Mục lục
Hoàng Kim Đồng - Trang Duệ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu thật sự Trang Duệ tốt nghiệp xong có thể trở thành nhà khảo cổ chuyên nghiệp thì cũng đâu có cần đi làm công tác nghiên cứu khảo cổ, chỉ sợ cho hắn đi làm thuê thì Hoàng Phủ Vân và Triệu Hàn Hiên, cũng sẽ không cho.

Kỳ thật nếu không phải chú Đức nói việc học tập những thứ này có thể trợ giúp cho hắn vững chắc được tri thức lý luận, thì Trang Duệ cũng sẽ có khuynh hướng làm nghiên cứu sinh tại chức, như vậy hắn cũng có thể chiếu cố một ít chuyện tình làm ăn.

Có lẽ mấy ngày nay quá chú ý đến việc mang những món bảo bối còn vướng mắc trong nhà đi ra ngoài, Trang Duệ đang muốn đi ra cửa thì bạch sư và tuyết ngao cũng cùng nhau nhảy lên, dường như là muốn đi ra ngoài để thay đổi không khí.

Nha Nha!

Một tiếng ưng minh nương theo tiếng cười vang dội, tiểu kim điêu cũng từ tiền viện bay tới, nhưng mà may mắn là tiểu tử kia đáp xuống trên người bạch sư, nên cũng không có tiếp tục làm hỏng mất bộ trang phục này của Trang Duệ.

- Tất cả đều trở về, Kim Vũ, dù thế nào thì hôm nay cũng không thể đi, thành thật ở nhà cho ta, bằng không những người ở trong công viên nhỏ đó, sớm muộn gì cũng sẽ nhổ sạch sẽ lông chim của ngươi.

Trang Duệ vỗ vỗ cái trán đe dọa tiểu kim điêu một phen, tiểu gia hỏa này dạy mãi mà không sửa được, lấy chuyện săn bắt chim người ta nuôi để làm trò vui, ở chỗ đậu Trang Duệ làm cho nó, thường xuyên sẽ phát hiện không ít lông chim đủ mọi loại màu sắc.

Nha

Tiểu kim điêu nghiêng nghiêng cái đầu, giống như là đứa trẻ không nghe lời vậy, trong miệng phát ra tiếng minh thanh khe khẽ, dùng móng vuốt trải chuốt bộ lông giúp bạch sư, bạch sư da dày lông dài cũng không phải sợ con vật nhỏ này cào nó.

- Anh Trang, ngài muốn đi ra ngoài? Như thế nào lại không gọi tôi một tiếng chứ?

Đang lúc Trang Duệ bị mấy tên tiểu tử này làm cho đau đầu, Bành Phi bê một cái chậu nhỏ chạy tới, vừa rồi hắn đang cho tiểu Kim Vũ ăn thì tiểu gia hỏa này đột nhiên chạy tới chỗ hậu viện, Bành Phi đoán hẳn là Trang Duệ đang muốn đi đâu rồi.



- Được, dừng lại, đều dừng lại cho ta.

Bạch sư, mang Tuyết Nhi về phòng của các ngươi đi, Kim Vũ, hôm nay dù thế nào cũng không cho phép đi theo, ách..Bành Phi, cậu trở về chăm vợ cậu đi, bản thân ta đây cũng là đi đến trườn, cũng không phải là đi đến rừng rậm Amazon để thám hiểm đâu?

Trang Duệ hơi tức giận, mình đi học mà mang theo cả đám này đi, chỉ sợ cả trường liền sẽ trở thành vườn bách thú, phỏng chừng chính mình nhât định cũng sẽ trở thành học sinh đầu tiên trong lịch sử trường Kinh Đại mang theo vật nuôi đến trường.

Bạch sư nhìn thấy Trang Duệ phát hỏa, liền sáng suốt lui về gian phòng của mình, còn một mình tiểu Kim Vũ ở lại muốn ăn lẻ một mình, nhãn cầu không ngừng xoay chuyển. Nhưng mà nó cũng chỉ có thể thành thành thật thật đi theo Bành Phi trở về tiền viện.

- Đi học cái gì chứ? Có bản lãnh như vậy không bằng ở nhà chăm vợ còn tốt hơn.

Bành Phi giảm thấp âm thanh xuống nói, nhẹ nhàng đi khỏi chỗ Trang Duệ, lời nói này của hắn khiến cho Trang Duệ đang mở cửa ga ra thiếu chút nữa lảo đảo. Đầu năm nay, vật đổi sao dời, đạo đức cũng trở nên bại hoại, bản thân mình muốn đến trường để học thêm tri thức lại có thể bị người trong nhà chê trách nhiều như vậy.

Sau khi đi vào trong ga ra, Trang Duệ suy nghĩ một chút, vẫn là mở chiếc Audi màu đen ra, chiếc xe này không quá phô trương, như vậy cũng sẽ không quá hấp dẫn ánh mắt của mọi người, tuy rằng hiện tại Trang Duệ cũng là một người có tài sản, nhưng mà ở Kinh Đại mà nói, hắn cũng chỉ là một thành viên trong hàng trăm ngàn thí sinh mà thôi.

- Ai ya, nhiều người như vậy sao ?

Trang Duệ chạy xe đến cổng trường Kinh Đại thì không khỏi ngây ngẩn cả người, chưa nói đến từng chiếc xe buýt đang tiến vào trong bến xe, mà ngay cả đám ô tô nhỏ, cũng đã che chắn chật kín cả cổng trường Kinh Đại.

Một đám cha mẹ đầu đầy mồ hôi đang giúp con mình mang theo hành lý, hướng vào trong sân trường đi tới, miệng còn không ngừng ở một bên la hét cái gì đó.



- Những người này hắn là thí sinh.

Một đám người trên mặt đều hơi lộ ra tính trẻ con trên mặt, mang theo cảm giác ngơ ngẩn không hiểu gì hết cả, trong lòng của bọn họ, cha mẹ họ làm những việc này, đều là chuyện đương nhiên.

Trang Duệ nhìn thấy vậy thì lắc lắc cái đầu, thời gian năm đó hắn lên đại học thật đúng là cô đơn một mình, lưng còn đeo theo chăn đệm, trong tay thì xách theo một cái phích nước nóng, lúc ấy đã khiến cho không ít vị học sinh không ra gì cười nhạo vài câu, thiếu chút nữa hắn đã không chịu nổi.

Tích…Tích tích.

Nhìn thấy cảnh tượng tước mắt này, Trang Duệ không khỏi nhớ tới chuyện cũ nhập trường của mình, nhưng mà xe của hắn thì đang dừng ở vị trí không đúng, ở phía sau xe chợt vang lên tiếng còi, đánh thức Trang Duệ.

Hướng tới chỗ cửa trường học nhìn thoáng qua, Trang Duệ đã bỏ qua ý tưởng lái xe vào trong trường học. Bởi vì ở chỗ này đã có không ít chiếc xe Mercerdes- Benz, BMW đều bị chặn ở cửa, hiển nhiên là không có giấy thông hành của trường học thì không cho phép bất kỳ chiếc xe nào đi vào.

Trang Duệ lái xe đến phía trước gần một km mới tìm được vị trí đỗ xe, điều này làm cho hắn không biết phải nói sao cả, nếu sớm biết như vậy, còn không bằng nhờ người đưa tới.

Phải hơn mười phút sau, Trang Duệ mới từ từ tiêu sái đi về phía cổng trường Kinh Đại, ở phía trong cửa lớn, có hai dãy bàng thật dài, Trang Duệ biết đó là những học sinh tình nguyện ở đó để trở giúp cho những học sinh mới nhập trường, Trang Duệ học đại học năm thứ hai cũng phải làm những chuyện này.


Trường Kinh Đại mỗi năm thu nhận ba đến bốn ngàn học sinh nhập trường, mặt khác còn có hơn một ngàn thạc sĩ và tiến sĩ, thời gian báo danh chỉ có ba ngày, cho nên ngày khai giảng đầu tiên là nhiều người nhất, gần như ở trên mỗi một cái bàn đều có học sinh đang tham khảo ý kiến hoặc là bắt tay vào thủ tục đăng ký.


Trang Duệ ghi danh ngành khảo cổ chuyên nghiệp tuy rằng cũng khá vắng vẻ so với những chỗ khác, nhưng mà ở trước cái bàn chỗ này cũng đã sắp đầy một hàng dài, đây là những sinh viên của Kinh Đại đã tốt nghiệp, tiếp tục lưu lại học lên chuyên nghiệp. Tuy rằng đi ra ngoài đều có thể nhận được công việc không tệ, nhưng mà họ muốn chính mình sau này đi ra ngoài có thể trở thành ông chủ của đồng học.


Ở mỗi chỗ báo danh, những nữ học sinh có bộ dáng mĩ lệ luôn là những người được hoan nghênh nhất, mỗi khi có học sinh như vậy tiến lên làm thủ tục, những nam học sinh đang vì bận rộn mà không kiên nhẫn, lập tức sẽ trở lên kiên nhẫn dị thường, cái thanh âm ôn nhu kia khiến cho Trang Duệ nổi hết da gà trên người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK