Clyde đang ngồi trong phòng thuyền trưởng, có thể thông qua cửa sổ thủy tinh trước mặt, nhìn mặt biển phía trước rất rõ ràng, lúc này Trang Duệ nhìn thấy trước mặt hắn là một hải đồ hàng hải, ở phía trên có ký hiệu màu hồng đánh dấu.
Clyde không biết Trang Duệ vì sao lại đánh số như vậy, mà ký hiệu so với bản đồ hàng hải của Trang Duệ, có không ít độ lệch, nhưng vẫn thành thật trả lời:
- Lão bản, nơi đó là vùng biển quốc tế, không thuộc về bất luận quốc gia nao, nhưng hướng bắc một trăm hai mươi hải lý, chính là lãnh hải Bồ Đào Nha...
- Mấy thế kỷ trước ghi lại, chưa hẳn là chính xác!
Trang Duệ nhìn ra vẻ nghi hoặc trên mặt của thuyền trưởng, nói ra:
- Căn cứ vào thuật lại của vị tướng Tây Ban Nha, tất cả đội thuyền đều chìm trong vùng biển của vịnh Duy Ca, nhưng ta nghĩ, có lẽ đây chính là hắn cố ý nói dối liên quân Anh Pháp! Bằng không, làm sao có thể chỉ phát hiện ra hai chiếc thuyền ở vịnh Duy Ca được? Cho nên ta phán đoán, đại bộ phận thuyền đắm lúc ấy ở vùng biển này, đều lao ra, nhưng do thân tàu thương tổn nghiêm trọng, chìm nghỉm ở địa phương khác.
Nói thật ra, Trang Duệ đối với vị trí những chiếc thuyền đắm này, cũng không có bao nhiêu lý giải, rõ ràng là bị đánh chìm trong vịnh Duy Ca, tại sao lại xuất ở bên ngoài các ba trăm hải lý?
Nhưng bởi vì hành động trục với lần này, Trang Duệ chỉ có thể nói đại mà thôi, hắn cũng không trông cậy vào việc Clyde tin tưởng những lời này.
- Tích tích, tích tích...
Thời điểm Trang Duệ và thuyền trưởng Clyde nói chuyện phiếm, thuyền trưởng phát hiện màn hình bất ổn, một chiếc đèn tín hiệu màu hồng, đồng thời phát âm thanh tích tích.
Sau khi đứng trên đài chỉ huy bên cạnh bánh lái, quay đầu lại nói ra:
- Thuyền trưởng, là tâần tra hạm của Bồ Đào Nha phát ra thỉnh cầu trò chuyện.
Hiện tại Huyên Duệ Hào của Trang Duệ đang ở trong lãnh hải của Bồ Đào Nha, tuy trước đó đã chào hỏi các quốc gia liên quan rồi, nhưng theo thông lệ phải tiến hành kiểm tra.
Clyde nghe vậy đứng dậy, nói ra:
- Lão bản, ta đi ứng phó là được, ngài ở chỗ này chờ một chút nhé?
Kiểm tra giống như vậy, đều do lái chính hoặc lái phụ đi làm, nhưng Clyde biết rõ, con thuyền này của mình, có rất nhiều chỗ không giống du thuyền, đều có rất nhiều vũ khí tiến công và phòng ngự.
Cho nên hắn phải tự mình ra mặt là tốt nhất.
- Đi thôi, ta và ngươi đi dạo!
Trang Duệ đang ngây ngốc rất nhàm chán trong phòng thuyền trưởng, lập tức đứng dậy, đi theo Clyde ra ngoài.
Sau khi đi vào thang máy, Trang Duệ có chút bận tâm hỏi thuyền trưởng râu rậm của mình:
- Thuyền trưởng Clyde, không xảy ra vấn đề gì chứ?
Trước kia tiến vào bến cảng nước ngoài, đều là nhân viên dân sự của bến cảng tới kiểm tra, Trang Duệ lần đầu tiên mới được nhìn thấy tuần tra hạm kiểm tra, cho nên trong lòng có chút bận tâm, nhưng hắn biết rõ chiếc "Du thuyền" của nó có hỏa lực mạnh bao nhiêu a!
Clyde nghe vậy cười cười, nói ra:
- Lão bản, không có việc gì, ta và tướng quân Lars của Bồ Đào Nha có quan hệ rất tốt, trước khi đến đây ta đã bắt chuyện với hắn, chỉ làm theo quy định mà thôi.
Clyde lúc tuổi còn trẻ, đã tới học viện hải quân hoàng gia Anh học tập qua, hắn có rất nhiều đồng học, hiện tại đang đảm nhiệm một ít chức vị quan trọng trong hải quân các nước, Lars tướng quân theo lời của hắn nói, cũng là một trong những bạn học của hắn.
Nghe được Clyde nói thế, Trang Duệ yên lòng, vừa cười vừa nói:
- Vậy là tốt rồi, thuyền trưởng Clyde, ở trên thuyền ta chuẩn bị một ít lễ vật, ngươi không ngại mang cho bạn học của ngươi đi.
Tục ngữ nói người lễ không trách, Trang Duệ bây giờ cũng không biết bạn bè ở nước ngoài, cho nên lúc lên thuyền cũng chuẩn bị không ít đồ sứ mà Từ Quốc Thanh nghiên cứu đốt phế đi, với tư cách là lễ vật đưa cho một ít nhân sĩ nước ngoài.
Đương nhiên, sau khi trải qua đóng gói của hộp quà mười tiền một gói tinh mỹ, thời điểm những phế phẩm này xuất hiện trước mặt của khách nhân, cũng biến thành tác phẩm nghệ thuật tinh phẩm của đại sư tự tay chế tác.
Cách Huyên Duệ Hào chừng năm trăm mét, một chiếc tuần tra hạm đang đậu ở đó.
Tuy hoàn toàn không thể so sánh về hình thể với Huyên Duệ Hào, nhưng có hai cái họng pháo tối om, đây cũng là điểm khác biệt của tàu chiến và du thuyền.
Một chiếc ca nô từ trên tuần tra hạm được thả xuống, mấy quân nhân ngồi ca nô đi tới phía dưới du thuyền, sau mấy phút đồng hồ liền đi lên bậc thang của du thuyền lên bong thuyền.
- A, bạn học cũ, không nghĩ tới ngươi tự mình tới, ngươi mặc bộ quân phục hải quân này đúng là rất đẹp trai a!
Nhìn thấy quân nhân cầm đầu, Clyde cười lớn nghênh đón, sau đó ôm thân mật, đối với vị có gương mặt chữ điền và tươi cười này, dùng Anh ngữ trao đổi với Clyde.
- Lão bản, đây chính là bạn học cũ của ta, là tướng quân Lars của hoàng gia Bồ Đào Nha, hắn nhỏ hơn ta hai tuổi, hiện tại đã là thiếu tướng...
Sau khi ôm Lars xong, Clyde đưa hắn giới thiệu cho Trang Duệ, nhưng xuất phát từ lễ phép, giới thiệu Lars cho Trang Duệ biết.
- Ha ha, lão bản, gọi hắn là Lars nhé!
Thời điểm nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của Trang Duệ, Clyde cười, ngày hôm qua hắn mới nhớ tới Lars, nếu như không nhớ tới của bạn cũ, thì thất lễ rất lớn!
- Trang tiên sinh, rất hân hạnh được biết ngươi, hoan nghênh đi vào Bồ Đào Nha xinh đẹp!
Đang cùng Trang Duệ nắm tay, Lars có chút rụt rè, trong miệng nói ra ngôn ngữ ngoại giao rất nhỏ, nhưng thái độ rất nhiệt tình, so với nhân viên ở các bến cảng thì hơn nhiều.
Quả nhiên là có người quen thì làm việc rất nhanh, sau khi đi trên du thuyền, Clyde và Trang Duệ mang theo Lars tới bong thuyền, đem thiết bị trục vớt biển được cải tạo giới thiệu cho hắn biết một chút.
Trên bình đài của giàn giáo trục với của Huyên Duệ Hào, có thể nói là giàn giáo trục vót tiên tiến nhất thế giới, Lars cảm thấy rất hứng thú, một mực hỏi lung tung, về phần kiểm tra, chỉ cho thủ hạ đăng ký cho xong thủ tục là được.
Sau khi "Kiểm tra" xong, đã tới giữa trưa, Trang Duệ mời Lars và đoàn người đi vào nhà ăn trong du thuyền, sau đó đưa tặng tác phẩm nghệ "trân quý" cho các khách nhân, quan hệ song phương càng hài hòa.
- Trang tiên sinh, hàng năm đều có không ít nhà thám hiểm trên thế giới tới đây, muốn trục vót thuyền đắm dưới biển tại đây, có ít người chỉ vớt được bạc và một ít vàng, nhưng nói thật, số lượng bạc và vàng này, cũng không phải rất nhiều, chúng ta cho rằng, không nên tiến hành trục vớt làm gì.
Bởi vì có quan hệ bạn học với Clyde, hơn nữa thu lễ vật của Trang Duệ, cho nên sau một phen nói chuyện, Lars nói ra cái nhìn của bản thân.
Tuy pháp luật của Bồ Đào Nha cho phép các nhà thám hiểm tiến vào đáy biển hoạt động, nhưng dưới điều kiện bị giám sát và điều khiển, cho nên Lars qua nhiều năm như vậy, nhìn thấy vô số người thám hiểm cao hứng khi tới và thất vọng khi về.
Phải biết rằng, gần vịnh Duy Ca là chỗ sâu nhất ở vùng biển này, đạt tới một ngàn mét, mà loại trục vớt sâu như thế hao phí tương đối lớn có rất nhiều nhà thám hiểm bỏ ra số tiền khổng lồ, nhưng thu hoạch lại không có mấy, bồi vốn gốc mà không thu được gì.
Cho nên xem trên mặt mũi của Clyde và lễ vật của Trang Duệ, Lars vẫn nói cho Trang Duệ rõ.