- Được rồi! Chúng ta cùng đi ăn cơm...
Tới đều là khách, Trang Duệ đối với Lý Đại Lực có ấn tượng rất tốt. Hơn nữa hắn còn từ Hà Bắc chạy xe tới, bản thân mình là địa chủ cũng phải tận tình tiếp đón.
Lý tổng tự nhiên ước gì cùng Trang Duệ tiếp xúc nhiều hơn một chút, lập tức cùng đoàn người cười nói đi ra Nhất Hào Lâu.
- Nha...nha...
Tiểu kim vũ đã chơi ở bên ngoài một thời gian. Lúc Trang Duệ từ trong phòng đi ra, trong miệng không ngừng kêu to hưng phấn, đậu lên vai của Trang Duệ.
- Hắc hắc! Ta nói tiểu tử ngươi cần phải nhẹ nhàng một chút. Nếu không ta ngay cả thịt cũng bị ngươi xẻo mất...
Trang Duệ đau nhức nhún nhún vai, chân mày cau lại. Móng vuốt tiểu kim điêu càng ngày càng sắc, càng ngày càng lớn. Coi như có đeo bao móng bảo hộ vào cũng mà đậu lên vai Trang Duệ, hắn cũng phải chịu không ít đau đớn.
Lý Đại Lực nhìn thấy một màn này, không khỏi sửng sốt. Tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, đi nhanh tới phía trước, đứng trước mặt Trang Duệ nói:
- Trang tổng, nuôi ưng chần phải có trang bị chuyên dụng để nuôi ưng. Ngài không có?
Trang Duệ có chút phiền muộn:
- Hài! Ta thật sự cũng muốn tìm, chỉ là bộ công cụ này đã sớm thất truyền từ lâu.
- Hắc! Trang tổng, mấy năm trước ta thu dược không ít trang bị nuôi ưng không tồi, nói tới năm đó là từ Vương phủ truyền ra. Hiện tại ở trong tay ta, cũng chưa có bán đi. Nếu không ta cho người mang tới, ngài xem?
Trên tay Lý Đại Lực thật đúng có một bộ công cự nươi ưng, chính như theo lời hắn nói chợ đêm có bán đấu giá vài lần nhưng không có người nào có hứng thú với đồ vật này.
- Công cụ ngao ưng, lại còn là của phủ Vương Gia ?
Trang Duệ lặng đi một chút, thứ đồ chơi này, nếu có thể lưu đến bây giờ, thật đúng là có thể trở thành đồ cổ.
Phải biết rằng, đám con em Bát Kỳ thời nhà Thanh không chỉ chơi ưng, mà còn để ý đến cả thể diện, xuất ra cái gì thì cái đó nhất định là phải trạm vàng trổ bạc hoa lệ vô cùng, kém một chút cũng sẽ làm trò cười cho người khác.
- Đúng vậy, ở thời Thiên Tân trước kia, có một số con em Bát Kỳ đời sau, gia sản của tổ tông đều đã bị tiêu tán hết, liền mang theo chim ưng đi vào nhưng nơi tĩnh mịch để rèn luyện tài nghệ ngao ưng, nhưng mà về sau thì đâu còn ai tiếp tục chơi ưng nữa, đám tiểu tử kế nghiệp bọn họ liền mang thứ đồ vật này bán đi, vừa vặn để tôi mua được.
Lý Đại Lực cũng không nghĩ tới, trước kia tùy tay mua xuống một món đồ vật đến hôm nay lại có công dụng lơn, hắn đã sống hơn bốn mươi năm, thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy có người chơi ưng.
Trang Duệ nghĩ một lúc nói:
- Lý tổng, tôi thực sự là cần thứ này, nếu ngài không ngại thì cho người mang tới đây để tôi xem xét một chút, nếu tôi ưng ý thì ngài cứ ra giá, được không?
- Này, Trang Tổng, vừa rồi tôi đã chiếm tiện nghi của ngài, nói gì đến chuyện tiền nong nữa, thứ đồ chơi này không đáng bao nhiêu tiền, tôi kêu người mang đến cho ngài là được rồi.
Lý Đại Lực lập tức lấy điện thoại ra, số gồm màu đời đường của hắn cũng không có giá trị lớn lắm, Trang Duệ cuối cùng lại trả cho hắn năm mươi vạn, cũng xem như là cấp cho hắn mặt mũi, Lý Tổng đây cũng không phải là muốn tặng đồ vật này đồ vật nọ, đơn giản chỉ là tranh thủ chút cảm tình thôi.
Sau khi để điện thoại xuống, Lý Đại Lực nhìn về phía Trang Duệ, nói:
- Trang Tổng, ba giờ nữa, người của tôi sẽ mang thứ đồ đó đến cho ngài, nếu ngài không vội thì cứ chờ một chút?
Thành phố của Lý Đại Lực ở bên cạnh Thiên Tân, đi nhanh cũng phải mất hai ba giờ mới tới được Bắc Kinh, hắn nói ba giờ cũng là để lại chút đường sống, tặng sớm không tiễn muộn thôi.
- Đi, giữa trưa chúng ta ăn một chút gì, xế chiều đi đánh Golf, chờ người của ngài mang vật tới đây.
Nghe nói là Lý tổng này chỉ có một mình, ngày sau thật sự là muốn cái gì, vậy thì ra chợ đẹn tìm kiếm cùng không tồi, Trang Duệ lập tức gật gật đầu, đồng ý.
Hội sở của Âu Dương Quân có một cái sân Golf mười tám lỗ, thi công dựa theo tiêu chuẩn quốc tế, sau khi ăn cơm xong, Trang Duệ và Hoàng Phủ Vân dẫn Lý Đại Lực theo, đi tới cầu trường.
Khoan hay nói, tuy rằng Trang Duệ không chơi môn thể thao này, nhưng mà tính chất của thân thể rất tốt, cũng có thể chơi được như bình thường, Hoàng Phủ Vân ở nước ngoài cũng đã chơi Golf từ lâu rồi, so với Trang Duệ thì kỹ thuật còn tốt hơn một chút, chỉ có Lý Đại Lực trước kia chưa từng tiếp xúc với môn này, giờ đây vẫn này trong giai đoạn tập đánh.
Nhưng mà chơi bóng cần nhất chính là tâm tình, cái này cũng chỉ là tâm sự một chút mà thôi, Lý Đại Lực hiểu biết khá rộng, nói được rất nhiều chuyện, toàn là những chuyện Trang Duệ chưa từng nghe nói qua, không khí vẫn khá là không tệ.
- A! Kim Vũ, xuống dưới cho ta, tiểu tử ngươi cái gì cũng nắm lấy, có còn để cho ta chơi hay không đây.
Trang Duệ vụt mạnh một cái, cảm xúc cực kỳ không tệ, nghĩ đến một gậy này là có thể đưa bóng vào lỗ, sau khi ngẩng đầu lên nhìn quả bóng thì trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một đường cong không ai biết là gì bay qua quả bóng, quả bóng liền biến mất.
Nha nha.
Sau khi Kim Vũ nghe thấy thanh âm của Trang Duệ thì hai cánh chấn động, giương cánh bay trên không trung, uỵch một cái đã đứng ở trước mặt Trang Duệ, ở bên trong một cái móng vuốt đúng là quả bóng gôn, nó giống như là đang tranh công đưa tới trước mặt Trang Duệ, trong miệng còn đắc ý kêu to.
- Được, ta phục các ngươi, quên đi, không chơi nữa.
Vừa rồi Trang Duệ đánh một quả bóng bay khỏi, bạch sư và Tuyết Nhi đều chạy tới tranh đoạt, nhặt quả cầu trở lại, bay giờ thì tiểu kim điêu lại nổi loạn khiến cho Trang Duệ vừa mới có một chút tâm trạng, liền cảm thấy dở khóc dở cười.
Nhưng mà Trang Duệ cũng vốn không tính toán rằng sẽ chơi bóng đứng đắn, nhìn thấy hai vợ chồng bạch sư và kim điêu vui đùa rất cao hứng, trên mặt hắn cùng cười a a.
Ở trong tứ hợp viện của Trang Duệ, kim điêu chỉ cần sải cánh liền có thể bay từ đầu đông đến đầu tây, bạch sư lại càng chỉ có thể bước được bảy tám bước, uy phong thì có nhưng mà áp lực lại bị kiềm chế.
Hôm nay Tuyết Nhi còn hưng phấn hơn nữa, không ngừng chạy tới chạy lui một hòi, khi cảm thấy nóng thì lẻn vào trong hồ bơi tắm rửa một cái, nhân viên của hội sở biết đây là thú cưng của Trang Duệ thì cũng không dám ngăn lại, chỉ có thể thay lại nước.