- Lý tổng, ngài và một ít người ở nước ngoài, chắc hẳn có quen biết chứ?
- Cái gì?
Lý Đại Lực đứng phất dậy, hôm nay hắn bị Trang Duệ làm cho sợ, tuổi của hắn không lớn, nói chuyện đều là giật gân, tại sao lại kéo ra tới nước ngoài rồi?
Phải biết rằng, Lý Đại Lực chuyển đồ cổ là vì kiếm tiền, mà chuyện trộm đồ cổ ra nước ngoài, hắn cũng làm không ít, đương nhiên, Lý tổng kinh nghiệm giang hồ phong phú, làm việc không có lỡ tay.
Nhưng mà Lý lão bản có tật giật mình a, nghe Trang Duệ nhắc tới việc này, sắc mặt Lý Đại Lực trở nên rất khó coi, Trang Duệ nói lời này chính là gõ hắn.
- Trang tổng, Lý Đại Lực ta tuy tham tài, nhưng tuyệt đối có đạo của bản thân, chuyện này, ta sẽ không làm...
Lý Đại Lực trả lời với ngôn từ chính nghĩa, đúng là hắn không có làm qua, đều là tay chân làm, nói ra lời này rất hùng hồn khí khái.
Lý Đại Lực vận chuyển cổ vật, điều tra ra tối đa chỉ bị tội thủ tiêu tang vật phạm tội, coi như là có người chết, cũng chỉ bị phán vài năm mà thôi, nhưng sẽ có thủ hạ đứng ra nhận tội thay.
Nhưng tội danh buôn lậu cổ vật to lắm, nếu như có liên quan tới vụ án lớn, có liên quan tới vụ án ăn cắp cổ vật bậc cao, kéo ra làm bia bắn cũng có khả năng.
Cho nên nghe Trang Duệ nói như vậy, Lý lão bản lập tức gấp lên, nếu không phải hắn sợ hãi quyền thế sau lưng của Trang Duệ, chỉ sợ đã sớm trở mặt.
- Lý tổng, ngươi hiểu lầm ý của ta rồi, ta nói là, vài móm gốm sứ Từ Châu này, có thể đi một ít đường vòng, nghe nói có một ít quốc gia gần đây có hứng thú đặc biệt với gốm Từ Châu đấy!
Trang Duệ nhìn thấy Lý Đại Lực hiểu lầm ý của mình, vội vàng mở miệng giải thích một chút, còn kém chưa nói thẳng ra mà thôi, Lý Đại Lực đang sợ hãi a.
Tuyên Duệ Trai của Trang Duệ cũng không phải làm ăn lớn, tuy không kiếm được nhiều tiền, nhưng tin tức rất linh thông, trong giới đồ cổ có chuyện gì lạ tươi sốt, nhất định sẽ truyền vào trong Phan Gia Viên.
Trang Duệ từ chỗ hầu tử kiếm được không ít tin tức về thời cục, một ít cổ vật bị xói mòn trong nước, chủ yếu tập trung ở hai địa phương, đầu tiên là Hồng Kông, dùng Hồng Kông làm nơi trung chuyển, đưa tới các quốc gia Châu Âu.
Mà thứ hai, chính là quốc gia X (nhạy cảm nên để thế), bởi vì quốc gia này không có lịch sử và văn hóa, cho nên đối với đồ cổ, từ trước đến nay đều có hứng thú đã lâu, hàng năm hải quan tra được không ít khách du lịch mang theo đồ cổ vận chuyển ra ngoài, trên cơ bản đều là chuyển tới nước này.
Ví dụ như Trang Duệ lần đầu tiên đi tham quan Tây Tạng và tham gia chợ đêm đồ cổ, đã đụng phải không ít những người này, đó cũng không phải hiện tượng ngẫu nhiên, rất nhiều người đến từ quốc gia này, đều thông qua đủ loại con đường, trắng trợn thu mua đồ cổ trân quý.
Trong quá trình này, nếu có người như Lý Đại Lực, là nhân vật mấu chốt, nói dễ nghe là lái buôn, nói không dễ nghe, chính là buôn lậu.
- Trang tổng, ngài nói là đồ sứ Từ Châu này, có phải là thứ lần trước chúng ta đi không?
Hiện tại Lý Đại Lực đã hiểu ý tứ của Trang Duệ, xem ra bạn thân đang nhắm tới người ngoại quốc a? Nhưng hắn là người cẩn thận để khi làm việc, Lý Đại Lực vẫn biết rõ nguyên do trong đó.
Phải biết rằng một khi xảy ra vấn đề, người khác chỉ biết tìm hắn, sẽ không đi tìm Trang Duệ.
Lần trước Lý Đại Lực đã theo chân Trang Duệ đi vào phòng thí nghiệm của Từ Quốc Thanh, đã sớm đoán được Trang Duệ sẽ làm ra những vật gì, há mồm hỏi Trang Duệ, nhưng chỉ là muốn xác nhận thôi.
- Lý tổng, kỳ thật hiện tại toàn dân cất chứa, thị trường đồ cổ rất phồn thịnh, ngài lại có đầy đủ nhân mạch, kỳ thật có thể cân nhắc đem đấu giá chợ đêm của mình biến thành chính quy hóa và quốc tế hóa, không cần phải giấu diếm đâu.
Trang Duệ cũng không trả lời vấn đề của Lý Đại Lực, mà nói sang chuyện khác.
Trang Duệ nói không chút để ý, nhưng Lý Đại Lực nghe lại trợn mắt lên, thị trường đồ cổ phồn vinh, chính là quốc gia coi trọng, tương quan pháp quy không ngừng xuất ra, đè ép không gian sinh tồn của đấu giá chợ đêm, càng ngày càng khó sống.
Hơn nữa hiện tại tổ chức trộm mộ càng ngày càng hung hăng ngang ngược, thời điểm Lý Đại Lực tiếp thu tang vật, đều là chờ đợi lo lắng, sợ trong đố có đồ quốc gia tìm kiếm, trong lòng của hắn cũng hiểu hơn so với ai hết, mình bây giờ sở dĩ sống tốt, đó là vì không chạm đến đồ đỉnh cấp, nếu không sớm đã được mời đi ăn cơm tù rồi.
Hai năm trước, Lý Đại Lực đã muốn buông tay, khổ nổi quan hệ không đủ, sau khi buông tay thì không có việc khác để làm, hiện tại Trang Duệ nói ra chuyện đó, đã đánh trúng lo lắng trong lòng của Lý lão bản.
- Ta và Tiền tổng quản của nhà đấu giá Kinh Đô có quan hệ không tệ, có thể giới thiệu Lý tổng quen biết một chút, ngài có thể trực thuộc dùng danh nghĩa của họ, có thể nhờ họ mở tài khoản ngân hàng cũng không tệ.