Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông Rết cũng không liếc nhìn cô ta, lại châm một điếu thuốc bắt đầu hút.

Một lát sau, ông Rết giống như đang nói nói một chuyện không quan trọng: “Weiss nó... chết rồi.”

Sự thật trần trụi.

Nhưng...

Laura vẫn bình tĩnh, trái tim của cô ta giống như làm bằng đá, lạnh lùng đáp lại: “Sư đệ cậy đời khinh thường, lòng dạ hẹp hòi, đối mặt với đối thủ bình thường còn có thể dễ dàng ứng phó, một khi đụng phải kẻ mạnh thật sự, chết là cái chắc, điểm này sớm đã dự liệu được.”

Phải, sớm đã dự liệu được rồi.

Ông Rết thở dài không ngừng, khẽ xua tay, nói: “Nói chuyện chính trước, bên phía nhà họ Triệu hồi đáp sao rồi?”

Laura nói: “Nhà họ Triệu chỉ bằng lòng âm thầm trợ giúp, không nguyện ý ra mặt; đồng thời bọn họ muốn 30% lợi nhuận.”

“30%?” Ông Rết cười khổ không thôi: “Nhà họ Triệu này thật là tham lam. Giống như con chuột, chỉ dám trốn ở trong tối giở trò tâm cơ, trước giờ không dám đứng ở ngoài sáng cứng đối cứng, tất cả thù hận đều kéo lên người chúng ta. Như vậy, bọn họ còn không biết xấu hổ mà mở mồm đòi 30% lợi nhuận, thật là vô sỉ.”

Ông Rết rất tức giận.

Ông ta vừa phải làm người xấu, vừa kiếm không được bao nhiêu, lúc nào tim cũng treo lơ lửng đối mặt với công kích của kẻ thù, thật sự chịu đủ rồi.

Trầm mặc giây lát, Laura nói: “Sư phụ, bây giờ thế lực bằng lòng giúp chúng ta không nhiều; thứ cho con nói thẳng, đừng nói 30%, cho dù nhà họ Triệu muốn 60%, 90% lợi nhuận, chúng ta cũng phải đưa.”

Phải, không đưa thì không ai giúp bọn họ.

Ông Rết nghiến răng: “Được, con lại đi tới nhà họ Triệu một chuyến, nói với bọn họ, ta đồng ý trả 30% lợi nhuận.”

Ông ta buộc phải kiên trì tiếp, ổn định cục diện, lợi dụng thế lực của nhà họ Triệu để đứng vững.

Chỉ có như vậy mới có thể làm lớn làm to.

Mới có thể báo thù rửa hận cho Weiss!

...

Cùng lúc này, trong biệt thự cũ ở khu Giang Nam, gia đình của Giang Nghĩa ngồi quanh bàn ăn, nói cười vui vẻ.

Đinh Phong Thành vui vẻ nói: “Giang Nghĩa cậu được đấy, không phát thì hot luôn, vừa ra tay thì diệt luôn Weiss! Bây giờ thì tốt rồi, Star Jewelry hoàn toàn trở thành ‘đàn anh’ của giới trang sức ở khu Giang Nam, các cậu kê cao gối không cần lo nghĩ, chuẩn bị nằm không kiếm tiền rồi.”

Đinh Thu Huyền tiếp lời: “Nhưng em không thích Đan Long Hưng đó, anh ta bán đứng ‘chủ’ của mình, hành vi của tiểu nhân. Chồng, anh sau này bớt qua lại với loại người này.”

Giang Nghĩa gật đầu, nói: “Anh chỉ hợp tác một lần này với anh ta mà thôi, không định dùng anh ta, nói đi cũng phải nói lại, lần này nếu không phải anh ta báo tin, chúng ta cũng sẽ không thuận lợi giải quyết được Weiss như vậy.”

Đinh Phong Thành hỏi: “Vậy cậu về sau sẽ ‘xử lý’ Đan Long Hưng như thế nào?”

Giang Nghĩa bình thản nói: “Không như nào cả, tôi cho anh ta 30 tỷ, từ nay về sau không dây dưa gì nữa.”

Không biết tại sao, trạng thái tinh thần của Giang Nghĩa luôn rất tệ, không giống Giang Nghĩa sát phạt quả quyết, trong mắt có ánh sáng lúc bình thường.

Đinh Phong Thành và Đinh Thu Huyền nhìn nhau, đều cảm thấy không đúng lắm.

Đinh Phong Thành hỏi: “Giang Nghĩa, sao cảm thấy cậu là lạ?”

Giang Nghĩa khẽ mỉm cười rồi lắc đầu: “Tôi chỉ là có hơi mệt mỏi mà thôi.”

Nói xong, anh để bát đũa xuống.

Do dự vài lần, Giang Nghĩa thở dài một hơi, nói: “Vừa hay mọi người đều ở đây, tôi muốn nói với mọi người một chuyện, tôi chuẩn bị từ bỏ chức vị giám đốc thu mua của Star Jewelry.”

Hả?

Nghe thấy lời này, mọi người trên bàn ăn đều ngây ra.

Bao nhiêu người vì tranh chức vị này mà sứt đầu mẻ trán, Giang Nghĩa lại chủ động từ bỏ, tại sao chứ?!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK