Mục lục
Hoàng Kim Đồng - Trang Duệ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi một khối nguyên thạch có mặt ngoài màu xanh, lại có hoa văn, đặc biệt là kéo thành đường hoặc thành khối, càng đặc biệt là những vùng xanh trên lớp da có đối xứng, như vậy màu xanh sẽ kéo dài vào bên trong, thậm chí là xuyên qua cả khối nguyên thạch. Mao liêu như vậy là cực phẩm trong nguyên thạch, bình thường đều có thể vung tay đổ thạch với giá cao.

Những mao liêu như vậy là có bề ngoài cực tốt, thông qua những biểu hiện của lớp vỏ có thể thấy hướng đi của phỉ thúy bên trong, nhưng khối nguyên thạch mà Hứa Chấn Đông bỏ ra hơn ba chục triệu để mua về lại có biểu hiện cực kỳ quỷ dị.

Phần bên ngoài của mao liêu cũng không có hao văn gì rõ ràng, dựa theo lẽ thường thì tỉ lệ có sắc xanh là rất nhỏ, nhưng mở hai cửa sổ đều có màu xanh, hơn nữa phẩm chất lại cực cao. Đồng thời hai cửa sổ có màu xanh lại là đối xứng trước sau, điều này sẽ khiến cho nhiều người hiểu lầm, cho rằng phỉ thúy sẽ đi xuyên từ trước ra sau.

Nhưng thầy Triệu dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của mình lại cảm thấy không đúng, nếu phỉ thúy xỏ từ trước ra sau thì mở cửa sổ phía dưới sẽ không có màu xanh mới đúng.

- Cậu Triệu, có gì không đúng sao?

Hứa Chấn Đông cũng hiểu chuyện giám định nguyên thạch, nhưng lão cũng không phải người chuyên nghiệp, khi thấy thầy Triệu lại mở cửa sổ ra màu xanh thì phản ứng đầu tiên cũng giống như Hứa Vĩ, nghĩ rằng phỉ thúy bên trong sẽ rất lớn.

- Bây giờ khó mà nói được gì...

Thầy Triệu lau mồ hôi lạnh trên trán, mao liêu này rốt cuộc là thế nào thì bây giờ hắn không dám khẳng định, chỉ có thể tiếp tục mở đá ra mà thôi.

Khi tiếng máy cắt ma xát với đá vang lên, khối mao liêu này cũng dần bộc lộ rõ trước mặt mọi người.

Lớp da của mao liêu đã được mở ra mộti phần ba, mà một phần ba đó đều có màu xanh, rõ ràng đều là có phỉ thúy. Lúc này dưới ánh đèn trong nhà xưởng, mao liêu bùng ra những luồng sáng xanh mê người, điều khó có được chính là màu sắc cực kỳ cân xứng, cơ bản đều đạt đến phẩm chất cực cao.

- Thầy Triệu quả nhiên là có ánh mắt quá hay, một khối phỉ thúy lớn như vậy thì ít nhất cũng lấy ra được hơn ba mươi vòng tay, giám đốc Hứa, ngài phải phát thưởng mới được.

- Đúng vậy, có khối phỉ thúy này thì chúng ta sẽ bận rộn, nhất định phải thưởng.

Những thợ điêu khắc và thợ cả trong nhà xưởng cũng đi đến, trong đó những vị có tư cách đều mở miệng nói lời vui vẻ với Hứa Chấn Đông.

- Dễ thôi, dễ thôi, lúc này khí trời hơi nóng, tôi sẽ cho người đưa đến hai máy điều hòa công suất lớn, đợi đến khi lấy được phỉ thúy ra, đến lúc đó còn trông cậy vào các vị đây.

Hứa Chấn Đông tươi cười hớn hở chắp tay với bốn phía, nếu nói nguyên liệu phỉ thúy là đảm bảo cho công ty, như vậy đám thợ cả này chính là những hòn đá tảng của công ty, ngày thường Hứa Chấn Đông thường nói lời lung lạc bọn họ, bây giờ tất nhiên sẽ càng không tức giận.

Phải biết rằng chế tác phỉ thúy thành vật phẩm cần qua nhiều trình tự, ngắn cũng phải ba ngày mà tinh tế thì phải vài tháng cũng là bình thường.

Thời cổ đại ở Trung Quốc có nhiều trình tự, chỉ xét thời nhà Thanh mà mài ngọc đã bao gồm đảo sa, nghiêm tương, khai ngọc, trát qua, trùng qua, ma qua, đào đường, thượng hoa, đả toản, thấu hoa, mộc qua, nếu so với bây giờ thì thật sự là tinh tế hơn, nhưng cũng có những tài nghệ đã thất truyền.

Đến bây giờ thì gia công ngọc khí chỉ còn được phân thành bốn giai đoạn gồm chọn nguyên liệu, thiết kế, gọt giũa, đánh bóng, mỗi giai đoạn cũng có chút trình tự riêng.

Chọn nguyên liệu thì không cần nói, thầy Triệu hiện tại đang làm công tác này, còn thiết kế chính là định hình tất cả công tác chế tác ngọc khí, nhưng mỗi vật đều có biến hóa, vì vậy nhà thiết kế cần hpari căn cứ vào chất liệu và đặc điểm của ngọc để tạo hình phù hợp, làm cho người ta yêu thích.

Cuối cùng muốn tạo hình phỉ thúy thật tốt thì vẫn trông cậy vào những nghệ nhân thủ công, phải căn cứ vào tính chất, màu sắc, độ trong để phát huy những đặc tính của phỉ thúy, những công tác này không thể nào đê cho những nhà thiết kế hoàn thành, phải dựa vào đám thợ cả mài ngọc.



Điều quan trọng hơn chính là những nghệ nhân mài ngọc ở thời này không còn nhiều, vì vậy mà trong những công ty châu báu thì những nghệ nhân như vậy cực kỳ được coi trọng, rất nhiều công ty cho lương rất cao để giữ chân và kêu gọi lực lượng này tham gia.

Hai người vừa lên tiếng chính là những nghệ nhân chạm trổ mà Hứa Chấn Đông phải bỏ ra số tiền lớn để mời về công tác, tài nghệ điêu khắc ngọc thạch của bọn họ rất tinh xảo, sau khi mở mao liêu lấy phỉ thúy thì nhất định phải nhờ vào bọn họ để điêu khắc.

Vài tháng qua vì thiếu nguồn phỉ thúy xa hoa nên những thợ cả cũng rất thanh nhàn, nhưng Hứa Chấn Đông cũng vẫn phải nuôi không bọn họ, vì dù sao nếu để kẻ khác nẫng tay lực lượng này, như vậy muốn mời về cũng cực kỳ khó khăn.

Hứa Chấn Đông lúc này đã không còn nghi kỵ gì với khối mao liêu kia, với vị trí của lão thì đã từng gặp qua rất nhiều mao liêu, những biểu hiện của mao liêu kia rõ ràng sẽ cho ra một khối phỉ thúy nghiêm chỉnh, hơn nữa còn lớn hơn dự tính của bọn họ trước đó.

- Dựa vào tình huống trước mắt, ít nhất có thể có một khối nguyên liệu phỉ thúy giá hơn bốn chục triệu, vì vậy mà lượng hàng châu báu cao cấp trong thời gian nửa năm sẽ không còn là vấn đề. Đợi tháng giêng năm sau chúng ta lại tiếp tục tham gia đổ thạch ở Myanmar.

Hứa Chấn Đông thấy thầy Triệu liên tục cắt ra sắc xanh thì trong lòng thoải mái nói không nên lời, vài tháng qua lão luôn làm phức tạp vấn đề của mình, bây giờ tất cả đã được giải quyết gọn gàng, lão có thể vùi đầu vào việc đẩy mạnh phát triển công ty được rồi.

Khi cắt nguyên thạch có chứa phỉ thúy xa hoa thì phải cực kỳ chú ý, vì chỉ cần tay chân không ổn mà cắt phạm vào thì tổn thất là rất lớn. Vì vậy mà một giờ qua thầy Triệu chỉ mới cắt được một phần ba khối mao liêu, lúc này một khối nguyên thạch năm chục cân giống như một mỹ nữ hiện ra trước mặt mọi người.

- Cậu Triệu, trước tiên nghỉ ngơi một chút, Hứa Vĩ, còn không mau đưa nước cho thầy Triệu...

Khi thấy thầy Triệu liên tục lau mồ hôi trán, Hứa Chấn Đông vội vàng ngăn cản quá trình mở đá, đưa thầy Triệu sang ngồi trên ghế, sau đó Hứa Vĩ vội vàng đưa khăn mặt và thức uống đến.

Đợi đến khi thầy Triệu chậm rãi hồi phục trở lại, Hứa Chấn Đông mở miệng hỏi:

- Cậu Triệu, bây giờ cơ bản đã nhìn ra chưa?

- Xem ra vấn đề là không lớn, khối mao liêu này sợ rằng sẽ có giá cao hơn khá nhiều so với giá chúng ta mua vào...

Thầy Triệu lúc này cũng yên tâm hơn, một khối mao liêu mở ra với hơn hai phần ba đều là sắc xanh, dù vẫn còn lẫn lộn nhiều sợi trắng nhưng sẽ không ảnh hưởng đến hướng đi của phỉ thúy. Bây giờ điều mà thầy Triệu cần xem xét chính là mở đá thế nào cho có lợi nhất.

Hứa Chấn Đông nghe được lời của thầy Triệu thì tâm tình rất tốt, lão đứng lên nói với Hứa Vĩ:

- Hứa Vĩ, sau này cháu đi gặp tên họ Trang kia, oan gia nên giải không nên kết, người ta cho chúng ta món lợi lớn, chúng ta cần đại lượng.

Hứa Vĩ thấy vậy thì ngây cả người, không phải cho mình đi xin lỗi Trang Duệ sao?

- Bác, điều này...Hình như không thích hợp lắm thì phải.

Hứa Vĩ cực kỳ không tình nguyện, đồ nhà quê kia chỉ có chút may mắn mà thôi, đáng giá để mình đi kết giao sao?

Hứa Chấn Đông chợt sầm mặt nói:



- Không thích hợp sao? Chẳng lẽ để tôi đi mới hợp?

- Được rồi, cháu đi.

Thấy Hứa Chấn Đông nổi giận thì Hứa Vĩ gật đầu đồng ý.

- Cậu đấy, quá kiêu ngạo, không thấy người ta mạnh hơn mình. Hứa Vĩ, cháu nên sửa lại căn bệnh này của mình, nếu không sẽ gặp thiệt thòi lớn về sau.

Hứa Chấn Đông rất xem trọng đứa cháu của mình, tuy tên này có chút bệnh tật của thanh niên nhưng vẫn mạnh hơn so với những tiểu tử chỉ biết ăn không và chơi gái trong gia tộc rất nhiều.

Khi thấy thầy Triệu tiếp tục mở đá thì Hứa Chấn Đông không nói gì nữa, lại đưa mắt nhìn về khối mao liêu.

- Sao? Ra sợi trắng à?

Máy mài đá trong tay thầy Triệu dừng lại, Hứa Chấn Đông và Hứa Vĩ tiến lên xem xét, sau khi nhìn kỹ thì thở dài một hơi.

Một khối mao liêu quá lớn không thể nào tất cả là phỉ thúy, dù kết tinh tất cả cũng không có khả năng quá lớn.

- Giám đốc Hứa, tôi thấy những sợi trắng chạy vào bên trong, trước tiên tôi mở ra một nửa, sau đó xem xét thế nào.

Thầy Triệu quan sát một lúc rồi nói ra ý kiến của mình.

- Được, cậu Triệu, cậu là chuyên gia, những thứ này do cậu quyết định.

Hứa Chấn Đông khoát tay áo, nếu không phải muốn nhìn thấy kết quả cuối cùng thì lão đã bỏ đi, vì dù sao thì giám đốc một công ty cũng rất bận rộn.

Lúc này vẻ mặt thầy Triệu có chút kích động, dù sao thì một khối mao liêu giá trên trời được chính lão lấy ra phỉ thúy, đây cũng là vinh quang lớn.

Nhưng mười phút sau thì những sợi trắng bắt đầu chạy đi tán loạn, liên tục có kết tinh tróc ra khỏi mặt mao liêu, bây giờ vẻ mặt thầy Triệu càng thêm khó nhìn. Phải biết rằng đã cắt được một phần ba khối mao liêu nhưng vẫn chưa thấy phỉ thúy, tất cả chỉ là những khối kết tinh màu xám trắng.

Hứa Chấn Đông cũng nhìn thấy điều này, lão cũng không quan tâm đến việc bụi đá bay lên người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khối mao liêu, vẻ mặt vốn có hơi đỏ vì lúc trưa uống chút rượu, bây giờ lại trở nên trắng bệch.

Lại một giờ trôi qua, bây giờ khối mao liêu đã hoàn toàn bị đào rỗng, giống như một quả bí bị khoét vào bên trong, có thể nói giông như một bộ mặt đang há miệng cười đám người nơi đây.


Chỉ sau một giờ ngắn ngủi mà Hứa Chấn Đông như từ thiên đường rơi xuống địa ngục, mức chênh lệch tâm lý quá lớn làm trái tim lão như quặn thắt, giống như trước mắt có rất nhiều ánh sao, bên tai còn có những tiếng ầm ầm như sấm sét, lão ngồi chồm hổm xuống đất như kẻ mất hồn.


Hứa Vĩ lúc này đang cầm tay thầy Triệu giống như cũng xụi lơ xuống đất, sau đó liên tục hô lên:


- Không thể, không thể nào, sao lại như vậy? Họ Triệu kia, không phải ông nói phỉ thúy bên trong sẽ rất lớn sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK