- Nhưng mà lúc đó con phải đi công tác, những chỗ con đến kia ngay cả điện cũng còn chưa có, một tuần này con cũng vẫn chưa tắm rửa.
Trang Duệ biết được tính tình của mẹ, cứ nhận sai trước, sau đó lại kể nể khó khăn, bản thân đã lớn như vậy, những mà cũng không còn giống như trước đây nữa, làm cái gì cũng cần mẹ đi kiểm tra.
- Tiểu Duệ à, con sắp làm cha rồi, nhân lúc đứa con vẫn còn nhỏ thì hãy nhanh trở về nhận lỗi với Huyên Băng, lâu như vậy cũng không gọi điện cho nó một tiếng.
Âu Dương Uyển nghe được đứa con của mình phải chịu nhiều khó khăn gian khổ, thì lập tức đau lòng. Những lời nói với Trang Duệ từ nãy tới gì, kỳ thật cũng là nói cho con dâu nghe. Nàng sợ Tần Huyên Băng đang trong thời gian mang thai, Trang Duệ lại không ở bên cạnh, khó tránh khỏi sẽ sinh ra một ít oán khí.
- Nhất định, nhất định, khi trở về con sẽ chịu đòn nhận lỗi với hai người.
Sau khi nói chuyện với mẹ xong, Trang Duệ đổ đầy mồ hôi lạnh, từ nhỏ tới giờ mẫu thân đều luôn quan tâm đến hắn. Nhớ lại tình cảm gia đình của những con kim điêu kia, Trang Duệ đột nhiên trở nên quyến luyến mãnh liệt đối với những người thân trong gia đình.
Sau khi cúp điện thaoij, Trang Duệ nhìn về phía Bành Phi đang lái xe, nói:
- Bành Phi, cậu lập tức gọi điện thoại cho Đinh Hạo và Hạ Song, bảo bọn họ bay đến đây đón chúng ta, đúng rồi chúng ta lái xe suốt đến trở về thành phố thì cần thời gian bao nhiêu.
- Nhanh nhất cũng phải mất một hai ngày? Đoạn đường này cũng không thật là tốt.
Bành Phi lấy bản đồ điện tử ra nhìn một chút, khoan hay nói, chính phủ của Tây Tạng giao cho Trang Duệ cái xe việt dã này để sử dụng, tính năng rất là không tệ, không chỉ có thân xe được gia cố thép tấm, bên trong đều có đầy đủ các thiết bị tiên tiến.
- Cần lâu như vậy sao?
Kỳ thật con đường này Trang Duệ đã đi qua, nhưng mà hiện tại nhớ lại mọi người trong nhà, trong lòng lại càng sốt ruột hơn, sau khi suy nghĩ một chút, nói:
- Cậu gọi cho Hạ song, bảo bọn họ chuẩn bị sớm một chút, ngày mai chúng ta sẽ trở về thành phố, hôm nay chúng ta sẽ đi suốt đêm.
Đang lúc Trang Duệ nói chuyện, di động lại vang lên, hắn vừa bào Bành Phi gọi điện thaoi cho Hạ Song, chính mình thì nhận điện thoại gọi tới.
- Tiểu tử thối, rốt cục thì cũng khởi động máy, con bà nói, con ta sinh ra, cậu là chú của nó thế nhưng lại đi vắng? Cậu nói xem sẽ phạt như thế nào đây? Đây là việc quan trọng nhất của tôi? Vậy mà cậu còn không gọi điện chúc mừng lấy một tiếng.
Ngay từ khi bắt đầu, giọng nói của Âu Dương Quân đã rất lớn, nhưng mà dường như khi Trang Duệ nghe thấy Âu Dương Quân nhắc đến đứa con của mình thì thanh âm dần hạ xuống, ủy khuất giống như là có chuyện gì vậy.
Từ sau khi sinh đứa con này, Âu Dương Chấn Vũ cũng không hề chiếu cố đứa con của mình, chỉ nhờ bảo mẫu lo lắng, rõ ràng khiến cho hai vợi chồng này ở trong nhà của Trang Duệ.
Âu Dương Chấn Võ và Âu Dương Uyển chính là anh em, cũng không có khách sáo gì cả, chính vì như vậy Âu Dương Quân mới có thể biết được tin tức Trang Duệ đã khởi động điện thoại.
Nhưng mà bởi vậy, đây cũng chính là nỗi khổ của Âu Dương Quân, tiểu tử kia mỗi khi trời tối thì sẽ hành Âu Dương Quân vài lần, ngay cả một đêm ngủ ngon cũng không được.
- Ha ha, tứ ca, chúc mừng anh, vài hôm nữa em sẽ về bế cháu? Yên tâm đi, chờ khi nào em trở về, nhất định sẽ tặng cho cháu một phần đại lễ, nhưng mà cần phải chờ mấy ngày nữa.
Trang Duệ nghe vậy thì nở nụ cười, hắn có thê rnghe ra, tuy rằng Âu Dương Quân oán giận nói, nhưng thật ra lại lộ ra một loại hạnh phúc và thỏa mãn.
- Tại sao phải chờ vìa ngày nữa? Không phải là cậu có máy bay tư nhân sao, không phải là sáng mai là có thể trở về được sao?
Âu Dương Quân có chút khóa hiểu, trong khoảng thời gian này, ở trong nhà của Trang Duệ ngoại trừ hắn và tên gác cửa Hách Long là đàn ông ra, thì tất cả mọi người ở trong viện đều là đàn bà, ngay cả người để đi uống rượu cũng không có, Âu Dương Quân đã sắp không chịu nổi nữa rồi.
- Bản thân em cũng muốn ngày mai trở về, nhưng mà máy bay tư nhân vẫn phải đáp xuống sân bay.
Trang Duệ nói sự tình phải đi đến Tứ Xuyên để lên máy bay.
Điện thoại im lặng mồi hồi, một lúc sau đó thanh âm của Âu Dương Quân mới vang lên:
- Cứ như vậy, ta hỏi giùm cậu một chút, xem có thể sử dụng tạm sân bay quân dụng ở gần huyện Tả Cống hay không.
- Được rồi, khoản cánh tới huyện Tả Cống vẫn còn cách mười mấy Km nữa, còn có cả sân bay quân dụng, cậu đưa số máy phi cơ trưởng của cậu cho tôi, tôi sẽ an bài cho cậu.
Được hai ba phút sau, Âu Dương Quân lại điện thoại tới, khiến cho Trang Duệ cũng có chút nóng nảy, Trang Duệ nói là lâu rồi không được uống rượu ngon, Âu Dương Quân liền luyên thuyên chuyện uống rượu đối với hắn.
- Bành Phi, có phải là điện thoại của Hạ Song không? Đưa cho tôi.
Trang Duệ đưa số điện thoại của Âu Dương Quân xong, nhìn sang Bành Phi vẫn còn đang nói chuyện điện thoại, vội vàng túm lấy, nói cho Hạ Song nghe phải nghe theo sự an bài cảu Âu Dương Quân, lúc này mới cúp máy.
- Được rồi, quay về nhà khách tắm rửa một cái, ngủ một giấc, ngày mai sẽ về nhà.
Mấy ngay nay ở trong núi, Trang Duệ giống như con gà vùng vẫy ở trong tổ của mình, trên người bẩn con hơn cả tên ăn mày, chỉ còn thiếu mỗi một thứ là mặt không đỏ hồng như người cao nguyên, nếu không về nhà thì cũng chẳng có mấy người có thể nhận ra hắn.
Có Âu Dương Quân an bài, Trang Duệ không cần quan tâm nhiều, sau khi trở lại nhà trọ ở huyện Tả Cống, thì tắm rửa một cái, rồi mới liên hệ với Âu Dương Quân, hỏi rõ ràng vị trí sân bay.
Mặc dù Âu Dương Quân vẫn hay nói bậy, nhưng làm việc vẫn rất ổn thỏa, liền đem hết những nhân viên hạu cần và những người cần tìm nói cho Trang Duệ, để cho hắn đến chỗ đó liên hệ.
Phải biết rằng sân bay quân dụng không thể tìm thấy ở trên bản đồ, hơn nữa người bình thường cũng không thể vào được, đây chính là căn cứ quân sự cơ mật của quốc gia.
Sáng sớm hôm sau, Trang Duệ đã cưỡi lên cỗ xe việt dã kia mà đi tới sân bay, tiếp đãi hắn chính là hai vị đại tá. Sau khi nói khéo vài câu thì bọn hắn liền được dẫn vào sân bay, cái máy bay của Trang Duệ kia, đã sớm dừng ở trên đường băng.
- Lý đại đột trưởng, cảm ơn ngài, sau này ngài có cơ hội đến Bắc Kinh, nhất định phải gọi cho tôi.