình sẽ rời khỏi mình, nhưng ba đã tự mình tới nhà thỉnh cầu, làm con gái, cô cũng không thể nói được lời nào.

- Tốt. Ba sẽ chuyển tiền chuyển tới ngân hàng Thụy Sĩ. Khi con giao dịch, có thể tiến hành chuyển khoản trực tiếp.

Thấy Trang Duệ đã đồng ý, Tần Hạo Nhiên thở phào nhẹ nhõm.

Tần Hạo Nhiên cực kỳ yên tâm đối với năng lực làm việc của Trang Duệ. Không nói tới điều khác, đầu năm nay, nếu không nhờ có Trang Duệ, trong cuộc bán đấu giá ở Thái Lan. Châu Bảo Tần thị đã bị vặt hết lông cánh mà trở về.

Trong cuộc bán đấu giá, Trang Duệ tỏ ra biết nắm chắc thời cơ, ra tay quyết đoán. Ngay cả Tần Hạo Nhiên cũng cảm thấy không bằng... Hội giao dịch kim cương ở Nam Phi lần này, cũng lấy dùng tiến hành theo cách thức bán đấu giá. Tần Hạo Nhiên tin tưởng Trang Duệ có thể xử lý tốt chuyện này.

...

Ở Hương Cảng, Tần Hạo Nhiên còn có chuyện ở cửa hàng lớn nhất đang chờ. Sau khi ở Bắc Kinh một ngày, Tần Hạo Nhiên đã vội vàng rời đi, để lại cho Trang Duệ một tờ ngân phiếu hai tỷ đồng Euro.

Ngày hôm sau Trang Duệ đi tìm giáo sư Mạnh để xin nghỉ học. Giáo sư Mạnh biết ở bên ngoài Trang Duệ có rất nhiều chuyện để làm, hơn nữa bản thân nghiên cứu sinh không có nhiều giờ học, lập tức không nhiều lời, chỉ bảo Trang Duệ ở bên ngoài chú ý an toàn.

Tuy nhiên giáo sư Mạnh cũng nói cho Trang Duệ biết, lý luận cuối cùng phải kết hợp với thực tiễn. Chờ tới mùa xuân sang năm, ông ta sẽ chuẩn bị để Trang Duệ đi cùng tiến hành một vài công tác dã ngoại khảo cổ.

Tưởng tượng tới khi đó hẳn con mình đã được sinh ra, trong nhà lại không thiếu người hầu hạ, Trang Duệ liền đồng ý. Sau thời gian học tập này, Trang Duệ cảm thấy rất có hứng thú đối với mộ cổ. Có thể từ trong mộ khôi phục lại cả một triều đại, chuyện này cũng cực có ý nghĩa.



Trang Duệ lại gọi điện thoại cho Tống Quân, nói là chuyện đầu tư mỏ quặng uranium, chờ sau khi mình từ Nam Phi quay trở về sẽ nói sau. Hắn không ngờ được buổi sáng gọi điện thoại, buổi chiều hai người này lại cùng nhau tới Tứ Hợp Viện.

- Anh Tống, anh Mã. Chuyện kinh doanh hai người đã nói, tính cho tôi một phần. Tuy nhiên tôi cảnh cáo trước. Trong chuyện này tôi chỉ đầu tư không thể để ý tới. Chỉ lấy hoa hồng, có chuyện gì cũng đừng tìm tôi..

Ngay hôm qua, sau khi Trang Duệ nhận điện thoại của cậu xong, đã biết được ý định của hai người khi tới đây, nên trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, đưa ra ý kiến của mình.

Có thể đầu tư, nhưng Trang Duệ không tính quản lý. Một cửa hàng kinh doanh kia mình còn chẳng để ý được, nói gì tới việc đầu tư ở tận Phi Châu. Nếu không phải để hai ông cụ an tâm, Trang Duệ tình nguyện bỏ tiền trong ngân hàng lấy lợi tức.

- Tiểu tử, tìm cậu, cậu có hiểu không?

Tống Quân có chút buồn bực. Mgười khác gặp phải chuyện này đều vội vàng đến cầu còn chưa được. Giờ đến chỗ Trang Duệ hình như lại trái ngược. Dường như bản thân mình đang cầu hắn nhập cổ phần vậy.

Phải biết rằng, từ trước khi bước vào những năm năm mươi, sáu mươi, mặc kệ là buôn bán ở quốc gia nào, kinh doanh nguồn năng lượng và súng ống đạn dược, tuyệt đối là hai loại kinh doanh kiếm được nhiều tiền nhất trên thế giới.

Nhất là dầu mỏ và các năng lượng dữ trữ chiến lược của quốc gia. Hai loại này, chỉ cần dính một chút bên ngoài, vậy thì chỉ cần ngồi chờ phát tài. Không thấytù trưởng quốc gia Ảrập sao? Một đám giàu đến mức chảy mỡ.

Hiện tại cái gọi là thủ phủ thế giới, so với tù trưởng vương công quốc gia Ảrập, còn kém hơn không ít. Cái gọi là trăm công ty mạnh nhất thế giới trong một năm, so với công ty đạn dược súng ống, căn bản không chỉ trên một cấp bậc.

Tuy nhiên có một số việc, không thực sự thích hợp để quốc gia ra mặt, vậy cần tìm người đại lý. Súng ống đạn được kinh doanh như thế, nguồn năng lượng kinh doanh cũng được như vậy, nếu chỉ bằng chút xuất thân của Mã Bàn Tử, căn bản không có tư cách tham dự vào trò chơi này.



- Ha hả, đương nhiên tôi không hiểu. Có lẽ có nhiều người làm phiền sao...

Trang Duệ nghe vậy nở nụ cười. Đầu năm nay đều là những người vì có tiền mà mặc kệ sống. Làm việc ngược lại không được mấy tiền. Tiền mà người đạp xích lô kiếm được một tháng, còn chưa đủ để Tống Gia ăn một bữa cơm đâu.

- Chuyện này bởi vì cổ phần công ty, đã bỏ ra không ít thời gian. Trong vòng hai ngày, tiền của Trang Duệ cậu có thể tới không?

Tống Quân vốn không trông cậy vTrang Duệ sẽ tham dự vào chuyện trong công ty. Theo anh ta thấy, để Trang Duệ góp cổ phần, chính là thể hiện sự kết minh giữa ông cụ và gia tộc Âu Dương, hơn nữa còn cân nhắc đến trên phương diện chính trị.

Chuyện Trang Duệ chữa bệnh cho hai ông cụ, trong mắt Tống Quân và những người thân, chẳng qua là Trang Duệ có tấm lòng hiếu thuận mà thôi. Ngoại trừ người trong Tứ Hợp Viện của Trang Duệ, cực kỳ tin tưởng vào thuật châm cứu của hắn ra, người bên ngoài không biết về phương diện này.

Thật ra Âu Dương Quân mơ hồ đoán được vài điều, nhưng anh ta không dám nhiều lời. Chuyện này có quan hệ quá lớn. Tuy nhiên trong khoảng thời gian này, mỗi ngày Âu Dương Quân đều ôm con trai tới cho Trang Duệ châm cứu. Thằng nhóc kia vừa thấy ngân châm liền giơ hai tay ra muốn cướp. Có một lần bàn tay nhỏ bé đã phá khiến kim châm đều rơi xuống.

- Tiền thì bất cứ lúc nào đều có thể tới đúng chỗ. Tuy nhiên việc này không phải qua loa như vậy chứ?

Trang Duệ biết việc kinh doanh này, phải đăng kí lại cổ phần công ty. Rõ ràng bọn họ nắm giữ cổ phần của cổ đông trong công ty. Trang Duệ nghĩ, chuyện như vậy, không thể ba tháng, năm tháng là làm xong được.


- Sao lại bảo là qua loa. Chuyện này đã triển khai hoạt động gần nửa năm. Chỉ chờ chú tư phân phối cổ phần công ty. Được rồi, nói những chuyện này với cậu cũng không có tác dụng.


- Như vậy đi, Trang Duệ anh lấy hai mươi tỷ đến, tính cho anh 10% cổ phần công ty. Anh Mã góp năm mươi tỷ, chiếm 12 % cổ phần công ty. Ngoài ra quốc gia chiếm 51%, còn lại 27% cổ phần công ty do ba nhà khác đóng góp...


10% cổ phần công ty của Trang Duệ, vốn thuộc về Tống Gia. Trong hạng mục như vậy, vốn của Tống Gia phải chiếm ít nhất 20% cổ phần công ty trở lên. Nhưng ông cụ Tống đã mở miệng, chẳng khác gì là tặng không cho cổ phần này cho Trang Duệ. Nếu không, Mã Bàn Tử góp năm mươi tỷ, lại chỉ hơn Trang Duệ có 2% cổ phần công ty sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK