Trong âm thầm, Giang Nghĩa đã bị Đinh Thu Huyền thay đổi.
Hai người đang nói lời tình tứ, đột nhiên điện thoại của Giang Nghĩa đổ chuông, anh cầm lên xem, lập tức nụ cười trên mặt thu lại.
Là một số điện thoại lạ.
Người lạ sao biết số điện thoại của anh? Người lạ tại sao lại muốn tìm anh?
Giang Nghĩa nghe điện thoại, nhưng không vội nói chuyện.
“Alo, là Giang Nghĩa giám đốc Giang sao?” Ở đầu dây bên kia truyền tới giọng nói của một người đàn ông.
“Là tôi.” Giang Nghĩa trực tiếp thừa nhận.
“Giám đốc Giang, anh nghe tôi nói, tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nói với anh...”
Những lời tiếp theo khiến Giang Nghĩa rơi vào trầm tư.
...
Dần dần, trời tối đi.
Trăng càng lên càng cao, giống như một thanh đao cong treo ở trên bầu không đêm tối đen.
Nhà nhà sáng đèn, có muôn vàn âm thanh.
Mà ở trong đêm khuya nhìn như bình thường này, lại xảy ra chuyện rất không bình thường.
Ở bên ngoài nhà kho của Star Jewelry, một nhóm người lén la lén lút trèo tường vào, cách bức tường vận chuyển từng thùng đồ nặng trịch vào trong.
Sau đó, bọn họ lặng lẽ vận chuyển mấy chục cái thùng đó tới cửa nhà kho.
Sau khi chắc chắn không bị ai phát hiện, một người trong đó cầm chìa khóa đã chuẩn bị trước, mở cửa nhà kho ra.
Sau đó, bọn họ đường hoàng vận chuyển đá thô trong nhà kho ra, sau đó mở cái thùng của bọn họ ra, để đá thô rác rưởi bên trong vào.
Tốn khoảng 1 tiếng, đá thô của cả nhà kho đều bị đổi.
Cuối cùng, bọn họ quay lại đường cũ.
Cả quá trình kéo dài gần 2 tiếng, đá thô cực phẩm trong nhà kho của Star Jewelry đều bị đổi.
Mà lúc này ở bên đường của sân lớn thuộc nhà kho, có đỗ một chiếc xe sang màu xám.
Trên xe có một người đàn ông, chính là Weiss.
Cửa xe mở ra, Đan Long Hưng lau mồ hôi trên trán, thở hổn hển nói: “Tổng giám đốc, đã làm theo những gì anh nói rồi, tất cả đá thô trong nhà kho của Star Jewelry đều bị chúng ta dùng đá thô rác rưởi của chúng ta thay thế rồi; ly miêu tráo thái tử lần này, chúng ta kiếm to rồi!”
Kiếm tiền, chỉ là thuận tay mà thôi, không phải điều Weiss muốn nhất.
Cái anh ta muốn nhất là nhìn thấy Giang Nghĩa thân bại danh liệt, nhà tan của nát!
Bây giờ đá thô trong nhà kho của Star Jewelry đều là đá thô rác rưởi mà lúc đầu Weiss mua, he he, đợi tới hôm livestream, Giang Nghĩa mất hết mặt mũi ở trước mặt mọi người trên toàn thế giới.
Star Jewelry, sẽ vì chuyện này mà triệt để sa sút!
Lúc đầu Giang Nghĩa lợi dụng đá thô rác rưởi chơi khăm Weiss, lần này, Weiss lấy đạo của người để trị lại người, cũng muốn dùng một lô đá thô rác rưởi này chơi chết Giang Nghĩa.
Đạo cao một thước ma cao một trượng, ai cũng đừng sống tốt!
Weiss nói: “Giấu tất cả đá thô đổi ra được đi, tuyệt đối đừng lộ sơ hở, mấy ngày này không thể có một chút động tĩnh.”
Đan Long Hưng gật đầu: “Tôi hiểu, tôi hiểu hết, nhất định sẽ giấu thật kỹ, Giang Nghĩa tìm tới chết cũng không tìm được.”
“Ừ, rút thôi.”
“Được!”
Đan Long Hưng khẽ phất tay, dẫn thủ hạ đi giấu số đá thô đổi được này.
Mà Weiss lại lái xe từ từ rời đi.
Mở cửa sổ xe ra, để gió thổi vào mặt, tâm trạng vô cùng thoải mái.
“Ông Rết, cho tôi thêm ba ngày.”
“Ba ngày sau, tôi chơi xong Giang Nghĩa triệt để, tới lúc đó, tôi sẽ tới thủ đô thỉnh tội với ông.”
Weiss, nhất định phải dồn Giang Nghĩa vào chỗ chết, anh ta mới có thể yên tâm rời đi.
Anh ta muốn tận mắt nhìn Giang Nghĩa đau khổ tuyệt vọng, anh ta muốn tận mắt nhìn Star Jewelry tan rã, anh ta muốn tận mắt chứng kiến khoảnh khắc mang tính lịch sử đó!
Anh ta muốn!!