Mục lục
Hoàng Kim Đồng - Trang Duệ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trang Duệ còn muốn tranh thủ thời gian để trở về Bành thành mang một lượng phỉ thúy đến. Có như vậy, cuối năm cửa hàng nhất định sẽ đắt khách.

...

- Ta nói lão bản, ngài cũng quá mức trọng bên này, khinh bên kia đi! Hiện giờ, ngài đến Bắc Kinh đã được ba ngày rồi, biết bao giờ mới có thể đến bảo tàng nhà chúng ta đây?

Trang Duệ đã ngồi ở đây hai ngày không có đi qua văn phòng của quán trưởng. Trang Duệ cười tủm tỉm nghe Hoàng Phủ Vân bực tức nói.

Đang ngồi ở đây còn có một vị phó quán trưởng là Trịnh Thành Tường. Trước kia hắn từng nghiên cứu và làm giáo sư giảng dạy ở bảo tàng thủ đô. Hiện nay, hắn cũng đang làm người quản lý của bảo tàng.

Hôm nay, xem như là Trang Duệ xây dựng công hội, vừa rồi gọi điện thoại cho tổng tài vụ, Vân Mạn cũng sẽ tới ngây bây giờ.

Trang Duệ nhìn Hoàng Phủ Vân, trêu tức nói:

- Đi? Viện bảo tàng có ngươi quản lý, ta rất yên tâm. Đúng rồi! Hoàng Phủ huynh, chúng ta lúc nào mới qua bên văn phòng của tông tài vụ? Ta nhớ Vân Mạn không phải đang văn phòng tiệm châu báu bên kia sao?

- Hiện tại viện bảo tàng của chúng ta rất có tài lực, phòng tài vụ đương nhiên là phải ở ngay bên cạnh rồi.

Hoàng Phủ Vân hiên ngang lẫm liệt nói một phen. Nghe vậy Trang Duệ cũng phải bật cười, hắn đã sớm nghe qua Tần Huyên Băng nói, Vân Mạn đã cùng ở chúng với Hoàng Phủ Vân, hiện tại đang chuẩn bị kết hôn.

Lời nói của Hoàng Phủ Vân khiến Trang Duệ bật cười, mà Trịnh phó quán trưởng tuổi tác cũng khá lớn chỉ ngồi bên cạnh cười tủm tỉm xem hai người đấu võ mồm.

- Được! Hoàng Phủ huynh, lúc nào ngươi cùng với Vân tổng kết hôn thì nhớ phát thiệp mời cho ta đó...

Lời nói của Trang Duệ làm Hoàng Phủ Vân xấu hổ đỏ mặt. Vân Mạn vừa đẩy của phòng làm việc bước vào lại càng làm cho mặt mũi của hắn lại càng thêm ửng đỏ. Hoàng Phủ Vân thoáng do dự một chút xem có nên lui ra đứng đợi bên ngoài một lát hay không?



- Vân tổng! Chúng ta đang nói đùa một chút, mời ngồi...

Trang Duệ thấy Vân Mạn, thái độ cũng nghiêm túc. Vân Mạn đến từ Hồng Kông chơi rất thân với Tần Huyên Băng, Trang Duệ cũng phải biểu hiện ra thái độ tôn trọng nàng cho phải phép.

- Trang tổng! Ta báo cáo cho ngài một chút về tình hình thu chi của viện bảo tàng chúng ta trong một tháng qua. Còn có báo cáo tài vụ của Tần Thụy Lân và Tuyên Duệ Trai nữa...

Sau khi bước vào trong văn phòng, liền ngồi xuống chiếc ghế trước mặt Trang Duệ, bộ dáng vô cùng nghiêm túc. Vân Mạn mặc váy ngắn, dáng người cũng có lồi có lõm, rất có sức sát thương đối với cánh đàn ông,Hoàng Phủ Vân coi như là có diễm phúc mới lấy được nàng.

- Ân! Hiện tại vốn lưu động cũng có tới hơn chín nghìn vạn?

Trang Duệ cầm bảng báo cáo nhìn qua một lượt, không khỏi cả kinh. Tại thời điểm hắn khởi đầu kinh doanh, vốn bỏ ra cũng chỉ có hơn hai ngàn vạn đưa cho Hoàng Phủ Vân đi cạnh tranh, mua một số vật phẩm úy giá. Không nghĩ tới chỉ qua vài tháng lại có thể sinh lời nhanh đến như thế.

- Đúng! Trong lúc này, kể cả lợi nhuận nửa năm qua của Tần Thụy Lân thì ngài còn có lợi nhuận của sản nghiểm ở Bành thành.

Nghe được Vân Mạn giải thích, Trang Duệ mới biết được Tần Thụy Lân vẻn vẹn chỉ kinh doanh nửa năm mà đã có hơn năm nghìn vạn lợi nhuận. Mà mấy sản nghiệp ở Bành thành cũng phát triển không ngờ, mỗi tháng cũng có tới mấy trăm vạn vốn lưu động.

Bất quá muốn nói đến năng lực kiếm tiền mạnh nhất chính là viện bảo tàng của Trang Duệ. Chỉ có hơn một tháng, sau khi xóa các khoản chi tiêu của viện bảo tàng thì số tiền lợi nhuận lên đến một nghìn hai trăm vặn nguyên.

Trang Duệ nhìn bản báo cáo tài vụ của viện bảo tàng mà cảm thán không thôi. Nếu như đưa bản báo cáo này cho lão bản của ba trăm viện bảo tàng trên cả nước, cam đoan bọn họ không bị dọa cho khiếp sợ mới là lạ.

Phải biết rằng, hiện tại ở trong nước, phần đồng là viện bảo tàng tư nhân đang trong giai đoạn khó khăn, không đủ sức tồn tại. Viện bảo tàng của Trang Duệ chỉ vừa mới khai trương được hơn một tháng mà đã có được khoản tiền lời như này thật khiến cho người khác khó có thể tưởng tượng được.

-Xuất ra năm nghìn vạn cho Hoàng Phủ quán trưởng. Trừ ra các khoản chi tiêu cho tháng sau thì chuyển hết đến tài khoản của ta.

Sau khi Trang Duệ giải quyết hết các vấn đề về tài chính, hắn nói với Hoàng Phủ Vân:



- Hoảng Phủ huynh, năm nghìn vạn này chính là khoản vốn để viện bảo tàng thu mua đồ cổ trong nửa năm tới. Cụ thể thu mua những món đồ cổ nào thì do ngươi cùng với Trịnh quán trưởng thương nghị quyết định. Nếu như bị lỗ thì đến gặp ta.

Đối với phẩm hạnh của Hoàng Phủ Vân, Trang Duệ phi thường tin tưởng. Hơn nữa, mặt khác còn có một phó quán trưởng ở trong giới sưu tập có thanh danh rất cao. Trang Duệ cũng không sợ hai người bọn họ thông đồng chiếm đoạt tiền của mình.

Sau khi quản lý mấy sản nghiệp của mình, Trang Duệ chính thức không bước chân ra khỏi nhà. Suốt nửa tháng, đều ở trong nhà tâm sự với Tần Huyên Băng, cùng lắm bắt chuyện điện thoại với đám người Hoàng Phủ Vân và Trần Hàn Hiên.

Vào tuần đầu tiên của tháng tám, hai vợ chống Tần Hạo Nhiên từ Hồng Kông bay đến ở trong nhà của Trang Duệ. Trong phạm vi gia định Trang Duệ và Tần Huyên Băng kết hôn với nhau.

Tuy đám cưới của Trang Duệ và Tần Huyên Băng không có nhiều người đến tham dự, nhưng cách thức tổ chức vô cùng long trọng. Bởi vì lão gia tử Âu Dương cũng tham dự, xem như cấp cho Tần gia chút mặt mũi.

...

Thời gian rất nhanh đến cuối tháng tám, bụng dưới của Tần Huyên Băng bắt đầu to ra, hiện tại nàng đã mang thai tháng thứ tư. Nhưng nhìn bụng dưới của nàng thì chẳng khác nào phụ nữ mang thai sáu bảy tháng cả.

- Bác sĩ Lưu,.... Điều ngài nói là thực?

Trong bệnh viện mà Âu Dương Quân giới thiệu, Trang Duệ cuồng hỉ nhìn nữ bác sĩ bốn mươi tuổi. Vị bác sĩ Lưu này là một bác sĩ nổi tiếng khoa phụ sản. Nàng cũng là giáo viên chủ nhiệm của Từ Tình.

Bởi vì khi phụ nữ mang thai được khoảng bốn năm tháng thì mới có thể kiểm tra được giới tính của hài nhi. Cho nên Trang Duệ nhân lúc trước khi vào học vài ngày, mang Tần Huyên Băng đến bệnh viện siêu âm.


Bất quá, nhìn bản chuẩn đoán kết quả của bác sĩ, Trang Duệ mừng rỡ thiếu chút nữa không điều khiển được hành vi của mình. Chính vì thế mà hắn mới đưa nghi vấn với bác sĩ Lưu. Hắn muốn chính tai nghe lại một lần nữa kết quả của bác sĩ.


- Là thực! Trang tiên sinh, chúc mừng ngài, phu nhân hoài một đôi long phượng thai...


Bác sĩ lưu đã làm bác sĩ khoa phụ sản hơn hai mươi năm, cũng chỉ mởi thấy qua long phượng thai có hai lần. Đối với tâm tình kinh hỉ của Trang Duệ, nàng cũng có thể tưởng tượng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK