- Ngươi là đồ ăn hàng!
Trang Duệ bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó bọn người Tần Huyên Băng đứng dậy, dưới sự suất lĩnh của Triệu chủ nhiệm, đi ra ngoài chùa.
- Xin chờ một chút...
Thời điểm đoàn người Trang Duệ sắp rời khỏi Đại Chiêu Tự, một Lạt Ma chạy tới.
- Cáp Cổ Lạt Ma? Thế nào, có chuyện gì?
Trang Duệ nhìn thấy người tới, lập tức cười lên, đây cũng là người quen, lúc trước chính là hắn, đã mang Trang Duệ tiến vào Đại Chiêu Tự, còn giảm bớt các cửa cho Trang Duệ.
- Trang, Chu Tất Cổ mời ngài qua.
Cách Cổ Lạt Ma chắp tay trước ngực, thái độ rất là cung kính.
- Gặp ta? Hiện giờ sao?
Trang Duệ nghe vậy sững sờ một chút, có chút không nỡ nhìn Thiên Châu trên cổ tay, hắn có thể đưa vật quy nguyên chủ hay không?
- Đúng, vào lúc này!
Cách Cổ Lạt Ma nhìn về phía Trang Duệ, trong ánh mắt mang theo ao ức.
Phải biết rằng, nếu như không có gì bất ngờ, vị linh đồng chuyển thế kia chính là Hoạt Phật, cũng là người cầm quyền Đại Chiêu tự, địa vị cực kỳ tôn sùng, đừng nói người bình thường, cho dù là những Lạt Ma này, cũng chưa chắc có cơ hội tiếp xúc với hắn.
- Được, chờ ta nhé, ta mang Bạch Sư đi cùng!
Trang Duệ gật đầu, đi ra bãi đỗ xe, hắn mang Bạch Sư ra, trong nội tâm cũng muốn nghiệm chứng ý tứ của Hoạt Phật một chút, nếu như tiểu Hoạt Phật này, thật sự là vị Hoạt Phật kia chuyển thế, Trang Duệ tin tưởng Bạch Sư nhất định nhận ra.
Cách Cổ Lạt Ma vừa thấy Bạch Sư, nhưng lại không nói gì, chó Ngao Tây Tạng nguyên vốn là hộ giáo thần thú của Tây Tạng, không một người dân Tây Tạng nào hoài nghi chó Ngao Tây Tạng sẽ đả thương Hoạt Phật.
Bọn Lưu Giang chờ ở bên ngoài, Trang Duệ mang theo Bạch Sư, đi theo sau lưng Cách Cổ Lạt Ma, đi vào trong hành lang gấp khúc, ánh mắt Trang Duệ nhìn qua mọi nơi, đây là lần đầu tiên hắn đi tới đây, linh khí trong mắt sinh ra dị biến.
- Trang, Chu Tất Cổ ở trong giang phòng phía trước, ta không thể đi vào!
Sau khi đưa Trang Duệ vào trong hành lang gấp khúc, Cách Cổ Lạt Ma dừng bước, xem ra, chế độ phẩm cấp trong phật giáo, đúng là rất sâm nghiêm.
Có thể bởi vì nguyên nhân tuổi của tiểu Hoạt Phật, hắn cũng không sinh hoạt trong gian phòng âm u mà Trang Duệ nhìn thấy trước kia, mà là đi vào một gian phòng đấy ánh sáng ở hành lang gấp khúc.
Gian phòng này cũng không phải là quá sáng, bên trong bày đầy các loại sách vở, Trang Duệ xem xét một chút, tình hình chung là các trang sách ố vàng, đều ẩn chứa linh khí cực kỳ nồng đậm, chắc hẳn đều là di vật của các lão Hoạt Phật.
Từ một đúa trẻ bốn năm tuổi, mặc trên người một bộ y phục Lạt Ma màu vàng, ngồi ở trên giường gần cửa sổ, lúc này còn chưa tới giữa trưa, ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào, chiếu xạ lên người của Hoạt Phật, cho nên cả người hắn bao phủ trong một tầng quang mang.
Nghe được âm thanh đẩy cửa, đứa bé ngẩng đầu lên, hơi hiếu kỳ nhìn Trang Duệ, cặp mắt kia, tinh khiết giống như nước trên Thánh Sơn, không mang theo một tia tạp chất.
Nhìn thấy Bạch Sư sau lưng Trang Duệ, Lạt Ma đứng bên cạnh tiểu Hoạt Phật, sắc mặt khẽ động, lặng yên không một tiếng động dùng thân thể của mình ngăn ở trước mặt Hoạt Phật, hắn cũng không phải sợ Bạch Sư đả thương người, mà sợ tiểu Hoạt Phật tuổi còn quá nhỏ, sợ Hoạt Phật bị kinh hãi.
Phải biết rằng, Hoạt Phật chuyển thế, cho tới nay, đều là cực kỳ thần bí, thông qua tu luyện kiếp này, đem linh hồn của mình truyền xuống vĩnh viễn, làm người dẫn dắt tâm linh cho nhân loại, cho nên đây cũng là nguyên nhân tiểu Hoạt Phật được gọi là Chu Tất Cổ.
Mà Hoạt Phật ở trước mặt Trang Duệ, chẳng những kiếp trước là một vị cao tăng đức cao vọng trọng, ngược dòng tìm hiểu xa hơn, hắn đã chuyển thế qua nhiều lần, hắn vốn là một Niên Dạ, cả đời thậm chí là một vị Vương của Ấn Độ.
Mà trong truyền thuyết Tây Tạng lưu lại, linh lực của Hoạt Phật có thể bỏ qua khí tức của bản thân, thường xuyên lai vãng qua cuộc sống, một tia dấu vết cũng không có, hắn được gọi là Hoạt Phật hiện thế.
Đối với điểm này, Trang Duệ tin tưởng không chút nghi ngờ, hắn đã từng được Hoạt Phật gia trì, đây là lực lượng thần bí, tuyệt đối đã vượt qua giải thích của nhân loại.
Tuy trong mắt của mọi người, Hoạt Phật có thần thông quảng đại, nhưng kỳ thật không phải nói, tìm được Hoạt Phật chuyển thế, là hắn có thể đạt được phật ính và tri thức của kiếp trước, chỉ có thông qua tu hành một lần nữa, Hoạt Phật mới có thể biết rõ kiếp trước kiếp này, một lần nữa có được nguyện lực vô thượng.
Cho nên vào lúc này, tuy những Lạt Ma năm đó vô cùng tôn kính Hoạt Phật mới, nhưng vẫn lo lắng cho vấn đề bình an và sinh hoạt hàng ngày của hắn, làm ra an bài thỏa đáng, bảo vệ thân thê Hoạt Phật chính là Lạt Ma, bộ pháp cho Hoạt Phật chính là Kim Cương.
- Không có việc gì, cho ta nhìn chú chó Ngao Tây Tạng này đi.
Tiểu Hoạt Phật khoát tay với vị Lạt Ma kia, từ trên giường nhảy xuống, người bình thường, tiểu hài tử năm sáu tuổi đều sợ chó lớn, nhưng tiểu Hoạt Phật lại không có chút vẻ gì giống như tuổi của hắn.
Trong nhà người dân Tây Tạng, cơ hồ đều nuôi dưỡng chó Ngao Tây Tạng, mà đầu năm mới, mỗi ngày tiểu Hoạt Phật phải ở cùng chó Ngao, cho nên không chút úy kỵ Bạch Sư, sau khi mang giầy, vững vàng đi về phía Bạch Sư.
- Ta nhận ra ngươi, ta đã thấy ngươi!
Đi đến trước người Bạch Sư, đột nhiên trong miệng tiểu Hoạt Phật nói ra, đồng thời nâng bàn tay nhỏ bé lên, muốn sờ soạn đầu của Bạch Sư, nhưng hắn thật sự quá nhỏ, cũng chỉ đứng tới ngang miệng Bạch Sư mà thôi.
Trong lúc Trang Duệ định dặn dò Bạch Sư hạ đầu xuống, trong mắt tràn đầy linh tính của Bạch Sư nhìn Hoạt Phật, vậy mà chủ động phủ phục xuống đất, hai mắt nhắm lại, sau khi tay của Hoạt Phật sờ đầu nớ, bộ dáng của Bạch Sư có chút hưởng thụ.